Dâu có tiền mẹ chồng xem như con?
Bao năm chắt chiu, chị mở được một vựa thu mua nông sản. Vựa của chị ăn nên làm ra, có hơn chục người làm công, nhưng tay chân chị không lúc nào được nghỉ ngơi.
Ảnh minh họa
Tư ngay cươi anh ca, chi đa đưng bêp nâu nương cho ca nha. Nha me chông co tơi sau ngươi con trai, nghia la chi co đên sau chu em chông, va sau nay chi lai co thêm sau chi em ban dâu. Cac chu thim lân lươt ra riêng, chi la ngươi cuôi cung rơi khoi nha me chông khi chu Ut cươi vơ.
Ngay gân don vê nha mơi, chi lo trăm bê, nhưng không quên chi dân thim Ut cach nâu nương, don dep đê lam tron bôn phân lam dâu. Chi hay tâm sư, đơi chi may măn vi găp đươc ba me chông tôt, vi ho không co con gai nên coi cac cô con dâu như con gai ruôt cua minh. Nha ba me chông cung thuôc diên kha gia trong vung, co rây trông rau, trông bươi, nuôi ca va nuôi bo. Nên chông chi va cac chu đươc ba me chông cho ăn hoc đên nơi đên chôn…
Ngay trươc, chu thim Ba đươc xem la giau nhât trong tât ca anh chi em. Chú thím mơ hẳn môt công ty nôi thât ơ trung tâm Sai Gon. Môi khi giô chap, cac nang dâu va chi đêu vê nha me chông tư đêm hôm trươc, lăng xăng lo trong ngoai. Nha quê ơ Miên Tây la vây, đên giô chap la ba con dong ho keo nhau vê hop măt rât đông, co khi phai nâu gân mươi mâm cô. Khi cô tiêc đa don đu đây mơi thây chiêc xe hơi bong loang cua chu thim Ba vê đâu trươc ngo, xong tiêc, chu thim hay dúi vao tay me chông chiêc phong bi đê thê hiên tâm long.
Thim Ba xuât hiên luc nao cung toat lên ve sang trong vơi nhưng bô đâm nhe mau, nhưng mong tay đươc chăm soc ky lương. Nhin chi nhê nhai mô hôi, thim Ba noi: “ Sao chi không goi em gưi tiên vê đăt ngươi ta nâu, nâu chi cho cưc thân vây không biêt?”, chi cươi nhe bâng, nu cươi hiên ro niêm vui trong chi: “Chinh tay minh nâu mơi thê hiên tâm long con chau tương nhơ đên ông ba, vơi lai nhin ba me, chu thim ăn ngon miêng vây, chi mưng lăm…”.
Mơi đây, nha lai co giô. Tuy la ngươi đa ăn nên lam ra. Nhưng chi cung vân tay xach, tay mang nhưng gi cân thiêt cho ngay giô bên nha chông. Vưa vê tơi nha, me chông biêu: “Bây coi ra sau nha don dep lai cai bêp, mây hôm nay vơ thăng Ut gân sanh, no đau lưng không don hêt. Tay chân me dao nay nhưc moi qua…”. Chi vân vui ve nhân lơi.
Rôi tay, me biêu chi nhô dum vai sơi toc bac, biêu chi khâu lai dum cai ao ba ba. Thim Tư, thim Năm, thim Sau me cung sai lam đu thư, tư nhô lông vit, lăt rau cho đên xay bôt lam banh, me không đê cho moi ngươi rôi tay. Va tât nhiên, không bao giơ co măt cua thim Ba trong nhưng luc ây. Chi thây me đôi đai vơi thim Ba khac moi ngươi, me không sai thim ây lam bât cư viêc gi khi vê nha chông. Va vân con cai gi đo rât “me chông nang dâu”…
Xong giô, ngôi trên chiêc xe cua minh co thuê tai xê đưa đon. Chi nhin nhưng rây bươi hai bên đương, nhưng mô bươi môt thơi chinh tay chi moc đât đâp lên. Va nhưng lân thây minh thâp be vơi sư giau co cua thim Ba, chi thây minh sai vơi suy nghi ây. Chi nghi, co tiên rât dê, chi cân chăt chiu, tiêt kiêm va chiu kho lam ăn la se co. Nhưng đê me chông xem minh như con, bao năm chi phai rang giư câu noi: “Đât co lê, quê co thoi”.
Theo VNE
Video đang HOT
Bức thư chối bỏ cay nghiệt của gã Sở Khanh
Người phụ nữ này đã quyết tâm chọn cuộc sống làm mẹ đơn thân để nuôi dạy con thành tài sau lời chối bỏ cay nghiệt của gã sở khanh: "Không biết à, tôi vô sinh mà".
Cú vấp ngã đầu đời
Tôi sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Hòa Bình. Tuổi thơ của tôi cũng êm đềm như bao bạn bè cùng trang lứa khác. Tôi có gia đình êm ấm bên bố mẹ và anh chị em.
Cũng như bao bạn tuổi mới lớn khác, sang năm cấp ba tôi đã có những rung động đầu đời. Mối tình đầu của tôi là một người lái xe, cách nhà tôi chừng 4km.
Tình yêu của chúng tôi khi đó tôi ngỡ là rất đẹp và người đàn ông ấy tôi đã tin là người tốt nhất với tôi. Và với những nông nổi của thời thơ dại, tôi đã trao thân cho người ấy mà không mảy may tính toán gì.
Thế rồi, một ngày giữa năm học của lớp 11, tôi thấy trong người mình khác lạ, bụng to lên bất thường và có biểu hiện mỏi mệt, tôi được mẹ đưa đi khám. Và lúc này tôi như chết đứng khi biết mình đã có bầu 5 tháng. Khi đó tôi mới 17 tuổi.
Bà mẹ đơn thân Nguyễn Thị Hải đã vượt qua những cay nghiệt của số phận để nuôi con khôn lớn.
Tôi đau một thì mẹ đau mười. Đứa con mà mẹ kỳ vọng, như tôi lại có thể gây ra chuyện tày đình như vậy. Mẹ buồn rất nhiều. Vào thời gian đó, có con khi chưa có chồng là chuyện rất gây điều tiếng. Hơn nữa, tôi lại còn quá trẻ, mới đang là học sinh cấp 3.
Vì thế nên khi nghe tin sét đánh này cả tôi và mẹ vội vã đến gặp bố của đứa trẻ mà tôi đang mang trong bụng. Nhưng tôi như ngã ngửa khi người mà tôi yêu thương lại chối bỏ giọt máu của mình.
Đến bây giờ tôi vẫn còn ám ảnh với những dòng thư mà gã sở khanh ấy gửi cho tôi khi đó để chối bỏ giọt máu của mình: "Đừng ăn vạ tôi nữa đi. Tôi không ngu ngốc để đi đổ vỏ nhé. Không biết à, tôi vô sinh mà".
Khi thấy bạn trai cương quyết chối bỏ con, tôi như chết điếng. Lúc đó, mẹ tôi và cả gia đình đều khuyên tôi nên bỏ đứa nhỏ vì sợ bé ra đời trong hoàn cảnh mẹ thì trẻ mà bố lại chối bỏ như vậy thì sẽ rất khổ.
Tuy nhiên, tôi lấy hết lý do này đến lý do khác để giữ lại đứa trẻ. Tôi thuyết phục bố mẹ rằng bác sĩ nói tôi không thể sinh được lần thứ 2 nữa, rằng giờ nếu bỏ thai là nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cái chính tôi muốn giữ con. Đến giờ tôi vẫn cảm ơn về quyết định ngày đó của mình.
Hạnh phúc mỉm cười
Nhưng khi cái thai ngày càng lớn cũng là lúc tôi phải đối diện với sự nhạo báng, chê cười, kỳ thị của hàng xóm, người thân. Người bảo tôi hư hỏng, người bảo tôi "đũa mốc chòi mâm son" (Vì nhà tôi nghèo còn nhà bố đứa trẻ thì giàu có) nên mới thất bại. Nhưng phần vì tính tôi đã quyết là làm bằng mọi cách, và cũng phần vì sự hồn nhiên của tuổi trẻ giúp tôi vượt qua khó khăn dễ dàng hơn.
Và rồi đến ngày sinh nở, vì bố mẹ tôi đi làm ăn xa nên ngày tôi chuyển dạ, nhà chỉ có tôi và một đứa em 10 tuổi. Tôi một mình đi bộ ra trạm xá gần nhà và như sống đi chết lại với những cơn đau suốt gần cả đêm.
Dẫu vậy do tôi bị nhau quấn răng lược nên bác sĩ phải cho tôi chuyển gấp xuống bệnh viện tỉnh Hòa Bình. May nhờ người quen và người thân làm trong viện nên tôi đã sinh mẹ tròn con vuông.
Rời bệnh viện về nhà, tôi được mẹ chăm sóc đúng 20 ngày thì bà phải đi làm ăn xa. Nhà chỉ còn lại hai mẹ con và cậu em bé thơ dại.
Và thế là 20 ngày sau sinh con, tôi lại bắt đầu làm mọi việc từ chăm mình, chăm con và chăm em. Tôi phải lo mọi việc từ nấu nướng, giặt giũ,....
Và một tháng sau sinh, số tiền bố mẹ dành dụm cho mẹ con tôi đã hết. Lúc này, tôi bắt đầu phải lo kiếm tiền để nuôi mình và nuôi con.
Vì nhà nghèo, từ nhỏ tôi đã phải bươn chải buôn bán nên lúc này để xoay sở kiếm tiền, tôi không mấy vất vả. Tôi thu gom măng của bà con trong xóm và bán đổ buôn cho các mối hàng nên cũng thu lời nhanh chóng. Ngoài ra, thu nhập từ việc trồng trọt và chăn nuôi ở vườn nhà cũng đủ đảm bảo cuộc sống cho mẹ con tôi.
Tuy vậy, cũng có những giai đoạn khó khăn, trong suốt cả tuần nhà chỉ còn vài bơ gạo phải dành để nấu cháo cho con. Còn tôi phải ăn khoai, sắn trừ bữa.
Dẫu vậy, sau 7 tháng nghỉ sinh con, tôi tiếp tục đi học lớp 12. Song vì xấu hổ nên tôi phải chọn trường xa nhà để học và phải ở trọ lại. Xa con, cuộc sống khó khăn, đôi lúc tôi muốn bỏ dở chừng, nhưng rồi tôi luôn nghĩ mình phải thoát khỏi cảnh sống khổ sở này bằng con đường học hành, và tôi đã nỗ lực.
Thế rồi, tiếp những năm sau đó, tôi gửi con lại gia đình và một mình ra thủ đô vừa học trung cấp kế toán vừa đi làm kiếm tiền nuôi mình và nuôi con.
Khoảnh khắc hạnh phúc của hai mẹ con khi ở Hà Nội.
Không đủ tiền để đưa con ra thành phố học, tôi quyết định gửi Quỳnh, cô con gái khi đó mới 6 tuổi ở trọ nhà cô giáo để học ở một trường thị trấn.
Và có lẽ vì sống trong hoàn cảnh luôn phải vươn lên như vậy mà con gái tôi già dặn trước tuổi. Cũng vì thương mẹ mà Quỳnh luôn nỗ lực học hành. Khi còn học phổ thông, Quỳnh luôn cố gắng giữ vị trí đứng đầu lớp về môn Văn và lấy đó là thành tích để báo cáo mẹ.
Sau này, mỗi khi thi đỗ vào chuyên nghiệp cũng như giành thành tích cao trong học tập, Quỳnh đều sung sướng vô cùng vì với con gái "đó là quà tặng mẹ".
Vừa rồi, Quỳnh đạt giải A thể loại chùm truyện ngắn ở cuộc thi Cây Bút Tuổi Hồng năm 2013-2015 do tỉnh Hòa Bình tổ chức.
Khi nghe con thông báo đạt giải mà tôi nước mắt lưng tròng. Giọt nước mắt của hạnh phúc, điều mà tôi phải chắt chiu gây dựng từng ngày, từng giờ trong suốt mấy chục năm qua.
Hanh phuc nay như la môt sư đên đap cho "phân bac", tư ma nhiêu ngươi vân dung khi noi vê hoan canh cua tôi.
Nguyễn Thị Hải /Afamily
Vợ tôi là 'bà trùm' cho vay nặng lãi, tiêu tiền như rác Tôi chắt chiu, góp nhặt bao nhiêu thì em vung tay tiêu pha bấy nhiêu. Cậu con trai cũng khỏi phải nói, ăn chơi nổi tiếng khắp trường. Tuy nhiên, điều khiến tôi phải sửng sốt hơn nữa đó là vợ tôi còn là một "bà trùm" chuyên cho vay nặng lãi. Lần đầu tiên gặp em, tôi là chàng trai 28 tuổi...