Đánh tôi chảy máu mồm xong chồng dè bỉu: Cho chừa cái thói ghen tuông, mày tưởng mày là ai
Tôi vừa viết đơn ly hôn xong, nhìn con mới 3 tháng tuổi mà xót xa, nhưng chuyện đã đến mức này tôi cũng không biết phải làm sao nữa.
Ảnh minh họa
Cưới nhau gần 2 năm thì chồng có bồ hơn một năm. Tôi thật sự không còn chịu nổi nữa, cũng chẳng muốn đứt gánh giữa đường, chẳng muốn nuôi con lớn lên mà không có bố, nhưng tôi không biết phải làm gì nữa.
Vợ chồng tôi yêu nhau hơn 1 năm mới làm đám cưới, ngày mới yêu thấy anh cũng hiền lành, tử tế, gia đình cơ bản, cứ ngỡ lấy nhau về thì vui vầy, hạnh phúc ai ngờ hạnh phúc cũng chỉ vỏn vẹn nửa năm đầu. Sau đó anh thay đổi 180 độ, ngoại tình, mèo mỡ bên ngoài, chửi bới đánh đập và lạnh nhạt với vợ con.
Ngay cả thời gian tôi bầu bí, thai nghén mệt mỏi cũng không nhận được một chút quan tâm nào của chồng, anh lúc nào cũng mải mê với những cuộc vui bên ngoài. Tôi chán lắm, đêm chẳng ngủ được, cứ nằm suy nghĩ, tháng thứ 3 bầu bí, vì tâm trạng u uất quá, tôi ốm, suýt nữa thì xảy thai.
Thời gian đó khó khăn kinh khủng, may có mẹ tôi ở bên chăm sóc, mẹ tôi bảo thôi cố gắng vì con, cố ăn, cố ngủ, nghỉ ngơi, để ảnh hưởng đến con thì tội lắm.
Tôi nghe lời mẹ, cố ăn uống, suy nghĩ tích cực, cũng may con còn thương tôi khỏe mạnh cho đến khi chào đời. Nhà bố mẹ chồng ở xa, tôi cũng không nhờ được, mà bố mẹ chồng biết anh hư nhưng vẫn bênh chằm chặp, nên có chuyện gì tôi cũng không nói, một mình chịu đựng. Tôi cũng không dám kể nhiều với mẹ vì sợ bà buồn.
Tôi sinh con, sinh mổ, nằm một tuần trên viện, chồng đáo qua đúng một lần, anh còn không thèm bế con, sau đó không bao giờ đến nữa, chỉ mình mẹ tôi chăm sóc.
Video đang HOT
Tôi về nhà, may mà có mẹ nếu không tôi thật chẳng biết làm sao. Con mấy tháng, biết hóng, biết lẫy, hay ốm đau thế nào, chồng không hề quan tâm, cũng không đưa tôi một đồng nuôi con.
Hôm trước, con sốt, lên cơn co giật. Tôi với mẹ sấp ngửa gọi taxi đưa con vào viện, lúc ấy đã 11 giờ đêm. Tôi gọi cho chồng gần 20 chục cuộc, anh nghe máy chưa để tôi nói đã chửi ầm ầm: “Mày gọi cái gì, mày điên à, tao đang đi nhậu, đừng có làm phiền”. Anh cúp máy, tôi vừa kịp nghe bên kia tiếng con gái cười khúc khích. Tim tôi thắt lại như bị ai đó bóp chặt.
Hôm sau, tôi về nhà sớm lấy đồ cho con vào viện, mẹ tôi thì ở trong. Vừa vào phòng, thấy anh hầm hầm sát khí, thấy tôi anh xông vào tát một cái rất mạnh, tôi ngã xuống, chảy cả máu mồm, nước mắt ứa ra. Tôi đau không đứng lên được. Chồng gằn từng tiếng :”Cho chừa thói ghen tuông, mày tưởng mày là ai chứ”. Rồi anh bỏ đi, ngay giây phút ấy, điều tôi nghĩ đến là ly hôn, tôi không thể sống tiếp như này được.
Tôi viết đơn, thu dọn quần áo hai mẹ con ra khỏi nhà, chẳng còn gì để lưu luyến nữa. Con ra viện tôi sẽ về thẳng nhà ngoại, tôi chán cuộc sống này lắm rồi… không thể tiếp tục thêm được một ngày nào nữa…
Theo Phunutoday
Khi con sốt vào viện tôi mới phát hiện ra sự thật đằng sau số điện thoại chồng lưu là sếp
Tôi không nghĩ mình sẽ bị lừa dối trắng trợn đến thế. Cho đến cái ngày con trai tôi ốm đến sốt phải nhập viện tôi mới vỡ lẽ số điện thoại chồng mình lưu là "sếp" bấy lâu nay.
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng cách đây 4 năm, hiện tại vợ chồng tôi có 1 cậu con trai nhỏ vừa lên 2 tuổi. Chồng tôi là kĩ sư xây dựng, nhưng được cái may mắn là trước giờ anh đều làm ở gần nhà, dù ngoài công trường nhưng mỗi tối anh đều về nhà. Thỉnh thoảng anh mới trực đêm mà thôi.
Tôi và chồng trước khi cưới đã có quãng thời gian yêu nhau được hơn 2 năm. Cũng bởi vì thế mà tôi chẳng có cái cớ gì để nghi ngờ chồng mình cả. Với tôi anh thật sự là một người đàn ông tốt và với con tôi thì anh là một người bố hoàn hảo. Hình mẫu một người chồng vừa mẫu mực và điển hình như thế khiến bao nhiêu người phải nhìn tôi mà ngưỡng mộ, mà ghen tỵ.
Nhưng ở đời đâu có ai hay được chữ ngờ, đằng sau cái vẻ bọc hoàn hảo đó lại chính là một người chồng lừa dối tôi đến đau lòng. Chồng tôi có 1 anh sếp, anh ấy thỉnh thoảng cũng có ghé qua nhà tôi chời và ở lại dùng cơm cùng. Tón lại thì chồng và sếp thân nhau lắm nên tôi cũng có bắt chuyện và cũng có quen biết thân thiết hơn. Thế nên tôi có xin lại số sếp để nhỡ có gọi chồng không được thì còn gọi cho sếp của anh.
Hôm trước vô tình cầm máy của chồng thấy sếp anh lưu đến 2 số, cũng chẳng hiểu sao tôi lại cẩn thận nên lưu thêm số thứ hai vào. Cũng chính từ đó thì mọi chuyện mới bại lộ. Bình thường chồng tôi có làm đêm hay đi đâu anh đều cẩn thận nhắc lại với tôi để tôi đỡ phần cơm và chờ mà ăn trước.
(Ảnh minh họa)
Tôi vẫn nhớ rõ ngày hôm đó của cuối tuần trước, khi mà con trai tôi bị ốm. Lúc đầu tôi chỉ nói với chồng vì con sốt nhẹ, anh rất cẩn thận dặn tôi chăm sóc con rồi tối anh về. Ấy vậy mà đến tối anh chỉ báo cho tôi rằng công trường gặp sự cố nên anh phải ở lại để giám sát. Thế là tôi đành nghe theo lời anh không muốn anh lo lắng nên tôi cũng nói con đỡ hơn rồi.
Nhưng rồi nửa đêm tôi tỉnh dậy, người con vừa nóng vừa sốt. Tôi lập tức gọi điên cho chồng mà máy anh không liên lạc được. Tôi tìm đến số sếp để gọi, không hiểu do hấp tấp nên tôi gọi cho sếp của chồng vào số máy thứ hai trước. Đầu dây bên kia là giọng phụ nữ đang ngái ngủ, có cả giọng vô cùng giống với chồng tôi hỏi rằng ai gọi vào giờ này. Tôi không đủ bình tĩnh nữa mà chỉ vội tắt máy và gọi tiếp cho số điện thoại khác của sếp chồng.
Lúc này chính xác là sếp Lâm, tôi nghe được giọng của anh ở bên kia vội vã hỏi dồn thì anh ngẩn ngơ đáp lại: "Hôm nay công trường có vấn đề gì đâu em, anh cũng cho Mạnh về sớm vì cậu ấy nói con bị ốm rồi mà". Tôi đánh rơi cả điện thoại khi nghe được câu nói ấy từ sếp của chồng. Tôi đau đớn nhận ra không phải là chồng tôi chăm chỉ làm việc mà do anh đã quá bận ở với bồ đến mức con ốm cũng không buồn quan tâm.
Tôi cầm máy lên đau đớn gọi thêm 1 cuộc gọi nữa vào số nhân tình của chồng vì số chồng thuê bao. Cô ta bực tức nói:
- Ai mà gọi cái gì lắm vậy?
- Tôi là vợ của anh Mạnh đây, chị bảo với anh ấy giúp tôi là con sốt vào viện rồi.
- Anh, anh ơi...
- Con, con bị sao cơ, vợ đưa con đi viện chưa?
Tôi tắt máy cái bụp không muốn nghe thêm bất cứ điều gì từ người chồng tồi tệ đó. Tôi nhanh chóng đưa con vào viện, vừa đi vừa ôm con nước mắt cứ rơi ra. Tủi phận vì con ốm, lại còn phát hiện chuyện tày trời về người chồng ngoại tình của mình. Tôi đau đớn lắm, chồng sạc điện thoại bằng sạc đa năng thì phải, anh vừa đi vừa gọi cho tôi mà tôi cũng không mảy may nghe nữa.
Nhận được kết quả con sốt virut nhưng không ảnh hưởng nghiêm trọng gì và không đang lo nữa thì tôi cũng thấy chồng mồ hôi mồ kê tới. Tôi không thèm đếm xỉa gì đến anh nữa chỉ đi thẳng về chỗ con nằm. Anh nhìn con rồi lại nhìn tôi. Hôm sau con trai được ra viện, anh đã nghỉ cả ngày ở viện cùng mẹ con tôi nhưng tôi không tiếp chuyện anh lấy 1 câu.
Về đến nhà, tôi đưa con vào phòng ngủ đi ra thì thấy anh quỳ xuống. Anh xin lỗi tôi vì ngoại tình, anh biết anh có lỗi nhưng anh đã làm tổn thương tôi. Tôi biết phải làm sao khi mà anh khiến mình mất hết niềm tin đến như thế. Tôi nhìn anh mà không biết phải làm sao. Thật sự tôi có nên tha thứ cho anh không? Tôi sợ có lần 1 rồi sẽ có lần 2. Nhưng rồi nếu ly hôn thì con trai tôi sẽ thiếu tình thương đầy đủ của 1 gia đình. Thật sự tôi hoang mang quá, xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo blogtamsu
Nhân viên số 13 "Không được sợ hãi. Em chưa thử thì làm sao biết cuộc sống của anh không hợp với em. Kể cả có thế thật, chỉ cần anh hợp với em là đủ..." Vinh bước vào phòng sáng tạo sớm hơn thường lệ. Kể cũng lạ, từ ngày đón nhân viên số 13, sếp năng ghé phòng sáng tạo hơn hẳn. Ngó nghiêng một...