Đang yên lành, chồng bỗng đòi nghỉ việc
Ở cái tuổi 33, chồng tôi vẫn còn mơ mộng những điều không thực tế. Mới đây nhất, anh ấy còn đòi nghỉ làm để mở quán cà phê.
Ảnh minh họa
Đàn ông mỗi người một tính, tôi biết điều đó nên luôn nhìn vào những mặt tốt đẹp, tích cực của chồng để mà sống. Chồng tôi có bản tính lãng mạn, thích thơ văn bay bổng, thích đọc truyện ngôn tình và tưởng tượng những điều phi thực tế. Bù lại, anh ấy rất thương vợ con, chưa bao giờ nặng lời với tôi. Thôi thì cứ chịu khó nghe những câu chuyện trên trời dưới đất của chồng một tí mà gia đình hạnh phúc thì tôi cũng chấp nhận.
Chồng tôi đang làm giáo viên dạy văn cấp 2. Công việc áp lực, lương tuy ổn định nhưng không cao, không đủ chi tiêu. Tôi làm công nhân, phải thường xuyên tăng ca thì kinh tế mới vững vàng. Tôi làm thêm thì chồng ở nhà trông con, dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn. Cuộc sống cũng gọi là bình yên trôi qua mỗi ngày, không có biến cố, không có trục trặc gì cả.
Video đang HOT
Hôm thứ 5, trong bữa cơm tối, chồng tôi bỗng than thở cuộc sống nhàm chán quá, chẳng có gì mới mẻ. Anh ấy muốn thay đổi cuộc sống của mình một cách tốt hơn bằng việc nghỉ làm, đầu tư cùng bạn thân mở quán cà phê. Chồng tôi còn hỏi tiền tiết kiệm của hai vợ chồng được bao nhiêu để anh ấy tính toán, nếu cần thì có thể vay thêm ngân hàng.
Tôi phản đối cách kinh doanh này vì bây giờ không phải là lúc đánh đổi một cuộc sống ổn định để nhận lấy nhiều rủi ro trong tương lai. Hơn nữa, đã có biết bao người mở quán cà phê rồi ôm nợ nần, tán gia bại sản; sao chồng tôi còn không chịu rút kinh nghiệm chứ? Tôi không thể đưa tiền tiết kiệm cho anh ấy được vì tôi không muốn đánh cược bằng tương lai của con cái và biết bao công sức của chính mình.
Lần đầu tiên, chồng tôi tức giận mắng vợ, cho rằng tôi không biết tính toán làm ăn, không biết suy nghĩ, chỉ biết an phận làm công nhân và sẽ không bao giờ giàu có nổi. Anh ấy còn bảo tôi chê anh ấy lương thấp, bây giờ anh ấy đòi nghỉ thì tôi lại không cho, vậy tôi là kẻ đa nhân cách. Mắng vợ xong rồi, chồng tôi hậm hực bỏ bữa cơm, vào phòng mở nhạc thật to như muốn chọc tức tôi.
Mấy ngày nay, chúng tôi vẫn đang giận dỗi nhau, không ai chịu làm lành trước. Không khí trong nhà cũng ngột ngạt khó chịu. Phải làm sao để chồng tôi biết khó mà rút lui, từ bỏ ý định kia đây?
Đưa con riêng của vợ đi khám bệnh, cảnh tượng trước mắt khiến tôi nhói lòng
Tôi và vợ đầu ly hôn sau 4 năm chung sống. Lý do là tính cách của 2 người khác nhau, lúc yêu đương thì mơ mộng nhưng sau khi kết hôn và sống chung một nhà, chúng tôi suốt ngày cãi vã về những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống.
Khi chúng tôi có con, điều này cũng không cải thiện mà thậm chí còn gay gắt hơn. Cuối cùng hai đứa chia tay, tôi đi tìm cuộc sống mới và chỉ một năm sau đó, tôi lập gia đình mới với người vợ hiện tại.
Ảnh minh hoạ: Pexels
Vợ hiện tại của tôi có một cậu con trai riêng. Cậu bé bằng tuổi con gái tôi và cũng rất ngoan ngoãn nên tôi đối xử với con như con ruột của mình.
Vừa rồi bé bị bệnh, vợ tôi bận nên tôi đích thân đưa con đến bệnh viện kiểm tra. Không ngờ tôi lại gặp chính con gái ruột của mình ở đây. Con bé đầy vẻ mệt mỏi ngồi cùng mẹ trên giường bệnh khiến tôi chạnh lòng.
Con bé mặc một chiếc áo màu tím xinh xắn, tay cầm điện thoại di động, khuôn mặt nhợt nhạt vẫn nở nụ cười ngây thơ. Bên cạnh là người mẹ bận rộn vẫn mặc áo chống nắng, đeo khẩu trang, đang kiên nhẫn lau mồ hôi trên người con gái với lỉnh kỉnh đồ đạc, giấy tờ...
Nếu không phải đã ly hôn với vợ cũ thì người rúc trong lòng tôi bây giờ chính là cô con gái xinh xắn dễ thương này. Tôi bỗng thấy thương con gái thắt lòng nhưng chỉ có thể nhìn con bé từ xa không dám đến gần.
Cho đến khi con gái tôi bị tiêm, sợ đau nên khóc và vợ cũ tôi cũng bối rối khóc theo, trái tim tôi bỗng đau nhói. Trong giây lát, tôi tiến lại gần. Vợ cũ nhìn thấy tôi có chút bất ngờ. Cô ấy định nói gì đó với con bé nhưng khi thấy tôi bế trên tay con trai của vợ mới, cô ấy liền lạnh nhạt quay đi.
Đồng thời vợ cũ ra hiệu không cho tôi đến gần con gái.
Đúng lúc này bác sĩ gọi tên con riêng của vợ mới, tôi trả lời "Có đây ạ" và quay bước đưa thằng bé vào khám. Có lẽ con gái nhận ra giọng tôi nên sốt sắng hỏi mẹ: "Mẹ, có phải bố không, con nghe như tiếng bố?" khiến tôi khựng lại trong giây lát. Thế nhưng vợ cũ tôi đã nhanh chóng phủ nhận "Không phải đâu con, ta về thôi" làm tôi vừa thương con gái bé bỏng vừa cảm thấy chua chát.
Tôi thực sự thấy khó chịu trong lòng khi con gái ruột đau yếu nhớ nhung mình mà tôi không thể tiến tới an ủi, thay vào đó lại chăm sóc một cậu bé không phải máu mủ gì. Tôi nên làm gì bây giờ?
Ngay ngày tân gia, chồng tôi đột ngột yêu cầu ly hôn Thấy thái độ nghiêm túc của chồng, tôi biết anh ấy không nói dối. Có lẽ đó cũng là lý do khiến chồng tôi lạnh nhạt với vợ. Ảnh minh họa Cách đây 3 năm, vợ chồng tôi mâu thuẫn vì nhiều lý do khác nhau. Tiền bạc, mâu thuẫn giữa tôi với anh chồng, việc ở chung ở riêng... Hồi đó, chồng...