Đánh ghen hộ bạn mới phát hiện chồng ngoại tình
Tưởng tượng ra cảnh ân ái giữa chồng và người con gái ấy mà tôi đau khổ, ghen tuông, uất hận
Tôi đem chuyện những đứa bạn về kể với chồng nhằm đánh tiếng đe dọa, dù tôi luôn tin tưởng chồng mình không bao giờ phản bội. Chồng tôi thường lớn tiếng trách mắng những ông chồng ngoại tình, bồ bịch và tỏ thái độ khinh bỉ hành động ấy. Điều này khiến tôi yên tâm về anh.
Đánh ghen hộ bạn mới phát hiện chồng ngoại tình.
Khi bạn bè than vãn những biểu hiện lạ của chồng, và bàn kế sách đánh ghen, tôi luôn là người kiên quyết nhất trong việc phải diệt trừ tận gốc mầm mống ngoại tình. Bởi vậy, tôi luôn được bạn bè tin tưởng và trở thành quân sư đắc lực cho những mưu kế phòng chống chồng ngoại tình của những bà vợ.
Chiều hôm ấy, khi tôi đang ở công ty, cô bạn thân gọi điện ỉ ôi: “Mày ơi, lão chồng tao ngoại tình, đi bắt quả tang với tao, nhanh lên!”. Tôi thoáng lưỡng lự, nhưng bình thường, tôi là đứa to mồm nhất, bàn luận sôi nổi nhất việc đánh ghen, nên há miệng mắc quai đành chặc lưỡi đồng ý, vội vàng xin sếp nghỉ làm sớm hơn một chút.
Tôi miên man nghĩ đến cảnh mình đánh ghen, tôi sẽ không dại mà lao vào cấu xé, tôi sẽ lặng lẽ lấy điện thoại quay phim, chụp ảnh lại cảnh ân ái, thế mới là cao tay. Tôi tự cười với ý nghĩ của riêng mình. Đang mỉm cười bất ngờ tôi thấy biển số xe đằng trước quen quen khi rẽ sang đường về phía nhà nghỉ mà bạn tôi cho địa chỉ, đó là biển số xe của chồng tôi. Chồng tôi đang đèo một người con gái với dáng điệu vội vã. Anh úp kính mũ bảo hiểm xuống che đi khuôn mặt, còn cô gái ngồi đằng sau thì băng bịt kín mít.
Video đang HOT
Tôi lặng lẽ bám theo sau, tim đau nhói, mặt nóng ran, hy vọng rằng không có việc gì xảy ra. Nhưng mọi thứ không như tôi mong muốn, chồng tôi đã rẽ vào một nhà nghỉ nằm ở nơi vắng vẻ. Tôi chết lặng đứng ngoài nhà nghỉ, nước mắt vô thức rơi. Bạn tôi gọi điện giục tôi mau đến, nhưng tôi hờ hững trả lời đang bận, bởi tôi không còn tâm trí nào đi đánh ghen hộ bạn nữa.
Tôi nhắn tin cho chồng: “Anh ơi, chiều nay em muốn đi làm lại tóc, anh đón con nhé!”. Chồng tôi nhắn lại: “Thôi để mai đi, anh giờ đang đi nhậu cùng đối tác rồi, mai anh đón con cho”. Tôi đau khổ, anh nhậu cùng đối tác là như vậy sao? Vậy là bao nhiêu lần anh nhậu cùng đối tác rồi? Ừ thì về nhà anh cũng có mùi bia thật, nhưng có lẽ sau khi xong việc anh đã mua một non bia nào đó uống để lấy mùi, vậy mà tôi còn thương anh suốt ngày phải bia rượu hại người.
Tôi rối bời, bình thường thì nghĩ rằng mình lao vào cào cấu, quay phim chụp hình, làm ầm lên cho hả rồi cắt đứt tất cả, vậy mà giờ đây tôi không thể làm được như vậy. Tôi mới nhận ra mình yếu đuối biết bao nhiêu.
Tôi lặng lẽ trở về, đón con sang nhà ngoại, không thiết ăn uống, lên thẳng phòng cũ của mình, nằm khóc nức nở. Tưởng tượng ra cảnh ân ái giữa chồng và người con gái ấy mà tôi đau khổ, ghen tuông, uất hận.
9 rưỡi chồng tôi nhắn tin: “Em và con đi đâu vậy? Anh về nhà không thấy?”. Tôi gào khóc đau đớn. Giờ này vui vẻ với nhân tình xong, anh mới trở về nhà, mới nhắn tin tìm vợ con. Tôi không buồn nhắn lại, có lẽ anh thấy bất an, một lúc sau anh gọi điện, nhưng tôi không nghe máy, mặc kệ chuông điện thoại reo lên.
Nói thật là giờ tôi không đủ bình tĩnh để nói chuyện với anh nữa, tôi biết chỉ cần tôi bắt máy là tôi sẽ gào lên rủa xả anh, sẽ khóc nức nở. Nhưng tôi không muốn làm thế. Tôi không hiểu sao anh lại đi ngoại tình, mà vẫn giả vờ đối tốt với vợ con, vẫn giả vờ đứng đắn, tử tế.
Tự nhiên tôi thấy ghê sợ chồng mình. Tôi muốn li dị, muốn cào cấu người đàn ông bạc bẽo ấy, nhưng một mặt tôi vẫn không muốn mất chồng, vẫn không muốn con tôi mất ba. Giờ tôi phải làm sao, phải làm sao để tìm được hướng đi đúng đắn?
Theo Afamily
Ba và con gái
Ba từng úp mở rất nhiều lần về những cung bậc thăng trầm con sẽ phải trải qua trong đời. Thế nhưng đó là số phận, ai rồi cũng sẽ đi qua nên con phải chấp nhận.
Khi mang bầu con, mẹ luôn hoài thai con là một đứa con trai bụ bẫm đáng yêu. Riêng ba vẫn khăng khăng là con gái. Lúc con sinh ra, lá số tử vi của con, ba bảo đã nắm rõ từng chi tiết. Ba từng úp mở rất nhiều lần về những cung bậc thăng trầm con sẽ phải trải qua trong đời. Thế nhưng đó là số phận, ai rồi cũng sẽ đi qua nên con phải chấp nhận. Con cười lắc đầu: "Con không tin đâu, ba đâu phải thầy bói".
Nhớ khi con lên 10 tuổi, con xem phim Tiếng chim hót trong bụi mận gai. Khi ấy còn bé lắm, con vẫn chưa hiểu nhiều chỉ nhớ loáng thoáng có nhân vật Mecghi làm con thích thú với chiếc váy màu tro của hoa hồng. Thế nên hôm nay ba à, khi xem lại, lần đầu tiên sau một chuỗi dài mệt nhoài con muốn viết cho ba cảm nhận của con lúc này: "Con đã rất cố gắng, vì con là con gái ba".
Con đã không vấp ngã để phải tự đứng lên phải không ba? Đôi khi con muốn vứt bỏ hết vì con thấy mọi thứ của con quá mong manh, mới đó, mới đây, nhanh hơn một cái chớp mắt. Có những lúc mệt mỏi tưởng nhưng nghẹt thở, có những lúc đau đớn đến xé lòng, cũng có những lúc tuyệt vọng đến cùng cực, con tưởng mình không gượng lên được. Rồi cũng qua, con như người mộng du, lúc tỉnh, lúc mê. Khi cân bằng lại, con tự biết an ủi bản thân, cũng đâu có gì để gọi là đau buồn, nuối tiếc?
Mỗi ngày, khi con gọi về, ba nhẹ nhàng: "Con ổn chứ?". Một tuần đầu con khóc nhiều, nức nở cho cả ba nghe. Ba cũng chỉ bảo: "Con cố lên, cứ khóc đi, cứ đau đi, con sẽ lớn lên". Con nghe hết, nhưng ba biết đấy, con là đứa ngốc nghếch, cố chấp và hay hoài niệm. Khó lắm khi đó là tính con rồi. Để đến hôm nay, con ước gì dù chỉ một lần mắt nước mắt con lại chảy, con sẽ dễ chịu hơn nhiều. Người ta gọi đó là hết nước mắt rồi ba nhỉ? Bất giác con sợ khi không biết gọi tên nó là cảm giác gì.
Đó là tập quen, hay cố chịu vậy ba? Con không phân biết được. Với khuôn mặt tỉnh queo đang thách thức số phận, dùng dằng trước những nhớ quên, ba có đứa con gái không ngoan rồi. Con thấm dần câu ba nói: "Rồi sẽ có ngày con sẽ đau khổ, bất lực, kìm nén, tuyệt vọng... Qua ngưỡng đó, con sẽ biết được con cần làm gì?". Vậy con đã lớn chưa ba?
Còn nhớ cả miền tuổi thơ là ký ức êm đềm, lẽo đẽo theo ba trên từng đoạn đường xa tít tắp. Ba luôn nhẹ nhàng bảo: "Con gái à! Đừng theo nghiệp văn chương, sẽ khổ lắm con". Con cười toe toét: "Ba lo người ta hồng nhan đa truân, chứ con giống ba, xấu quắc, cái gì cũng bình thường, hổng có đâu". Sự thật, con thích những gì mênh mang, thích đi dưới mưa, hay tự gặm nhấm sự cô đơn, thường đau đáu nghĩ về quá khứ, hay gom hết kỷ niệm cất vào một cái hộp lâu lâu giở ra coi. Những gì đã đi qua con một lần, con sẽ không quên. Dù từ nhỏ ba đã cố gắng lái con sang con đường khác, cho con bớt đi. Vậy mà... Con thật là không ngoan.
Duy nhất có một điều, đến giờ phút này ba hãy hào ba nhé. Con rất giống ba ở điểm nghĩ là làm, dù ai cho đó là sai, vẫn làm. Con không ngông cuồng nhưng lại sợ những kiêu hãnh, tự tôn không đáng có của tuổi trẻ làm con phải ôm ấp những nuối tiếc khi con trưởng thành.
Ba có nhớ đã đọc cho con nghe: "Có một truyền thuyết về con chim chỉ hót một lần trong đời, nhưng nó hót hay nhất thế gian, có lần nó rời tổ bay đi tìm bụi mận gai và tìm cho bằng được mới thôi. Giữa đám cành gai góc, nó cất tiếng hát bài ca của mình và lao ngực vào chiếc gai dài nhất, nhọn nhất. Vượt lên trên nỗi đau khổ khôn tả, nó vừa hót vừa lịm dần đi và tiếng ca hân hoan ấy đáng cho cả sơn ca và họa mi phải ghen tỵ. Bài ca duy nhất có một không hai, bài ca phải đổi bằng tính mạng mới có được. Nhưng cả thế gian lặng đi khi lắng nghe, chính thượng đế trên thiên đình cũng mỉm cười. Bởi vì những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại nhất. Ít ra là truyền thuyết nói như vậy".
Cuộc sống của con người chỉ có duy nhất một lần và vô cùng ngắn ngủi, phải sống thế nào cho đến khi quay đầu nhìn lại không phải hối tiếc vì những năm tháng mà mình đã sống. Sống thực thà với mình. Sống để cảm nhận từng hơi thở trong từng khoảnh, không phải sống theo sự chảy trôi của thời gian nhanh hay chậm.
Ba à! Hôm nay, con ổn. Không còn bùng cháy, cũng không khánh kiệt. Con sống khác đi, sẽ làm đúng lời hứa với ba, sẽ lo cho mình. Đôi khi, người ta cảm thấy tiếc chứ chưa hẳn vẫn còn thương phải không ba?
Theo VNE
Người yêu bỏ tôi theo gái góa Đó là điều tôi thấy bất ngờ nhất khi anh đã chọn lựa người đàn bà có một đứa con, góa chồng mà không phải là tôi. Có lẽ, tôi là người phụ nữ tồi tệ trong mắt anh, không xứng đáng làm vợ của anh nên tình yêu 3 năm qua với anh không là gì. Anh sẵn sàng gạt bỏ tất...