Đánh rơi mất chính mình…
“Nếu em yêu một ai đó, hãy cứ là chính em thôi. Đừng vì anh ta thích cái gì, không thích cái gì mà phải thay đổi”.”Nếu em yêu một ai đó, hãy cứ là chính em thôi. Đừng vì anh ta thích cái gì, không thích cái gì mà phải thay đổi”.
Kết cục ngày hôm nay em không ngạc nhiên bởi vì trong em đã có những dự liệu này. Biết vậy mà vẫn thấy lòng đau đớn. Nhưng có lẽ nhiều hơn tất cả không phải là sự tiếc nuối khi anh bỏ rơi em ra đi với một người con gái khác mà là vì em đã yêu một cách mù quáng và ngu ngốc. Em tự đánh mất tình yêu của mình chứ không phải anh phũ phàng với em.
Đêm nay, ngoài trời lắc thắc mưa. Tiếng mưa nhỏ giọt làm cho căn phòng càng thêm cô quạnh. Nó không ầm ào, không dữ dội, không có tiếng gió va đập vào những nhành cây, tán lá… Mọi thứ chỉ là tiếng tí tách rơi bên ngoài mái hiên. Nhưng chỉ thế thôi đã đủ làm trái tim kẻ cô đơn như em tê tái lắm rồi.
Không gian tĩnh mịch của màn đêm bao giờ cũng làm cho người ta cảm thấy cô đơn. Hơn nữa em vừa là cô gái bị bỏ rơi lại trong tình yêu, làm sao em thoát khỏi cảm giác cay đắng ấy. Nước mắt cứ thế tuôn rơi, hơi thở nghẹn lại. Em cảm thấy tức ngực và khó thở. Em phải ngồi dậy, nhập một ngụm nước nhỏ. Trong đêm chỉ là ánh đèn điện mờ mờ màu vàng. Em sợ ánh sáng, sợ phải đối diện với việc giờ đây mình trở thành kẻ cô độc sau tất cả những tháng năm cho đi mà không cần nhận lại.
Anh đã đi tìm người con gái khác rồi (Ảnh minh họa)
Lặng lẽ kéo ngăn tủ, phải mở vài lần khóa em mới lấy ra được tấm ảnh kỉ niệm của em và anh. Em đã cố gắng cất nó vào sâu trong đó để không bị gợi nhớ về anh, để học cách quên anh đi. Nhưng làm sao quên được khi trong đầu em cố tình muốn nhớ. Giống như hôm nay, tấm ảnh ấy dù có được cất kĩ tới mức nào nhưng nếu em muốn tìm lại, em vẫn dễ dàng lục thấy… Phải tới khi nào, trong trí nhớ của em không còn, đó mới là lúc thực sự để quên.
Vậy là bây giờ anh đã bên người con gái áy. Em biết, anh cũng có một chút hối hận vì đã bỏ rơi em. Em không bao biện hay bào chữa cho sự phản bội này của anh dù người khác nhìn nhận là như vậy. Em là người trong cuộc nên em hiểu anh ra đi bởi vì em không còn khiến trái tim anh rung động nữa. Vì thế mà anh mạnh mẽ nói lời chia tay với em khi trong tâm hồn anh đã khắc ghi hình bóng một cô gái khác.
Ngày chia tay, em đã hỏi anh rằng: “Có bao giờ anh từng yêu em chưa?” và anh đã gật đầu. Em tin điều đó. Đấy không phải là một niềm tin mù qunags mà em dám chắc mình đã nhận được một tình yêu đích thực từ anh. Chỉ có điều, em lại tự làm cho tình yêu đó nhạt nhòa dần.
Video đang HOT
Anh thú nhận với em rằng anh đã từng bị ấn tượng mạnh mẽ bởi em. Em khác biệt với những người con gái khác và khiến anh rung động thực sự. Nhưng rồi khi yêu nhau, em đã làm gì? Em đã đánh mất chính con người mình. Em nhân danh tình yêu để làm mọi thứ mà anh muốn dù điều đó thật ra trong lòng em không hề thích thú chút nào. Em không bao giờ nói lời từ chối và em phục tùng mọi thứ anh muốn ngay cả khi với em nó không phù hợp chút nào. Đó là cách mà em làm mất đi sức hấp dẫn của mình trong mắt anh.
Em cứ nghĩ rằng một người con gái chỉ cần yêu hết mình, làm theo mọi điều mà bạn trai muốn thì cô ta sẽ được trân trọng và yêu thương. Nhưng thực tế không phải như vậy. Bản tính của đàn ông là sự chinh phục. Khi mà một cô gái sẵn sàng làm tất cả những gì bạn trai thích, không có chính kiến, không biết nói không và có nhiều niềm đam mê khác cho riêng mình thì làm sao có thể khiến anh ta hứng thú được nữa. Nhưng vì yêu anh quá lâu, vì sợ mất anh mà em đã phạm sai lầm đó.
Giờ em ngồi nhìn lại, sau 3 năm em còn những gì? Em để một mái tóc dài dù nó không phù hợp với em nhưng em không dám cắt chỉ vì: “Tính anh thích con gái tóc dài”. Em cũng chẳng còn nhớ em thích ăn món gì, thích đi đâu, vui chơi thế nào nữa… bởi vì tất cả em đều nghe và chiều theo ý anh. Em chỉ còn là một cái bóng nhàm chán và vô vị của mình năm xưa…
Anh đi rồi em không hề trách cứ. Nghe những lời anh nói khi chia tay: “Nếu em yêu một ai đó, hãy cứ là chính em thôi. Đừng vì anh ta thích cái gì, không thích cái gì mà phải thay đổi hoặc cố làm cho kì được. Hãy là chính em, khi ấy em mới có sự hấp dẫn của riêng mình”.
Em mang tấm ảnh về anh đi đốt. Em sẽ không bao giờ tìm lại được quá sai lầm đó nữa.
Theo Afamily
Cảm thấy "nhục nhã" nếu chồng chia tay
Tôi quen anh cũng gần tròn 3 năm. Anh hơn tôi gần 10 tuổi, có công việc ổn định nhưng lại đào hoa lăng nhăng. Còn tôi là sinh viên năm 4.
Hồi mới quen anh, mọi người đều can ngăn tôi bởi anh nổi tiếng lăng nhăng. Còn tôi quá ngây thơ. Hồi ấy có rất nhiều người theo đuổi, nhưng tôi lại chọn anh bởi bị vẻ chững chạc của anh thu hút. Tôi thường nói, tôi tin tình yêu của tôi có thể thay đổi được anh.
Thời gian trôi qua, tôi cũng vượt rào cùng anh. Và thời gian đó, anh cũng qua lại với không biết bao nhiêu cô gái khác. Đi chơi, anh bắt tôi tự đi 1 mình để anh chở cô gái khác. Ngày lễ tình nhân, ngày Tết anh trốn biệt và tắt máy. Có Tết, tôi còn biết anh ăn Tết ở nhà cô gái khác.
Thời gian trôi qua, tôi cũng vượt rào cùng anh. Và thời gian đó, anh cũng qua lại với không biết bao nhiêu cô gái khác (Ảnh minh họa)
Nhưng không hiểu sao tôi vẫn có thể chấp nhận và tha thứ cho anh dù lòng đau lắm. Yêu anh, đêm nào tôi cũng đợi đến 2 giờ sáng chỉ để nhắn tin cho anh và nhận được 1 tin nhắn vỏn vẹn từ anh: "Em ngủ ngon. Anh yêu em".
Dẫu nhiều lúc biết nó giả dối nhưng tôi vẫn nghĩ vậy là đủ rồi. Và cứ thế, tôi yêu anh nhiều hơn mỗi ngày và nỗi buồn cũng tích tụ thêm mỗi ngày. Tôi từng nghĩ sẽ không bao giờ nói lời chia tay anh được bởi tôi yêu anh quá nhiều.
Nhưng rồi 1 ngày, một người con gái gửi cho tôi những tấm hình anh cùng cô ta trần như nhộng thì tôi thực sự choáng váng. Tôi quyết định chia tay anh. Tôi nói anh làm gì thì làm nhưng xin đừng để tôi nhìn thấy.
Thật bất ngờ, tôi đã nghĩ khi nói chia tay thì anh sẽ chửi mắng tôi. Nhưng anh lấy từ trong album ảnh ra một bức ảnh của tôi chụp cùng ca sĩ thần tượng. Trong ảnh, tôi có khoác tay chàng ca sĩ ấy. Và anh nói tôi là đồ con gái lẳng lơ không biết giữ mình.
Tôi thực sự sốc tập 2 khi nghe anh chửi vậy. Tôi biết anh chửi tôi thế chỉ để át đi cái bức ảnh trần trụi trước mặt kia. Lần này tôi lại làm hòa và nhận lỗi (Các lần cãi vã trước, dù đúng hay sai trước giờ cũng là tôi làm hòa và nhận lỗi). Tôi nhu nước và hèn nhát như vậy bởi từ bé tời giờ tôi chưa bao giờ cãi nhau với ai. Họ nói đúng thì nghe, nói sai thì tôi cho qua.
Từ sau lần nói lời chia tay đầu tiên, anh cấm tôi tham gia tất cả mọi hoạt động của trường lớp. Anh lấy mật khẩu facebook và chặn tất cả những người quan tâm tôi. Anh thường ghen tuông vô cớ. Mỗi lần anh mắc lỗi, anh thường dựng nên những chuyện không đâu. Còn tôi, chưa bao giờ phản bội anh dù chỉ 1 lần.
Anh nghĩ ra chuyện gì là bắt tôi thề độc bằng mạng sống của ba mẹ mình. Suốt ngày sống với suy diễn của anh, tôi đã phải nói chia tay anh lần 2. Tôi thực sự ngột ngạt. Nào ngờ anh nói, nếu tôi dám chia tay, anh sẽ tung những clip chúng tôi đã ân ái với nhau.
Tôi hỏi anh lấy nó ở đâu vì có lần anh nói chụp ảnh và quay lại nhưng chưa bao giờ tôi cho phép anh làm điều này. Anh nói đã quay lại clip này khi tôi không để ý. Tôi thực sự sốc. Anh nói nếu tôi chia tay thì tôi sẽ phải chết vì nhục.
Lo sợ clip sex có thể phát tán, yêu ít mà sợ nhiều nên tôi chấp nhận im lặng ở bên anh. Lại một năm nữa trôi qua, chúng tôi vẫn yêu nhau nhưng tôi không còn đồng ý cho anh đụng chạm nữa. Tôi lảng tránh anh.
5 tháng gần đây, anh chuyển đi công tác xa. Giờ chúng tôi không còn ở cùng 1 thành phố mà đã kẻ Nam người Bắc. Mỗi ngày tôi vẫn nhắn tin gọi điện cho anh để vài ba ngày nhận lại 1 tin nhắn từ anh. Dẫu biết thế nhưng tôi vẫn yêu anh và không hề thay đổi.
Tôi thực sự sốc. Anh nói nếu tôi chia tay thì tôi sẽ phải chết vì nhục (Ảnh minh họa)
Nhưng mọi chuyện chẳng có gì nếu như tôi không bận học. Ngày hôm đó anh nhắn tin và đi học về tôi mới trả lời được. Ngay lập tức, anh đay nghiến chửi bới tôi và nói chia tay. Anh nói tôi lăng nhăng.
Rồi anh lại lôi chuyện có người bạn nhờ tôi làm bài. Tôi nói bạn ấy lên thư viện học cùng tôi. Tôi và bạn ấy trao đổi trên facebook ở chế độ công khai. Mọi chuyện chỉ có vậy mà anh nói tôi phản bội không nghe lời anh. Anh sẽ cho tôi chia tay anh nhưng sẽ để tôi sống không bằng chết.
Bây giờ tôi thực sự rất buồn và rất lo lắng. Tôi nên níu kéo để anh không hại tôi hay chấp nhận anh làm việc gì đó rồi chia tay? Tôi chưa bao giờ thay đổi tình yêu của mình. Thật sự giờ tôi vẫn còn yêu anh nhiều lắm nhưng tôi cũng sợ anh nhiều hơn.
Theo VNE
Cưới người khác chỉ để trả thù anh Phải đắn đo suy nghĩ mất nhiều ngày tôi mới dám viết tâm sự của mình về mục Tâm sự. Mong nhận được sự góp ý, chia sẻ từ mọi người. Tôi tên N, 24 tuổi hiện đang làm nhân viên văn phòng. Câu chuyện của tôi kể ra đây có lẽ sẽ nhận được nhiều lời chỉ trích hơn là thông cảm...