Đang yên ổn bị bố chồng đuổi ra ngoài ở, con dâu thầm oán trách cho đến khi biết được sự thật là gì
Bố chồng nỡ đuổi cả nhà tôi ra ngoài ở khi tôi đang mang bầu bé thứ hai.
Tôi năm nay 33 tuổi, kết hôn được 8 năm. Sau khi kết hôn, tôi ở nhà chồng cùng với bố mẹ chồng. Nhà chồng tôi có 3 chị em, chồng tôi là con trai út, hai chị trên đã lấy chồng và ở xa. Thời gian đầu khi kết hôn, tôi được bố mẹ chồng giúp đỡ, tạo điều kiện rất nhiều vì lúc đó chúng tôi còn trẻ, mới đi làm, lương thấp.
Nhà chồng tôi có điều kiện, nên được ở nơi rộng rãi, đầy đủ tiện nghi quả đúng là mong ước của đôi vợ chồng trẻ chúng tôi, sau khi sinh bé đầu tiên, tôi được nhờ bố mẹ chồng rất nhiều. Được ông bà nội lo cho đủ thứ, tôi cũng yên tâm phần nào và tập trung cho việc chăm sóc con cho thật tốt.
Đến khi mang bầu bé thứ hai, cũng là lúc tôi ở nhà chồng được 4 năm. Chưa kịp vui thì vợ chồng tôi bất ngờ đến sốc khi bố chồng tôi thông báo vợ chồng tôi không được ở lại nữa, ra ngoài ở. Đồng thời bố chồng tôi cho vợ chồng tôi một số tiền và nói chúng tôi vay mượn thêm từ người thân, bạn bè, ngân hàng mà mua nhà, không được ở thuê.
Cầm tiền mà trong lòng trữu nặng, biết mua được ở đâu với số tiền đó, nếu vay mượn cũng biết bao giờ mới trả được nợ. Ra ngoài ở rồi hàng tháng sẽ phải chi trả rất nhiều khoản. Thật may mắn, với số tiền bố mẹ chồng cho, cộng với gần một nửa nữa là đi vay mượn, chúng tôi đã mua được một căn hộ chung cư, cách nhà bố mẹ chồng tôi tầm 2km. Dù nhỏ, song với 4 người ở, vẫn có thể chấp nhận được.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Ngày rời nhà chồng để dọn đến nhà mới, vợ chồng tôi đã khóc, thầm trách bố chồng tôi. Nhưng rồi, về ngôi nhà đầu tiên mà vợ chồng tôi tự có được, cũng rất vui và hạnh phúc, từ lúc thấy căn hộ nhỏ, ở quen cũng thấy vừa vặn, đáng yêu. Từng món đồ trong nhà cũng tự tay mua sắm nên trân trọng lắm.
Tôi cũng đã biết cách sắp xếp kế hoạch chi tiêu cho hợp lý, tiết kiệm tiền để trả nợ. Từ ngày ra ở riêng, chồng tôi từ một người công tử quen được chiều chuộng, thờ ơ với làm ăn, việc nhà thì nay đã thay đổi, sống có trách nhiệm và chăm chỉ làm việc, nhạy bén trong làm thêm… Nhờ thế mà số nợ của chúng tôi ngày càng vơi dần, chỉ hơn 2 năm là trả hết nợ. Chúng tôi còn tích lũy được một khoản tiền, ít nữa đổi sang căn hộ rộng hơn. Vợ chồng tôi vui mừng lắm, nhưng trong lòng vẫn thầm trách bố chồng tôi.
Hôm vừa rồi, bố mẹ chồng tôi làm giỗ, trước nhiều người họ hàng, cả bố mẹ đẻ tôi nữa, bố chồng tôi nói: ” Tôi rất tự hào về gia đình con trai. Mấy năm trước tôi không dũng cảm cho con cháu ra ở riêng, chắc gì giờ này chúng nó đã trưởng thành, tự chủ như ngày hôm nay? Thấy cảnh con trai chỉ mải mê bia rượu, con dâu cũng chăm chỉ ăn diện… bất đắc dĩ phải làm thế. Các con ấm ức, vất vả, nhưng kết quả hôm nay mới là quan trọng“.
Sau lời nói của bố chồng tôi, ai cũng tấm tắc khen cách làm hay và ý nghĩa của ông. Tôi cũng rất xúc động, khóc và nói lời cám ơn bố chồng. Tôi đã không còn hờn trách bố chồng nữa và rất biết ơn ông. Tôi cảm thấy thật may mắn được làm con dâu của bố mẹ chồng tôi.
Đó là câu chuyện và ý nghĩ của tôi. Nhưng với nhiều người, có đồng tình với cách làm của bố chồng tôi không? Liệu ông có quá đáng không khi nỡ đẩy con cháu ra ngoài ở riêng trong khó khăn?
(Bichngoc@…)
Về nhà bạn gái chơi, tôi phát hiện ra một chuyện khó tin
Ngay khi biết được sự thật về bạn gái, tôi thật sự suy sụp không biết phải làm sao nữa?
Tôi và My yêu nhau hơn 3 năm nay, bố mẹ tôi rất quý cô ấy và luôn hối thúc chuyện cưới xin của hai đứa. Tuần vừa rồi, tôi đã về nhà bạn gái chơi. Bố mẹ cô ấy rất ngỡ ngàng khi biết lý lịch gia đình tôi. Thậm chí bố My còn lắc đầu khuyên chúng tôi chia tay.
Tôi để ý thấy My liên tục ra hiệu bằng mắt với bố cô ấy như thể ngăn cản điều gì đó. Sau nhiều lần ngập ngừng cuối cùng bác trai vẫn giữ im lặng làm tôi càng băn khoăn hơn.
Lúc hai người phụ nữ làm bữa, bác trai nói là chở tôi đi thăm mấy nhà anh em ở làng dưới. Thế nhưng bác không dừng ở nhà nào mà lại đưa tôi đến nơi chôn cất người đã mất.
Sau khi thắp nhang xong, bác nói ngôi mộ lớn là chồng, còn ngôi mộ nhỏ là con của My. Hai người xấu số đã mất trong một vụ tai nạn 4 năm trước. Bác trai bảo My đã có gia đình, nếu tôi xác định lấy cô ấy phải biết về chuyện này. Không thể giấu cả đời được.
Những lời bác trai nói mà tôi đau nhói tim. Chuyện lớn thế này mà bạn gái không nói cho tôi biết, cô ấy định giấu tôi đến khi nào?
Bác trai bảo nếu tôi là một người đàn ông gia cảnh bình thường thì chắc chắn sẽ chấp nhận quá khứ của My. Nhưng tôi lại là người đàn ông giỏi giang, gia đình giàu có nên rất khó chấp nhận người vợ đã qua một đời chồng.
Tôi đã nói chuyện My từng có một gia đình cho bố mẹ tôi biết. Họ rất buồn nhưng không phản đối chuyện cưới xin của chúng tôi. Mẹ bảo My là một cô gái mạnh mẽ đã giúp nhiều cho sự nghiệp của tôi. Nếu tôi yêu người con gái khác chắc gì công việc kinh doanh sẽ được thuận lợi tốt đẹp như hiện tại.
Tôi phải công nhận từ khi có sự hỗ trợ của My, công ty tôi làm ăn rất tốt và luôn ký được những hợp đồng lớn. Nhưng tôi là trai tân, là người đàn ông thành đạt. Rồi đây mọi người sẽ nói lời gièm pha chê trách tôi lấy gái đã qua một đời chồng. Tôi không biết mình có vượt qua được những lời nói ác ý của dư luận không nữa?
(hieutrung...@gmail.com)
Chồng cũ đi bước nữa Tôi và vợ mới của anh trở thành bạn bè thân thiết, điều ấy không hề dễ dàng. Cuối tuần, con gái từ quê nội xa xôi gửi cho tôi những bức ảnh cả nhà sum họp trong ngày giỗ ông cố của con. Tôi nhìn ngắm những gương mặt thân quen, không sót một ai, và mỉm cười khi xem đến hình...