Đau đớn bị mẹ chồng tát cháy má khi thông báo chồng ngoại tình
Tôi chẳng còn thiết tha gì sống trong ngôi nhà này nữa. Thực lòng tôi muốn ôm con đi cho rảnh thân nhưng lại thương con sẽ lớn lên mà không có bố. Nhưng nếu ở lại gia đình này với vết thương lòng “sâu hoắm”, chẳng thể nào quên thì cuộc sống của tôi còn khốn khó gấp trăm ngàn lần
Tôi năm nay 26 tuổi, là giáo viên mầm non của một trường tư thục. Do có chút nhan sắc và công việc ổn định nên cũng có nhiều chàng trai theo đuổi. Trong tất cả những người đó, tôi có cảm tình với người chồng hiện tại nhất bởi ngoài vẻ đẹp trai, lãng tử, anh còn ăn nói giảo hoạt, lém lỉnh. Hơn nữa anh lại có công việc ổn định, đáng mơ ước ở một bệnh viện lớn. Trong suốt thời gian yêu nhau, tôi luôn cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc với mối tình của mình. Chúng tôi làm đám cưới sau 5 tháng yêu nhau. Không biết có phải tôi vội vàng kết hôn mà không tìm hiểu kỹ về chồng không nhưng cuộc sống sau hôn nhân của tôi mệt mỏi, buồn tủi và chán chường vô cùng. Dù đã có gia đình và vợ đang mang bầu nhưng chồng tôi vẫn bù khú, mải mê cùng bạn bè đến thâu đêm suốt sáng. Nhiều hôm anh còn đi qua đêm chẳng về nhà, nhưng tôi chẳng dám nói với bố mẹ chồng, có những hôm mẹ hỏi thì tôi nói dối anh trực đêm ở bệnh viện. Vì chồng tôi rất lẻo mép, ăn nói nhẹ nhàng, thủ thỉ nên mỗi lần có lỗi, khiến tôi giận dữ anh lại ỉ ôi làm lành, khiến tôi chẳng giận nổi anh một ngày. Có lẽ vì tôi yêu chồng nhiều quá, lại nuông chiều, buông lỏng quản lý nên chồng tôi chẳng từ bỏ được thói quen sinh hoạt thuở còn độc thân. Tôi cũng to nhỏ, mềm rắn nhiều lần nhưng chồng cứ ừ ờ rồi được dăm bữa, nửa tháng chuyện lại đâu vào đó. Dần rồi, tôi cũng quen và tập chấp nhận người chồng lêu lổng của mình.
Cho tới khi sinh con tôi mới thấm thía nỗi vất vả, tủi thân khi không được chồng quan tâm chăm sóc. Có con rồi anh vẫn vậy, có giảm đi đêm nhưng cũng chẳng ở nhà ban ngày là mấy. Thứ 7 chủ nhật anh vẫn nói đi làm, khi thì thêm ca, khi thì trực hộ, khi thì cấp cứu… những lý do mà tôi chẳng thể ngăn cản. Chuyện gì đến cũng đến, chồng tôi cũng như bao nhiêu ông chồng lí do nọ kia, chơi bời bên ngoài không sớm thì muộn cũng có bồ. Tôi đã tiên đoán từ trước nhưng sau khi được một người bạn qua thăm đẻ rỉ tai tôi vẫn sốc và choáng váng. Rồi tôi nhờ người theo dõi chồng. Những điều bạn tôi nói hoàn toàn đúng sự thật. Chồng tôi đang cặp kè với cô y tá 28 tuổi, chưa chồng. Những ngày cuối tuần, chồng tôi qua nhà cô gái đó, ăn ở, đi chơi.. mặc kệ mẹ con tôi tự bìu ríu, chăm sóc nhau. Tôi uất nghẹn, khóc không thành lời. Tôi tự dằn vặt chính bản thân mình, bao nhiêu đêm tôi khóc và tự hỏi rằng mình sống rất tốt, được tất cả mọi người từ gia đình chồng đến hàng xóm yêu mến, khen ngợi. Tôi cũng xinh đẹp, cũng có công việc ổn định hơn biết bao nhiêu người và đặc biệt, tôi còn sinh cho anh một cậu con trai kháu khỉnh. Ngoài công việc cơ quan, mọi công việc nhà, đối nội, đối ngoại tôi đều hoàn tất, chu đáo cả việc chăm chồng chăm con, anh chê tôi ở điểm gì mà lại ngoại tình bên ngoài.
Mẹ chồng còn nói tất cả là do tôi, do thói ích kỷ, hẹp hòi, quá quắt của tôi
Nghĩ không tìm được lý do phù hợp, tôi lồng lộn lên đau đớn. Tôi cứ chìm trong đau khổ và ngày càng khó tính, héo hon. Tôi không còn cười nhiều nữa, thay vào đó, tôi nhăn nhó, cáu gắt với tất cả mọi người, kể cả con trai tôi. Sau 1 tuần, không thể chịu đựng được, tôi quyết tâm nói chuyện với chồng. Gọi điện cho anh dặn về sớm, tôi có chuyện muốn nói nhưng tôi đã ngồi đợi suốt đêm, gần sáng nhận được thông báo anh bận cấp cứu. Tất cả trước mắt tôi sụp đổ, tôi gọi điện, nhắn tin liên tục nhưng anh không bắt máy thậm chí tắt luôn điện thoại. Không may cho tôi, hôm đó đúng là chồng có ca mổ cấp cứu thật. Sáng sớm, anh về tới nhà đã la mắng, quát tháo tôi om sòm, nào là vớ vẩn, nào là quấy rầy khi anh đang làm việc, may không có sơ suất gì chứ nếu có tôi có gánh được không… mỗi lời nói của anh đều đúng, là điều tuyệt nhiên không nên có đối với vợ của một bác sĩ. Nhưng do anh đã nói dối quá nhiều khiến tôi không phân biệt được thật giả nên mới hành động vậy. Mặc cho tôi thanh minh, sau một hồi quát tháo, anh vùng vằng bỏ đi. Chứng kiến toàn bộ chuyện, bố mẹ chồng đều nói tôi ích kỷ, hành xử thiếu suy nghĩ chín chắn, rằng bố mẹ thất vọng về tôi quá. Cực chẳng đã, tôi lấy hết mọi bằng chứng về việc ngoại tình của anh cho bố mẹ xem, chẳng những không thèm để ý mà mẹ chồng còn nói tất cả là do tôi, do thói ích kỷ, hẹp hòi, quá quắt của tôi mà chồng mới như thế. Nếu có trách thì tự trách bản thân mình. Tôi không ngờ, người mẹ chồng mà tôi luôn kính trọng, vốn hiền lành, điềm đạm lại có thể nói với tôi những câu như thế. Điều đáng lẽ mẹ phải làm là an ủi động viên tôi và chấn chỉnh lại con trai mình. Đằng này… bao nhiêu uất ức, tủi thân trong lòng lại nghe những lời nói của mẹ chồng nước mắt tôi cứ thế rơi lã chã. Tôi chỉ nói với mẹ được 1 câu: “mẹ ơi, con trai mẹ ngoại tình, đáng lẽ là phụ nữ mẹ phải chia sẻ, cảm thông với con. Đằng này chưa biết rõ mọi chuyện mẹ đã quy trách nhiệm cho con rồi.” chưa hết câu, mắt tôi tối sầm, tai ù lên, má rát cháy vì cái tát như trời giáng của mẹ chồng. Tôi chưa định hình được điều gì xảy ra với mình thì mẹ chồng quát to, cô giỏi lắm, lại dám dạy khôn tôi nữa à. Tôi chỉ biết ôm mặt khóc nức nở, không phải vì cái tát đau điếng của mẹ mà vì thái độ, sự đối xử bất công của mẹ với tôi. Rồi tôi lâng lâng, đầu óc quay cuồng chẳng nghe nổi mẹ nói gì nữa, chỉ biết rằng bố chồng đã đẩy mẹ về phòng thì tôi mới được tha.
Đã ba hôm nay, mẹ chồng và tôi chẳng nói chuyện. Tôi cũng chẳng liên lạc được với chồng của mình. Tôi cảm thấy đau đớn, tủi thân vô cùng nhưng chẳng còn khóc nổi. Tôi mất niềm tin hoàn toàn vào chồng. Phải trải qua hai cú sốc trong một thời gian ngắn, khiến tôi chẳng còn thiết tha gì sống trong ngôi nhà này nữa. Thực lòng tôi mệt mỏi quá rồi, muốn ôm con đi cho rảnh thân nhưng lại thương con sẽ lớn lên mà không có bố. Nhưng nếu ở lại gia đình này với vết thương lòng “sâu hoắm”, chẳng thể nào quên thì cuộc sống của tôi còn khốn khó gấp trăm ngàn lần. Tôi cảm thấy vô cùng bế tắc không biết phải làm sao?
Video đang HOT
Theo Emdep
Tâm sự của người chồng có vợ ngoại tình
Viết cho người vợ , đã từng là tất cả của tôi
Tóm lại , nhìn từ bên ngoài vào ai cũng nói Tôi là một người đàn ông ngoài ba mươi , có vợ xinh - theo như lời bạn bè và những người xung quanh nhận xét .Cuộc sống có thêm niềm vui kể từ ngày công chúa nhỏ ra đời.chúng tôi hạnh phúc . Nào ngờ , cái sự thật phũ phàng được gói bọc tỉ mỉ bên trong cái vỏ hạnh phúc đã phá nát tất cả mọi thứ tôi có .
La một nhân viên văn phòng bình thường , cuộc sống sáng cắp xe đi chiều cắp xe về được diễn ra đều đặn . Tôi không bao giờ la cà quán xá . Thứ nhất, ở những nơi như thế tôi thấy không có gì hay ho . Thứ hai , tôi muốn về chơi với con , phụ vợ nấu ăn . Đối với tôi , hạnh phúc là có một người vợ hiền , đảm đang , có đứa con ngoan ngoãn . Nếu được như vậy dù tôi có phải cày cục ngày đêm vất vả như thế nào tôi cũng vui vẻ chấp nhận .
Về phía vợ tôi , sau khi sinh con 6 tháng , cô đã lập tức trở lại với công việc dù tôi đã đôi lần can ngăn . Tôi muốn con gái được gần gũi mẹ . Thay vì suốt ngày ở với bà ngoại . Vả lại , vợ tôi đi làm thì con gái ăn uống chủ yếu là sữa ngoài . Nhìn con gầy gò bản thân tôi làm bố không khỏi xót xa .
Con gái giờ đã hơn 2 tuổi , suốt ngày bi ba bi bô . Có vẻ nó quấn tôi hơn mẹ . Cũng phải , mẹ có bao giờ gần gũi con đâu . Lúc nào nó quấy , nó khóc , vợ tôi lại cáu bẳn với nó , quát nó khóc toáng lên mới thôi . Tôi thật không hiểu nổi tại sao vợ mình lại thờ ơ , khắc nghiệt với chính con đẻ của mình . Vài lần tôi góp ý , bảo vợ nên tình cảm với con hơn . Nhưng cô vợ tôi lại giãy lên .
-Anh có biết công việc của em bận rộn , đầu tắt mặt tối . Về nhà cơm nước hầu hạ bố con anh . Còn con cứ khóc lóc suốt ngày ai mà chịu được ?
Mỗi lần như thế tôi lại phải dịu giọng . Dù sao vợ cũng làm việc nhiều thời gian hơn mình . Chắc vợ cũng chịu nhiều áp lực từ công việc . Tôi có thể vì cái gia đình này mà chịu chấp nhận hạ cái " tôi " của mình xuống đáy . Tôi nghĩ chỉ cần mình mềm mỏng , chắc chắn vợ sẽ thay đổi thái độ . Nhưng có lẽ , tôi đã sai ...
Gia đình tôi quê gốc ở Hưng Yên . Thỉnh thoảng mẹ tôi lên chơi , phần vì muốn giúp đỡ vợ chồng tôi chăm nom con cái , phần vì muốn nhà có thêm người , vợ chồng tôi có ý thức hơn trong việc sinh hoạt . Là người nhà quê nhưng cách suy nghĩ và ứng xử của mẹ tôi rất thoáng . Nghĩa là bà không bao giờ soi mói con dâu , lúc nào cũng nhỏ nhẹ để giữ hoà khí trong gia đình .
Mẹ bảo với vợ chồng tôi bữa sáng cứ để bà lo . Chắc bà thấy bữa sáng của chúng tôi lúc thì ăn bún , lúc ăn phở thì sốt ruột tiền nên đề nghị vợ chồng tôi ăn ở nhà . Vừa tiết kiệm tiền , vừa hợp vệ sinh . Tôi thấy điều đó là hợp lý nên đồng ý ngay . Vợ tôi có vẻ không thích, tôi sợ cô ấy nghĩ sai về mẹ nên nhiều khi lại an ủi kiểu
- thôi , em chịu khó ăn ở nhà một thời gian , mẹ ở đây một vài tháng thôi . Lúc nào mẹ về thì em muốn ăn gì làm gì anh cũng chiều em hết
Chỉ cần những câu nói cưng nựng như thế vợ tôi mới chịu thoả hiệp mà nghe theo mẹ tôi ." Thực ra , vợ tôi không phải thứ đàn bà ghê gớm . Có điều , cô ấy sống không tình cảm cho lắm nên ít người gần gũi . " nhiều khi tôi vẫn tự trấn an mình như thế
Sáng sáng , mẹ tôi chuẩn bị bánh mỳ ốp na an kèm dưa góp . Hoặc là mua bún từ sáng sớm về nấu bát canh cua . Mẹ tôi biết vợ chồng trẻ ăn đồ ăn dễ bị ngán nên hay thay đổi thực đơn cho phong phú .Tôi ăn ngon lành , béo ra trông thấy . Còn vợ chỉ gảy gót vài miếng rồi đứng lên đi làm luôn . Những lúc như thế , mẹ tôi buồn hẳn đi , ánh mắt không còn háo hức như những ngày đầu . Tôi biết , bà đang suy nghĩ ,chính xác là bà thấy tủi thân .Nhìn mẹ , tôi bắt đầu thấy giận cái thái độ của vợ . Chiều đi làm về , tôi kéo vợ vào phòng thẳng thắn nói những gì tôi thấy và tôi không hài lòng :
-Em xem lại thái độ của mình đi , mẹ hết lòng vì vợ chồng mình ,chuẩn bị từ sáng sớm sao cho vợ chồng mình có bữa sáng chỉn chu . Em không thích ăn hay không hợp khẩu vị thì cứ cố ăn vài miếng cho mẹ vui . Sao em cứ chọc chọc ngoáy ngoáy vào đồ ăn khiến mẹ buồn thế? Em có thương người mẹ này không ?
Có lẽ tôi quá thương mẹ nên lúc này mới không kiềm chế được cảm xúc . To tiếng với vợ là điều mà tôi không hề muốn nghĩ chứ đừng nói là muốn làm . Nhưng giờ tôi thấy vợ hơi vô tâm , tới mức nó trở thành quá đáng . Vợ tôi trân mắt nhìn chồng , mặt chưa hết shock . Chắc tại quá bất ngờ vì ông chồng khù khờ , luôn bị vợ đe nẹt nay lại được thể ra oai quát mắng vợ . Cô ấy đi , đóng cửa một cái " Sầm "
Tôi vỗ trán lấy lại tỉnh táo , chắc vợ sẽ giận tôi vài ngày mất . Nhưng mặc kệ , dù cô ấy có đối xử với tôi thế nào tôi cũng chịu được . Còn với mẹ thì không !
Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc ở đây , đúng hơn là mọi thứ mới chỉ bắt đầu
Con gái tôi giờ đã đủ tuổi gửi lớp , vợ chồng đỡ bận bịu hơn . Chiều ai về sớm thì phụ trách đi đón con . Tôi đã nói gì về con bé chưa nhỉ . Không phải khoe mẽ gì đâu . Con gái tôi thừa hưởng các nét đẹp từ mẹ . Sống mũi cao thanh thoát , đôi môi mọng đỏ và hơn nữa là làn da trắng muốt . Nhiều lúc ghen tị với vợ vì con gái lấy hết cái đẹp từ mẹ , còn tôi thì không ! Nhưng không sao , giống mẹ mà xinh thì còn có cơ hội nuôi chó béc - giê . Nhiều lúc tôi hay trêu vợ như thế ! Con bé có cái tên cũng khá chảnh choẹ : Dương Nhật Linh .
Về phía vợ tôi , cô ấy dạo này có vẻ bận hơn . Cũng phải , trợ lý giám đốc có lúc nào thảnh thơi đâu nào . Nghĩ nhiều lúc thương vợ nên tôi bắt đầu quán xuyến luôn cả việc nhà . Bỏ hẳn thú vui đánh tenis mỗi buổi chiều . Giờ đây trong tôi chỉ có gia đình , chỉ gia đình mà thôi !
Theo Webtretho
Noel năm nay anh có... đi xem bò Cuộc sống bây giờ đầy rẫy nguy cơ và có những tai họa từ đâu ập xuống bất thình lình không tránh khỏi. Noel đang lao vùn vụt tới. Ấy, mới nghe mà đã thấy lòng nôn nao. Mấy đứa hoài cổ thỉnh thoảng vẫn dằn bàn phím chém rằng, nguyên cái ngày ồn ào náo nhiệt này là từ bên Tây mà...