Đánh Syria, Mỹ sẽ “thảm bại”?
Suốt hơn 1 tuần qua, người ta chứng kiến chính quyền của Tổng thống Barack Obama hối hả, cấp tập chuẩn bị cho một cuộc tấn công nhằm vào Syria với lý do là để trừng phạt chính quyền của Tổng thống Bashar al-Assad vì “tội” dám sử dụng vũ khí hóa học chống lại phe nổi dậy. Tuy nhiên, ông Obama chắc chắn sẽ cần phải cân nhắc kỹ về hành động của mình bởi nếu đánh Syria, Mỹ sẽ “thảm bại”. Thảm bại ở đây không có nghĩa là Mỹ sẽ thua trận mà là Mỹ sẽ phải đối mặt với những hậu quả khủng khiếp, khó lường nếu phát động một chiến dịch can thiệp quân sự vào Syria.
Một chiến dịch can thiệp quân sự của Mỹ vào Syria sẽ khiến chiến trường này thêm thảm khốc.
Châm ngòi chiến tranh khu vực, mắc kẹt vào cuộc chiến mới
Tổng thống Obama có vẻ tỏ ra rất quyết tâm trong việc trừng phạt chính quyền Syria vì đã dám bước qua “lằn ranh đỏ” trong vấn đề sử dụng vũ khí hóa học. Trước đây, ông Obama từng nhiều lần cảnh báo, nếu quân của ông Assad sử dụng vũ khí hóa học, điều đó đồng nghĩa với việc họ bước qua “lằn ranh đỏ” và Mỹ sẽ không ngại ngần ra tay.
Sau khi xảy ra vụ tấn công bằng vũ khí hóa học khiến hơn 1.400 người chết ở ngoại ô thủ đô Damascus hôm 21/8 vừa rồi, Mỹ đã ngay lập tức đổ lỗi cho chính quyền Syria gây ra vụ việc này và nhanh chóng chuẩn bị cho một cuộc tấn công nhằm vào Syria. Các mục tiêu tấn công được lên danh sách, vũ khí được triển khai để sẵn sàng nhận lệnh khai hỏa từ Tổng Chỉ huy quân đội Mỹ – Tổng thống Obama.
Với tư cách là cường quốc quân sự số 1 thế giới, sở hữu những đội quân tinh nhuệ nhất, những vũ khí thiện chiến nhất, người ta tin rằng Mỹ sẽ dễ dàng trừng phạt được chính quyền của Tổng thống Assad đúng như dự định và mong muốn của họ. Tuy nhiên, trên thực tế, nếu phân tích kỹ vấn đề, một chiến dịch can thiệp quân sự vào Syria ở mức hạn chế như lời ông Obama nói sẽ chẳng thể trừng phạt được ông Assad mà thay vào đó còn khiến Mỹ chịu “thảm bại” theo nghĩa nước này sẽ phải đối mặt với một loạt hậu quả khủng khiếp, khó lường.
Những ngày này, không ít các chuyên gia, các nhà phân tích đã nói đến khả năng “đòn đánh” của Mỹ sẽ là mồi lửa châm ngòi cho một cuộc chiến tranh khu vực bùng nổ ở Trung Đông. Mỹ sẽ bị lôi kéo và mắc kẹt trong một cuộc chiến tranh đáng sợ hơn rất nhiều so với ở Iraq và Afghanistan.
Sở dĩ người ta phải nghĩ đến kịch bản một cuộc chiến tranh khu vực thảm khốc bởi ngay sau khi có tin Mỹ sắp đánh Syria, các đồng minh thân thiết nhất của Syria là Iran và tổ chức chiến binh Hồi giáo Hezbollah đã lên tiếng cảnh báo sẽ có đòn trả đũa. Cụ thể, Hezbollah tuyên bố sẽ nã rocket vào nước láng giềng Israel cũng là đồng minh gắn bó nhất của Mỹ trong khu vực. Đáp lại, Israel cũng đe dọa sẽ phản công mạnh mẽ. Chỉ cần diễn biến diễn ra theo chiều hướng như thế này thì khu vực Trung Đông vốn đầy rất bất ổn, bạo lực sẽ nhanh chóng bùng nổ.
Rõ ràng, Washington đã không tính đến những hậu quả đáng sợ như trên khi lên kế hoạch tiến đánh Syria.
Người ta sẽ đặt câu hỏi, mục đích của Mỹ khi tiến đánh Syria là gì? Câu trả lời mà Washington đưa ra trong mấy ngày qua là, hành động của họ nhằm trừng phạt chính quyền Assad. Mỹ cũng khẳng định không tìm cách lật đổ ông Assad. Vì thế, Mỹ chỉ có ý định phát động một chiến dịch can thiệp quân sự hạn chế về cả quy mô lẫn thời gian. Cụ thể, Mỹ sẽ chỉ tấn công bằng tên lửa và thực hiện các cuộc không kích. Chiến dịch này sẽ chỉ kéo dài trong 3 ngày.
Video đang HOT
Liệu Mỹ có thực hiện được mục tiêu nói trên của họ với một chiến dịch hạn chế như vậy hay không? Giới phân tích tin rằng, nếu chỉ là để dạy cho Tổng thống Assad một bài học thì Nhà Trắng đã đưa ra một quyết định quá vô trách nhiệm. Chẳng nhẽ chỉ vì dạy cho Assad một bài học, chỉ vì ông Obama đã nói phải trừng phạt thì cần phải trừng phạt mà Mỹ sẵn sàng bất chấp nguy cơ châm ngòi cho một cuộc chiến tranh khu vực, sẵn sàng đánh đổi sinh mạng của dân thường Syria và sẵn sàng ném qua cửa sổ không ít tiền của những người nộp thuế ở Mỹ?
Việc chỉ phóng vài quả tên lửa, thực hiện một vài cuộc không kích vào cái đống vốn đã lộn xộn, bung bét ở Syria chẳng làm thay đổi điều gì ngoài việc khiến cho tình hình thêm nghiêm trọng. Chính quyền của ông Assad sẽ dễ dàng vượt qua những tàn phá, tổn thất gây ra từ một vài ngày tấn công của Mỹ. Trong khi đó , với Mỹ, thứ mà họ phải hứng chịu không đơn giản như vậy. Chiến tranh khu vực bùng nổ, Mỹ sẽ rút đi hay ở lại và mắc kẹt thêm vào một cuộc chiến khác. Khả năng mắc kẹt là cao. Đây là điều tồi tệ với chính quyền của Tổng thống Obama.
Mỹ đã ở Afghanistan suốt hơn một thập kỷ và cuộc chiến ở Iraq tiếp tục kéo dài hơn mong đợi, việc Mỹ dính líu vào một cuộc chiến tranh thảm khốc hơn nữa ở Trung Đông lúc này sẽ là điều không thể chấp nhận với những người dân Mỹ – những người đã quá chán ngán với chiến tranh.
Nguy cơ tàn sát dân thường, hứng đòn phản công từ khủng bố
Ngoài nguy cơ châm ngòi cho một cuộc chiến tranh tàn khốc trong khu vực, hành động can thiệp quân sự của Mỹ vào Syria còn có thể khiến nước này phải đối mặt với viễn cảnh các cuộc tấn công khủng bố.
Còn nhớ, vào năm 1998, hai tuần sau khi Al-Qaeda tấn công vào hai đại sứ quán của Mỹ ở Châu Phi, cựu Tổng thống Bill Clinton đã ra lệnh tấn công bằng tên lửa vào một nhà máy ở Sudan và một căn cứ đào tạo của Al-Qaeda ở Afghanistan. Chiến dịch này được cho là chẳng gây được tổn thất gì nhiều cho lực lượng khủng bố mà còn khiến cho lực lượng này nuôi ý chí phục thù mạnh mẽ. Kết quả là Mỹ phải hứng chịu những cuộc tấn công khủng bố khủng khiếp nhất trong lịch sử vào ngày 11/9/2001.
Chắc ai nói chắc được rằng, chiến dịch mới của Mỹ ở Syria sẽ không kích động chủ nghĩa khủng bố nổi lên.
Ngoài ra, trong bất kỳ cuộc chiến tranh nào, dân thường cũng là những nạn nhân phải hứng chịu làn mưa bom đạn. Dù Mỹ có cố gắng tránh giảm tối thiểu ảnh hưởng đến người dân nhưng những cái chết của dân thường trong một chiến dịch như vậy cũng sẽ thu hút sự chú ý của dư luận và làm dấy lên làn sóng phản đối, chống Mỹ.
Theo_VnMedia
"Giương Đông, kích Tây": Chiến lược Biển Đông của Trung Quốc
Người Trung Quốc thường sử dụng chiến thuật "Giương Đông, kích Tây" theo binh pháp Tôn Tử...và quyết sách của ban lãnh đạo ở Bắc Kinh vẫn là tối mật.
Ấy vậy mà Kanwa Defense Review của Canada lại khoe rằng tạp chí này có trong tay tài liệu nội bộ của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA).
Tạp chí này cho biết, theo tài liệu nội bộ của PLA, Mỹ - chứ không phải Đài Loan - chính là kẻ thù giả định số một và quân đội Trung Quốc có ba cách để tiến hành chiến tranh, nếu Mỹ can dự vào cuộc chiến giữa Trung Quốc và một nước tranh chấp lãnh thổ khác :
1. Do các căn cứ của hải quân Mỹ ở xa vùng chiến sự, nếu xảy ra cuộc chiến tranh ở phía Nam Biển Đông, quân đội Trung Quốc sẽ "tốc chiến, tốc thắng" tiêu diệt kẻ thù trước khi Mỹ có thời gian cử lực lượng hải quân đến cứu viện.
2. Phá hủy các căn cứ của Mỹ, kể cả căn cứ hậu cần lẫn trung tâm chỉ huy.
3. Tiêu diệt binh sĩ Mỹ càng nhiều càng tốt và dẫn đến làn sóng phản đối chiến tranh ở ngay trong lòng nước Mỹ.
Rất có thể đó là tài liệu nội bộ của quân đội Trung Quốc, nhưng xem ra đó không phải là chiến lược mà ban lãnh đạo chóp bu của Trung Quốc theo đuổi.
Ai là kẻ thù và ai là đồng minh của Trung Quốc?
Mỹ chắc sẽ không phải là kẻ thù của Trung Quốc vì Bắc Kinh không có xung đột đáng kể về lợi ích với Washington. Thực sự, Mỹ đang cố gắng bao vây Trung Quốc, nhưng đó là vì Washington không biết rõ Bắc Kinh có thể làm gì, khi nước này phát triển thành cường quốc kinh tế-quân sự trên thế giới.
Phía Mỹ đã nói rõ rằng nước này hỗ trợ Nhật Bản và Philippines trong tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc, nhưng đây chỉ là cử chỉ nhằm ngăn chặn Trung Quốc phát động một cuộc chiến chống lại một trong hai nước nói trên. Mỹ sẽ không bao giờ dại dột tiến hành một cuộc chiến tranh với Trung Quốc chỉ vì một vài hòn đảo nhỏ không người ở của một nước đồng minh.
Trong thực tế, Mỹ đã yêu cầu Trung Quốc và Nhật Bản tự kiềm chế, trong khi không hề can thiệp khi Trung Quốc "tống khứ" Philippines khỏi bãi cạn Scarborough.
Về phần mình, Trung Quốc cũng không nhất thiết phải lao vào một cuộc chiến tranh với Mỹ, trong việc giải quyết tranh chấp lãnh thổ với Nhật Bản và Philippines. Trung Quốc thừa hiểu rằng một cuộc chiến tranh với Mỹ, sẽ tạo ra một kẻ thù hùng mạnh lâu dài. Trước hết, tất cả các huyết mạch thương mại của Trung Quốc sẽ bị lâm nguy. Quân đội Trung Quốc có thể "bốc đồng", nhưng các nhà lãnh đạo mới của Trung Quốc - một thế thế hệ học giả đã nếm mùi Cách mạng Văn hóa - chắc sẽ chín chắn hơn, thận trọng hơn.
Trung Quốc sẽ coi Nga là một đồng minh trong việc chống lại Mỹ. Trung Quốc không sợ một nước Nga hùng mạnh có thể là một mối đe dọa vì không có xung đột lợi ích giữa Moscow và Bắc Kinh. Không những thế, cả hai nước sẽ cùng hưởng lợi từ sự hợp tác phát triển vũ khí và khai phá khu vực Siberia "đất rộng, người thưa" giàu tài nguyên của Nga.
Vậy nước nào mới bị coi là kẻ thù của Trung Quốc? Chắc chắn, Trung Quốc có ít nhất là một kẻ thù và kẻ thù đầu tiên có thể là Nhật Bản. Trung Quốc sẽ tìm cách duy trì ưu thế quân sự áp đảo so với Nhật Bản.
Vẫn "giấu mình chờ thời"?
Hiện thời, Trung Quốc chưa muốn làm cường quốc số 1 thế giới. Cường quốc số 1 có nhiều nghĩa vụ hơn lợi ích. Một trong những bài học nhãn tiền là Liên Xô từng viện trợ rất nhiều cho Triều Tiên, Cuba để duy trì sự tồn tại của hai nước này và... thu về chẳng được bao nhiêu.
Mỹ cũng đã chi rất nhiều tiền cho việc bảo vệ Nhật Bản và Philippines. Vậy Mỹ đã nhận được những gì đáp lại?
Chắc chắn, trong tương lai, GDP của Trung Quốc sẽ vượt GDP của Mỹ vì nước này có dân số lớn gấp bội. Để cho phép người dân có một cuộc sống tương đương với các nước phát triển phương Tây, Trung Quốc cần phải tiếp tục tốc độ phát triển kinh tế cao. Tuy nhiên, Trung Quốc sẽ luôn luôn giữ một vai trò khiêm tốn. Ngay cả khi GDP của Trung Quốc đã thực sự vượt Mỹ, sẽ là Trung Quốc vẫn cố tránh thể hiện mình là cường quốc số 1 thế giới về chính trị hay quân sự.
Bởi vì có làm như vậy, Trung Quốc mới có thể tập trung nỗ lực vào việc giảm khoảng cách giàu nghèo, phân phối phúc lợi một công bằng hơn. Nhân dân Trung Quốc sẽ được tốt hơn nếu Bắc Kinh làm như vậy, ngay cả khi tốc độ tăng trưởng GDP thấp hơn nhiều so với hiện nay.
"Dương Đông, kích Tây" xây nghiệp bá
Ngay sau khi Nhật Bản sửa đổi hiến pháp hòa bình và bắt đầu quá trình quân sự hóa, Trung Quốc có thể "dằn mặt" đánh đòn phủ đầu Nhật Bản. Để ngăn chặn sự tập trung của quân đội Mỹ gần Nhật Bản, Trung Quốc cần đến "sự hỗ trợ" của Philippines.
Bắc Kinh đã, đang và sẽ tiếp tục tăng cường thúc ép Manila vì Trung Quốc sẽ hưởng lợi từ tình trạng căng thẳng cao độ kéo dài này. Philippines rất yếu và chỉ chiếm 8 bãi cát ngầm mà Trung Quốc đòi hỏi chủ quyền. Nhưng Bắc Kinh sẽ tiếp tục duy trì áp lực lớn đối với Manila và tiếp tục duy trì căng thẳng trong các vùng biển tranh chấp để Philippines và Australia cầu xin Mỹ (và thậm chí Nhật Bản) triển khai tàu chiến và máy bay chiến đấu ở Philippines. Làm như vậy, Trung Quốc sẽ giảm bớt lực lượng vũ trang Mỹ trong khu vực gần Nhật Bản.
Vì Philippines cách Nhật Bản khá xa nên khi Trung Quốc đột ngột tấn công Nhật Bản, các lực lượng Mỹ và Nhật Bản triển khai gần Philippines sẽ "nước xa không cứu được lửa gần" và không có đủ thời gian quay trở lại Nhật Bản để chống lại cuộc tấn công "thần tốc" của Trung Quốc.
Theo Kiến thức
Giải mật những cuộc "chiến tranh không đổ máu" của Mỹ Có thể giành chiến thắng trong một cuộc chiến tranh mà không cần đổ máu, Mỹ chứng minh điều đó thông qua "cách mạng mùa xuân Arab". Nay đến lượt Iran, liệu người Mỹ có thành công? Mỹ và đồng minh từng nhiều lần thực hiện các cuộc chiến thông tin và tâm lý nhằm mục đích hạ bệ uy tín của chính...