Dành 6 năm để yêu một người, đau khổ nhìn anh lên xe hoa cùng người khác
Nếu bạn hỏi tôi, cảm giác khi từ bỏ một người mình đã yêu thầm rất lâu là thế nào? Tôi chỉ có thể trả lời: “Chưa bao giờ có được, nhưng lại như vừa mất đi cả thế giới.”
Tôi đã dành hết 6 năm thanh xuân của mình chỉ để thương yêu một người. Hôm nay, khi vừa về từ đám cưới của anh, tôi gõ ra những dòng này để trút hết mọi nỗi niềm suốt những năm qua, và cũng để đặt dấu chấm cho một mối tình đơn phương vô vọng.
Tôi và anh học cùng lớp đại học. Vì là bạn cùng bàn nên tình cảm của tôi dành cho anh nảy sinh và lớn lên chậm rãi. Mỗi ngày, chúng tôi đều gặp nhau, đều ngồi bên nhau suốt 5 tiết học. Bao nhiêu kỷ niệm của những năm tháng ấy tôi đều nhớ rõ.
Những lúc thì thầm nói chuyện riêng, những giờ nghỉ giải lao, mỗi đứa một tai nghe, đung đưa theo điệu nhạc, những mẩu thư trao qua đổi lại trong giờ,… đều khiến tôi mỉm cười mỗi khi nhớ về. Tôi thích anh bởi anh rất thông minh, sự thông minh hài hước, thậm chí có chút khác người. Lối suy nghĩ của anh cuốn hút tôi, khiến tôi muốn lắng nghe anh nói nhiều hơn.
Ảnh minh họa
Anh hơi lạnh lùng, nhưng lại luôn âm thầm quan tâm người khác. Có những khi tôi quên đồ ăn sáng, anh ngồi bên cạnh bèn xẻ đôi cái bánh bao, đưa tôi một nửa. Sự dịu dàng đó của anh cứ khiến tôi càng rung động thêm.
Tình cảm đơn phương ấy của tôi cứ như vậy mà lớn dần. Nhưng tôi chưa bao giờ đủ can đảm để thổ lộ lòng mình. Tôi sợ chúng tôi sẽ không còn như bây giờ được nữa. 4 năm đại học trôi qua, ra trường, mỗi đứa một công việc, nhưng tôi vẫn giữ liên lạc với anh.
Những buổi cafe hiếm hoi, anh bắt đầu kể về một người con gái khác. Anh kể rằng cô ấy dễ thương ra sao, có giọng nói hay như thế nào,… Tôi chống cằm lắng nghe, trong lòng quặn thắt khi thấy ánh mắt anh sáng lên mỗi lần nhắc đến cô gái đó.
Video đang HOT
Rồi họ yêu nhau. Tôi biết mối tình đơn phương của mình là vô vọng, nhưng vẫn không thể ngừng dõi theo anh. Anh ít gặp tôi, thi thoảng nhắn vài ba câu hỏi thăm trên facebook. Chỉ lúc nào anh và cô ấy cãi cọ, anh mới tìm tôi để tâm sự xin lời khuyên.
Lúc nào tôi cũng nuôi hi vọng, rằng anh một lần nhìn sang bên cạnh để thấy tôi luôn đồng hành cùng anh, rằng chỉ có tôi mới thấu hiểu hết suy nghĩ của anh, chỉ có tôi luôn yêu anh vô điều kiện, kể cả là anh không hề yêu tôi. Tôi chỉ âm thầm hi vọng như thế cho đến khi nhận được tấm thiệp cưới của anh.
Nếu bạn hỏi tôi, cảm giác khi từ bỏ một người mình đã yêu thầm rất lâu là thế nào? Tôi chỉ có thể trả lời: “Chưa bao giờ có được, nhưng lại như vừa mất đi cả thế giới.”
Ngày hôm nay, tôi trang điểm và ăn mặc thật xinh để đến dự đám cưới của anh – người mà tôi yêu suốt 6 năm qua. Khi thấy anh cùng cô dâu bước vào lễ đường, ánh mắt rạng rỡ như mỗi lần anh nhắc về cô ấy, tôi bất giác mỉm cười.
Ảnh minh họa
Cảm ơn anh vì đã luôn là người bạn thân nhất của tôi. 6 năm thanh xuân ấy, tôi chưa từng nuối tiếc vì đã yêu anh. Tuổi trẻ của tôi, vì có anh mà trở nên rực rỡ. Vậy nên ngày hôm nay, tôi phải tự mình kết thúc mối tình đơn phương suốt những năm qua rồi.
Ngày mai sẽ là một ngày hoàn toàn khác, phải không?
Theo Eva
Con đang chơi với bố đẻ nhưng tôi có chết cũng không dám nói ra sự thật này, giá như không có ngày hôm đó...
Nhìn con tôi cứ quấn lấy người đó rồi ríu rít cười đùa mà tôi đau lòng quá. Đấy là bố nó mà tôi không bao giờ dám hé răng nói một lời nào.
Cách đây 4 năm, khi mới bước chân vào công ty thì tôi đã bị anh thu hút một cách bất ngờ. Anh là trưởng nhóm thiết kế của chúng tôi, lứa sinh viên mới ra trường. Khi ấy anh đã có vợ và 1 cô con gái nhỏ. Tôi biết điều ấy nhưng không thể nào dứt ra nổi, tôi tương tư anh, thương nhớ anh gần nửa năm trời. Tôi không nói cho bất kỳ ai tình cảm của mình, đặc biệt là anh. Nhưng tham vọng trong tôi ngày càng lớn, chỉ yêu thầm anh là không đủ.
Trong một buổi tiệc mừng công của phòng, tôi chuốc cho anh say. Tiệc tàn, mỗi người chia nhau đưa 1 người về, tôi nhận anh. Anh khi ấy 35 tuổi, trưởng thành và đàn ông. Hơi nóng từ anh tỏa ra khiến tôi không thể cưỡng lại chính mình, tôi đưa anh lên ô tô rồi nhìn chằm chằm không dứt. Tôi hôn anh, anh cũng hôn đáp trả tôi, rồi chuyện gì đến cũng phải đến.
Tôi đã bài binh bố trận để đưa anh vào tròng như thế. (Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau tôi coi như không có chuyện gì, tôi vẫn đi làm bình thường và tuyệt nhiên không nhắc gì đến đêm hôm đó. Anh có hỏi tôi rằng liệu anh có làm gì đi quá giới hạn không, tôi gạt phăng đi. Tôi không muốn anh phải mang cảm giác tội lỗi với vợ con. 2 tuần sau tôi biết tin mình có thai. Nó là con anh, tôi chắc chắn.
Bụng tôi càng lớn, tôi càng không nỡ rời xa anh. Tôi muốn con tôi được hưởng tinh thần làm việc, tính cách và nụ cười của bố nó. Anh cũng nghi ngờ nhưng tôi nói đó là con của tôi với người yêu cũ, anh không can hệ gì và đừng bao giờ hỏi tôi một câu xúc phạm như thế nữa. Tôi đã đẩy anh ra khỏi con như vậy. Trộm vía suốt 9 tháng 10 ngày thai kỳ đều khỏe mạnh, bé ra đời vào một sớm mùa đông năm 2014.
4 năm nay tôi giấu con kín như bưng, chưa từng up ảnh, cũng chưa từng đưa bé đến công ty chơi đùa. Một mình tôi nuôi Su từ hồi còn nhăn nheo đỏ hỏn đến khi đã lớn tướng, biết đùa, biết dỗi mẹ mỗi khi về muộn. Chỉ khi nào có việc cần tôi mới đem con về cho bà ngoại trông. Có con, tôi thấy mình hạnh phúc và viên mãn hơn bất kỳ ai trên đời. Nhưng đến bây giờ, trời bắt tôi không được giấu con bé nữa.
4 năm qua, Su của tôi luôn sống trong bí mật. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi đi du lịch 1 tuần, đúng tuần đó con bé bị sốt phát ban, quấy khóc suốt ngày nên tôi phải xin nghỉ. Tròn 10 ngày thì Su đỡ bệnh, mẹ tôi đang mệt, tôi đành đưa nó đến chỗ làm. Cũng may anh đang đi công tác chưa về, cho con bé đến cũng không sao. Tôi mải xử lý bản thảo từ chiều cho đến tối muộn, Su cứ tha thẩn chơi một mình. 8 giờ, đang gõ dở thì tôi nghe tiếng đàn ông và tiếng Su từ ngoài sảnh vọng vào. Tôi chạy ra, tim tôi ngừng đi vài nhịp, cảnh tượng trước mắt tôi rõ là thật mà trông như mơ vậy. Hai bố con đang ở ngay đây, tiếng cười giòn tan và hạnh phúc.
"Con em à? Nhóc xinh quá, lém lỉnh quá đi mất thôi. Hôm nào cho anh Chíp đến đây chơi với Su nhé!", anh nói vô tư như với tất cả mọi người mà sao lòng tôi quặn thắt lại. Con bé thì cứ: "Chú ơi ra đây chơi với con", lại còn kéo tay tôi đòi chơi đóng vai bác sĩ. Tôi phải quay vội vào nhà vệ sinh vì nước mắt cứ chực trào ra.
Con tôi đang chơi cùng bố của nó hạnh phúc đến nhường này, sao tôi có thể đang tâm giấu nó đây. (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ muốn giữ riêng cho mình bí mật này, gia đình anh, vợ con anh, và chính anh nữa, họ không đáng bị thứ tình cảm ích kỷ của tôi phá tan hạnh phúc. Nhưng đến giờ này, khi Su đã 4 tuổi, tôi buộc phải đối diện với câu tìm bố của nó. Bố đẻ của con là ai? Sao mọi người có bố mà con không có? Sao bà ngoại lúc nào cũng cáu với mẹ?
Tôi biết nói gì với con đây?
Theo Tinmoi24
Sự thật bất ngờ về hộp sữa bầu hết hạn bố mẹ chồng gửi con dâu mang thai Khi tôi lấy chồng, tôi bị họ hàng dè bỉu, còn mẹ tôi thì chỉ biết quay đi, giấu giọt nước mắt vì...tôi lấy chồng quá nghèo. Tôi may mắn được sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả, có điều kiện kinh tế. Bố mẹ tôi là chủ một doanh nghiệp kinh doanh thiết bị đầu tư. Được bố...