Đau đớn tại vì cứ mãi yêu chồng người
Tôi và anh hợp nhau không thể tách rời, chúng tôi định có con với nhau nhưng tôi khổ tâm vì bị vợ anh chửi rủa, gia đình tôi phản đối.
Giờ tôi đang rối trí, tâm lý không ổn định. Tôi cũng không biết giờ mình phải làm sao nữa. Có ai hiểu được tâm tư, cảm giác cô đơn, trống vắng của tôi lúc này không? Tôi vẫn biết mình đã quá sai lầm và có lỗi với vợ và hai con anh ấy, nhưng càng lúc tôi càng lún sâu, mặc dù vẫn nhận ra được người phụ nữ đau khổ như thế nào khi chồng mình có người khác.
Tôi 24 tuổi, vợ anh hơn tôi 3 tuổi thôi. Chị ấy 27, còn anh ấy đã 38 tuổi rồi. Chúng tôi quen nhau trong hoàn cảnh bất ngờ. Năm đó tôi 19 tuổi, học hết lớp 12. Tôi gặp anh khi anh đi đánh nhạc cho đám cưới. Anh đánh đàn organ rất hay, mà tôi lại rất thích âm nhạc. Tôi không biết là anh đã có gia đình. Nhìn anh lần đầu tiên mà tôi đã yêu anh rồi. Tôi hy vọng một lần được nói chuyện, làm quen với anh. Nhưng những gì tôi mong đợi đều không thành hiện thực, dù tôi đã thầm yêu anh ấy.
Cho đến 2 năm sau, tôi đi đám cưới và gặp anh lần nữa. Thấy anh đánh đàn mà tôi như say mê theo từng nốt nhạc. Nhưng lúc đó tôi đã có gia đình rồi và chỉ yêu anh qua tiếng đàn thôi. Tôi không dám nghĩ xa xôi vì mình đã có sự ràng buộc. Tuy kết hôn nhưng tôi và chồng không hợp nhau, tôi đã lấy nhầm người chồng vô tâm, vô tình, không trách nhiệm. Tôi quyết định ly hôn để giải thoát cho cả hai.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Sau khi ly hôn một thời gian, tôi gặp lại người ấy ở quán nước. Chúng tôi không hề nói một lời nào, không chào mà chỉ nhìn nhau trong sự tiếc nuối. Tôi cảm nhận được anh ấy cũng giống mình. Thời gian đó tôi rất khó khăn nên phải đi làm thêm. Tôi xin vào nhà hàng nấu ăn phục vụ đám cưới và đã gặp anh. Ngày nào có đám cưới tôi cũng đều nhìn thấy anh. Rồi một ngày, anh ấy đã tìm cách lấy được số điện thoại của tôi.
Anh giả vờ điện thoại hết tiền, mượn điện thoại của tôi để gọi. Anh nói có việc gấp, tôi cũng thật thà cho anh ấy mượn. 5 phút sau, tôi nhận được 30.000 đồng trong tài khoản. Tôi ngạc nhiên không biết ai đã “bắn tiền” vào điện thoại cho mình, nhìn lên sân khấu thấy anh ấy cười. Vậy là chúng tôi đã liên lạc và quen nhau từ đó.
Tôi và anh nói chuyện rất hợp. Chúng tôi nói say mê, không bao giờ hết chuyện. Dần dần, chúng tôi tâm sự về cuộc sống hàng ngày, anh kể về gia đình mình cho tôi nghe. Vợ anh là người rất đẹp và có công việc ổn định so với tôi. Tôi chỉ là người rất tầm thường, không có gì ngoài sự thật thà. Nhưng không phải có tiền là có tất cả, có những thứ mà tiền không bao giờ có thể mua được, đó là tình yêu.
Video đang HOT
Cuộc sống của anh ấy vật chất đủ đầy nhưng không có sự thông cảm. Cái anh cần là muốn vợ hiểu, anh sống vì tình yêu chứ không phải vì đồng tiền. Vợ anh xem đồng tiền quá lớn và làm mất đi tình yêu, hạnh phúc mà chị ấy đang có. Tôi rất buồn và đau khổ khi phải chờ đợi và làm người thứ ba. Lúc anh ấy ở bên gia đình vui vẻ, hạnh phúc thì tôi không là gì hết. Lúc anh cười thì tôi đang khóc vì sự cô đơn, trống vắng. Còn lúc anh buồn thì lại tìm đến tôi.
Chúng tôi quen nhau trong suốt thời gian dài. 3 năm trôi qua, tôi phải chịu đựng rất nhiều, thậm chí gia đình tôi còn bắt tôi phải đi để quên anh ấy. Vợ anh ấy từng chửi, trù ẻo tôi. Tôi đau đớn lắm nhưng vì tình yêu mà tôi giờ như sống dở, chết dở. Tâm hồn tôi lúc nào cũng nặng trĩu. Tôi đã nhiều lần khuyên anh hãy quên tôi đi, hãy sống hạnh phúc bên vợ và con anh. Tôi sẽ tìm một hướng đi mới bởi thấy có lỗi với vợ và con anh. Tôi không muốn càng lúc càng lún sâu vào sai lầm.
Nhưng anh nói, nếu cuộc đời không có tôi, anh thà chết đi. Nếu tôi ra đi, anh sẽ bỏ nhà đi lang thang. Anh sẽ không biết như thế nào nữa vì tình yêu của chúng tôi giờ đã quá sâu sắc. Tôi và anh từng nghĩ, chúng tôi sẽ có con với nhau.
Giờ tôi đang lạc lối, không còn tâm trí để làm bất cứ công việc gì nữa. Mỗi khi nghe tin vợ chồng anh lại xích mích, tôi thương anh mà không thể giúp gì được. Tôi chỉ cho anh niềm tin và nghị lực để cố gắng sống thôi. Tâm hồn tôi và anh như hòa quyện lại, tôi hiểu cảm giác của anh, không ai có thể hiểu anh như tôi hết và ngược lại.
Mặc dù tôi và anh đều có rất nhiều sự lựa chọn nhưng tôi không muốn yêu ai, dù yêu anh tôi phải sống đau khổ, cô đơn. Nhưng dù là chỉ ở bên anh một giờ, hay chỉ vài giây phút hay tích tắc nhưng tôi đã cảm thấy mãn nguyện và vui lắm rồi. Tôi rất trân trọng tình cảm của chúng tôi. Giờ tôi phải làm cách nào đây? Chẳng lẽ tôi cứ sống mãi trong đau khổ? Chờ đợi mãi như vậy cũng không được bởi cuộc đời tôi đã nếm trải quá nhiều đau khổ, nhục nhã vì người chồng trước đối xử với tôi. Tôi cũng không thể nào cứ đón nhận và chờ đợi mãi được, tôi phải sống cho mình nữa.
Tôi muốn tìm lối thoát cho chính mình, dù biết rằng rất đau khổ khi không có anh bên đời nhưng đó là số phận. Anh là chồng của người ta mà tôi không thể cứ yêu mãi thế này được. Tôi không thể chịu đựng nổi nữa. Người ngoài cuộc chắc chắn sẽ minh mẫn hơn, hãy cho tôi một lời khuyên chân thành nhé?
Theo VNE
Người yêu lẩn tránh vì mặc cảm bệnh tật
Em quen Tuấn đến nay được 6 tháng, anh rất thương và lo cho em. Gần đây khi đi xét nghiệm, ngoài bệnh tim bẩm sinh anh còn bị tiểu đường và cao huyết áp. Kể từ đó, anh không liên lạc dù em có nhắn tin hay gọi điện.
Anh cũng không muốn gặp em dù em đã nói vẫn yêu thương, vẫn chấp nhận và muốn cùng anh vượt qua mọi khó khăn.
Sau gần một tháng không tin nhắn, không gặp mặt em đã chủ động mời anh đi cafe để nói chuyện. Ngồi bên nhau, anh vẫn dành cho em những cử chỉ âu yếm làm em rất hạnh phúc. Em có hỏi "anh còn yêu em không" thì anh trả lời tình cảm dành cho em vẫn trước sau như một. Anh nói khi biết mình mắc thêm một số bệnh tâm trạng không được thoải mái nên có cảm giác bất cần, không muốn quan tâm đến bất cứ điều gì. Anh ấy nói cho anh thêm thời gian vì tâm lý vẫn chưa ổn định.
Tình cảm em dành cho anh vẫn còn nhưng sau khi gặp anh về lại thấy hoang mang và không hiểu anh là người thế nào. Không biết anh có còn thương em và em có nên tiếp tục chờ đợi vì em sợ rằng bỏ anh lúc này sẽ làm tăng thêm những suy nghĩ tiêu cực nơi anh? Em có nên tiếp tục chủ động liên lạc với anh ấy hay không vì em có nhắn tin thì anh ấy cũng không trả lời hoặc trả lời một cách miễn cưỡng? Xin cho em lời khuyên. (Liên)
Ảnh minh họa: News.
Trả lời:
Liên thân mến,
Trước hết, xin được bày tỏ sự cảm phục với tình yêu em dành cho Tuấn dù rằng bản thân em đang đứng trước những đắn đo, lựa chọn. Có thể trước những khó khăn như vậy, nhiều người sẽ không đủ dũng cảm để đối diện và không đủ kiên nhẫn để chờ đợi.
Người xưa có câu: "Thức lâu mới biết đêm dài. Sống lâu mới biết dạ ai thế nào". Do vậy gần 5 tháng yêu nhau chưa đủ để em có thể hiểu hết về con người anh ấy. Chưa kể do những mặc cảm về bệnh tật nên đôi khi Tuấn còn sống khép kín với em hơn. Chính vì thế, nếu thực lòng yêu Tuấn, em nên cho bản thân thêm thời gian để tìm hiểu nhau và để lượng định lại tình cảm giữa em và anh ấy.
Việc anh ấy không liên lạc với em cũng như không muốn gặp mặt trong thời gian dài thực tế không phải do đã hết tình cảm, mà là do những tin không vui liên tiếp về mặt sức khỏe xảy đến. Nếu đặt mình vào trị trí của Tuấn, liệu em có đủ dũng khí, đủ tự tin để yêu nữa hay không?
Đôi khi vì bệnh tật nên Tuấn nghĩ không biết em có sẵn sàng yêu thương và chấp nhận mình, hoặc sợ rằng sẽ không thể đem lại niềm vui, hạnh phúc và sự an tâm cho em. Do vậy, hiểu được cảm xúc, thái độ và phản ứng của Tuấn sẽ giúp em cảm thấy nhẹ nhàng hơn, giúp Tuấn có thêm thời gian để cân bằng lại trạng thái cảm xúc cũng như suy nghĩ của mình.
Nếu có cơ hội, em nên chia sẻ thẳng thắn tâm tư và mong muốn của mình khi đã suy nghĩ một cách thấu đáo. Việc em nên dừng lại hay tiếp tục sẽ phụ thuộc phần nhỏ vào anh ấy, phần còn lại sẽ do tình yêu em quyết định. Khi em còn đang do dự với chính sự lựa chọn của mình, tốt hơn cả là không nên đưa ra bất kỳ quyết định nào trong lúc này.
Việc em thay đổi quyết định khi người yêu đang gặp khó khăn tất nhiên sẽ không tránh khỏi những tác động về mặt tâm lý. Tuy nhiên, em cũng không nên áy náy nếu có những thay đổi trong quyết định của mình, vì có câu: "Chỉ có thằng ngốc và người chết là chẳng bao giờ thay đổi ý kiến của mình". Nói như vậy để Liên ý thức rằng, việc em xác định được tình cảm dành cho Tuấn là tình yêu hay sự thương hại mới là điều quan trọng. Đồng thời, đâu là thời điểm thích hợp để mình đưa ra những quyết định êm đẹp nhất trong trường hợp hiện tại.
Duy trì việc nhắn tin thăm hỏi động viên cũng là việc tốt em nên làm trong lúc này để Tuấn cảm nhận được sự quan tâm và tình yêu từ em. Tuy anh ấy không nhắn lại hoặc có chút miễn cưỡng, nhưng việc làm đó một mặt giúp em duy trì được mối quan hệ này, mặt khác giúp em có thêm thời gian để tìm hiểu về tình cảm anh ấy dành cho mình.
Liên thân mến, mong rằng thời gian sẽ giúp em tìm hiểu được thông tin cần thiết cũng như để em và bạn trai suy nghĩ một cách kỹ lưỡng trước khi đưa ra những quyết định hệ trọng trong đời sống hôn nhân vợ chồng.
Chúc em sớm tìm được hạnh phúc.
Thân mến.
Theo VNE
Băn khoăn về quá khứ ăn chơi của bạn trai Chúng tôi yêu nhau đã hơn một năm, trong thời gian yêu nhau anh ấy luôn chân thành và chung thuỷ. Nhưng tôi vẫn băn khoăn vì trước đây anh là người ăn chơi sa đọa, từng quan hệ với cô gái khác. Tuy giờ đây anh thay đổi nhiều, chí thú làm ăn hơn, nhưng tôi lo sợ anh ấy sẽ quay...