Đau đớn cùng cực mới nhận ra: “Không cần giàu chỉ cần thương nhau là đủ!”
Anh Bảo không trả lời vợ, chỉ nhìn cô gái kia rồi nói: “Em về đi. Anh sẽ gọi cho em sau!”. Câu nói đó như đâm ngang một vết vào trái tim chị Trà, khiến chị tức nghẹn họng mà không thể nào làm gì được.
Ảnh minh họa
Chẳng hiểu sao từ lúc sinh con ra, tâm trí của chị Trà cứ đểnh đoảng vô cùng, lúc nào cũng nhớ nhớ quên quên, làm việc gì cũng không tập trung cho xong được. Đến cái việc vào bếp mà cũng suốt ngày sơ ý làm đứt tay, cháy nồi… Nhưng bù lại, có chồng là anh Bảo thương vợ nên thường chủ động giúp đỡ vợ làm việc nhà.
Cứ đúng giờ tan làm là anh tắt máy tính, về nhà đón con và phụ chị Trà cơm nước, dọn dẹp hay chơi với con. Vợ chồng lúc nào cũng vui vẻ hạnh phúc, chuyện trò ríu rít và đi đâu cũng có nhau. Như đi sang siêu thị đối diện chung cư mua vài thứ đồ lặt vặt trong nhà, anh Bảo cũng thường rủ vợ con đi cùng để tranh thủ hóng gió.
Cuộc sống gia đình cứ trải qua êm trôi với những giây phút quây quần, quan tâm đến nhau từng chút một, chồng chiều vợ còn hơn cả thời yêu nhau. Dù anh Bảo không bao giờ nói những câu ngọt ngào, lãng mạn, nhưng cái cách anh làm tròn bổn phận của một người chồng, người bố luôn khiến cho nhiều người phải ngước mắt ước ao.
Thế nhưng gần đây, chị Trà lại bắt đầu sinh ra cáu bẳn khi gia nhập sâu vào cộng đồng facebook. Liên lạc lại với bạn bè, nói chuyện tâm sự nhiều và nhìn những bức ảnh khoe của, khoe quà của mấy đứa bạn thân trên đấy, chị thực sự dấy lên trong lòng cảm giác khó chịu. Chị nhận ra sự thật là mình đã bị tụt lại phía sau khi lương cả năm của chồng mình cũng chẳng bằng tiền chồng bạn kiềm được trong một tháng.
Chị Trà nhìn lại những dịp lễ tết, kỷ niệm, chẳng mấy khi chị được nhận món quà nào thiết thực hay sang trọng từ anh Bảo ngoài những câu nói hay tin nhắn chúc mừng kèm theo cái cười trừ hiền hiền. Những lúc ấy chị thấy không sao, nhưng bây giờ khi nhìn ngắm những món quà lung linh mà bạn chị được nhận, chị thấy thật sự rất ghen tị.
Ảnh minh họa Để rồi những cuộc nói chuyện giữa hai vợ chồng không còn bình yên như trước. Chị Trà thường xuyên nói những câu như xát muối vào lòng chồng: “Đấy, anh nhìn con nhà người ta này, đi đâu cũng có ô tô đón rước. Chẳng như con mình, mưa nắng, gió bụi cứ phải phơi mặt ngoài đường. Đúng là khác nhau giữa con bố giám đốc với con ông công chức nghèo”. Hay chẳng hiếm những khi chị than nghèo kể khổ so sánh: “Đời người con gái lấy được ông chồng giàu vẫn là sướng nhất. Anh thấy em với cái Hà đấy, mọi thứ đều như nhau cả mà nó lấy được ông chồng kiếm ra nhiều tiền nên cái gì cũng có, chẳng bao giờ phải làm gì, lại suốt ngày được vi vu đây đó. Chẳng bù cho em, đầu tắt mặt tối suốt ngày, tủ đồ thì nghèo nàn, lại chẳng bao giờ được đặt chân đến những nhà hàng sang trọng…”. Còn khi nghe chồng phân trần: “Em đừng nhìn vào bề nổi như thế. Anh nghĩ có những thứ có tiền cũng không mua được, như là tình cảm vợ chồng đấy. Không cần giàu, mình chỉ cần thương nhau là được”, chị Trà lại ngay lập tức bĩu môi đối đáp: “Anh cứ ngụy biện, nghèo thì cứ thừa nhận là nghèo đi. Chứ người ta giàu, nhiều tiền thì lại càng yêu nhau hơn đó thôi. Ví dụ như em mà được tặng cái túi hay cái váy đẹp xem, lại chả sướng rân yêu người tặng biết bao nhiêu”.
Anh Bảo lắc đầu trước những lý lẽ của vợ. Nhưng dần dần khi suốt ngày nghe vợ ca thán việc không giàu có, ít tiền tiêu, anh lại bắt đầu thấy bế tắc và cảm giác là mình nghèo thật. Nghèo vì không có tiền mua ô tô cho con đi, không có tiền cho con học trường tốt, không có tiền mua mĩ phẩm, áo quần đẹp cho vợ… Nên anh lao vào nghĩ cách làm giàu. Anh bỏ việc ở nhà nước để mở một công ty tư vấn độc lập.
Ban đầu, nhờ những mối quan hệ sẵn có, anh cũng kiếm được một vài hợp đồng và làm việc quên ngày quên đêm để đáp ứng yêu cầu của khách hàng. Nhưng rồi như thế vẫn là chưa đủ, anh còn phải tập tành chúc tụng bên bàn nhậu để giữ mối quan hệ, đưa khách hàng đi đến những tụ điểm ăn chơi để chiều lòng các vị thượng đế, cốt yếu vẫn là kiếm việc về cho công ty. Anh không còn thời gian nhiều cho gia đình nữa. Nhưng với chị Trà thì cũng chẳng sao, vì tiền anh đưa về mỗi tháng khiến chị dư giả chi tiêu, có thể thuê giúp việc trông con, để chị có thời gian ra ngoài tám chuyện café cùng bạn bè hay đi spa làm đẹp. Mối quan hệ vợ chồng chỉ còn lại chớp nhoáng vài ba tiếng gặp nhau mỗi ngày hoặc có khi cả tuần anh Bảo cũng chẳng về đến cửa nhà. Lý do bận việc, phải lo hoàn thành dự án cho kịp tiến độ mà anh Bảo đưa ra là hợp lý nên chị Trà cũng đành chấp nhận.
Video đang HOT
Cuộc sống sẽ vẫn tiếp diễn như vậy nếu như chị Trà không bắt đầu cảm thấy bất ổn với trạng thái hiện tại. Chị bỗng thương chồng vất vả nên quyết định sẽ quay lại chăm sóc chồng. Việc đầu tiên chị làm, là tự tay chuẩn bị một hộp cơm và mang qua cho chồng ăn trưa mà không báo trước. Chị đi thẳng vào phòng của anh, gõ cửa và háo hức đợi để dành tặng chồng một sự ngạc nhiên ngọt ngào.
Nhưng trái với suy nghĩ của chị, anh Bảo mở cửa và nhìn thấy chị thì tái mét mặt mày. Linh tính có điều chẳng lành, chị xông cửa bước vào thì thấy một cô gái đang vội vàng cài lại cái khuy áo cuối cùng. Chị đứng hình mất mấy giây rồi quay lại nhìn dáng vẻ xộc xệch của chồng, hiểu ra chuyện. Chị gào lên trong tuyệt vọng: “Cô ta là ai? Sao anh dám? Thì ra từ hôm giờ, đây là cách anh quay cuồng trong công việc hay sao?”. Anh Bảo không trả lời vợ, chỉ nhìn cô gái kia rồi nói: “Em về đi. Anh sẽ gọi cho em sau!”. Câu nói đó như đâm ngang một vết vào trái tim chị Trà, khiến chị tức nghẹn họng mà không thể nào làm gì được. Chị định lao vào cấu xé cô gái kia nhưng cô ta đã bước nhanh đi mất. Còn chồng chị, mặt lạnh như tiền chẳng có một chút hối lỗi nào cả: “Cô ta chỉ là gái massage. Anh mệt nên gọi cô ta về xoa bóp giúp thôi! Em đừng căng thẳng quá!”.
“Cởi áo cởi quần cho nhau mà chỉ là xoa bóp thôi ư?”, chị Trà nghiến răng gằn giọng. Rồi chị vứt hộp cơm vào thùng rác, thả người thất thần xuống chiếc ghế của chồng. Lúc tĩnh lặng này, chị mới để ý rằng chiếc điện thoại của anh Bảo đang phát những bản piano không lời nghe mới êm ái làm sao. Chị quay sang phía chồng mỉa mai : “Giải thích đi! Lại còn nghe nhạc cùng nhau nữa cơ đấy, thích nhỉ, lãng mạn quá nhỉ?”. Biết cũng chẳng thể giấu vợ được nữa, anh Bảo ngồi xuống, chậm rãi : “Em có biết là anh nhớ cái cảm giác vợ chồng bình yên sống bên cạnh nhau như thế nào không. Em gào thét buộc anh phải ra ngoài đường kiếm tiền, em trở thành một người thực dụng, chỉ cần tiền mà không cần quan tâm anh sống như thế nào nữa. Anh đã rất khổ tâm! Đúng lúc ấy thì anh quen Mai trong một tiệc chiêu đãi khách hàng, cô ấy nhẹ nhàng như em của ngày xưa và luôn mang đến cho anh cảm giác yên bình, dễ chịu sau những giờ phút căng như dây đàn… Anh xin lỗi, nhưng thực sự anh cũng có chút tình cảm với cô ấy!”.
Chị Trà lặng người, đau đớn nhận ra hạnh phúc đã vuột khỏi tay mình thực sự. Chị không trách chồng, chỉ muốn tự hỏi bản thân, rằng rốt cuộc thì chị thích vợ chồng sống trong giàu sang mà tình cảm không còn nữa, hay không cần giàu chỉ cần thương nhau như lời anh nói hôm nào ? Bất giác chị cười, chị hiểu nếu như chị có chọn ngày xưa thì cũng không thể nào quay lại được nữa rồi…
Theo VNE
Vừa đuổi vợ đi thì 3 ngày sau khóc thét thấy sếp đăng ảnh vợ mặc váy cưới lên với....
Nhin bưc anh cươi cua sêp, Thuy bun run khi nhân ra cô dâu không ai khac chinh la vơ minh. Anh không thê nao tin nôi mơi 3 ngay bi đuôi đi thôi ma Linh lai tim đươc 1 đai gia như thê.
Ảnh minh họa
Ngay lây đươc vơ giau Thuy chiêu vơ vô cung, đi đâu anh cung tư hao vê Linh vi cô vưa xinh đep vưa gioi giang lai ngoan ngoan. Bây giơ môi lân nghi lai nhưng lơi chông khen tăng minh trươc măt moi ngươi Linh lai cươi chua chat.
Cươi nhau đươc 2 năm thi gia đinh Linh bi pha san luc nay bô me cô không con gi đê cho con gai thâm chi con phai bo nha bo tât ca đê vê quê sông. Luc nay Thuy băt đâu quay lưng, anh không nhưng không giup bô me vơ ma con hăt hui vơ:
- Tôi tương lây cô vê se đươc hương phuc ai de giơ con phai lo sơ ngươi ta đên đoi nơ oan đây.
- Anh noi vây ma nghe đươc a, trươc đây co gi tôt đep bô me đêu danh hêt cho 2 vơ chông minh. Giơ gia đinh em găp nan anh không giup đươc gi thi thôi sao con noi mơi lơi vô tinh đo.
- Tôi co ngu đâu ma đi ban nha giup bô me cô.
- Anh nên nhơ cai nha nay la bô me tôi mua đây nhe, tôi thât không ngơ anh lai bôi bac vây.
(Anh minh hoa)
Linh oa khoc chay ra khoi nha, tư đo vơ chông cô căng thăng không con măn nông như trươc. Linh lâm vao trang thai trâm cam con Thuy tư khi ây lai quay sang căp bô vơi 1 cô gai khac. Cô ta không xinh đep băng Linh như tre va nong bong hơn Linh đa vây con co 2 shop quân ao thơi trang cung kiêm ra tiên.
Linh khô tâm vô cung, bô me thi nơ nân mât trăng chông thi lanh nhat đa thê cư hê thây măt la quat măng. Linh khao khat co 1 đưa con nhưng Thuy luôn tranh noi vê vân đê ây vi anh đa nghi tơi ngay anh bo Linh theo cô bô. Cuôc sông hôn nhân cua cô gai tiêu thư xinh đep giơ trơ nên xam xit. Cô heo ua vi mât ngu suy nghi qua nhiêu.
Linh heo mon, đung cai hôm Linh không chiu nôi nưa đi tim cô bô noi chuyên thi Thuy biêt đươc. Anh ta lôi đanh cho Linh 1 trân thưa sông thiêu chêt:
- Cô co quyên gi ma lai đi găp cô ây ha?
- Tôi la vơ anh ma anh bao không co quyên a, tôi chiu hêt nôi rôi.
Bôp.
- Vơ thi đa sao, tương lai cô ây mơi la vơ tôi. Ly hôn đi sao cô cưng đâu vây ha, ki vao đơn đi rôi giair thoat cho nhau.
- La anh ep tôi đây nhe, tôi se khiên cho anh phai ân hân.
- Cô đưng noi nhiêu nưa ki đơn rôi cut ra khoi nha nay cho tôi nhơ.
Bi chông đanh đâp ep ki đơn, Linh nhuc nha ki vao rôi ra toa. Cô rơi khoi nha do bô me cô bo tiên mua. Nhưng vi tin con rê nên đê ca 2 đưa đưng tên, tư hôm đo xem như ho không con la vơ chông nưa. Thuy hi hưng đên chô cô bô ăn mưng.
3 hôm sau mơ may lên facebook anh chêt sưng khi thây sêp đăng 1 anh bên 1 cô gai măc vay cươi lung linh nhưng chi chup nưa măt vơi caption: "Tinh yêu cua đơi tôi". Thuy bun run nhân ra ngươi đo không ai khac chinh la vơ minh. Nhin binh luân khen ngơi xuyt xoa cua moi ngươi anh như phat điên lên.
Anh vao facebook vơ thi thây dong trang thai: "Buông bo nhưng thư không xưng đang va băt đâu lai tư đâu". Thuy không tin nôi giưa vơ va anh sêp tre tuôi giau co chưa vơ cua minh lai quen nhau, cang không thê tin anh ta va Linh lai co môi quan hê như vây.
- Vưa ly hôn đươc 3 hôm ma ho đa chup anh cươi sao, đua nhau chăc.
Thuy điên lên phi xe đên nha sêp đê thăm do, đên nơi anh thây vơ minh va sêp đang keo vali đi ra khoi cưa:
- Chuyên nay la thê nao? Sêp va vơ tôi sao lai đi vơi nhau?
- A câu Thuy a, tôi bân qua chưa noi cho câu biêt câu đa bi sa thai nhe. Con ngươi phu nư nay giơ cô ây la ngươi tư do không con la vơ câu nưa chung tôi đi vơi nhau cung không co gi sai phai không? Tôi va Linh se tô chưc đam cươi vao it thang tơi khi đo tôi se gưi thiêp mưng cho câu.
- Anh la thăng khôn, con cô nưa cô căm sưng tôi tư khi nao ha?
- Thăng khôn ơ đây la câu mơi đung, câu vu phu đanh vơ, ngoai tinh suôt gân năm nay. Lam thăng đan ông tê bac như vây câu co đu tư cach đê măng chưi cô ây không? La tôi sông chêt muôn chơ che cho Linh khi biêt tin cô ây ly hôn, tư câu đanh mât vơ minh con Linh không lam gi sai ca. Trai đât nay tron thât, môi tinh đâu ma tôi yêu say đăm sau nay lai la vơ cua anh chang nhân viên ma minh quan ly, thôi muôn rôi câu tranh ra cho chung tôi đi.
Luc nay Linh nhin Thuy rôi noi:
- Anh vê đi không cô bô cua anh ma biêt anh đi đanh ghen thê nay lai lông lôn lên đây, tam biêt.
Thuy đưng trơ ra không tin nôi vao tai va măt minh nưa: "Sa thai ư, môi tinh đâu, đam cươi ư ho đua minh chăc". Anh đa đanh mât tât ca vi sư tham lam cua minh giơ co tiêc nuôi tưc giân thi cung đa qua muôn mang. Lên xe Linh khoc, Tuân năm chăt tay cô rôi noi: "Ôn rôi co anh đây, không ngơ cai anh cươi ây lai co tac dung đên vây. Anh se chơ khi nao em săn sang, anh hưa se luôn luôn ơ bên va chăm soc em chu đao". Linh nhin ngươi đan ông tuyêt vơi ây rôi bao: "Cam ơn anh".
Theo blogtamsu
Bạn gái đi cà phê chòi lá với người đàn ông khác Tôi gọi điện, em nói đang ở nhà, sau đó em nhắn tin lại là đang uống nước gần nhà. Tôi nhắn lại đang ở nhà em, em không trả lời. Ảnh minh họa Tôi và em yêu nhau được 2 năm (biết nhau hơn 10 năm), em hơn tôi 2 tuổi. Em làm phụ bếp cho một quán ăn, công việc của...