Đau đớn nghe chồng thú nhận đi ngoại tình gặp “sự cố”
Từ khi chồng thú nhận ngoại tình, em vừa đau đớn vừa thương, vừa giận chồng em quá.
Em xin kể ngắn gọn chuyện tế nhị của vợ chồng em. Em với chồng đã lấy nhay được 5 tháng. Em năm nay 26 tuổi còn chồng em 28 tuổi. Cả hai đều có công ăn việc làm ổn định mới kết hôn. Kinh tế của vợ chồng em cũng dư dả, bố mẹ lại mua cho nhà riêng. Bởi thế, có thể nói cuộc sống mới khá mật ngọt và thoải mái.
Trước khi cưới, vợ chồng em cũng có hơn 2 năm yêu nhau. Và như nhiều cặp đôi khác, khi xác định sẽ làm đám cưới, 2 chúng em đã có quan hệ trươc hôn nhân. Chồng em là người đâu tiên cua em. Còn với anh ấy, em có thể là người thứ 2. Nói chung là giai đoạn trước đám cưới, em và anh hạnh phúc bởi anh luôn tràn đầy ham muốn và cởi mở trong chuyện ấy
Hai đứa em rất mặn nông va hoa hơp (Ảnh minh họa)
Khi cưới về, em cứ nghĩ vợ chồng mới cưới sẽ càng mặn nồng hơn nhưng em đã lầm. Mới cưới mà có khi cả tháng trời vợ chồng em chỉ yêu đúng 1 lần. Có tháng còn không có.
Video đang HOT
Nhiêu lân em con chu đông đoi hoi nhưng chồng em luôn lây cơ mêt moi hay buôn ngu đê ne tranh. Có hôm em dôi bo ra ngu riêng ma anh ây cung chăng them đê y tơi em. Thậm chí có lúc, em phải làm nhiều chiêu trò khiêu khích chồng mà chồng em vẫn không động tĩnh gì.
Vì quá lo lắng và nghĩ chắc chắn đã có chuyện, em đã bưc xuc hoi thăng chồng là có bi yêu sinh ly hay la anh người đàn bà khác rồi nên về nhà chê vợ. Chồng em lập tức cuống lên bảo em dơ hơi, làm ở văn phòng nhàn quá nên lại suy nghĩ vớ vẩn. Mà em cũng âm thầm điều tra, chồng em chẳng có ai khác. Điều này thì em chắc chắn 100% vì anh không hề có biểu hiện gì hết.
Thời gian vừa rồi, em đa tim hiêu trên mang va lam nhưng mon tâm bô tăng cương sinh lưc cho chồng. Nhưng chồng em vân cư trơ ra. Cho tới hôm qua, em đòi hỏi nhưng chồng cứ lơ em đi. Em nằm khóc.
Chồng em thấy vậy mới thú nhận rằng, sau hôm cưới xong, chồng em đi khao bạn bè đồng nghiệp ở công ty. Và rồi ăn xong thì cả nhóm đàn ông đi tăng 2 karaoke. Tại đây, anh đã buông thả vì quá say nên đã ngủ với một gái bán hoa. Anh nói, khi quan hệ với gái bán hoa đó, anh đã gặp sự cố rách bao cao su. Vì thế, anh ân hận lắm và sợ lây cho vợ.
Em phải làm sao khi vừa căm hận vừa thương, vừa giận chồng? (Ảnh minh họa)
Anh cũng nói đã đi thử HIV rồi. Nhưng phải đợi hết 6 tháng mới có kết quả. Lúc ấy nếu không bị HIV mới dám quan hệ lại. Rồi anh cứ xin lỗi em hãy tha cho anh. Anh không phải là người lăng nhăng. Chỉ vì quá chén mà anh không làm chủ được mình nên buông thả.
Nghe chồng nói mà em như sụp đổ và thất vọng tràn trề. Em cứ ngỡ chồng đã chán em rồi. Vậy mà đằng sau đó lại chứa bí mật chồng ngoại tình trớ trêu đến thế này. Em đang chán và thất vọng về chồng mới cưới quá. Các chị em hãy tư vấn giúp em, em phải làm sao khi vừa căm hận vừa thương, vừa giận chồng?
Theo Doisongphapluat
Cô đơn của biển
Tôi sinh ra ở một làng chài ven biển, những đứa trẻ làng chài thường tự xưng là đứa con biển cả. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ thế, làm sao bảo mình là con của biển khi biển từng nhấn chìm ba của tôi.
Tôi lên 10 tuổi đã không còn thấy mặt ba, má con tôi chẳng có nổi một tấm hình ba để thờ. Ba ghét lạ lùng trò chụp choẹt. "Ngó hoài mặt nhau mới thấy thương chớ mấy tấm hình giả tạo có gì hay mà muốn giữ gìn", ba nói như lường trước sẽ có ngày mọi người ngắm ba qua thứ ảo ảnh hư hao. Biển cướp ba đi rồi nhưng tôi chẳng giận biển. Giận giữ là nỗi bất hạnh. Yêu thương đã không giữ trọn vẹn, như ba tôi đi mãi, như con còng biển tôi mê tít cố rời xa tôi để chạy theo gió, níu làm chi thêm oán giận vào đời.
Tôi lam lũ từ nhỏ chẳng dư thời gian, hơi sức để mông lung tưởng tưởng rồi nhân cách hóa biển khơi. Biển không phải ba má cũng chẳng là anh em, bè bạn, với tôi biển chỉ là biển. Biển là cô đơn. Cô đơn như những sớm tinh mơ hai má con hì hục chèo thuyền thúng đi đánh lưới. Biển bao la và ánh dương ngập lênh láng. Tôi thấy bóng má đổ dài, xiêu vẹo như ánh lửa hiu hắt trong cây đèn dầu tù mù má thường thắp mỗi buổi nhá nhem. Cô đơn như tiết tập làm văn, cô giáo ra đề "miêu tả một ngày làm việc của bố". Trang vở trắng lóa như cồn cát phơi nắng rát bỏng bước chân tôi. Đầu óc tôi rỗng tuếch không sắp nổi chữ nào, chỉ phảng phất mùi cá tôm tanh nồng, mùi biển khơi hào sảng, mùi rong rêu mặn mòi, những thứ đấy quyện lại thành một mùi riêng biệt, gió biển đưa vào tận lớp học. Nước mắt tôi chực trào vì thấy quá quen thuộc, tôi đã lớn lên cùng nó, hình như nó là mùi của cô đơn.
Mười mấy năm vụt trôi, tôi đã khác nhiều, phù phiếm và hối hả với cuộc sống thành thị. Quê tôi thay lớp áo làng chài để trở thành thị trấn du lịch. Biển bây giờ đông đúc, xinh đẹp với hàng dừa xanh mướt và trăm nghìn mảnh áo tắm màu mè. Vậy mà biển vẫn cô đơn quá chừng. Cuối tuần tôi bắt xe về với má, tìm má giữa bãi chiều nắng soi nghiêng. Má tôi thường ngồi đó lặng nhìn thiên hạ mải mê tắm biển, thỉnh thoảng cất lời mời cô dì chú bác ngang qua vào thuê phao, thuê sạp ngồi. Tôi bảo má nghỉ ngơi để mình tôi lo cơm áo, má cười hiền "không ra ngó biển, ta ở nhà nhớ bây buồn chết".
Hết chủ nhật tôi phải đi, má ở lại cùng cát, cùng gió, cùng biển cả bao la. Chuyến xe đầu tuần cứ kéo dài lê thê, tôi nhớ má mòn mỏi đợi tôi về, tôi nhớ cả anh - người không còn đợi tôi trở lại. Anh yêu biển, cũng vì lẽ đó mà anh yêu tôi. Một cô gái sinh ra ở làng chài, trầm lặng và biết quan tâm là làn gió mới lạ với anh. Nhưng biển của anh có mùi vương giả của những khu resort, mùi tôm hùm nướng mê mẩn, mùi bọt biển cay xè xộc vào mũi khi phiêu lưu lướt sóng. Có lần đứng trước biển, tôi hỏi có bao giờ anh ngửi thấy mùi biển mặn mòi, tanh nồng và hào sảng, anh tròn xoe mắt nhìn tôi, nửa nông cạn nửa thích thú, tò mò. Tôi kể má tôi thích ra ngóng biển, quen lam lũ kiếm tiền để đỡ đần con gái, anh ngạc nhiên bảo má anh cả đời không muốn ra biển dầm nắng gió vì sợ đen da. Tôi biết anh sẽ chẳng bao giờ chạm vào được nỗi cô đơn của tôi.
Tôi và anh thuộc về hai thế giới khác biệt, anh sinh ra để vui đùa với biển, tôi lớn lên từng phút trong đời thấu hiểu biển càng mênh mông càng quạnh hiu. Tôi để anh ra đi, cũng để giải thoát tình yêu của chính mình. Tim tôi vá víu nhưng thăm thẳm, trái tim anh lành lặn mà ghép mãi vẫn không vừa.
Theo VNE
Tiếng cuốc kêu chiều Những tiếng kêu có phần ai oán của bầy cuốc mất chỗ trú ngụ khiến chiều tà càng thêm hiu hắt, buồn da diết. Cả khu đầm, ao chuôm rậm rịt giờ chỉ còn là những đống ngổn ngang của công trình mới được giải tỏa, nó lắc đầu ngao ngán. Ngày trước cũng vào dịp đầu hè như thế này, khi vừa...