Đau đớn khi bạn trai quất ngựa truy phong
Nhanh như chớp, anh chuyển nơi ở và đổi cả số điện thoại để trốn tránh, cắt đứt mọi liên lạc với tôi.
Tôi là một cô sinh viên năm 3. Vẫn biết rằng cứ luôn suy nghĩ, dằn vặt, căm hận trong thời điểm này đối với một người phụ nữ trẻ tuổi đang trong giai đoạn thai kỳ là không nên nhưng tôi vẫn chẳng thể nào kìm nén được cảm xúc khi mà những đau đớn, tủi nhục vẫn cứ âm ỉ cháy mãi, gặm nhấm những cảm xúc yêu thương đối với cuộc sống này.
Tôi biết rằng mình đã quá ngu ngốc, khờ dại. Đến với nhau ròng rã 3 năm trời, năm lần bảy lượt từ chối mỗi khi anh muốn đi quá giới hạn nhưng rồi đứa con gái mềm yếu như tôi đã không thể nào từ chối được những lời đường mật hứa hẹn của anh.
Khi phát hiện có thai, cảm giác của tôi là sự trộn lẫn giữa niềm vui và sợ hãi. Vui vì tôi và anh từ nay đã có sợi dây gắn kết lại với nhau, đó là đứa con tôi đang mang trong bụng. Sợ vì nếu báo cho gia đình biết, bản thân phải đối diện với sự giận dữ, buồn đau của bố mẹ, sợ một tương lai đầy gian nan, trắc trở phía trước phải vượt qua.
Nhưng rồi tất cả như vỡ vụn khi tôi gọi điện thoại báo tin cho anh. Anh bảo: “Bỏ thai đi em, anh chưa muốn!”. Tôi sững sờ hỏi lý do thì anh càng lạnh lùng hơn nữa: “Không thể sinh nó ra được, nó sẽ phá hỏng tương lai của anh”.
Tôi nước mắt ngắn dài với câu hỏi lớn đặt ra cho chính bản thân mình khi mà đầu dây bên kia, anh đã nhấn tắt máy chỉ còn vang vọng lại tiếng “tút tút” đơn điệu: “Tại sao không phải là tương lai của hai đứa mà chỉ là của mỗi anh?”
Tôi thật quá ngây thơ để phát hiện ra điều đó
Video đang HOT
Nhanh như chớp, anh chuyển nơi ở và đổi cả số điện thoại để trốn tránh, cắt đứt mọi liên lạc với tôi. “Còn nước còn tát”, tôi cố gắng lần mò theo các nick facebook và số điện thoại của bạn bè anh để tìm gặp mong vớt vát chút tình cảm nơi anh vì biết đâu khi gặp nhau rồi, mọi chuyện sẽ khác. Nhưng tất cả cũng chỉ là con số không…
Vậy là tôi đã mất anh. Mọi thứ xung quanh dường như trở nên vô nghĩa. Thai được 9 tuần tuổi, đứa bạn gái thân nhất gọi cho tôi: “N biết tin gì chưa? T có bồ mới rồi!”. Tôi suy sụp hoàn toàn. Tương lai mà anh sợ tôi và con phá hỏng lại chính là cô gái đó sao? Cô bạn gái mà tôi yêu quý, tin tưởng cũng chính là người đã lén lút cùng anh từ thuở nào.
Tôi thật quá ngây thơ để phát hiện ra điều đó. Nhiều lúc muốn kết thúc cuộc sống này cho đỡ bớt những phiền muộn về sau nhưng nhớ tới bố mẹ, tôi đã không còn muốn thực hiện điều đó nữa. Tôi không còn nữa thì ai sẽ là người lo lắng cho bố mẹ lúc về già?
Thai gần được 13 tuần tuổi, tôi lại le lói ý định từ bỏ con nhưng rồi vẫn chẳng thể nhẫn tâm dẫu ý thức được rằng sinh con ra là cả một vấn đề, đó là chưa kể gia đình tôi có chấp nhận nổi chuyện này không.
Nhiều lần gọi điện thoại về nhà nhưng rồi cứ ậm ờ cho qua vì sợ bố mẹ sốc khi nghe tin dữ.
Thai được 18 tuần. Giờ thì không thể bỏ con được nữa! Tôi lấy hết can đảm gọi về lại cho mẹ lần nữa: “Sao mà dại quá vậy hả con? Của thằng nào? Mai mẹ lên”. Tiếng bố tôi kèm theo: “Mai tao lên nữa”. Tôi cuống cuồng sợ hãi, sợ bố mẹ sẽ tìm mọi cách bắt tôi từ bỏ đứa con giống như những gia đình khác có con gái lỡ lầm mà tôi từng được nghe hay đọc trên mạng.
Thế nhưng, sự việc diễn ra ngược lại. Bố mẹ lên để đưa tôi đi khám thai. Kết quả thai mạnh, nhịp tim ổn định. Mẹ cười hiền: “Vậy là có cháu” còn ba xoa đầu: “Sao dại vậy con?”. Tôi chỉ biết cúi đầu vừa ăn năn, hối hận, vừa nghĩ thương cho bố mẹ đã hy sinh suốt đời vì con cái.
Vậy là niềm vui và sự sợ hãi lúc mới biết mình có thai đến giờ phút này đã diễn tiến hoàn toàn trái ngược. Con được 18 tuổi. Nhà gần nên mẹ vẫn đi đi về về chăm chút cho tôi từng miếng ăn giấc ngủ, khuyên nhủ tôi đủ điều. Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có được những người bố mẹ tốt như vậy – bao dung, nhân hậu, sẵn sàng tha thứ cho những lỗi lầm của con cái.
Tôi không thể không hận anh vì bản thân tôi không cao thượng đến mức đó. Chỉ mong rằng anh đừng tiếp tục lối sống ấy nữa. Đứa con này, nó sẽ khôn lớn trong vòng tay nâng niu, bảo bọc của mẹ và của ông bà ngoại. Con sẽ là niềm vui, là cuộc sống của gia đình tôi chứ không phải là rào cản phá hoại tương lai của những người trẻ yêu đương vô trách nhiệm nào đó.
Theo Dân Việt
"Hưởng trái cấm xong thì quất ngựa truy phong"
Tôi thật sự mong rằng câu chuyện đau lòng của cô được nhiều bạn trẻ biết đến, để họ còn lấy đó làm bài học mà răn mình.
ảnh minh họa
Mà tỉnh táo tránh xa những kẻ lợi dụng sự ngây thơ, dễ dãi, cả tin của những cô gái quê khi chân ướt chân ráo lên thành phố tìm việc mà hại đời của họ.
Chẳng ai có thể vỗ ngực tự xưng mình khôn ngoan, tài giỏi, tránh được hết các rủi ro trong suốt cuộc đời. Vì vậy đọc tâm sự của cô trong bài viết "Khôn ba năm, dại một giờ", tôi thấy cô cũng chỉ là nạn nhân của kẻ lừa tình mà thôi.
Một cô gái quê, tuổi đời còn trẻ, xa nhà để ra chốn thành thị kiếm sống nên không vững vàng, không bản lĩnh thì khó lòng mà tránh khỏi vấp ngã.
Tôi trách cô là mẹ cô biết cô còn nhỏ tuổi, sống ở nơi phồn hoa đô hội, nhiều cạm bẫy, cám dỗ đã khuyên cô tránh xa những chuyện quan hệ hư hỏng mà cô vẫn lao vào. Tôi nghĩ yêu gì thì yêu chứ chẳng biết nhà cửa người yêu mình ở đâu mà vẫn trao thân, gửi phận cho họ thì cô phải gánh chịu hậu quả cay đắng là đúng thôi. Giờ biết cha của đứa trẻ ở đâu mà tìm?
Tôi thật sự mong rằng câu chuyện đau lòng của cô được nhiều bạn trẻ biết đến, để họ còn lấy đó làm bài học mà răn mình, mà tỉnh táo tránh xa những kẻ lợi dụng sự ngây thơ, dễ dãi, cả tin của những cô gái quê khi chân ướt chân ráo lên thành phố tìm việc mà hại đời của họ.
Tôi nghĩ các cô gái trẻ phải hết sức tỉnh táo, đừng ham đổi đời bằng bất kỳ giá nào, đừng nghe lời đường mật, dàn cảnh giúp đỡ nọ kia mà sập bẫy của những kẻ lừa tình, sở khanh.
Bây giờ chuyện cũng đã rồi, cô đang bụng mang dạ chửa mà đứa bé chẳng có tội tình gì, nên cô đừng chối bỏ nó.
Tốt nhất cô nên nói cho ba mẹ cô biết để người lớn suy nghĩ thấu đáo hơn, còn có cách giúp đỡ cho cô. Cô vẫn có thể ở lại thành phố sinh con, nuôi dạy tốt đứa bé như nhiều bà mẹ đơn thân khác.
Tôi nghĩ xí nghiệp, nhà máy nơi cô làm cũng không vì chuyện có bầu, sinh nở của cô mà cho cô nghỉ việc đâu. Rồi thời gian sẽ giúp cô lấy lại tinh thần. Hãy hi vọng vào một tương lai tốt đẹp ở phía trước, đừng nghĩ quẩn mà làm điều gì dại dột.
Trước mắt hãy giữ gìn sức khỏe để sinh con cho "mẹ tròn con vuông", về quê với ba mẹ hay ở lại thành phố là do cô quyết định. Tin rằng với sự hỗ trợ, giúp đỡ và cảm thông của gia đình, cô sẽ có sự lựa chọn tốt nhất cho con đường đi của mình.
Theo VNE