Đang “vui vẻ” thì nghe tiếng động lạ ngoài phòng khách, vợ chồng tôi rón rén ra xem thì sửng sốt với hành động của mẹ chồng
Hành động của mẹ chồng khiến vợ chồng tôi vô cùng tò mò.
Cưới xong mua được chung cư nên chúng tôi không phải sống chung với bố mẹ chồng. Tuy nhiên, bà ở không xa nên việc ghé thăm đột xuất vẫn thường xảy ra. Nhưng tần suất mẹ chồng tới lại càng tăng.
Nếu là trước kia, chỉ cuối tuần chúng tôi ở nhà bà mới tới. Thời gian gần đây, mẹ chồng tới bất kể giờ giấc. Hôm giữa tuần vừa rồi, tôi tới công ty thì điện thoại réo inh ỏi.
- Uyên, sao con để nhà bẩn thế? Bát đũa thì không rửa?
- Ơ, con vội quá mẹ ạ. Đi làm cho kịp giờ, tối về con rửa. Mẹ qua chơi ạ?
- Đàn bà con gái mà ăn ở bẩn thỉu, bừa bộn. Sáng không dậy sớm 1 tí làm cơm cho chồng? Ăn xong sớm có phải có đủ thời gian dọn dẹp bát đũa rồi không?
- Do anh Cường không chịu dậy sớm đó mẹ. Mẹ ghé qua có chuyện gì ạ? Còn bát đũa mẹ cứ để đó tối con rửa.
Mẹ chồng còn càu nhàu không ngớt, tận khi tôi phải xin phép cúp máy vì bị sếp gọi mới ngắt được lời bà. Tối đó, tôi về nhà chẳng những không được dọn, mẹ chồng còn bày ra thêm cả đống vỏ hoa quả ở bàn uống nước. Tôi thở dài ngao ngán rồi tự xử.
Hôm cuối tuần, tôi đang ngồi thư thái nghe nhạc, đọc sách, cửa lại mở. Nhưng lần này mẹ chồng không buồn chê trách gì tôi. Bà đi thẳng vào phòng ngủ còn trống, đóng lại cái sầm. Tôi ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, chồng đã bảo:
- Chắc lại giận bố rồi.
- Sao anh biết?
Video đang HOT
- Hôm vừa rồi anh ở nhà mẹ cũng tới vì cãi nhau với bố.
Tôi sốc tập 2. Hóa ra không ít lần tôi vắng nhà mẹ chồng đã tới chỉ vì… giận nhau với bố chồng. Cả tiếng sau, mẹ chồng mới mò ra, sai chúng tôi đi nấu cơm.
Tới lúc bê mâm lên, bà lại chê trách chúng tôi không tiếp đón chu đáo! Lý do cũng chỉ vì mâm cơm không có món gì đặc sắc. Trong khi tôi cũng làm tới 5 món: canh xương, rau luộc, thịt kho, cá rán, nộm sứa và hoa quả tráng miệng. Ý mẹ chồng là những món cao lương mỹ vị cơ.
(Ảnh minh họa)
Và đây cũng mới là điều khiến tôi bức xúc nhất. Mẹ chồng nhà người ta cứ ghé là mang hết món này món kia cho con trai con dâu. Còn nhà tôi, bà tới thường xuyên nhưng chỉ thấy lấy về và đòi hỏi.
Thế nhưng, chuyện xảy ra tối qua khiến tôi bất ngờ nhất. Vợ chồng tôi không bận việc nên hào hứng rủ nhau đi ngủ sớm, đương nhiên tranh thủ ái ân một chút.
Nhưng đang lúc vui vẻ, tôi vội vàng buông chồng ra rồi dỏng tai nghe ngóng:
- Anh có nghe tiếng gì không? Hình như bên ngoài có ai đó thì phải.
- Ừ, hình như có tiếng bước chân. Tiếng mở tủ nữa thì phải… Hay có trộm?
Chồng vừa hỏi câu ấy, tôi sợ rúm ró, nổi hết cả da gà. Hai vợ chồng bảo nhau mặc đồ, kiếm 1 cây gậy để phòng thân để ra ngoài kiểm tra. Thế nhưng chúng tôi đang rón rén ngó ra thì càng bất ngờ hơn. Chẳng có trộm nào cả, đó là mẹ chồng đang lúi húi lấy đồ ăn và hoa quả trong tủ lạnh. Bà mở tủ lạnh, lấy mỗi thứ 1 tí rồi bỏ vào hộp nhựa. Còn hoa quả thì bà không lấy hết, nho cắt 1 chùm, táo lấy 2 quả, cam 3 quả… Cứ thế, bà làm thoăn thoắt vừa ngó về phía cửa phòng vợ chồng tôi như thể canh chừng.
Tôi không rõ tại sao mẹ chồng lại hành động như vậy. Nhưng sau 1 hồi quan sát, chúng tôi đã bước tới để hỏi thẳng. Qua một vài phút ngại ngùng, bối rối ban đầu, mẹ chồng cũng thú nhận rằng mang ít đồ cho con gái.
Hóa ra, em của Cường chơi bời nên thua lỗ, nợ nần. Nó thường xuyên xin tiền cả nhà. Nhưng mẹ chồng cũng không mấy giàu có, dư dả nên phải dùng hạ sách là lấy đồ nhà chúng tôi mang cho cậu út.
Biết được tường tận nguyên nhân, chúng tôi chẳng nói nên lời. Mẹ chồng còn cầu xin chúng tôi đừng nói gì với bố chồng vì sợ ông sẽ trách mắng bà và cậu em kia. Thậm chí, bà còn xin chúng tôi cho cái phòng trống kia để cậu ấy ở. Tôi mới nghe mà đã lo lắng vô cùng.
Tới giờ, tôi chẳng biết nên làm gì cho phải. Có nên nói cho bố chồng biết không? Vì nếu không nói, chẳng lẽ tôi chấp nhận cậu em ăn chơi, vô dụng kia hay sao?
Nghe tiếng động lạ trong phòng mẹ chồng lúc khuya, tôi bất ngờ khi một lần hé cửa nhìn
Tôi biết nhìn trộm người khác là không hay ho gì nhưng tò mò vô cùng nên tôi vẫn hé mắt vào xem rốt cuộc mẹ chồng đang làm gì.
Vợ chồng tôi vừa đón mẹ chồng lên ở cùng được một tháng nay. Anh là con trai duy nhất nên bắt buộc vợ chồng tôi phải đưa bà lên sống cùng. Dù nhà cửa vẫn còn đi thuê chật chội và đời sống kinh tế của chúng tôi chưa dư dả gì.
Đứa con đầu của vợ chồng tôi đã lên 5 tuổi nhưng đứa thứ hai mới được 2 tuổi. Thi thoảng con vẫn thức giấc lúc đêm khuya, tôi lại phải dỗ dành một lúc thì nó mới ngủ lại.
Có lần đi qua phòng mẹ chồng, tôi nghe được tiếng lẩm nhẩm đếm gì đó bên trong vọng ra. Nhưng mẹ chồng khóa chặt cửa nên tôi không biết bà làm gì. Tôi cũng chẳng mấy bận tâm, chỉ nghĩ người già chắc đêm khó ngủ mà thôi.
Vợ chồng tôi vừa đón mẹ chồng lên ở cùng được một tháng nay. Ảnh minh họa
Không chỉ một lần mà vài lần nghe được động tĩnh tương tự trong phòng mẹ chồng. Có lần tôi tiện miệng hỏi bà rằng bà chưa quen nhà nên khó ngủ hay sao?Mẹ chồng lập tức gạt đi ngay, bảo rằng không có chuyện gì, quát tôi không cần quan tâm. Thái độ của bà gay gắt bất thường khiến tôi cảm nhận như thể bà đang sợ hãi tôi phát hiện ra bí mật gì đó.
Đêm vừa rồi tình cờ tôi lại nghe được tiếng đếm lẩm nhẩm quen thuộc ấy. Bước lại gần thấy cửa phòng mẹ chồng đang hé ra một khe nhỏ. Có lẽ bà vừa ra ngoài vào và quên chưa chốt trong. Tôi biết nhìn trộm người khác là không hay ho gì nhưng tò mò vô cùng nên tôi vẫn hé mắt vào xem rốt cuộc mẹ chồng đang làm gì.
Để rồi khi nhìn rõ hành động của bà thì tôi không khỏi choáng váng. Mẹ chồng tôi đang đếm vàng! Bà ngồi trên giường, cạnh đó là một chiếc hộp gỗ to đựng đầy vàng. Mẹ chồng đang đếm đi đếm lại từng miếng vàng, những tiếng lẩm nhẩm kia cũng từ đó mà ra.
Không thể tin nổi mẹ chồng tôi lại có nhiều vàng đến thế. Vậy mà tôi cứ tưởng bà nghèo khổ lắm, từ khi lên với con cháu bà cũng chưa bao giờ mua cái gì về nhà.
Càng nghĩ tôi càng phẫn nộ không thôi, lúc ấy tôi đã không kiềm chế được lập tức tông cửa xông vào chất vấn mẹ chồng. Động tĩnh lớn nên chồng tôi cũng tỉnh dậy và cả nhà tôi đã có một trận cãi vã nảy lửa.
Hóa ra mẹ chồng cả đời tích góp được từng ấy vàng, tổng cộng tất cả là 17 cây. Các cụ ngày xưa không thích gửi tiền vào ngân hàng nên mua vàng tích trữ và cất ở nhà mới yên tâm.
Khi lên với chúng tôi, mẹ chồng tất nhiên sẽ mang vàng theo. Nhưng bà luôn lo nơm nớp sợ bị mất vàng, tính người già mà, nhiều khi thế hệ trẻ không thể hiểu được. Đêm nào bà cũng phải mang ra đếm xem còn đủ không. Người già ngủ ít, chuyện thức khuya dậy sớm hoặc đêm hôm tỉnh giấc là điều bình thường.
Chồng tôi cũng rất bất ngờ khi biết mẹ sở hữu số vàng lớn đến thế. Vấn đề đặt ra rất rõ ràng, đó là tại sao mẹ chồng có tiền mà lại không cho các con. Nếu bà ở riêng chẳng nói, đằng này bà đang phụ thuộc vào vợ chồng tôi, chúng tôi chăm sóc lo lắng chi tiêu cho bà hàng ngày.
Không thể tin nổi mẹ chồng tôi lại có nhiều vàng đến thế. Ảnh minh họa
Chồng tôi ngỏ ý mượn số vàng đó của bà để mua 1 căn nhà. Từ giờ đến cuối đời bà chung sống với các con, có vấn đề gì hai vợ chồng tôi đã chịu trách nhiệm rồi thì bà còn giữ vàng làm gì.
Nhưng mẹ chồng không đồng ý. Bà bảo có nhiều tấm gương rồi, sau khi dồn hết của cải cho con thì bị chúng đuổi ra đường. Hoặc không thì cũng sống cảnh phụ thuộc, phải nhìn sắc mặt con cái vì căn nhà đã mang tên chúng tôi. Mẹ chồng tuyên bố nếu chúng tôi cứ đòi tiền thì bạn sẽ về quê ở.
Chồng thấy mẹ gay gắt thì từ bỏ ý định. Anh bảo để bà về quê ở một mình không yên tâm, mà người ngoài nhìn vào cũng đánh giá chúng tôi bất hiếu. Ngoài ra tiền của bà thì bà có toàn quyền quyết định, con cái việc phụng dưỡng vẫn phải làm tròn.
Tôi thì không muốn cãi nhau với chồng tránh gây mất tình cảm. Nhưng nghĩ mà vẫn thấy ấm ức quá. Xin chị em bày cao kiến để mẹ chồng cho vợ chồng tôi mượn tiền?
Bỗng một ngày mẹ chồng dúi vào tay tôi đứa trẻ sơ sinh, tôi đang ngơ ngác không hiểu gì thì chồng đã bật thốt ra một bí mật đắng cay Nhìn đứa trẻ không có máu mủ gì với mình, tôi chẳng có cảm giác hạnh phúc mà chỉ thấy tủi thân. Vợ chồng tôi lấy nhau được 6 năm rồi chưa thể có con, dù đã đi chạy chữa khắp nơi nhưng tin vui chưa một lần gõ cửa gia đình tôi. Chồng luôn động viên tôi cố gắng sống lạc quan,...