Đau đớn phát hiện chồng “chăn rau sạch” vì vòng 1 của vợ quá bé
Đôi lần chị mặc cảm, phải chăng vì cái vòng một không còn hấp dẫn anh nữa. Chị cũng có ý định đi cải thiện vòng một nhưng lại sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của mình sau này.
Đã 2 giờ sáng mà chị vẫn không ngủ được. Nghĩ lại thái độ của chồng thời gian gần đây chị lại rớt nước mắt. Lời anh nói vẫn ghi sâu vào tâm can của chị “Vợ tôi luộm thuộm nhếch nhác lắm, mới một con mà nhìn như mái sề, không biết hai con thì trông thế nào nữa”, “thôi các ông đừng nói nữa, đắng lòng lắm”,…
Anh và chị đến với nhau cũng vì hiểu vì thương cho hoàn cảnh của nhau. Ngày chị mới ra trường đi làm, vào cơ quan mới người đầu tiên chị gặp là anh. Anh đứng ở hành lang hút thuốc, khi thấy chị hớt hơ hớt hải chạy qua, anh gọi lại “Em đi đâu mà vội thế?”. Chị nói, chị đi làm ngày đầu tiên mà chưa biết phòng ở đâu.
Anh chị đã có những tháng ngày ngập tràn trong tình yêu, hạnh phúc (Ảnh minh họa).
Đứng nhìn chị vài giây, anh hỏi chị cặn kẽ rồi dẫn chị vào phòng. Anh ấn người chị vào một cái ghế trống bảo “Chỗ của em ở đây”. Thế là từ hôm đó, anh chị quen nhau. Dần dà, khi trở nên thân mật hơn, chị mở lòng tâm sự với anh về hoàn cảnh gia đình mình. Anh gật gù “Thì tôi cũng vậy. Hay chúng mình làm cặp đôi hoàn cảnh đi”.
Khi anh dứt lời chị ôm bụng cười ngặt nghẽo. Thế là sau 6 tháng họ hẹn hò với nhau. Anh chân thành, yêu thương chị nhiều. Những cử chỉ, hành động của anh đã sưởi ấm trái tim khát khao yêu thương của chị. Còn chị, cũng hết mực quan tâm, chăm cho anh từng tí một. Những con tim thiếu hơi ấm gia đình nay đã được sưởi ấm…
Rồi một ngày tháng 9, sau 2 năm yêu nhau anh chị chính thức làm đám cưới trong sự chúc phúc của mọi người. Ngày cưới bên nội thiếu bố chú rể, còn bên ngoại cũng chỉ có mỗi bà thông gia. Ai cũng rơi nước mắt, mong rằng những đứa con sẽ hạnh phúc hơn bố mẹ để có một cuộc đời bình yên, không bị chia cắt.
Sau khi cô con gái chào đời được 5 tháng, anh phải xa vợ con sang Lào công tác. Mới đầu xa nhau, anh chị rất quyến luyến, mỗi đêm anh gọi cho chị hàng tiếng đồng hồ cũng chỉ mong được nghe giọng nói ấm áp ấy. Nhưng rồi thời gian qua đi, anh dần thay đổi. Anh quên mất sự hiện diện của chị, đôi lần chị tủi thân vì thấy anh quá vô tâm với mình.
Sau 2 năm, anh lại trở về cơ quan làm việc. Lần này, anh được bổ nhiệm lên chức phó phòng. Cũng từ ngày có tí chức sắc, anh dần cau có và hay dè bỉu vợ mình. Hai vợ chồng ít trao đổi, nói chuyện hơn. Còn chị cũng bận rộn con nhỏ, không có thời gian chăm sóc cho mình. Thêm vào đó, việc đối nội đối ngoại khiến chị đầu bù, tóc rối.
Video đang HOT
Rồi chị phát hiện ra chồng mình lên mạng lả lướt với những cô gái sexy, gợi cảm là bạn học cũ (Ảnh minh họa).
Nhìn chị ngày càng xuống sắc, anh cảm thấy chán nản và bắt đầu ra ngoài ong bướm. Có hôm, chị tinh cờ thấy anh tìm kiếm trên facebook những cô bạn cũ, có vẻ sexy gợi cảm để nhắn tin, chat chit. Không chỉ thế, anh còn lên mang “chăn rau sạch”, theo lời của cô nhân viên dưới quyền anh mách nhỏ với chị là thế.
Chị hiểu anh đang thay đổi, chị cố gần chồng nhưng mọi chuyện với anh gần như chỉ là thủ tục. Nhiều đêm khi vợ chồng gần gũi, anh lại kêu rằng “Ôi, cái thời xuân sắc đâu rồi”, không những vậy, anh còn đùa cợt nói rằng vọng 1 của chị mềm nhũn, anh không còn hưng phấn nữa. Chị nghe vậy lòng đau xót vô cùng.
Đôi lần chị mặc cảm, phải chăng vì cái vòng một không còn hấp dẫn anh nữa. Chị cũng có ý định đi cải thiện vòng một nhưng lại sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của mình sau này. Thậm chí, con đang còn bú, nếu thế thì thiệt thòi cho con quá.
Chị cũng nhận thấy anh khá ích kỷ, anh chẳng hiểu cho người phụ nữ “vượt cạn” sinh cho anh đứa con xinh xắn, đáng yêu. Anh không giúp chị việc nhà, mà còn đòi hỏi ở chị nhiều hơn trong “quan hệ vợ chồng”. Chỉ thế thôi, chị đã rơi nước mắt rồi, chị sợ rồi đây, cuộc hôn nhân của anh chị cũng sẽ rơi vào bế tắc, rồi con chị sẽ phải làm sao đây?
Theo VNE
Giật chồng
Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Trời ơi, tại sao lại cảm ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy!
Khi gặp Tuấn lần đầu trong lễ ký kết đối tác chiến lược giữa hai công ty, tôi nói với chị sếp của mình: "Em sẽ cua ông này". Chị sếp dí ngón tay vô trán tôi đe: "Đừng có lộn xộn, người ta có vợ con rồi".
Tôi lơ đễnh hỏi lại "Vậy hả?" nhưng trong tâm trí thì đặc biệt lưu ý người đàn ông có những ngón tay rất dài như tay nghệ sĩ chơi đàn ấy. Chẳng biết sao tôi đặc biệt thích những người đàn ông như vậy.
Khi công ty chiêu đãi, vô tình tôi ngồi cạnh Tuấn. Cơ hội tự đến và tôi cảm thấy ông trời đã có sự sắp đặt khi cho tôi gặp anh, thích anh và lại được ngồi gần anh.
Chiến lợi phẩm đầu tiên tôi mang về hôm đó là số điện thoại của anh để rồi buổi tối rất muộn, tôi nhắn "chúc anh ngủ ngon, mơ đẹp".
Không thấy anh trả lời. Tôi trằn trọc suy nghĩ lung tung. Anh đã ngủ nên không thấy hay vợ anh bắt gặp tin nhắn đã làm khó cho anh? Hay anh không thích làm bạn với tôi? Không có lẽ, vì buổi chiều anh nói chuyện rất vui kia mà?
Sáng hôm sau anh gọi lại. Tôi thở phào. Ra là hôm đó anh mệt vì tiệc tùng nên ngủ sớm. Anh chúc tôi ngày mới vui vẻ. Giọng anh thật ấm. Cả ngày hôm đó tôi làm việc không biết mệt. Tôi mong cho mau đến tối để được nhắn tin chúc anh ngủ ngon...
Cuối cùng thì tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi. Tôi rất mãn nguyện. Tuấn không phải là người đàn ông đầu tiên bị tôi giành khỏi gia đình.
Tôi có một sự hứng thú đặc biệt đối với những người đàn ông đã có vợ, đặc biệt tôi rất ghét những người phụ nữ của họ. Tại sao họ có mà tôi thì không? Vì vậy, tôi phải giằng lấy người đàn ông của họ dù sau đó có khi mối quan hệ chẳng kéo dài bởi tôi là người cả thèm, chóng chán.
Nhưng với Tuấn thì khác. Tôi cảm thấy anh có sức quyến rũ đặc biệt. Hình như tôi yêu anh chứ không đơn giản là sự thèm muốn sở hữu như với những người đàn ông trước đó. Bằng chứng là tôi đã có anh nhưng vẫn khao khát được có và sẽ có anh mãi mãi.
"Anh có lấy em không?" - có lần tôi hỏi Tuấn. Anh nhìn tôi hồi lâu rồi lắc đầu: "Không, vì anh đã có vợ. Tuy cô ấy bệnh, anh không thể gần gũi nhưng anh yêu mẹ của các con anh". Câu trả lời của Tuấn khiến tôi nổi điên. Tôi túm áo anh: "Vậy còn em? Em thì sao?". Rất chậm rãi, anh nhìn thẳng vào mắt tôi: "Em là bạn tình, một người bạn tình tâm đầu ý hợp". Tôi xô anh ra thở dốc. Có cái gì đó chèn lên ngực khiến tôi không thở nổi.
Nhưng tôi không từ bỏ. Tôi bắt đầu đổi chiến thuật. Tôi nhắn tin cho vợ anh, ban đầu thì vờ làm như mình là một người tốt bụng, tôi báo cho vợ Tuấn biết anh có người đàn bà khác bên ngoài. Câu trả lời mà tôi nhận được sau rất nhiều tin nhắn là: "Xin cảm ơn".
Hừ, chị ta là thứ gì vậy? Biết có người khác giật chồng mình mà sao thản nhiên đến lạ. Tôi quyết định thay đổi chiến thuật. Tôi chính thức nhắn tin, sau đó gọi điện cho vợ Tuấn biết, tôi chính là người yêu của anh. Tôi nghe giọng chị ta hình như rung rung: "Cám ơn cô".
Tôi hét lên trong điện thoại: "Chị có khùng không? Tôi giật chồng chị, sao chị lại cảm ơn? Đúng là dở hơi". Giọng người phụ nữ kia vẫn từ tốn: "Vì cô đã cho anh ấy điều mà tôi không thể cho...".
Tôi thở dài. Còn chị ta sau một hồi im lặng lại lên tiếng: "Tôi chưa thấy mặt cô nhưng tôi nghĩ chắc là cô đẹp lắm. Và cô giỏi nữa, nếu không thì anh Tuấn sẽ không bao giờ đồng ý. Tôi biết tính chồng tôi mà".
Lần này, tôi thấy hoang mang thật sự. Tôi mong gặp một người phụ nữ dữ dằn, chanh chua, nói những lời khó nghe để tôi có thể củng cố niềm tin, có thêm động lực để không buông tha người đàn ông của họ. Thế nhưng chị ta làm tôi thất vọng hoàn toàn.
Tôi gọi cho Tuấn, nói cho anh biết là tôi đã gọi cho vợ anh, nói rõ sự thật. "Em có bị làm sao không? Em làm như vậy là giết cô ấy rồi, biết không?" - giọng Tuấn bỗng rung lên.
Có lẽ anh không ngờ tôi lại làm như thế bởi tôi đã thề thốt với anh là sẽ giữ kín mọi chuyện. Vậy mà bây giờ, vì quá yêu anh mà tôi đã không giữ lời. Thế nhưng anh phải biết điều đó chớ sao lại giận giữ với tôi?
"Giật chồng chớ giết người sao mà làm dữ vậy? Anh đừng có quá đáng với em" - Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. Còn lần này, tại sao tôi lại quyến luyến, khổ đau với một người đàn ông đã mất tự do như vậy?
Nhưng tôi yêu Tuấn thật lòng. Tôi muốn được có anh mãi mãi. Chẳng lẽ mong ước chính đáng ấy lại khó thực hiện đến vậy sao? Hạnh phúc là đấu tranh mà. Nhất định tôi phải đấu tranh đến cùng để giành lấy hạnh phúc cho cuộc đời mình.
Như vậy có gì sai đâu mà sao tôi cứ dằn vặt mãi thế này?
Theo VNE
Vụng trộm với... chồng cũ Vợ chồng em ly hôn được một năm. Lý do thì nhiều... ... Gia đình bên chồng quá hà khắc với em, bắt em ở nhà không được đi làm, chúng em cưới nhau hai năm nhưng không có con, trong khi anh từng có con riêng trước khi cưới em (đứa bé là con trai, ở với nhà nội), anh chị bên...