Đau đầu vì bạn gái ‘đã lười biếng, lại mê còn game’
Con trai mê game đã đành, con gái lại nghiện đến mức bỏ bê việc nhà thế này tôi càng ngày càng thấy khó chịu.
ảnh minh họa
Ngày xưa khi còn mê chơi Dota, tôi và đám bạn hay đùa rằng nếu quen một cô gái cũng mê game như mình thì chắc chắn sẽ xin mẹ cưới cô ấy. Đùa thế mà cuối cùng nó vận vào người thật.
Cách đây hơn sáu tháng, tôi gặp gỡ và có cảm tình với em sinh viên cùng trường, học sau tôi một khóa. Em không nổi bật về thành tích học tập, cũng không quá xinh, có điều khá hiền lành, chẳng bao giờ thấy tụ tập chơi bời hay đi chơi khuya như những sinh viên khác.
Quen nhau được ba tháng, tôi ngỏ ý muốn qua nhà chào ba mẹ em, chủ yếu để sau này đến chơi thường xuyên và thỉnh thoảng chở em đi chơi cũng dễ hơn. Nghe tôi nói, em vui vẻ đồng ý, về nhà nói với gia đình thì ba mẹ em cũng đồng ý cho tôi qua gặp.
Hôm đến chào ba mẹ em, tâm trạng tôi rất vui vẻ, nhưng cuối cùng khi ra về thì vô cùng thất vọng. Ba mẹ em rất hiền lại hiếu khách, một mực đòi giữ tôi lại ăn trưa. Vì nghĩ sẽ thân thiết với gia đình em nên tôi cũng vui vẻ nhận lời. Đến khi chuẩn bị nấu bữa trưa, tôi lăng xăng vào bếp phụ giúp, còn em thì chẳng thấy bóng dáng đâu. Tôi hơi khó hiểu nhưng cũng không nghĩ nhiều, cùng mẹ em nấu nướng và trò chuyện vui vẻ.
Video đang HOT
Nấu xong, mẹ em bảo tôi lên phòng gọi em xuống ăn. Vừa đi lên phòng em tôi vừa thấy ngược đời. Ở nhà tôi, đến bữa là tôi với đứa em gái phụ nhau nấu nướng, xong đâu đó thì mời ba mẹ xuống. Khi tôi vào phòng, em đang ngồi bên bàn học chơi Audition, say mê đến nỗi không phát hiện ra sự có mặt của tôi. Tôi hơi khó chịu trong lòng nhưng không thể hiện ra ngoài mặt, chỉ bảo với em là cơm nước đã nấu xong rồi.
Nghe tôi nói, em không ngẩng lên nhìn, vừa thao tác tay vừa bảo đợi em nhảy hết ván, vì đang nhảy đôi với người bạn nên thoát ra sợ bạn trách. Tôi im lặng không trả lời, đi xuống nhà trước. Bữa ăn bắt đầu một lúc em mới đi xuống, ăn vội ăn vàng cho xong rồi lại lên phòng, không giúp mẹ dọn dẹp, không rửa chén. Thấy em như thế, tôi phụ mẹ em dọn dẹp rồi xin phép ra về. Khi đi lên phòng chào em, tôi lại thấy em đang say sưa chơi điện tử.
Dù trong lòng thất vọng, tôi cố an ủi mình rằng ít ra chơi điện tử thì an toàn hơn là tụ tập bạn bè chơi bời và những tệ nạn mà nhiều người khác mắc phải hiện nay. Thế nhưng càng về sau, khi càng thân nhau, em thường xuyên từ chối các cuộc hẹn vì hẹn nhảy với bạn chơi game, tôi qua nhà chơi thì chỉ tiếp qua loa rồi lại chúi mũi vào game. Tôi thậm chí còn chưa từng thấy em cầm cái chổi quét nhà hay phụ mẹ rửa rau, nấu cơm.
Con trai mê game đã đành, con gái lại nghiện đến mức bỏ bê việc nhà thế này thì tôi càng lúc càng không chấp nhận được. Có lúc tôi mỉa mai vài đứa con gái không phụ giúp gia đình, suốt ngày chỉ đi chơi, em liền bảo như em là quá tốt, “chỉ ở trong nhà chơi game”. Khi chuẩn bị nghỉ hè, tôi cố ý hỏi em về việc đi làm thêm, em gạt phắt đi, còn nói được nghỉ thì phải tranh thủ chơi game chứ vào năm học chẳng chơi được nhiều. Hè không phải đi học, em thường xuyên thức chơi đến gần sáng, sau đó thì ngủ đến quá trưa mới dậy, thức ăn mẹ nấu sẵn, ăn xong liền chúi mắt vào game.
Bắt đầu vào năm học, vì đã quen với việc ngủ dậy muộn, em thường xuyên bỏ tiết, tôi càng lúc càng thấy em “hết thuốc chữa”. Tôi góp ý nhiều lần, em quay ra bảo tôi yêu thì chỉ quản việc đi chơi với ai, nói chuyện với ai thôi chứ chơi game thì không có quyền quản. Càng ngày tình cảm trong lòng càng ít dần, tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện chia tay. Nói ra thì bảo tính xa, nhưng mà yêu đương nhiên là để cưới, mà người như em thì tôi làm sao dám lấy về làm vợ đây?
Theo VNE
Người yêu "lười hủi" đòi chia tay sau khi sống thử
Tôi cũng phải đi làm ở công ty để kiếm tiền như anh thế mà anh thì đi làm về vắt chân nằm khểnh, không chịu giúp làm việc nhà, khiến tôi chả khác gì ô sin.
Chúng tôi chung sống với nhau từ thời con sinh viên. Cả hai đều đã có một công việc khá ổn định có thu nhập tốt. Vì cả 2 đứa đều làm cho công ty tư nhân về xây dựng nên áp lực công việc rất lớn. Chính vì thế, thời gian gặp gỡ, nói chuyện cũng ít dần đi.
Thời gian mới đi làm cũng vì công việc nên tôi về khá muộn. Ngoài chuyện đi làm về mệt mỏi, tôi còn phải cáng đáng thêm việc nhà nào là nấu cơm, rửa bát, quét nhà... nói chung là việc gia đình. Còn anh thì lúc nào cũng viện cớ mệt mỏi nên ngoài việc thi thoảng giặt được bộ quần áo (của anh ý), xong ăn uống, đọc sách báo là đi ngủ luôn. Nhưng hầu như hôm nào anh cũng có thời gian tụ tập, nhậu nhẹt cùng bạn bè. Còn tôi cứ tất bật với chuyện lau chùi, dọn dẹp...
Ban đầu, tôi còn có thể cam chịu, chấp nhận làm việc nhà, và luôn hy vọng sau khi anh quen việc sẽ đỡ mệt mỏi hơn rồi sẽ giúp tôi chuyện nhà cửa. Thế mà chừng 2 tháng về đây, tôi thấy thật khó chịu với kiểu cách sống gia trưởng của anh. Nhiều lúc tôi cũng nói thẳng là anh lười biếng và cần phải thay đổi. Nhưng anh lại đùng đùng nổi giận, quát lại tôi bảo rằng những việc đó là công việc của đàn bà, chỉ cần thỉnh thoảng anh phụ giúp tý tẹo là được.
Thực sự, chả biết cái thỉnh thoảng của anh là bao giờ. Có khi cả tháng mới được một lần. Còn không chả bao giờ anh mó tay vào việc gì. Nhiều lúc tôi nghĩ, anh ấy cứ thử đổi việc với tôi một tuần thôi, xem việc đó có là tí tẹo không.
Mà việc nhà có tí tẹo vậy sao anh không phụ giúp, chia sẻ công việc cho nhanh để cả 2 cùng nghỉ ngơi? Thời gian thì ai cũng có như nhau, ai mà chẳng muốn xong sớm đi nghỉ sớm. Anh mệt thì tôi cũng mệt, tại sao anh không giúp đỡ tôi. Nhà là của chung, quần áo anh cũng mặc, chén bát anh cũng ăn, cái toilet anh cũng xài, tôi cũng đi làm chứ đâu phải ở nhà cả ngày đâu
Giờ tôi với anh cũng chỉ là người yêu của nhau thôi. Vậy mà chưa gì anh đã giở cái thói gia trưởng, ích kỷ ra với tôi.
Có lần tôi cũng đã có lần nói chuyện khá gay gắt với anh về chuyện tôi cũng phải đi làm ở công ty để kiếm tiền như anh thế mà anh thì đi làm về vắt chân nằm khểnh, không chịu giúp làm việc nhà, khiến tôi chả khác gì ô sin. Tôi với anh ai cũng độc lập về kinh tế, ai cũng đi làm vậy thì anh lấy quyền gì đẩy hết việc nhà cho tôi.
Vậy mà anh nói, yêu nhau và sống chung vài năm, giờ mới phát hiện ra bản chất thật của tôi. Nói tôi hỗn láo, lười lao động. Thậm chí, anh còn nói giờ anh không thể lấy tôi vì bất đồng quan điểm sống và đòi chia tay.
Tôi chưa bao giờ thấy một lý do đòi chia tay nào củ chuối như lý do anh đưa ra. Tất nhiên là tôi không đồng ý, nhưng điều đó khiến tôi thực sự đau lòng. Chàng trai mà trước tôi từng yêu giờ lại trở thành người ích kỷ đến vậy
Mấy hôm nay, anh có về nhà nhưng không ăn cơm, thậm chí quần áo cũng mang đi nhờ người giặt. Tôi có hỏi thì anh lầm lỳ không chịu nói. Cứ nhất quyết đòi chia tay.
Thậm chí, anh ta còn nhờ một người đồng nghiệp cùng cơ quan nói cho tôi biết hiện anh đang cặp kè với một cô bé mới vào cơ quan. Mấy ngày qua, anh ta ở bên phòng ăn uống, giặt giũ cô bé đó lo hết. Nên muốn sớm dứt tình với tôi.
Thực sự tôi chưa thấy một người nào hèn hạ như anh. Muốn chia tay với tôi mà phải giở cái trò bẩn thỉu, nhờ người khác truyền đạt như vậy.
Dù gì, chúng tôi cũng đã gắn bó từng ấy năm. Anh ta cũng từng thề lên hẹn xuống sẽ có ngày đưa tôi về dinh. Vậy mà giờ anh ta dứt áo ra đi một cách phũ phàng.
Tôi khóc cho những năm tháng tuổi trẻ tôi sống bên anh ta, cung phụng anh ta mà giờ nhận được trái đắng này. Cũng do tôi ngu ngốc, vội tin người đàn ông bội bạc. Nhưng tôi tin anh ta sẽ chẳng sống được yên lành hạnh phúc, ông trời sẽ trừng phạt kẻ sống nhẫn tâm như anh.
Theo VNE
Người yêu lười biếng nhưng bỏ thì đáng tiếc Chúng mình đang chung sống với nhau và đã mơ về đám cưới nhưng anh không chịu làm ăn, không có tiền thì bao giờ mới thực hiện được mong muốn. ảnh minh họa Mình năm nay 25 tuổi, đang sống chung với người yêu. Anh ấy đã 31 tuổi. Mình xin được nói thêm là hai đứa mình đã quen nhau 3...