“Đánh ghen văn minh” thì có gì mà đáng tự hào, cũng đã là một lần bị phản bội đấy thôi!
Ừ thì cũng khôn ngoan hơn đấy, nhưng cái niềm tự hào ấy sao mà thật xót xa và chua chát làm sao!
Ảnh minh họa
Khi chồng ngoại tình, một khi người vợ còn muốn giữ chồng, muốn bảo tồn cuộc hôn nhân, thì ắt hẳn sẽ dùng mọi cách để kéo chồng về bên vợ con, đánh dẹp người thứ 3 phá bĩnh kia. Có chị em được cho là thông minh sẽ dùng mưu “hiểm” không cần mạnh chân mạnh tay, không dính dáng tới luật pháp, có chị em xốc nổi, nóng nảy và mù quáng hơn, dùng những cách bạo lực dã man, làm nhục tình địch ở chốn công cộng, dằn mặt khiến cô ta sợ mất mật mà rời xa chồng mình. Và người ta luôn khen ngợi, nể phục, khuyến khích học theo trường hợp thứ nhất, cũng như chê trách, coi thường trường hợp thứ 2.
Thế nhưng, thông minh thì sao, mà không thông minh thì cũng sao, suy cho cùng bản chất cũng là đánh ghen, và sự thật là chồng bạn đã ngoại tình! Con bò nhà bạn nuôi bấy lâu nay, tự dưng phá chuồng sổng ra đi lêu lổng với con bò cái nào đó khác ngoài đường, thì dù bạn bắt trói, đánh mắng bắt nó về hay dụ dỗ ngọt ngào để nó tự động quay lại nhà, chẳng phải cũng là một lần bạn làm mất bò à? Ở đây không hề so sánh đàn ông với con bò, chỉ là lấy ví dụ minh họa như vậy mà thôi.
Dù ngoài mặt có người khôn ngoan hơn có người dại khờ hơn, thì nỗi đau bị phụ tình mà mỗi người phụ nữ ấy phải mang đều giống nhau cả! Có gì mà đáng tự hào đâu, nếu như biết cách đánh ghen thông minh? Có người đắc ý, tự hào vì đã nhẹ nhàng, im lặng, không ai hay biết mà kéo được chồng về từ tay kẻ thứ 3, đâu có như ai kia, đánh ghen xong thì cả thiên hạ biết, rồi đem ra mổ xẻ bàn luận tùm lum, chồng thì chán ghét, chỉ muốn li dị nhanh hơn. Ừ thì đúng là ít thiệt hại hơn thật, nhưng cái niềm tự hào ấy sao mà thật xót xa và chua chát làm sao!
Từ bao giờ nhỉ, chỉ có chị em phụ nữ truyền tay nhau bí kíp giữ chồng, rỉ tai nhau những mưu chước đánh ghen khiến bồ tởn đến già còn chồng sẽ ngoan như cún con cúp đuôi quay về. Hình như chẳng thấy đàn ông đàn ang nào bàn tán về vấn đề ấy trên các diễn đàn dành cho đàn ông thì phải. Chỉ thấy họ hỏi nhau “làm thế nào đi ngoại tình mà vợ không biết”, rồi “chán vợ rồi lại có em đồng nghiệp đang lả lơi mời gọi thì có nên “xơi” không”, hay “bồ nhí em nó có thai rồi, em phải làm thế nào đây hả các bác”, v.v… Riêng điểm này thôi cũng đã thấy, phụ nữ ở cái xứ này còn khổ, thiệt thòi biết nhường nào!
Thôi thì phụ nữ chúng ta đừng để “mất bò mới lo làm chuồng”. Ấy, không phải là chăm sóc con bò ấy tận răng, chiều chuộng nó như chiều vong để hy vọng nó biết ta tốt, biết ta hết lòng với nó mà nể tình sẽ không đắm đuối con bò nào khác ngoài đường đâu! Phụ nữ là cứ phải đẹp, phải thơm, phải tự lập, phải tự tin, rồi tình yêu tự khắc đến! Chăm chồng vừa thôi, hi sinh vì nhà chồng đu đủ là được, còn lại là phải dành cho bản thân!
Đàn ông là cứ thích đẹp, thích ngọt trước đã, còn cái vụ hi sinh hay tình nghĩa sâu nặng, mời xếp sau! Thế mới nên chuyện, có những gã chồng mải miết chạy theo em bồ trẻ măng non tơ nhưng chỉ biết nhằm vào cái ví của họ, sẵn sàng hắt hủi lạnh nhạt người vợ nguyện nhịn đói để gã có được miếng ngon, vì chị ấy luộm thuộm, sồ sề! Sự thật phũ phàng nhưng chị em phụ nữ phải chấp nhận đi thôi! Đã xa lắm cái thời “gái có công chồng chẳng phụ” rồi! Nên là thôi thì xin lỗi cánh đàn ông nhé, dù chúng tôi có là vợ của các anh, thì chúng tôi cũng cứ là phải yêu cái thân mình trước. À biết đâu có ngày, chúng tôi lại thành “vợ cũ” của các anh thì sao, dễ lắm!
Phụ nữ cứ sống như thế, cứ găm những tư tưởng như thế trong đầu, lấy đó làm phương châm, kim chỉ nam sống, thì dù có chuyện gì xảy ra, dù một ngày xấu trời chồng có về thông báo “anh muốn li dị để cưới người khác”, thì cũng chẳng đến nỗi suy sụp, tuyệt vọng đâu mà! Lại càng chẳng có chuyện trở thành nhân vật nữ vừa đáng thương vừa đáng giận trong câu chuyện đánh ghen giữa phố, trở thành người vợ vì yêu chồng, vì quá căm phẫn khi bị phụ bạc mà làm ra những hành động dại dột phương hại đến cả chính bản thân và gia đình mình!
Theo xaluan.com