Đau đớn chứng kiến anh trai “mê say” gái làng chơi
Và tôi ước giá như tôi đừng bao giờ chứng kiến cảnh tượng anh mình tay trong tay với một người khác, không phải là chị dâu tôi.
Tôi đã lấy hết dũng khí để viết nên những dòng chữ này, tôi thật sự lấy làm bất bình vì cách sống buông thả của anh trai mình. Tôi đã tin tưởng tự hào về anh rất nhiều, nhưng rồi chính anh lại khiến cho tôi và cả gia đình mình thất vọng. Và tôi ước giá như tôi đừng bao giờ chứng kiến cảnh tượng anh mình tay trong tay với một người khác, không phải là chị dâu tôi.
Anh trai tôi và chị dâu kết hôn cách đây 2 năm. Phải nói thật rằng, gia đình tôi chẳng lấy gì làm khá giả khi một mình bố mẹ tôi vất vả nuôi 4 anh em ăn học. Tôi thấy, dường như cuộc sống gia đình tôi gần như đi vào ngõ cụt khi cả mấy anh em đều vào Đại học, số tiền nợ nần của bố mẹ gần như tăng gấp bội.
Tú – anh trai tôi là anh cả, lẽ ra anh phải có trách nhiệm cùng bố mẹ gánh vác lo cho em, trang trải nợ nần. Nhưng khi anh đi làm kiếm được ít tiền, anh lại đem đi đốt hết vào những cuộc nhậu nhẹt, lô đề. Bố mẹ tôi không khuyên được anh nên chỉ biết thở dài ngao ngán.
Nhiều lần mẹ tôi đã gọi anh vào khuyên nhủ, nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy. Rồi một ngày anh gặp được chị My, gia đình trong phố. Chị My khá xinh xắn, hiền lành. Chị làm việc trong một công ty tài chính. Tôi cũng không hiểu sao anh lại quen được chị và họ yêu nhau. Nói thật, nếu tôi là chị chắc tôi cũng sẽ không bao giờ yêu người như anh tôi đâu.
Tôi nói vậy không phải vì ghét anh trai mình mà vì đứng trên góc độ một người con gái, tôi thấy anh tôi chưa phải là bến đỗ bình yên cho một người đàn bà. Anh tôi tuy đẹp mã, nhưng hay giỏi lấy lòng phụ nữ. Anh tôi có những tật xấu như hút thuốc, mê nhậu nhẹt và thích tán tỉnh chị em.
Video đang HOT
Ngày anh trai dẫn chị My về, gia đình tôi ai cũng hài lòng. Riêng tôi, thấy ở chị toát lên vẻ thanh lịch, điềm đạm. Chị rất chu đáo với gia đình tôi, kể từ ngày ăn hỏi. Chị chưa bao giờ quên hỏi han công việc cũng như học tập của mấy chị em tôi. Còn về phần bố mẹ tôi, chị biết gia đình tôi khó khăn nên mọi thủ tục đám hỏi, đám cưới gia đình chị lo lắng hết.
Rồi chị về làm dâu nhà tôi, lúc đó tôi đã rất tin rằng, anh tôi sẽ thay đổi. Và tôi thấy thời gian chị sống trong gia đình tôi chưa gần 2 năm anh tôi đã “tu tỉnh” tới mức không ngờ. Anh tôi bỏ thuốc, đi làm về sớm ở bên gia đình và chưa một lần say xỉn.
Nhờ mối quan hệ thân quen, chị đưa tôi vào làm việc cùng công ty với chị. Hai em út ăn học, chị là người lo lắng cho các em chu đáo. Cũng từ ngày có chị, bố mẹ tôi cũng đỡ vất vả hơn bội phần. Bố mẹ nói rằng gia đình tôi có phúc nên mới có được cô con dâu hiền thảo như chị. Tôi nể phục chị nhiều vô cùng, tôi cũng ước sau này tôi có thể trở thành một nàng dâu như chị.
Thời gian trôi đi, chị dâu tôi phải đi nước ngoài công tác 1 năm. Chẳng ngờ đây cũng là thời gian diễn ra những biến cố vô cùng đau đớn trong gia đình tôi.
Tôi cảm thấy vô cùng thất vọng về anh trai mình (Ảnh minh họa).
Khi chị tôi ở nước ngoài, tôi phát hiện anh trai mình cặp kè với một cô gái làng chơi. Tôi đã rất sốc nhưng rồi vẫn cố lấy hết bình tĩnh để khuyên nhủ anh. Anh tôi không những không nghe mà còn dọa dẫm tôi. Anh cũng cấm tôi không được nói chuyện này với ai vì anh chỉ vui chơi qua đường.
Tôi đã bắt gặp nhiều lần, suy nghĩ rất nhiều trước khi nói chuyện này với bố mẹ tôi. Nào ngờ, khi bố mẹ nói chuyện với anh, anh bỏ ra ngoài sống cùng cô gái đó thật. Bố tôi đã khóc mà nói rằng “Mày là thằng con không ra gì cả. Khi vợ mày vất vả nuôi các em mày ăn học, lo cho bố mẹ mày chu đáo, mày lại làm chuyện vong ân bội nghĩa như vậy”. Tôi cảm thấy vô cùng thất vọng về anh trai mình.
Giờ tôi không biết phải làm sao để kéo anh trai tôi về với cuộc sống hiện tại. Tôi thật sự thương chị dâu, chỉ còn 2 tháng nữa là chị trở về, chị sẽ sống thế nào khi biết chồng mình như vậy đây? Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên với?
Theo VNE
Chán nản vì chồng nghiện việc
Tôi lấy chồng đã được 4 năm, đúng là 4 năm qua cuộc sống vợ chồng của chúng tôi vô cùng nhạt nhẽo, dường như không có những giây phút lãng mạn, ngọt ngào.
Chồng chỉ biết đi làm kiếm tiền, đưa tiền cho vợ hàng tháng, chăm sóc gia đình, ngoài ra không có việc gì khác nữa.
Không phải tôi cầu toàn, mong ước một người chồng hoàn hảo. Chỉ là, cuộc sống không phải chỉ có công việc và đồng tiền, cuộc sống vợ chồng cần những chuyến đi chơi, những buổi hẹn hò, những lúc chia sẻ tâm sự ngọt ngào với nhau. Nhưng cuộc sống của tôi vô cùng cứng nhắc và ngột ngạt.
Thời gian yêu nhau, anh đã là người khô khan rồi nhưng không ngờ tới khi cưới nhau về, chồng lại là người mô phạm đến vậy. Anh sinh ra trong một gia đình gia giáo, là một người đàn ông thư sinh, chăm chỉ học hành và làm việc. Ngày đó, chính những đặc điểm ấy của anh đã khiến tôi mê muội. Tôi nghĩ anh như vậy thì sẽ là người chồng tốt, yêu thương vợ con. Nhưng tôi thật không ngờ, anh sống một cách cổ hủ, cứng nhắc, chán nản... Anh coi trọng lễ nghĩa đến mức, chuyện gì anh cũng phải xin phép gia đình anh, từ trên xuống dưới, từ ông nội tới bố mẹ dù là chuyện cỏn con. Anh chẳng quyết định việc gì cả, tôi thì tất nhiên là không có quyền. Vì theo anh, nếu không nói ra lúc ông bà biết chuyện, bố mẹ biết chuyện lại trách móc ngại lắm! Cái đó thì tôi không hài lòng nhưng thôi, con cháu ngoan thì có thể chấp nhận được, tôi bỏ qua. Nhưng cái chuyện anh ham việc, bỏ bê gia đình, thật sự khiến người vợ như tôi cảm giác, mình đang sống với một cỗ máy chứ không phải chồng.
Chồng chỉ biết đi làm kiếm tiền, đưa tiền cho vợ hàng tháng, chăm sóc gia đình, ngoài ra không có việc gì khác nữa. (ảnh minh họa)
Từ ngày cưới nhau về, anh chưa bao giờ biết đưa vợ đi ăn, đi dạo phố, đi chơi với bạn bè. Cứ đi làm về là vùi đầu vào cơm nước cho cả nhà, rồi ăn uống, xong rồi lên phòng ngủ nghỉ. Tôi có đòi đi thì anh bảo, còn bận việc, công việc cơ quan bề bộn, anh không thể nào đi đâu được. Mỗi khi tôi nói, việc ở công ty không nên mang về nhà thì anh lại bảo tôi: "Làm việc phải có tâm huyết, dù gì thì cũng phải làm tròn trách nhiệm chứ đừng kiểu làm cho xong rồi nhận lương cũng chẳng xứng đáng gì". Tôi nào nói với anh là tôi làm ăn lung tung, chỉ là anh làm quá lên mà thôi. Anh nói như vậy thì tôi chẳng còn hứng thú gì.
Suốt ngày anh chúi mũi vào công việc nhưng không biết anh có công trạng gì đâu. Làm thì cũng vài đồng bạc, đưa cho vợ con rồi cũng có tiền để dành ra đâu mà anh cứ lúc nào cũng việc việc. Giống như anh làm chuyện gì cao siêu lắm không bằng. Suốt ngày anh chỉ cắm đầu vào cái máy tính, không để ý tới cảm xúc của vợ con thì sống kiểu gì. Đã thế lại còn mô phạm, lại còn như ông cụ, suốt ngày nguyên tắc. Mở mồm ra thì nói chuyện tuân thủ. Tôi cảm thấy chán lắm rồi!
Sống với người chồng như thế khác nào sống vô hình. Tôi thực sự không muốn tiếp tục chuyện này, nói mãi thì chồng không nghe. Nhưng vì chuyện đó mà bỏ chồng thì đúng là vớ vẩn... Tôi không biết nên trị chồng thế nào đây!
Theo VNE
Đừng hỏi 'em còn trinh không?' Tại sao đàn ông luôn muốn phụ nữ phải hi sinh nhưng lại chê bai những người không còn trinh tiết. Nó ngập ngừng 5 giây khi anh hỏi câu hỏi phũ phàng: "Em còn trinh không?". Nó cũng chẳng ngại ngần mà trả lời với người đàn ông nó yêu: "Không, em đã mất cách đây 3 năm rồi". Khi đó, nó...