“Đào tạo” chồng
Phụ nữ lấy chồng, thử hỏi ai là không mong có được một người chồng lãng mạn, sống tình cảm. Chẳng may vớ phải một anh chồng khô khan như ngói, cứng đơ như khúc gỗ thì thật chẳng để đâu cho hết chán. Nhung cũng đã từng rơi vào nỗi chán chường như vậy với Quân – người chồng chân chỉ hạt bột của mình. Đã đành là Quân hiền lành, tốt bụng nhưng suốt năm suốt tháng chẳng biết chữ “lãng mạn” viết thế nào thì người làm vợ là Nhung cũng phải chán ốm ra.
Nói về việc tại sao Nhung lại gật đầu lấy Quân làm chồng, để giờ kêu ca phàn nàn, thật chẳng phải chồng cô trước và sau đám cưới khác biệt một trời một vực đâu, mà trước đó cô đã biết anh thuộc mẫu người chân chất rồi, nhưng vẫn “chui đầu vào rọ”. Vì Nhung nghĩ người như thế mới an toàn, đỡ mất công canh chừng. Chứ giờ ngoạ.i tìn.h dần trở thành vấn nạn nhức nhối rồi, cô cũng sợ một anh chàng hào hoa, lẻo mép lắm. Thêm nữa, Quân ngoài cái sự khô khan đã ăn vào má.u ra thì còn lại anh chẳng có gì đáng chê cả, lại rất yêu Nhung.
Cơ mà, đúng là cái gì cũng có 2 mặt. Quân dĩ nhiên luôn rất tốt với vợ, chăm chỉ làm việc, chẳng la cà quán xá, cuối tháng lương lĩnh đưa đủ cho vợ, vợ nhờ gì cũng làm. Ấy thế nhưng anh chẳng biết đến một cái ôm hôn, thơm nhẹ vào má vợ là gì, chẳng vuốt tóc nựng má vợ bao giờ, chẳng có những cử chỉ nhỏ nhặt quan tâm chăm sóc vợ mấy khi.
Bao đêm nằm cạnh chồng, Nhung thì trằn trọc khó ngủ, Quân thì ngáy pho pho chẳng hề biết đến nỗi lòng thầm kín của vợ. Nhung nhớ, hễ ra đường hay đi đâu gặp cảnh vợ chồng người ta âu yếm, ngọt ngào với nhau là Nhung tủi thân phát khóc, chỉ mong ông chồng “cục đất” của mình bằng được 1 phần như thế là mãn nguyện lắm rồi.
Cũng chẳng phải Nhung chưa góp ý với chồng bao giờ, nhưng tất cả cứ như muối bỏ bể. Chỉ một câu nói ngắn gọn của Quân: “Tính anh thế rồi!”, thế là bao lời giảng giải, khuyên nhủ của Nhung lại đi vào ngõ cụt. Nhưng Nhung không cam tâm chút nào, chẳng lẽ chỉ vì “tính anh thế rồi” mà cả đời này cô phải “sống chung với lũ” như thế? “Không được! Mình phải áp dụng biện pháp khác, chứ nói mồm suông thì có mà đến mùa quýt sang năm!” – Nhung nhủ thầm.
Và buổi sáng đẹp trời nọ, một suy nghĩ lóe lên trong óc khiến Nhung phải nhảy cẫng lên sung sướng, chắc chẳng kém niềm vui của Acsimet lúc hét to “Ơ rê ca! Ơ rê ca!” là mấy đâu. Chẳng là Nhung đã nghĩ ra cách để “đào tạo” chồng: thích chồng cho mình cái gì, mình cho chồng cái đó trước. Nói ngắn gọn hơn là cho đi những gì mình muốn nhận lại! Nhưng Nhung cũng xác định rồi, cô phải chấp nhận “lỗ” lúc ban đầu, giống như các nhà kinh doanh muốn bán sản phẩm, mong có lợi nhuận thì phải quảng cáo và cho khách hàng sử dụng miễn phí đã. Cô muốn chồng cải tính khô khan chuyển sang ướt át lãng mạn thì cô phải là người đi tiên phong, lãng mạn với chồng trước!
Và thế là thỉnh thoảng Nhung lại mua tặng quà chồng, có khi chỉ là những món quà rất nhỏ thôi, nhưng đán.h trúng sở thích, nhu cầu của chồng, khiến Quân rất bất ngờ, vui thích. Nhung còn đi học massage để “phục vụ” cho chồng mỗi lần chồng mệt mỏi. Qua các lần thực hành với chồng đó, tay nghề của cô ngày càng được nâng cao khiến Quân mỗi khi được vợ đấ.m bóp, tẩm quất cho thì chỉ có nước thích mê.
Video đang HOT
Nhung còn bắt đầu gọi chồng bằng đủ thứ danh xưng ngọt ngào. Để làm gì ư? Để nếu Quân nghe quen tai rồi, tự nhiên cũng bị lây nhiễm mà cũng gọi vợ bằng danh xưng tương tự như thế, và để nếu Quân có vô tình lọt vào tay nàng “yêu tinh nhền nhện” nào đi chăng nữa, thì những từ ngọt ngào từ miệng các em ấy cũng chẳng có gì mới mẻ hơn vợ mình ở nhà (là cô lo xa thế). Nhung cũng rất hay hỏi han, gợi mở để Quân chia sẻ cởi mở những vấn đề trong công việc và cuộc sống, để Quân dần “nhiều lời” hơn và có thói quen tâm sự với vợ.
Tay nghề nấu nướng của Nhung không phải là cao, nhưng khi nấu ăn, cô sẽ suy nghĩ đến chồng, ví như bữa nay Quân đi làm mệt, cô sẽ không nấu đồ khô quá, có chút nước sẽ dễ ăn hơn. Khi Quân thức đêm làm việc, Nhung bao giờ cũng nhẹ nhàng đặt lên bàn làm việc của anh 1 tách trà hoặc vài thứ ăn vặt, kèm theo đó là nụ cười ấm áp. Sáng nào cô cũng giữ thói quen lên đến cơ quan là nhắn tin chúc chồng 1 ngày làm việc hiệu quả, bữa trưa nếu có thể thì cô đều qua gạ gẫm Quân đi ăn để gia tăng tình cảm, còn nếu bận thì cô cũng có những lời chúc ngon miệng rất ngọt ngào. Thi thoảng cuối tuần, Nhung đặt nhà hàng lãng mạn và lôi chồng đi bằng được. Ban đầu thì Quân còn ngại ngần, nhưng dần dà anh tiếp nhận 1 cách thoải mái hơn, có khi còn chủ động đặt chỗ trước cả vợ!
Còn rất nhiều những điều Nhung làm cho Quân và cho gia đình nhỏ bé của mình, vừa là tấm lòng của cô, vừa là đúng theo phương châm của kế hoạch “đào tạo” chồng mà cô đã vạch ra. Được sống trong môi trường đậm đặc sự lãng mạn, ngọt ngào do vợ tạo ra như thế, Quân không bị nhiễm ít nhiều mới là lạ. Và lâu dần thì Quân từ 1 bác doanh nhân chân chỉ hạt bột, khô như ngói, bây giờ đã biết mua hoa, mua quà về tặng vợ, biết pha nước thơm cho vợ tắm, biết rót nước, bóp vai cho vợ mỗi khi vợ mệt, mà mỗi khi đi ngủ thì đều ôm vợ mới ngủ nổi… Tất cả đều chẳng cần Nhung phải nhắc nửa lời.
Cùng với sự “thoát thai hoán cốt” của Quân, chiến dịch “đào tạo” chồng của Nhung đã thành công mỹ mãn!
Theo Mask
Đa.u đớ.n phát hiện người yêu sống chung với cô gái khác
Rồi những lúc anh đi đâu không thể liên lạc được, lòng tôi giống như lò thiêu, tôi muốn tin anh nhưng thật sự không cản được suy nghĩ anh đang đi với cô ta.
Tôi với anh biết nhau trong một đợt đi team building ở công ty, như bị tiếng sét ái tình. Tôi điêu đứng ngay từ khi giây phút đầu tiên nhìn thấy anh. Ở anh toát ra phong thái vô cùng uy nghiêm, hào hoa và đương nhiên anh cũng rất đẹp trai. Đợt ấy, anh mới vào công ty tôi làm được 2 tuần, tuy chúng tôi làm cùng công ty nhưng lại ở 2 địa điểm khác nhau.
Trong khi ấy, tôi đã có người yêu, quen được 6 năm. Bạn trai yêu tôi vô điều kiện, có thể vì tôi làm bất cứ điều gì, tôi luôn nghĩ mình đã an phận và hài lòng với tất cả những thứ đang có trước khi gặp anh.
Đa.u đớ.n phát hiện người yêu sống chung với cô gái khác.
Tôi say nắng anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, cũng cảm nhận được anh để ý đến mình. Vì thế, tôi không ngần ngại chủ động bắt chuyện, add Facebook và chúng tôi đã trò chuyện với nhau liên tục trong một tháng rồi bắt đầu hẹn hò. Thời gian mới bắt đầu tìm hiểu ấy, tôi dành trọn trái tim, thời gian và mọi thứ đang có cho anh. Tôi cắt đứt hoàn toàn liên lạc với người yêu cũ một cách vô tâm nhất, cũng cắt hết những cái đuôi bám theo suốt mấy năm qua, hạn chế tụ tập với bạn bè, không ăn chơi, đàn đúm, bia bọt với các anh chị trong công ty.
Tôi bắt đầu sống có ý thức với bản thân và muốn chăm sóc anh, việc trước đây luôn ỷ lại vào gia đình, vì tôi có người mẹ rất tuyệt vời. Mẹ làm hết mọi việc cho con gái từ nấu nướng, giặt giũ, dọn dẹp trong khi tôi đã 24 tuổ.i. Thời gian yêu anh, tôi nghiên cứu học nấu nướng, những mẹo vặt, kinh nghiệm trong việc nội trợ, sức khỏe, đơn giản vì tôi muốn chăm sóc anh tốt nhất có thể dù tôi vô cùng hậu đậu và thậm chí nấu ăn dở hơn anh.
Đáp lại là sự hờ hững đến phát sợ từ phía anh. Anh chỉ liên lạc với tôi những lúc cần, thậm chí nhiều khi cả tuần chúng tôi gặp nhau một lần. Tôi hỏi anh nói do chúng tôi còn quá trẻ, công việc chưa ổn định, anh muốn thời gian này tập trung cho công việc, còn chuyện tình cảm để sau. Trong linh cảm của người phụ nữ, tôi biết anh không yêu nhiều như tôi yêu anh, thậm chí nhiều lúc tôi còn lăn tăn anh có yêu mình không.
Anh chẳng bao giờ nói lời yêu với tôi cả, do chúng tôi đã thuộc về nhau, tôi tự hiểu và tự quyết việc hẹn hò. Mọi chuyện cứ thế trôi qua một tháng, 2 tháng và 6 tháng, tôi luôn cố gắng để có thể yêu anh, quan tâm anh mọi lúc mọi nơi. Nhiều khi, tôi có nghi ngờ anh đã có người yêu khác trước khi quen tôi, vì tôi chẳng biết gì về gia đình anh, nơi anh ở, bạn bè xung quanh, điện thoại của anh cài hình nền gì, anh lưu tên tôi trong điện thoại như thế nào tôi cũng không biết. Anh không bao giờ giới thiệu với gia đình, bạn bè anh về tôi.
Mọi người trong chỗ làm luôn trách tôi ngu ngốc, khờ khạo, chỉ cần nhìn sơ thôi là biết anh không yêu, khuyên tôi nên dừng và quay trở về với người yêu cũ, nhưng tôi không làm thế được vì yêu anh quá rồi. Tôi hay điều tra anh và hai đứa lại tranh cãi. Lúc ấy, tôi đã chuẩn bị tinh thần sẽ buông xuôi và đi đâu đó thật xa để quên anh và xây dựng lại cuộc sống mới.
Thế nhưng, anh luôn hiểu được tâm trạng của tôi, nhỏ nhẹ và nói rằng "Em à, anh cần một người luôn biết lắng nghe và ở bên anh chứ không phải một người dạy anh nên làm gì, tra hỏi anh mọi thứ. Mình từng có những khoảng thời gian rất vui vẻ, vậy mà giờ em luôn cãi lời anh. Em làm anh buồn lắm". Chỉ một câu nói đó của anh thôi nhưng tôi cảm thấy tiếp thêm sức mạnh.
Câu nói ấy mặc dù không giải quyết được nghi vấn, cũng không giải trình được anh đã đi đâu, làm gì, nhưng tôi mặc kệ hết, tin và yêu anh, trân trọng anh từng giây, từng phút. Thời gian sau đấy, chúng tôi rất hạnh phúc và vui vẻ, anh bắt đầu dẫn tôi đi theo với những hoạt động thường ngày, dẫn tôi đi đán.h cầu lông chung, đưa tôi vào câu lạc bộ tiếng Anh, thỉnh thoảng rủ tôi đi ăn chung với đồng nghiệp trong chỗ làm của anh. Công việc của tôi rất nhiều, trước kia thường làm việc đến 21h mới xong, giờ tôi cố gắng và chỉ làm trong giờ hành chính, sau đó đi cùng anh với những hoạt động bổ ích ấy. Có chút thời gian rảnh rỗi, tôi nấu nướng và mang theo để hai đứa cùng ăn.
Rồi anh được cử đi công tác xa với 2 người nước ngoài, rủ tôi đi chung để chúng tôi có nhiều thời gian ở bên nhau hơn. Những ngày ấy, tôi thấy mình giống một người vợ hoàn hảo, tôi chuẩn bị áo quần áo tươm tất cho anh, quanh quẩn trong khách sạn, giặt giũ, mua đồ ăn tẩm bổ và chờ anh đi làm về. Ngày đầu tiên trong chuyến công tác ấy, anh về phòng với khuôn mặt rất mệt mỏi nhưng vẫn nói "Anh nhớ em lắm, chỉ muốn về để được gặp em thôi". Thế rồi anh ôm tôi nằm nghỉ ngơi và ngủ thiếp đi.
Thấy anh ngủ say, tôi dậy giặt giũ quần áo, đán.h bóng giầy và soạn lại balô, bỏ thêm vào thuố.c bổ sung năng lượng cho anh. Khi mở balô, tôi thấy điện thoại của anh, không ngăn nổi tò mò muốn biết xem anh thường nói chuyện với ai, tôi thật sự bị sốc. Trong điện thoại của anh không lưu tên 2 người là tôi và một bạn gái khác, những dòng tin nhắn của người này rất ngọt ngào. Tôi như chế.t lặng hoàn toàn, không kiểm soát nổi bản thân.
Anh có người yêu, 2 người đã sống chung với nhau, thời gian gần đây nhất cô ấy nhắn tin cho anh cũng trùng lúc anh đi công tác với tôi. Tôi khóc nức nở và chỉ muốn bỏ về Sài Gòn ngay lập tức. Anh thức dậy, thấy tôi khóc, bên cạnh cái ba lô và điện thoại, anh vẫn bình tĩnh hỏi sao tôi khóc? Tôi nhìn anh với cặp mắt ướt đẫm đầy oán hận. Anh chỉ biết ôm chặt tôi lại và nói bình tĩnh, sẽ kể mọi chuyện. Dù sự thật đã bày ra trước mắt nhưng tôi vẫn muốn nghe anh nói.
Hồi lâu sau anh kể "Sau khi về Việt Nam có quen cô gái ở Đồng Nai. Cô ấy vẫn thỉnh thoảng nói chuyện lại với người yêu cũ và muốn ai cũng phải quan tâm đến cô ta nên anh rất buồn. Rồi tình cảm nhạt dần cho đến khi gặp tôi anh đã không còn chút tình cảm nào với cô ấy nữa. Vì đêm ấy anh bị trúng gió do ra công trường quá nhiều". Tôi tạm thời gác chuyện này qua một bên mà chăm sóc anh.
Tôi quyết định tin anh một lần nữa, nhất là trong thời gian đi công tác này sẽ không làm ảnh hưởng công việc và cố gắng tỏ ra vui vẻ để anh được thoải mái. Những ngày sau đó chúng tôi có kỳ nghỉ thật vui. Về lại Sài Gòn, chúng tôi bắt đầu trở về cuộc sống cũ, sau giờ đi làm về chúng tôi vẫn cùng đi chung với nhau để chơi thể thao và học tiếng Anh.
Cứ mỗi cuối tuần anh nói tôi đi qua nhà chị chơi và trong thời gian đó, tôi có cố gắng liên lạc với anh như thế nào cũng không được. Tôi rất muốn tin anh nhưng trước đây anh từng nói dối tôi đi qua nhà chị để rồi đi với cô gái kia.
Tôi đặt vấn đề muốn anh dẫn về ra mắt gia đình, anh nói giờ chưa phải lúc, sẽ dẫn tôi về ra mắt khi đã có một cuộc sống ổn định. Giờ đây tôi rất hoang mang, tự nhủ sẽ tin anh nhưng không đêm nào không bị dằn vặt, ám ảnh về chuyện này. Tôi không nói với anh vì đã hứa sẽ không nhắc lại chuyện này.
Rồi những lúc anh đi đâu không thể liên lạc được, lòng tôi giống như lò thiêu, tôi muốn tin anh nhưng thật sự không cản được suy nghĩ anh đang đi với cô ta. Làm sao tôi có thể thanh thản và đi với anh suốt cuộc đời này đây.
Theo Blogtamsu
Đêm tân hôn tôi hoảng hốt khi thấy trong phòng có người lạ Hơn 3h đêm tôi tỉnh giấc toan quay sang ôm chồng thì bỗng giật mình bởi vừa quờ phải mặt ai đó. Khi tôi bật đèn lên thì tá hỏa bên cạnh tôi là một người đàn ông khác, còn cạnh người đàn ông ấy mới là chồng tôi. Sau 3 năm yêu nhau cuối cùng chúng tôi cũng chờ đợi được đến...