Đau đầu khi sống chung với “con riêng” của chồng
Tôi luôn cố gắng chăm lo cho con của chồng như con mình, nhưng cháu không đón nhận mà còn có phản ứng tiêu cực.
Tôi với anh đến với nhau là “rổ rá cạp lại”. Anh đã có một đời vợ và có một con trai 16 tuổi. Tôi cũng trải qua một lần đổ vỡ và con gái tôi cũng tầm tuổi con anh.
Từ khi chúng tôi sống chung với nhau, nhiều mâu thuẫn rắc rối nảy sinh. Khi về chung nhà, tôi đã hứa với lòng mình là sẽ chăm sóc con anh như con tôi và tôi luôn cố gắng làm như vậy. Nhưng sự thể không đơn giản như thế.
Sống cùng một nhà, nhưng giữa con của chồng và tôi luôn cảm thấy nặng nề (ảnh minh họa- Luật Việt Phong)
Dù tôi đã rất cố gắng nhưng con trai anh luôn coi như không có sự hiện hiện của tôi trong nhà. Khi đi học về, cháu chỉ chào hỏi bố mặc dù tôi cũng có mặt ở nhà. Khi bố nhắc thì cháu nói, cháu tôn trọng ai thì cháu chào, bố không nên ép.
Trong bữa ăn cũng thế, nếu tôi gắp thức ăn cho cháu, cháu để luôn xuống mâm coi như thức ăn bỏ đi. Còn nếu không có chồng tôi ở nhà thì cháu không ăn cùng mẹ con tôi mà ăn trước, hoặc sau hay ra ngoài ăn. Tôi nhiều lần cũng muốn nói chuyện với cháu để mẹ con hiểu nhau hơn nhưng cháu nhất định không ngồi cùng tôi.
Video đang HOT
Có lần bố cháu đi công tác, cháu bỏ đi chơi điện tử đến tận khuya mới về, làm tôi hốt hoảng đi tìm khắp nơi. Khi về đến nhà, cháu chẳng nói năng gì, vào phòng riêng đóng cửa. Tôi gọi mãi cháu mới mở cửa và nói “cô cứ lo cho bản thân cô và con cô đi”. Tôi cũng góp ý lần sau đi đâu, cháu phải báo lại với người lớn, không để mọi người lo lắng thì cháu đóng cửa vào không nói chuyện nữa.
Sống cùng một nhà, nhưng giữa con của chồng và tôi luôn cảm thấy nặng nề nên tôi thấy khá mệt mỏi. Tôi luôn cố gắng chăm lo cho con của chồng như con mình, nhưng cháu không những không đón nhận mà còn có phản ứng tiêu cực.
Tôi biết phải làm gì, hay cách quan tâm của tôi chưa phù hợp, ai có kinh nghiệm mách tôi với./.
Theo vov.vn
Phát hiện mẹ chồng chăm cháu đúng kiểu "mì ăn liền", tôi trách vài câu mà bà đã đùng đùng bỏ về quê
Bà đòi về quê và không trở lại đây nữa. Chồng tôi thấy thế nên quát tôi vài câu rồi đuổi theo giữ mẹ lại.
Tôi đang sống hạnh phúc cùng chồng và công chúa nhỏ một tuổi. Hai vợ chồng đều là nhân viên văn phòng. Vì có con nhỏ, chúng tôi mới chuyển ra thuê căn chung cư mini cho rộng rãi. Hạn nghỉ chế độ thai sản cho người thường chỉ là 6 tháng. Nhưng tôi sinh non, sức khỏe yếu nên được công ty ưu ái cho nghỉ đến cả năm.
Khi đi làm lại, vợ chồng tôi bàn nhau nhờ mẹ chồng lên chăm cháu. Mẹ chồng tôi hơn 60 tuổi, không khắt khe hay xét nét con dâu. Tuy nhiên, người già không tránh khỏi những suy nghĩ khác biệt với lớp trẻ.
Tuần đầu tiên đi làm, tôi cẩn thận lên danh sách thực đơn ăn dặm cho con. Sáng nào, tôi cũng đi chợ mua đồ tươi, sơ chế sẵn. Đến bữa, mẹ chồng chỉ việc nấu theo hướng dẫn. Thời gian nấu rất nhanh mà lại đảm bảo hơn mua cháo ngoài hàng.
Vì lo ngại sau những vụ bạo hành trẻ nhỏ trên mạng, vợ chồng tôi nhờ mẹ mình lên chăm cháu.(Ảnh minh họa)
Chiều về, tôi thấy con gái đều chơi ngoan. Có hôm, bà còn lo tắm rửa cho cháu nội luôn. Thấy mẹ chồng chu toàn, tôi không ngại biếu bà 3 triệu một tháng.
Mẹ tôi ở quê ốm nặng, phải nhập viện nên hai vợ chồng về gấp. Chúng tôi đã có lời nhờ mẹ chồng chăm sóc con gái mấy ngày. Vì không có thời gian chuẩn bị đồ đạc, tôi đưa cho mẹ chồng một số tiền dư kha khá. Trước khi đi, tôi không quên dặn bà những giờ mà shipper thường đến giao thực phẩm.
Vì công việc chất đống ở cơ quan, tôi phải trở về sớm hơn dự kiến. Đi chuyến xe sớm nhất nhưng cũng trưa muộn vợ chồng tôi mới lên đến thành phố. Về đến nhà, tôi thật sự hoảng hồn về thói quen ăn uống của hai bà cháu. Nhìn đống vỏ cháo gói và bao bì đồ ăn nhanh đầy ứ trong thùng rác mà tôi xót con. Mẹ chồng tôi chỉ cho con gái tôi ăn cháo gói suốt mấy ngày. Bà dùng tiền mà tôi gửi lại để mua đồ ăn nhanh cho mình và đôi khi cho con gái tôi ăn cùng.
Bà dùng tiền mà tôi gửi lại để mua đồ ăn nhanh cho mình và đôi khi cho con gái tôi ăn cùng. (Ảnh minh họa
Với số thực phẩm tươi ngon được giao đến, bà đều đem cho nhà hàng xóm cả vì lý do ngại nấu nướng. Tôi không kìm chế được, trách cứ mẹ chồng. Bà quay ngoắt 180 độ: "Có thời gian nấu cháo gói là tốt lắm rồi. Tôi chăm con giúp chị mà còn đòi hỏi lắm thế".
Tôi đôi co, nói lí với mẹ chồng. Nào ngờ, bà nước mắt ngắn dài. Chưa hết, mẹ chồng lại kể công trông con mấy ngày cho tôi về chăm mẹ đẻ mà tôi còn không biết điều. Bà đòi về quê và không trở lại đây nữa. Chồng tôi thấy thế nên quát tôi vài câu rồi đuổi theo giữ mẹ lại.
Tôi tin là mình đã làm đúng. Sức khỏe con trẻ là chuyện không thể xem thường. Đồng ý là mẹ chồng không hề bỏ bê cháu nội, nhưng việc bà làm khiến tôi bực bội chẳng yên. Có phải tôi đã nhỏ nhen trong chuyện này không các chị em? Giờ vẫn sống cùng nhà nhưng mẹ chồng giận, không nhìn mặt tôi nên không khí trong nhà rất nặng nề. Tôi nên làm gì bây giờ hả các chị?
T.N.V.Q
Theo toquoc.vn
Mẹ chồng "ném" cho tôi ánh nhìn hờn dỗi rồi bỏ dở bữa cơm với câu nói đầy trách móc Thấy chúng tôi đưa ra nhiều lý lẽ giải thích cho cái tên của em bé, mẹ chồng tôi liền buông đũa, nói một câu dỗi hờn: "Thôi, con anh chị thì anh chị đi mà đặt tên, tôi không tham góp nữa kẻo có người lại không vừa lòng". Tôi và anh kết hôn được năm tháng thì tôi có bầu. Niềm...