Đau đớn phát hiện chồng có 3 con rơi
Tự tai mắt mình phát hiện ra, chồng mình còn có vợ hai và con riêng bên ngoài nữa. Không những 1 đứa mà có đến 3 đứa trẻ rơi rớt bên ngoài. Mình phải làm sao đây, chồng mình thực sự đã không còn là của mình nữa rồi…
Vào một ngày, mình nhận được hung tin từ người bạn gái thân. Cô ấy cho biết, chồng mình đang có bồ, là một cô gái quán karaoke.
Hôm nay, ngày mình viết thư này cũng chính là ngày mình chính thức ôm con ra đi, quyết định rời xa người chồng đã bao năm yêu thương hết mình.
Các bạn ạ! Chưa bao giờ mình có đủ dũng cảm như lần này. Không một lời to tiếng, không một tin nhắn tiễn biệt, mình lặng lẽ bồng con đi thật xa người ấy.
Sau 9 năm yêu nhau, vợ chồng mình cũng kết thúc bằng một đám cưới dưới sự chứng kiến của hai gia đình nội ngoại, dưới sự khâm phục một tình yêu kiên trì và bền bỉ qua bao thời gian của bạn bè và người thân. Về phần mình, sống cùng gia đình nhà chồng sau khi cưới đến nay chưa có một điều tiếng gì. Bố mẹ chồng luôn thương mình và cùng chăm lo cho hạnh phúc gia đình.
Một năm sau, bé gái đầu lòng ra đời. Đó là kết quả tình yêu của mình dành cho chồng. Mình hạnh phúc vô cùng. Và thời gian cứ thế trôi đi, tưởng rằng mình đang ngập tràn trong hạnh phúc khi 5 năm sau mình sinh thêm một bé trai kháu khình giống hệt ba cháu. Họ hàng nội ngoại đều vui mừng vì mình đã có đủ nếp, đủ tẻ và vợ chồng chỉ cần lo làm ăn để vun đắp cho hạnh phúc gia đình.
Nhưng ai hay, vào một ngày mình nhận được hung tin từ người bạn gái thân của mình. Cô ấy cho biết, chồng mình đang có bồ, là một cô gái quán karaoke. Trời đất sụp đổ dưới chân mình, người chồng mình đã tuyệt đối tin tưởng và gửi trọn tình yêu đã phản bội lại mình, thật cay đắng và nhục nhã khi mình mới sinh được cháu trai 3 tháng. Vì lý do gì ư, vì vợ sinh con nên không đáp ứng được nhu cầu sinh lý ư, hay vì chồng mê người ta trẻ đẹp mà quên đi người vợ sớm hôm vì chồng, vì gia đình?
Chồng mình đã thú nhận điều đó, nhưng anh đã giấu mình trong 2 năm anh mở công ty riêng, trong những tháng đó, anh đã cho cô ta hết tiền mà đáng lẽ ra phải dành dụm để mua sữa và quần áo cho con. Anh chỉ coi đó như qua đường mà không hề thấy lỗi lầm, anh cho rằng đó là chuyện bình thường của đàn ông.
Các bạn ạ, cũng kể từ đó, niềm tin của mình dành cho chồng đã không còn. Mình luôn nghĩ và bị ám ảnh bởi chồng. Và hiển nhiên, sự tôn trọng trong mình cũng không có nữa.
Video đang HOT
Nhưng bấy nhiêu đó chưa đủ đau đớn, đắng cay và chua chát khi tự tai mắt mình phát hiện ra, chồng mình còn có vợ hai và con riêng bên ngoài nữa. Không những 1 đứa mà có đến 3 đứa trẻ rơi rớt bên ngoài. Mình phải làm sao đây, chồng mình thực sự đã không còn là của mình nữa rồi, là của cả người đàn bà khác. Khi con gái lớn của mình được 1 tuổi thì hắn (cho phép mình được gọi chồng mình như vây) đã có quan hệ với cô ta và đứa con lớn rơi vãi của hắn chỉ kém con gái của mình 3 tuổi. Còn hai đứa sau mang bầu cùng năm với cháu thứ hai của mình.
Các bạn ạ, mình nghĩ sao cho đúng đây? Mình cũng đã vật vã, đã gào thét tưởng chừng như điên dại suốt bao ngày. Mình cũng đã tìm đến cái chết nhưng không thành, thân xác mình xuống dốc không phanh kịp kể từ ngày đó, lúc nào mình cũng bị ám ảnh bởi người đàn bà kia. Chán nản, mệt mỏi, khóc lóc vật vã bao ngày rồi mình cũng tự trấn tĩnh mà nói chuyện đàng hoàng với người chồng tồi đó. Hắn nói có lỗi nhưng đã chót rồi thì không thể chối bỏ được trách nhiệm.
Rồi cuối cùng, hắn cũng chọn mẹ con mình nhưng có trách nhiệm với bọn trẻ đó. Ảnh minh họa
Mình nói: “Anh chọn 1 trong 2 , một có mẹ con tôi, hai là mẹ con cô ta. Mình không chấp nhận anh có cả 2, và cuộc đời cũng vậy, vì mình sống đã không sai, chưa vi phạm đạo đức con người, chưa vi phạm thuần phong mỹ tục mà anh dám làm điều đó với tôi sao?”. Đối với mình, hắn không còn một chút gì để phải tôn trọng nữa, kể cả bố mẹ chồng cũng vậy, cũng sẵn sàng từ bỏ anh ta vì anh ta đã gây tủi nhục cho ông bà, vì ông bà là nhà giáo đã bao năm.
Rồi cuối cùng, hắn cũng chọn mẹ con mình nhưng có trách nhiệm với bọn trẻ đó. Mình phải đồng ý vì dù gì đó cũng là lương tâm con người và tình cha con không bao giờ bỏ được.
Nhưng trách nhiệm không dừng lại ở đó, mỗi lần hắn đi thăm mẹ con người kia là lòng mình lại đau như cắt, mình đã mượn rượu để quên đi nỗi đau này nhưng không sao quên được. Mình đã chấp nhận anh có trách nhiệm với bọn trẻ nhưng sao anh lại tham lam đến cả mẹ chúng. Anh đã không còn tôn trọng vợ mình nữa vì anh thích, anh nhớ con anh là anh đi thăm mà không cần phải nói một lời.
Đã nhiều lần như vậy, thế nên trong những giấc mơ của mình luôn bị ám ảnh và xuất hiện người đàn bà đó. Mình thấy chính mình đánh nhau, cãi nhau trong mơ và tỉnh dậy là chiếc gối ướt đẫm nước mắt của mình. Mình rất sợ một điều, luôn nơm nớp lo rằng khi mình đi làm về sẽ không thấy chồng đâu và anh lại đi với mẹ con nó. Giờ phải làm sao đây, và những điều mình suy nghĩ luôn trở thành hiện thực trớ trêu, cắn xé tâm can mình.
Các bạn ạ, đã nhiều lần như vậy, liệu mình có thể sống như thế hết cuộc đời này không, có lẽ là không thể. Mình muốn từ bỏ hắn, để cho hắn biết thế nào là mất đi một thứ, dù cho nó không còn quý giá với hắn nữa. Nhưng không thể làm người vợ để cho hắn sỏ mũi, dắt dây. Từ yêu thương hắn, giờ trở thành căm ghét và thù hận. Mình phải làm sao lúc này đây, mong các bạn cho mình một lời khuyên. Thật sự mình quá đau đớn rồi!
Theo VNE
Tôi choáng váng khi thấy mẹ "trong vòng tay" chồng mình
Đầu óc tôi muốn nổ tung. Tôi phải làm sao đây để đối diện với người mẹ, người chồng mà tôi luôn yêu thương nay lại phản bội tôi?. Bỏ chồng ư?. Hay bỏ người mẹ đã sinh ra và nuôi nấng mình?. Hay tôi chấp nhận sống tay ba với cuộc tình đầy ngang trái này?
Bố bỏ mẹ con tôi trong một vụ tai nạn xe máy. Lúc đó, tôi đang học ở trường. Khi cô giáo báo tin, tôi bỏ sách vở, vừa chạy bộ tới bệnh viện vừa khóc. Còn mẹ tôi thì ngất lịm khi nghe hung tin. Đám tang của bố vào một ngày trời giông bão khiến cho không khí càng thêm não nề, buồn thảm. Sau đám tang, mẹ ốm bẹp giường còn tôi và bà ngoại thay nhau chăm sóc. Phải mất một tháng sau, mẹ tôi mới đỡ buồn và bắt đầu đương đầu với cuộc sống mẹ góa con côi đầy khó khăn.
Trước đây, kinh tế gia đình đều phụ thuộc vào bố tôi. Bố tôi làm tại công ty dược phẩm nên lương bổng có thể dư sức nuôi ba miệng ăn. Mẹ ở nhà chuyên tâm vào việc nội trợ, chăm sóc con cái. Nhưng khi bố ra đi, gia đình tôi thiếu thốn tình cảm và kinh tế khó khăn trông thấy. Chẳng còn ai gánh vác việc thu nhập ngoài mẹ.
Không xin được việc ở nhà nước hay công ty, mẹ tôi đành lên chợ hoa quả Long Biên lấy hàng về bán ở ngay đầu ngõ. Mưa nắng, đắt ế thất thường nên thu nhập của mẹ tôi chẳng đáng là bao. Tôi thương mẹ vô cùng nên không bao giờ dám đòi hỏi quần áo đẹp hay những bộ đồ chơi đắt tiền.
Nhìn thấy mẹ lam lũ vất vả mà thu nhập lại eo hẹp, tôi thầm hứa lòng mình sẽ học thật giỏi, thi đỗ vào trường Đại học, sau này dễ xin việc làm ở cơ quan nhà nước. Dường như quá vất vả với việc sinh nhai, nên mẹ tôi quên bẵng tuổi xuân của mình, lặng lẽ nuôi tôi thành người.
Ảnh minh họa
Rồi tôi cũng đỗ vào trường sư phạm. Vừa đi học, vừa đi làm gia sư nên đôi vai mẹ bớt nặng. Sau 4 năm đại học, tôi được giữ lại trường làm trợ giảng rồi thành giảng viên. Thấy con nghề nghiệp ổn định, mẹ tôi giục tôi lập gia đình. Lúc ấy, có một anh hơn tôi 12 tuổi, (kém mẹ tôi 7 tuổi) ngỏ lời yêu tôi. Phân vân vì tuổi tác khá chênh lệch, tôi đưa anh về nhà giới thiệu, và xin ý kiến mẹ.
Vừa mới nhìn thấy anh, mẹ tôi có vẻ ưng ngay bởi dáng người cao to, khỏe mạnh, ăn nói điềm đạm và khuôn mặt khá điển trai phong trần. Mẹ tôi bảo, chồng hơn vợ 12 tuổi thì có gì mà nhiều nhặn. Chồng hơn nhiều tuổi, con càng được chiều. Ngoài tuổi tác, điều mà tôi phân vân nữa là anh lại là lái xe nay đây mai đó không hợp với tính cách thích bình yên, xum vầy của tôi.
Mẹ tôi lại khuyên, đàn ông phải đi đâu đi đó mới có cái nhìn phóng khoáng, chứ ru rú từ cơ quan tới về nhà thì chán chết. Thấy mẹ tôi nhiệt tình vun vào, tôi đã nhận lời cầu hôn của anh.
Vì là con một, sợ mẹ buồn không người chăm sóc khi tôi đi lấy chồng, tôi ra điều kiện anh phải ở rể, coi là người đàn ông gánh vác việc gia đình mình. Vì yêu tôi, anh gật đầu đồng ý.
Tôi lấy chồng mà vẫn ở bên mẹ, ngày cưới mẹ tôi hoan hỉ lắm. Sau khi cưới, mẹ tôi vui ra mặt vì dường như mẹ không phải gồng mình làm chủ gia đình nữa mà đã có chồng tôi gánh vác những việc lớn nhỏ trong gia đình như sửa nhà, chữa điện hỏng, hay đi về quê bố tôi cách vài trăm cây số lo việc hiếu hỉ thay mẹ.
Rồi chúng tôi sinh bé trai khiến gia đình thêm ấm cúng. Tôi nghỉ ở cữ 4 tháng. Lúc đấy, nghe nói đi buôn hoa quả lãi hơn bán lẻ, mẹ muốn kiếm thêm thu nhập đã bàn với chồng tôi cùng đi Lạng Sơn nhập hoa quả rồi về tiêu thụ ở một số đại lý (vì chồng tôi là lái xe đường dài).
Chồng tôi đồng ý. Và sau khi gom tiền, mẹ và chồng tôi bắt đầu đi Lạng Sơn nhập hàng. Sau chuyến đi đầu, hàng hóa tiêu thụ hết veo, trừ tiền ăn ở, đi lại, xăng dầu, vồn liếng, lãi thu về gấp nhiều lần bán lẻ khiến mẹ và chồng tôi phấn khởi vô cùng. Mới đầu một tuần mẹ và chồng tôi đi 1-2 ngày, nhưng rồi, lịch đi ngày càng dày đặc.
Những chuyến đường dài làm cho tình cảm mẹ và chồng tôi ngày càng khăng khít. Về tới nhà là họ nói chuyện phòng ngoài với nhau cả buổi để tôi một mình trong phòng chăm con. Mải chăm con nhỏ và nghĩ tới việc gia đình tăng thu nhập, tôi không hề nghĩ ngợi gì.
Cho tới khi, một lần, tôi đi chợ, một bà hàng xóm ghé tai tôi nói, con trai bà ấy đã nhìn thấy mẹ và chồng tôi vào một nhà nghỉ và ở chung một phòng. Tôi nghe câu nói đó định mắng té tát vào bà hàng xóm đó vì tội xúc phạm mẹ và chồng nhưng vì chốn đông người, tôi đành nuốt cơn bực, bỏ về.
Về đến nhà, nỗi bực tức của tôi ngày càng dâng cao cùng với đó là sự nghi ngờ bắt đầu xâm lấn trí óc tôi. Bất giác tôi chợt nhớ lại, đã từ lâu, vợ chồng chúng tôi không quan hệ và tình cảm bắt đầu nguội lạnh. Còn mẹ tôi dạo này đổi khác. Có kinh tế, mẹ không còn lam lũ ngày nào, thay vào đó là những chiếc váy hợp mốt và kiểu tóc bồng bềnh trông trẻ ra đến dăm tuổi. Tôi rùng mình với ý nghĩ của mình khi so sánh mẹ và anh trông cũng khá đẹp đôi. Nhưng rồi, tôi vội xua đuổi suy nghĩ xúc phạm tới mẹ và chồng. Tôi cố gắng kìm chế và trở lại với cuộc sống bình thường.
Một lần, trường tôi tổ chức tập huấn nâng cao trình độ giảng dạy, tôi xin đi một tuần. Xa con, xa nhà vài ngày mà tôi nhớ quay quắt. Vì con mọn nên tôi xin phép về sớm một ngày so với dự kiến. Nỗi nghi ngờ vưởng vất khiến tôi buồn chán nên cũng chẳng muốn thông báo gì.
Khi tôi về nhà là 8 giờ tối. Trời chưa khuya mà nhà tôi lại tắt điện đi ngủ sớm. Linh cảm chuyện chẳng lành, tôi lấy chùm chìa khóa riêng ra mở cửa. Cánh cửa bật mở, cảnh tượng đập vào mắt tôi là mẹ và chồng tôi đang quấn lấy nhau, người không một mảnh vải.
Tôi cũng chẳng biết mình đã tỉnh lại khi nào. Cho tới tận hôm nay, tôi vẫn không thể tin những gì mình đã nhìn thấy là sự thật. Tôi luôn như người mộng du trong chính cuộc sống thật của mình. Tôi có bất hiếu không khi có ý định bỏ đi thật xa để xóa bỏ quá khứ về một ngôi nhà như thế, một người mẹ như thế?.
Theo VNE
Đi tìm con mất tích, nhận tin con chết đuối Sau 4 ngày đi khắp nơi tìm con không thấy, đến khoảng 22 giờ tối 31/3, gia đình anh Vũ Duy Hoàn (trú xã Đăk Kroong, Đăk Đoa, Gia Lai) nhận được hung tin phát hiện thi thể con trai dưới dòng nước lạnh. Trước đó, chiều ngày 28/3, con trai anh Hoàn là cháu Vũ Duy Thắng (SN 2000, học lớp 7)...