Đau đớn khi người cũ yêu bạn thân
Chia tay nhau 4 năm, anh tiết lộ bí mật, anh đang yêu cô bạn thân của tôi. Giờ tôi mới biết mình như con ngốc để họ qua mặt.
Tôi quen anh ngày mới 18 tuổi, đang là cô sinh viên năm thứ nhất. Tình yêu của chúng tôi thật đẹp với nhiều cung bậc của cuộc sống. Yêu anh, tôi từ một đứa con gái không biết lo lắng cho người khác, hay nhõng nhẽo, tiểu thư cũng dần thay đổi. Nhưng vì tình yêu tôi dành cho anh thật nhiều nên tôi chỉ nghĩ mình thay đổi là vì anh.
Tình yêu của chúng tôi sẽ còn đẹp hơn, sẽ tròn vẹn hơn nếu tôi không phải là người theo đạo Thiên Chúa. Khi tôi gần tốt nghiệp cao đẳng thì chúng tôi cãi nhau ngày càng nhiều, đỉnh điểm là việc anh không muốn tôi biết anh trọ ở đâu (vì anh vừa mới chuyển phòng). Tôi buồn lắm nên lại đòi chia tay anh. Lần này không giống những lần trước, anh đồng ý chia tay. Tôi đau như có hàng ngàn mũi kim đâm vào tim mình.
Mọi người yêu thương tôi luôn bên cạnh và vực tôi dậy, nhất là 5 cô bạn thân ở trường cao đẳng. Từ lúc chia tay, anh gần như mất tích trước mặt tôi và tôi cũng không thể tìm được bất cứ thông tin gì về anh. Thời gian trôi qua, được khoảng một năm thì anh xuất hiện. Anh làm như chưa từng xảy ra chuyện gì, vẫn ân cần hỏi thăm và muốn tôi trở thành em gái của anh (anh với anh trai tôi là hai người bạn thân từ hồi học cấp ba). Tôi không chấp nhận và nói thẳng tôi không muốn gặp anh.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Video đang HOT
Mật độ anh xuất hiện trước mặt tôi ngày càng nhiều hơn. Khi đã thấy thái độ của tôi với anh bớt căng thẳng hơn sau 4 năm chia tay thì anh nói với tôi một bí mật. Anh đã quen với cô bạn thân của tôi (một trong 5 người bạn học cao đẳng với tôi) hơn một năm nay rồi và mong tôi chúc phúc cho họ. Mọi người có thể cảm nhận được cảm giác của tôi lúc này không? Tôi đau hơn vết cứa của ngày xưa rất nhiều. Tôi đau không phải vì tôi còn yêu anh mà vì sao anh không quen bất cứ một người nào đó mà lại là cô bạn của tôi chứ? Và vì sao là bạn thân của nhau mà người đó lại làm vậy với tôi?
Khi biết chuyện, tim tôi như ngừng thở vậy. Mọi thứ trong đầu tôi quay trở lại ngày đám cưới anh trai tôi. Chính anh đã chủ động hỏi tôi số của cô bạn và nói chỉ muốn nói chuyện cho vui thôi. Rồi khi cô bạn tôi đổi số điện thoại, mà số đó chỉ khác số của anh có một số mà thôi, rồi những lúc đám bạn về nhà tôi nhưng anh không dám lên… Tất cả mọi thứ được sắp xếp lại trong đầu tôi, giờ tôi mới biết mình như con ngốc để họ qua mặt.
Bây giờ trong đầu tôi rối tung. Bạn hạnh phúc tôi sẽ rất vui để chúc mừng, để ủng hộ – cô bạn tôi rất kén trong tình cảm, vì nó rất thành công trong công việc – nhưng sao nó lại chọn anh, người từng phụ bạn thân mình chứ? Sao tôi có thể xem như không có chuyện gì được đây? Tôi phải chúc phúc cho họ ra sao đây? Mọi người hãy cho tôi một lời khuyên nên làm gì lúc này.
Theo Ngoisao
Tự hào gốc Hà Nội, nhà chồng khinh thường tôi
Ngay cả bố, em chồng và chồng tôi cũng chỉ đi lái xe thuê, vậy mà họ luôn coi thường gia đình tôi vì sống ở quê.
Tôi viết ra đây những dòng tâm sự này, bởi giờ đây tôi không biết mình phải làm thế nào để thoát ra khỏi hoàn cảnh và những suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong đầu.
Tôi cũng giống như bao cô gái quê ra thành phố, được bố mẹ cho ăn học tôi nhanh chóng tìm được công việc và có thu nhập. Tôi và anh làm cùng công ty được khoảng 8 tháng thì anh nghỉ việc, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau thêm khảng 3 tháng nữa rồi tổ chức đám cưới. Tổng công thời gian quen và cưới là một năm nhưng chỉ khoảng 6 tháng trước khi cưới chúng tôi mới liên lạc thường xuyên. Đó cũng là lý do làm cho cuộc hôn nhân của tôi đang đứng bên bờ vực thẳm.
Có lẽ thời gian quen biết nhau quá ít ỏi nên chúng tôi thật sự thất vọng về nhau sau khi cưới. Tôi chưa thấy ai thô bạo và cục cằn đến thế. Cưới được 3 ngày anh đã đánh tôi và sau này thì những trận đòn ngày càng dày đặc hơn. Tôi nói gì anh cũng trừng mắt lên quát tôi, chỉ cần cãi thêm câu nữa là anh sẵn sàng giáng cho tôi một vài cái tát. Thậm chí tôi biết mình có thai và báo cho anh biết thì ngày hôm sau tôi vẫn bị đánh chỉ vì những lý do như rửa bát chưa sạch, mẹ chồng nói không chịu nghe lời...
Ảnh minh họa: Inmagine.
Những ngày đó tôi bế tắc kinh khủng. Tôi mang thai lần đầu nên bị nghén, không thể đi làm được nên công ty cho nghỉ. Tôi vẫn tiếp tục đi tìm việc nhưng cũng chỉ tìm được những công việc tạm thời. Do bất đồng quan điểm nên tôi vẫn bị chồng đánh trong thời gian mang thai. Không chịu được, bố đẻ lên xin cho tôi về nhà để mẹ chăm sóc 2 tháng, sau đó tôi nghe bố mẹ chồng và quay về nhà chồng. Trong hai tháng đó anh không hỏi thăm tôi một lần nào.
Bi kịch thật sự khi tôi sinh bé, đó cũng là lúc mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu bắt đầu phát sinh. Tôi và bà khác nhau về quan điểm chăm cháu nhưng cả chồng và mẹ chồng đều tuyên bố là hai người đó nói gì tôi cũng phải nghe, kể cả đúng hay sai. Thậm chí chồng không cho tôi chơi với hàng xóm, không được gọi điện về cho mẹ đẻ và em gái. Ở nhà thì phải nhất nhất nghe lời mẹ chồng.
Mẹ chồng tôi thì cấm từ giờ không được cho con về nhà ngoại khi chưa có sự đồng ý của bà, không được cho con nằm bú và rất nhiều những cái không được hàng ngày nữa. Tôi không dám hé răng kể cho chồng nghe những mâu thuẫn này vì tôi biết có nói ra cũng chỉ mình tôi chịu trận. Cứ mỗi lần thấy anh quát là mẹ anh lại lên bắt tôi im miệng nhịn chồng, mặc kệ anh đánh chửi tôi cả tiếng đồng hồ. Bà ấy cũng kể lể thêm những chuyện hai mẹ con ở nhà chứ không hề nói đỡ cho tôi một lời.
Từ khi tôi sinh con, cả gia đình là 4 thế hệ sống cùng, chồng tôi gần như không biết cách giải quyết những mâu thuẫn dù là nhỏ nhất trong gia đình. Tôi lúc nào cũng sợ rúm ró khi gia đình anh cãi cọ vì sau đó anh tìm cách gây sự với tôi.
Tôi biết chúng tôi quá khác nhau trong suy nghĩ. Anh ta là người sống bảo thủ, không bao giờ chơi với hàng xóm, ở nhà được mẹ chiều nên lúc nào anh ta cũng là nhất, thậm chí ngồi xem tivi anh ta cũng chửi đổng. Còn về quê tôi thì khỏi phải nói anh ta khó chụi thế nào, bố mẹ, anh, chị tôi có nói câu gì thì cuối cùng tôi cũng là người chụi trận, mặc dù tôi đã to nhỏ nhiều lần khuyên nhủ để anh ta bớt nóng tính đi nhưng không có kết quả.
Anh ta cấm tôi không được đi làm khi không được phép của anh ta. Khi nghe vợ chồng tôi nói chuyện, mọi người vẫn thắc mắc sao nghe giống sếp và nhân viên quá vậy? Còn về quan hệ vợ chồng, anh cũng không là người chủ động. Nếu muốn thì tôi gọi anh, cả tôi và anh đều làm như một cái máy.
Tôi thương con, cứ nghĩ dần dần anh sẽ thay đổi nhưng đến bây giờ thì tôi hiểu điều đó sẽ không xảy ra. Từ một người vui vẻ, hoạt bát, giờ đây tôi cam chịu, bởi tôi có nói gì thì cũng không có ai ủng hộ. Tôi luôn tự hỏi, hay tại tôi sống không ra gì nên gia đình nhà chồng mới ghét bỏ? Nhưng khi tôi có cố khắc phục thì cũng không thể phù hợp được với gia đình luôn tự hào là gốc Hà Nội nhưng mấy đời rồi toàn đi làm thuê và làm công nhân. Ngay cả bố chồng, em chồng và chồng tôi cũng chỉ đi lái xe thuê, vậy mà họ luôn coi thường gia đình tôi vì sống ở quê.
Tôi luôn có suy nghĩ sẽ rời khỏi nhà chồng để tự nuôi con và sống một mình nhưng tôi không biết mình có thể đi đâu. Về quê thì bố mẹ tôi không muốn, sợ mang tiếng với làng xóm. Đi thuê nhà thì mình tôi cũng không thể xoay sở được khi không có việc và con còn quá nhỏ. Tôi luôn nghĩ rằng sẽ có ngày tôi sẽ rời khỏi đây nhưng tôi cũng chưa biết là bao giờ. Không biết có ai giống hoàn cảnh của tôi không? Và nếu ai đó biết, có nơi nào đó tôi có thể sống để nuôi con thì làm ơn mách cho tôi biết. Tôi cảm ơn rất nhiều!
Theo Ngoisao
Đăng ký kết hôn sau một tháng quen qua mạng Trước khi đến với anh, em đã có một đứa con nhưng vẫn chưa được làm đám cưới lần nào. Xin cho em được gọi anh là ông xã vì dù sao chúng mình cũng đã ký với nhau tờ giấy đăng ký kết hôn. Thời gian mình sống với nhau cũng chưa tròn một năm nhưng có lẽ không thể ở bên...