Đào rừng Sapa bị thổi giá
Những cành đào nhỏ giá 600.000 đồng (cao gấp 3 lần so với năm ngoái), cành “vừa mắt” được hét 3 triệu đồng, còn đào Sapa (Lào Cai) gần như nguyên cây giá cả chục triệu đồng.
Năm nay, đào rừng Sapa ít nụ hơn mọi năm, nhưng giữa cái rét tím tái tay chân, người dân tộc thiểu số bản địa vẫn mang những cành hoa ra bán tại thị trấn du lịch Sapa và dọc hai bên đường. Tuy nhiên, năm nay giá đào rừng được thổi lên rất cao.
Giá mỗi cành loại nhỏ được “hét” 600 nghìn đồng. Cành to hơn, có chút rêu và tầm gửi được rao bán thấp nhất 1,5 triệu đồng. Còn những cành lớn gần như nguyên cây được “thổi” lên tới cả chục triệu đồng. Chủ nhân cành đào này đang đòi bán với giá 1,5 triệu đồng.
Thanh niên này vừa vác đào vừa ra giá 1 triệu đồng. Một du khách Hà Nội trả đến 900.000 đồng nhưng anh không chịu bán. Giá đào cao khiến nhiều du khách vùng xuôi lên Sapa dù rất thích thú nhưng hầu hết chỉ lắc đầu, không dám mua.
Cành loại nhỏ này cũng được ra giá 700.000 đồng, trong khi năm ngoái chỉ khoảng 200.000 đồng. Chị Nguyễn Thị Phương (phố Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội) than: “Rất yêu đào phai Sapa nhưng chẳng dám mua vì một cành vừa mắt bị ra giá đến 3 triệu đồng”.
Video đang HOT
Những ngày giáp Tết, vườn hoa trung tâm Sapa đã biến thành chợ đào. Nhiều cành có thế đẹp, phủ đầy rêu và tầm gửi, nhưng do thời tiết không thuận nên nụ rất ít. Theo người có kinh nghiệm, chừng gần một tháng nữa đào rừng mới bung nở.
Do giá quá cao nên nhiều nơi bày bán đào luôn trong cảnh đìu hiu, ít khách xem. Còn các thương lái muốn tận dụng xe tải để gom đào về xuôi bán kiếm lời cũng rất khó tập hợp được đủ chuyến.
Người dân thành phố Lào Cai vác đào về nhà để trưng Tết.
Theo VNExpress
Bỏ chồng thì thương, vướng vào sợ khổ
Đáp lại sự quan tâm của tôi là những lời mắng nhiếc thậm tệ của anh, thậm chí anh ta còn đánh tôi không thương tiếc.
Tôi năm nay 25 tuổi, đã trải qua biết bao thăng trầm trong cuộc sống, từ tình yêu cho đến sự nghiệp... nhưng giờ đây, tất cả những điều đó vẫn không mỉm cười với tôi.
Ngày tôi đang học ở trường trung cấp Kinh tế, tôi đã yêu anh, mối tình đầu của mình. Ngày đó, tôi ngỡ rằng anh sẽ luôn ở bên tôi suốt cuộc đời này... nhưng tất cả yêu thương và hi vọng đã sụp đổ khi ra trường, anh nói lời chia tay trong im lặng, sự im lặng của anh khiến tôi đau đớn đến ngạt thở. Hằng đêm, nước mắt của tôi không ngừng tuôn rơi khi nghĩ đến anh.
Sau khi ra trường, tôi không xin được việc nên phải ở nhà một thời gian khá dài, thời gian đó tôi rất buồn, chán nản và tuyệt vọng... Nhưng thật may mắn cho tôi vì trong lúc khó khăn ấy, gia đình đã luôn bên cạnh an ủi và động viên tôi tiếp tục thi lại Đại học và năm đó, tôi đã đỗ vào trường Đại học sư phạm theo ý nguyện của gia đình.
Cuộc sống sinh viên với tôi lại bắt đầu. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ yêu ai nữa... nhưng cuộc sống có ai ngờ trước được điều gì? Trong lúc tôi đang rất cô đơn và đau khổ vì mối tình cũ thì đã có vài người đến với tôi. Khi lòng đang trống trải và nhận được sự quan tâm, ân cần của những người khác, tôi đã quyết định nhận lời yêu của một người đàn ông gần phòng trọ mình.
Thời gian cứ thế dần trôi, tôi vẫn ở bên cạnh anh ấy, vẫn trao nhau những cử chỉ âu yếm, yêu thương... nhưng dường như trong tôi không có cảm giác nhớ thương hay rung động về anh. Tôi cảm thấy mình chỉ cần anh như một bờ vai dựa dẫm lúc cô đơn.
Trong một lần qua phòng trọ anh chơi, anh đã chủ động làm "chuyện ấy" với tôi. Lúc đó, dù rất đau đớn nhưng tôi không thể kêu la vì xấu hổ... Sau khi quan hệ với nhau, tôi nghĩ rằng, cuộc đời của mình sẽ phải gắn bó với người đàn ông này suốt đời. Chẳng bao lâu sau, chúng tôi dọn về chung sống với nhau và chỉ mấy tháng sau thì chúng tôi tổ chức làm đám cưới.
Bước vào cuộc sống hôn nhân, tôi cảm thấy ngột ngạt đến khó thở. Chồng tôi là một người đàn ông gia trưởng, rất độc đoán và luôn làm theo ý mình, không bao giờ nghe lời góp ý của bất cứ ai. Đã không ít lần tôi góp ý, khuyên bảo anh nhẹ nhàng... nhưng đáp lại sự quan tâm ấy của tôi là những lời mắng nhiếc thậm tệ của anh, thậm chí anh ta còn đánh tôi không thương tiếc.
Tôi đến với chồng không bằng tình yêu nhưng tôi vẫn sống có trách nhiệm của một người vợ. Hằng ngày, ngoài việc học trên giảng đường, tôi vẫn là một người vợ đảm đang, luôn lo lắng mọi chuyện cho gia đình, từ việc nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ... tất cả đều do một mình tôi làm.
Sống bên chồng, cuộc sống của tôi chẳng khác gì địa ngục (Ảnh minh họa)
Càng ngày tôi và chồng càng có nhiều mâu thuẫn, nhiều khi chỉ là những việc rất nhỏ nhặt nhưng anh ấy lại "xé" thành việc lớn. Quan điểm của vợ chồng tôi cũng trái ngược nhau, chính vì thế nên chúng tôi không thể tìm được tiếng nói chung trong gia đình.
Nhiều khi bị chồng mắng chửi, tôi chỉ biết âm thầm khóc và chịu đựng... vì tôi biết, chỉ cần tôi lên tiếng là có thể gia đình tôi sẽ tan nát trong tức khắc. Tôi hiểu chồng mình nóng nảy nên anh có thể làm bất cứ việc gì lúc giận dữ.
Vì chưa có điều kiện mua nhà nên hai vợ chồng vẫn phải sống chung với bố mẹ đẻ của tôi. Mặc dù ở cùng bố mẹ tôi nhưng anh chẳng biết nể ai, vẫn la mắng tôi trước mặt mọi người dù tôi không gây ra lỗi lầm gì. Đã nhiều lần tôi muốn giải thoát cho bản thân mình... nhưng khi nghĩ đến tương lai, tôi tự an ủi mình cố gắng học cho xong Đại học, rồi mọi chuyện ra sao tôi cũng sẵn sàng chấp nhận.
Lấy chồng rồi nhưng việc học của tôi chủ yếu vẫn do bố mẹ tôi lo. Anh đã không hiểu được điều đó lại còn gây áp lực cho tôi, khiến nhiều lúc tôi muốn bỏ học để chạy trốn đến một nơi thật xa... nhưng vì bố mẹ, tôi lại phải tự động viên mình tiếp tục việc học.
Vì tính nông nổi của mình nên công việc làm ăn của anh thất bại và cuối cùng, anh đã vào Bình Dương để làm việc. Xa chồng nhưng tôi không có một cảm giác nhớ nhung gì, mà trái lại, tôi cảm thấy cuộc sống của mình rất thoải mái. Tôi không phải khóc lóc, không phải buồn rầu và bị chồng đánh đập, chửi bới nữa... tôi cảm thấy rất vui vẻ khi được tận hưởng những ngày tháng tự do khi không có chồng bên cạnh.
Giờ đây, tôi đã học xong và chuẩn bị lấy bằng Đại học nhưng lúc này đây, tôi cảm thấy rất khó khăn giữa những sự lựa chọn. Chồng tôi muốn tôi vào Bình Dương dạy học vì trong đó anh đã nhờ người quen lo việc cho tôi... nhưng tôi thật lòng muốn ở lại đây, muốn được ở gần bố mẹ và muốn ly hôn vì dù sao, cuộc sống vợ chồng tôi mấy năm nay cũng không hạnh phúc và tôi sống với anh chỉ vì chữ nghĩa, chứ không phải vì tình.
Khi tôi nói ý định ly hôn của mình, chồng đã cầu xin tôi tha thứ và hứa sẽ thay đổi, không làm tôi buồn và thất vọng nữa. Khi nghe chồng nói vậy, tôi đã mủi lòng và cảm thấy "thương" anh ta rất nhiều.
Tôi không biết bây giờ mình phải làm sao nữa... Nếu đồng ý tha thứ cho chồng và theo anh vào trong đó làm việc thì liệu cuộc sống của tôi có thể hạnh phúc không? Còn nếu tôi ly hôn chồng trong lúc này và ở lại đây để bắt đầu cuộc sống của mình thì có nên không? Bởi trong thâm tâm tôi lúc này vẫn lưỡng lự giữa những suy nghĩ " Bỏ thì thương, vương thì tội". Tôi không biết phải làm sao cho đúng lúc này nữa?
Tôi không còn nhiều thời gian để quyết định cho tương lai của mình, vì vậy tôi mong độc giả của chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống hãy cho tôi những lời khuyên, những góp ý chân thành nhất để tôi có thể lựa chọn đúng đắn và cho lương tâm của mình được thanh thản!
Xin cảm ơn chuyên mục và các bạn độc giả rất nhiều!
Theo Bưu Điện Việt Nam
'Méo mặt' vì hoa cài, quả cấy dịp Tết Càng về thời điểm cuối năm, thị trường hoa tươi, hoa cảnh, cây cảnh càng sôi động, giá bán "leo thang" từng ngày. Đây cũng là dịp NTD dễ bị lạc vào ma trận hàng giả, mất tiền nhưng chỉ biết "ngậm quả đắng" vì những chiêu lừa tinh vi "hoa cài, quả cắm". "Ngậm quả đắng" với hoa cài, quả cắm Những...