Đau đớn chuẩn bị tâm lý để vợ chồng … ly hôn
Tốt nhất giờ chị hãy bình tâm, chuẩn bị đón nhận sự thật là một ngày không xa, vợ chồng chị sẽ ly hôn để chồng chị đến với cô bồ trẻ kia. Có lẽ mọi chuyện sẽ đi theo chiều hướng đó thôi chị ạ, bởi gia đình chồng chị cần một đứa con trai nối dõi mà chị giờ không thể đáp ứng được điều đó nữa.
Ảnh minh họa: Internet
Đọc câu chuyện “ Sinh nhật vợ, chồng mua nhẫn tặng… tình nhân” của chị, em nghĩ chị không việc gì phải buồn bã, tiếc nuối người đàn ông mà chị gọi là chồng đó.
Bởi cả bố mẹ anh ấy và anh ấy đều là những người mang nặng tư tưởng “trọng nam khinh nữ”, coi rẻ dâu con, coi rẻ vợ, con chỉ vì chị sinh con một bề toàn gái.
Video đang HOT
Nay thì chị đã chứng kiến cảnh chồng mình đưa bồ vào tiệm vàng, mua nhẫn tặng cô ta vào đúng ngày sinh nhật của chị. Em nghĩ cũng chẳng còn từ nào để bình luận hành vi quá đáng, cạn tình cạn nghĩa đó của chồng chị đâu.
Tốt nhất giờ chị hãy bình tâm, chuẩn bị đón nhận sự thật là một ngày không xa, vợ chồng chị sẽ ly hôn để chồng chị đến với cô bồ trẻ kia. Có lẽ mọi chuyện sẽ đi theo chiều hướng đó thôi chị ạ, bởi gia đình chồng chị cần một đứa con trai nối dõi mà chị giờ không thể đáp ứng được điều đó nữa.
Chị hãy chấp nhận sự thật và cố gắng vượt qua điều đó, đừng suy nghĩ nhiều mà ảnh hưởng đến sức khỏe, chị còn phải là trụ cột để nuôi dạy các con của chị nên người nữa, chị ạ.
Trước khi chính thức chia tay, chị hãy bình tĩnh mà nói chuyện thẳng thắn với chồng chị, để có sự phân chia rõ ràng cho mấy mẹ con chị khỏi thiệt thòi. “Của chồng công vợ”, anh ấy thành tài như ngày hôm nay cũng có phần đóng góp công sức rất lớn từ chị. Chẳng có lý do gì để bây giờ chị và các cháu lại phải ra đi tay trắng cả.
Bố mẹ chồng quá tệ rồi, chắc chẳng hi vọng bấu víu gì vào họ đâu, chị ạ. Chị hãy về quê, nương tựa vào cha mẹ đẻ của mình. Em nghĩ rồi mọi sóng gió cũng sẽ qua mau thôi. Chúc mẹ con chị sớm bình yên.
Theo Tienphong
Thương những nhỏ nhoi
Người ta thường hay rung động vì những gì lãng mạn, ngọt ngào. Thí dụ một cành hoa, những lời có cánh, những bài thơ... Còn tôi, không hiểu sao tôi lại chỉ rung động về những điều hết sức giản dị, nhỏ bé và đời thường.
ảnh minh họa
Tình yêu đầu tiên của tôi bắt đầu từ sự rung động vì hình ảnh người đồng nghiệp đứng trước cửa công ty cẩn thận đội nón bảo hiểm cho mẹ mình. Nhìn người mẹ nhỏ bé đứng yên, nở nụ cười hiền hậu khi anh ấy sửa lại nón cho ngay thẳng trên đầu bà và thắt khóa một cách nhẹ nhàng, trái tim tôi thực sự rung lên, cảm động. Thật không gì đẹp bằng hình ảnh một người đàn ông chăm sóc cho mẹ mình. Nó vừa có cái gì rất mạnh mẽ, bao trùm, lớn lao, lại vừa dịu dàng, âu yếm và ngọt ngào. Tôi đã từng thấy hình ảnh những chàng trai chăm sóc vợ mình, người yêu của mình, con mình.
Nhưng tôi nghĩ rằng chẳng hình ảnh nào có thể làm trái tim người ta rung động bằng hình ảnh thể hiện tình yêu thương, ân cần, chăm sóc của con trai với mẹ mình. Trong hình ảnh đó, bạn có thể nhìn thấy bao nhiêu điều để mà suy ngẫm. Nó là cả quãng đường đời dài dằng dặc người đàn bà nhỏ bé kia đã mang vác những trách nhiệm nặng nề để lo lắng cho chồng, cho con. Những đứa con lớn lên lập tức ghi nhớ điều đó và những cử chỉ ân cần của người đàn ông đó dành cho mẹ mình phát xuất từ một tình yêu thương, lòng biết ơn và sự dịu dàng quá đỗi cảm động. Giây phút đó, tôi cảm thấy như mình đã phải lòng anh ấy.
Rồi một lần khác, trên một chuyến xe bus đi công tác xa. Một người đàn ông chưa quen biết ngồi cạnh bên tôi đột nhiên nhẹ nhàng cầm lấy chiếc kẹo mà tôi đang loay hoay bóc và dễ dàng xé nó ra giùm cho tôi. Không một lời nói nào. Chỉ là một cửa chỉ giúp đỡ nhỏ nhoi, thế mà nó làm trái tim tôi hụt một nhịp. Người con gái đang lúc cô đơn bất tận trên đường đời, có thể vượt qua mọi thử thách lớn lao, nhưng lại vấp ngã trước những viên sỏi nhỏ bỗng cảm thấy trái tim ấm rực khi có một ai đó nhìn thấy khó khăn nho nhỏ của mình và chìa tay ra giúp một cách bình yên và đơn giản. Để tôi thấy rằng, ừ, dù mình có tài ba đến đâu, có cam đảm đến đâu, có mạnh mẽ đến đâu, có lúc mình vẫn cần quá đi thôi một cử chỉ nho nhỏ như thế, để chứng tỏ rằng, bên mình có bàn tay mạnh mẽ hơn, ân cần hơn, vững chãi hơn, để mà được nũng nịu đặt chút lo toan, chút khó khăn, chút mệt nhọc của mình vào bàn tay người ấy, và tự mình được thư giãn, nghỉ ngơi, tận hưởng cảm giác bình yên nhẹ nhàng.
Rồi một lần khác nữa, khi tôi đã trở thành một người phụ nữ trưởng thành, có địa vị, có tiền bạc, có tài sản. Một người phụ nữ có thể ra lệnh cho hàng trăm người, nắm giữ quyền lợi vật chất của hàng trăm người. Ấy thế mà khi một người đàn ông xiết nhẹ bờ vai mình một cách vô tình, dù chỉ là xã giao thân mật, trái tim tôi cũng rung lên những nhịp thổn thức. Tôi cảm thấy mình còn bé nhỏ biết bao nhiêu, yếu đuối biết bao nhiêu và tôi cần cái vòng ôm bao bọc đó biết bao nhiêu.
Tại sao lại là "Một lần rung động"?. Có biết bao nhiêu rung động như thế, thoáng qua trên đường đời của những người phụ nữ cô đơn và để lại những tiếng vọng ấm áp dịu dàng. Dù có khi sau này, trên đường đời, tôi mãi mãi không bao giờ gặp lại những người đàn ông đó. Tôi chỉ nhìn thấy họ từ xa, quan sát họ từ xa và biết rằng ngay cả với họ, những rung động của tôi không bao giờ chạm tới, cảm nhận được. Thế nhưng, với tôi, những rung động đó mang ý nghĩa đẹp lạ kỳ. Nó mách bảo tôi rằng: trái tim tôi đang thức, đang sống và đang còn chờ đợi những yêu thương.
Theo VNE
Anh nói không yêu nhưng vẫn cưới tôi Anh nói không yêu tôi, nhưng vẫn chấp nhận cưới tôi làm vợ và làm tròn trách nhiệm của một người chồng với vợ, con... ảnh minh họa Tôi hay đọc mục tâm sự, nhưng chưa bao giờ kể về chuyện của mình. Hôm nay, tôi kể với độc giả về chuyện của mình, mong nhận được một lời khuyên từ các anh...