Đau đầu vì cha mẹ sắp đặt người cũ là ‘con rể’
Con ngoan không có nghĩa là nhất nhất phải nghe theo cha mẹ sắp đặt. Đừng nghĩ đến việc “chọn ai, bỏ ai” bởi chúng ta cần cả cha mẹ và người bạn đời.
Cha mẹ sắp đặt người cũ là “con rể”
Em và anh ấy là bạn thời phổ thông. Cho đến năm đầu đại học chúng em vẫn chỉ là hai người bạn thân thiết. Dần dần bọn em có tình cảm với nhau và bắt đầu yêu nhau từ giữa năm thứ 2 đại học. Một lần anh ấy đưa em về quê thì bị tai nạn. Cũng từ đó gia đình biết hai đứa “quen nhau”.
Trước khi quen anh ấy em có quen một người hơn em 5 tuổi. Anh này rất biết lấy lòng bố mẹ em. Lại cùng là người miền Bắc nên bố mẹ em rất quý. Nhưng nhận thấy không thể chung sống hoà hợp với người ấy và không thể bước tiếp được nữa nên em đã chủ động chia tay. Tuy nhiên, hai gia đình đều đã biết mặt nhau và mẹ em coi anh này như con cái trong nhà. Từ đó đến nay đã 2 năm mà mẹ em cứ suốt ngày bắt em phải nhắn tin, điện thoại, hỏi thăm “người cũ”. Luôn khuyên nhủ em phải quay lại. Không chỉ mẹ em mà cả bố, cả nhà nội đều trách móc em vì chia tay anh này. Nhưng khổ nổi mọi người đâu phải người trong “chăn” nên chẳng biết được “chăn có rận”.
Chính vì thế mà khi biết được em có người yêu mới. Mẹ em đã phản đối rất kịch liệt. Em có hỏi mẹ vì sao mẹ phản đối thì mẹ bảo “nhìn cái mặt là không được rồi, con phải bỏ nó ngay cho mẹ”. Em cũng dạ dạ vâng vâng vì nghĩ rằng từ từ tiếp xúc nhiều với anh mẹ sẽ hiểu anh hơn. Nhưng sự việc lại không được như em mong đợi. Lần tai nạn đó, chúng em ai cũng bị thương. Anh cũng bị thương rất nặng và bị mẹ bắt ở nhà tĩnh dưỡng (anh là con một) nhưng anh vẫn trốn mẹ mang cháo lên nhà cho em. Vậy mà mẹ em không thèm nhìn mặt anh, chứ đừng nói là hỏi thăm sức khoẻ anh thế nào. Suốt thời gian tĩnh dưỡng ở nhà mẹ em suốt ngày nhắc lại rằng em phải bỏ anh ấy.
Video đang HOT
Sau khi em trở lại trường học, mẹ em đã điện lên và hỏi “Con đã bỏ thằng đó chưa” (thái độ mẹ em nói về anh rất khinh miệt), em đã giải thích với mẹ rằng:
- Tình cảm đâu phải nói bỏ là bỏ được, giờ tự nhiên với lý do mẹ không thích mẹ bắt con bỏ sao con có thể làm được. Nếu mẹ không thích anh ấy thì mẹ nói rõ cho con biết lý do vì sao đi, cũng phải có cơ sở để mẹ không thích chứ.
- Không có lý do gì hết, nhìn cái mặt nó là mẹ thấy không được rồi. Nó không thật lòng yêu con đâu.
- Sao mẹ biết anh ấy không thật lòng, nhìn mặt đâu thể đánh giá được một con người đâu mẹ. Mẹ không cho anh ấy cơ hội tiếp xúc với mẹ thì làm sao mẹ biết được anh ấy không tốt.
- Không có tiếp xúc gì hết. Lúc trước mẹ còn nghĩ có thể cho con làm bạn với nó, giờ làm bạn mẹ cũng không cho con chơi với loại người như nó. Con cái gì mà nói không biết nghe lời, giờ con không cần mẹ dạy nữa hả? Hay là con ăn phải bùa mê thuốc lú của nó rồi. Bố mẹ là người đi trước nói thì không nghe. Sướng không muốn, muốn khổ. Cái thằng đàng hoàng tử tế thì không yêu, đi yêu cái thằng không ra gì để người ta cười vào mặt. Mẹ nói trước rồi đó, con bỏ nó ngay bây giờ đi. Mẹ không bao giờ chấp nhận nó, bây giờ và cả sau này. Con chọn đi, mẹ hoặc nó. Có mẹ thì không có nó. Thực sự là em không hiểu được tại sao mẹ lại có thái độ tiêu cực với bạn trai em như vậy. Xin nói thêm về gia cảnh nhà em và nhà anh ấy, để chuyên gia có thể hiểu rõ hơn. Em sinh ra trong một gia đình rất đỗi bình thường, bố em chạy xe cho một xí nghiệp, mẹ em làm công nhân bình thường, em có một chị gái và một em trai. Hiện em đang học đại học. Anh ấy là con một trong một gia đình khá giả (nếu không muốn nói là giàu có), bố mẹ và cả họ hàng anh ấy đều giữ chức vụ lớn, anh ấy đang là sinh viên Y khoa. Phải nói khoảng cách giữa gia đình em và anh ấy là khá lớn, nên em càng không hiểu vì sao mẹ em lại có thái độ khinh miệt anh như thể anh là tù nhân vậy. Em rất buồn, nhưng không biết phải nói làm sao với mẹ. Thời gian trôi qua, thỉnh thoảng mẹ em cũng cứ hỏi em những câu như vậy, nhưng em nói là em bỏ anh rồi. Vì mỗi lần nói chuyện đó với mẹ xong em bị stress nặng.
Hôm nay, mẹ em lại hỏi và em thật sự không thể chịu nổi nữa. Em đã nói rằng em và anh vẫn quen nhau. Và mẹ em hỏi “Mày còn muốn học nữa không. Hay mày muốn tao cho mày về lấy chồng. Thèm chồng quá thì nói, tao cho nghỉ”. Câu nói này của mẹ thật sự làm em cảm thấy tổn thương ghê gớm. Em đã im lặng vì đến nước này em không còn cách nào nói cho mẹ hiểu nữa. Hơn nữa, em hiểu tính bố mẹ em rất cố chấp, em nói cũng bằng thừa.
Còn về phần anh, tuy anh hơi vô tâm nhưng em hiểu là anh yêu em thật lòng. Dù còn là sinh viên nhưng chúng em chưa bao giờ để chuyện tình cảm ảnh hưởng đến kết quả học tập. Anh ấy và em cũng trải qua thời gian dài quen biết mới bắt đầu yêu nhau, cũng trải qua nhiều thử thách nhưng cả hai đều cố gắng vượt qua và muốn cùng nhau đi suốt cuộc đời. Anh ấy biết rằng mẹ em ghét anh ấy, thậm chí có lần mẹ em đã điện cho anh ấy và bắt chúng em chia tay, nói nhiều lời xúc phạm anh ấy (anh ấy là một người tự trọng cao và có cả đôi chút tự cao), nhưng anh ấy vẫn ở lại bên em, yêu thương, trấn an em. Chính vì lẽ đó, em càng trân trọng tình cảm này và không muốn mất anh ấy. Em cũng đã có dịp về nhà anh ấy, nhưng chỉ với tư cách một người bạn. Vì em chưa muốn ra mắt quá sớm, sau này có gì sẽ rất khó xử.
Nhưng người ta nói, khi đã yêu con người ta không thể giấu được. Và gia đình anh ấy cũng đoán biết được rằng chúng em yêu nhau. Tuy nhiên, mẹ anh ấy lại cực ghét miền Bắc. Sau ngày em về, mẹ đã dặn anh “mai mốt đừng lấy vợ người Bắc hay Trung nghe con”. Ba anh ấy thì bình thường, cũng quý mến và hay hỏi thăm em. Anh ấy vẫn chưa chính thức nói với mẹ rằng em là bạn gái anh ấy. Vì chúng em đều nhận thấy rằng bây giờ chưa phải lúc thích hợp để nói. Nói ra chỉ rắc rối thêm. Nên em cũng không biết được rằng sau này phản ứng của mẹ anh liệu có gay gắt như bố, mẹ em hay không nữa (bố em cũng đồng tình với mẹ em, tuy không mang tính chất sắp đặt bằng). Bây giờ em rất buồn, rất mệt mỏi khi cứ phải nghe mẹ nhắc lại chuyện này mãi, em chẳng thể tập trung làm việc được. Gia đình ngăn cản quyết liệt như vậy, không biết rằng chúng em có tương lai hay không. Dù tin anh nhưng em thật sự rất sợ áp lực con một làm anh rời xa em. Bởi người yêu thì có nhiều, nhưng mẹ thì chỉ có một. Em thương mẹ, cũng suy nghĩ rất nhiều về điều này. Nhưng em biết rằng, dù bây giờ, hay sau này em có yêu một người khác không phải anh thì mẹ vẫn vậy. Trong thâm tâm mẹ chỉ có một người con rể là “người cũ”. Xin chuyên gia cho em lời khuyên.
Theo Afamily
Tính trăng hoa liệu có di truyền
Bố chồng từng có mối quan hệ ngoài luồng. Anh chồng cũng có người đàn bà khác bên cạnh vợ đẹp, con ngoan. Điều đó làm tôi hết sức lo lắng về chồng.
Ảnh minh họa
Tôi và anh lấy nhau được hơn hai năm, tôi rất yên tâm về chồng vì biết anh không có thói trăng hoa, sở thích duy nhất là tụ tập với chúng bạn làm vài chai rồi về nhà. Thực ra tôi cũng không rõ trong thời gian đi nhậu với bạn bè anh có ghé chỗ nào khác nữa hay không. Một số lần anh đi, tôi gọi mãi cũng không nghe máy, anh giải thích là để trong túi quần, không để ý, lúc nào anh cũng bảo là chỉ đi nhậu, tuyệt đối không bậy bạ gì khác. Mỗi lần tôi nhắc đến vấn đề bồ bịch, anh đều mắng tôi suy nghĩ linh tinh.
Ngày trước, có một cô bạn đến mách với tôi rằng lúc trước khi quen tôi anh hay đi karaoke đèn mờ với lũ bạn. Cô này không nói hiện giờ còn đi hay không. Chồng cô này là bạn thân của chồng tôi. Khi tôi tra hỏi anh chối bay, nói rằng những người đó nói bậy bạ, tôi không tin anh có thể gọi điện thoại để đối chứng. Tôi nghĩ dù sao cũng là chuyện quá khứ nên thôi, không moi móc nữa.
Tôi từng nghe người lớn bảo lúc chọn bạn trai, nếu bố người đó hoặc anh chị em có máu trăng hoa thì khả năng người đó trăng hoa rất cao. Ban đầu tôi còn chưa tin, đến khi mối tình đầu đổ vỡ sau nhiều năm yêu thương và tin tưởng (lý do cũng là anh này lăng nhăng với các cô gái khác), tôi càng vững tin hơn vào quan niệm này. Vì bố và em trai của người này cũng có thói trăng hoa.
Gần đây, tôi được biết tin bố chồng từng có mối quan hệ ngoài luồng với người đàn bà khác. Anh ruột của chồng cũng có người đàn bà khác bên cạnh vợ đẹp, con ngoan. Tôi hết sức lo lắng về chồng của mình, đang cố gắng hết sức để hoàn thiện bản thân nhằm duy trì hạnh phúc gia đình nhưng rất lo sợ. Thói trăng hoa nếu thực sự có tính di truyền như vậy thì một ngày nào đó chồng cũng sẽ phản bội tôi. Mong bạn đọc cho lời khuyên.
Theo VNE
Tôi sắp phát điên vì chồng không cho đi làm Đã gần một tháng trôi qua, mọi lý lẽ tôi đã nói hết với anh. Nhưng tình thế vẫn không thay đổi, anh vẫn một mực bắt tôi ở nhà nội trợ. Cuộc sống của tôi giờ đây trở nên tù túng trong 4 bức tường. Nhà cao cửa rộng thật đó, chồng kiếm nhiều tiền, con ngoan thật đó, nhưng tôi chẳng...