Đang ngủ ngon, chồng bỗng gọi điện thoại giọng run rẩy: “Vợ ơi, bồ anh bỗng lăn ra ngất xỉu… giờ làm sao đây?”
Đến nửa đêm, khi tôi đang ngủ ngon thì tiếng chuông điện thoại lại réo inh ỏi. Cầm điện thoại, tôi nheo mắt lại nhìn thì thấy số của chồng.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chồng mình ngoại tình , ít nhất thì trong 7 năm sống với tôi, Quân luôn chu đáo, thương yêu mẹ con tôi và làm tròn bổn phận của một người chồng, người cha. Quân cũng là kiểu đàn ông thành đạt, biết lo lắng cho vợ con. Mỗi tháng, anh đưa cho tôi 10 triệu để gửi vào tài khoản tiết kiệm của hai vợ chồng, ngoài ra, t.iền sinh hoạt, t.iền học của các con cũng một mình anh lo liệu.
Có lẽ vì trong mắt tôi, Quân quá hoàn hảo nên tôi không có một ý nghĩa nào về việc anh sẽ hư hỏng, sẽ bỏ mẹ con tôi để đi theo một người đàn bà khác. Hơn nữa, tôi cũng đâu có xấu xí gì cho cam, tôi biết cách ăn diện, chăm chỉ tập thể dục, khi nào cũng tươi trẻ. Nói tóm lại gia đình chúng tôi không có gì phải phàn nàn.
Ấy vậy nhưng như ông bà ta nói, đời mấy ai học được chữ ngờ. Đêm đó, chồng tôi bảo rằng mình sẽ đi công tác đột xuất 2 ngày, anh còn dặn tôi phải chốt cửa mà ngủ cho an toàn. Qua điện thoại, Quân còn chúc tôi ngủ ngon rồi hôn đ.ánh chụt mấy cái rất tình cảm.
Chồng tôi rất thành đạt và tôi cũng rất tin tưởng chồng (Ảnh minh họa)
Chuyện Quân lâu lâu có mấy chuyến công tác đột xuất thì tôi đã quen. Công việc của chồng tôi là thế, thường xuyên phải đi khảo sát thị trường rồi đi gặp khách hàng để ký hợp đồng, cũng may là chồng tôi kiếm được t.iền nên tôi cũng không cảm thấy quá khó chịu khi chồng vắng nhà thường xuyên.
Đêm thứ nhất, chồng tôi vẫn gọi điện bình thường, kể lể chuyện đi công tác, gặp khách hàng thế nào, anh còn đòi nói chuyện với con trai rồi nói yêu vợ rất tình cảm, tôi hỏi khách sạn thế nào, chồng bảo tốt cả, anh được bố trí ở khách sạn 5 sao nên mọi dịch vụ đều rất đẳng cấp.
Đến đêm thứ 2, tôi đợi mãi mà vẫn không thấy chồng gọi. Tôi gọi lại thì không thấy chồng nghe máy, nghĩ anh đang bận nên tôi cũng không gọi thêm nữa, đọc sách rồi đi ngủ với con. Đến nửa đêm, khi tôi đang ngủ ngon thì tiếng chuông điện thoại lại réo inh ỏi. Cầm điện thoại, tôi nheo mắt lại nhìn thì thấy số của chồng. Quái lạ, giờ này biết vợ ngủ rồi mà vẫn gọi để làm phiền, ông chồng của tôi thật là…
- Sao đấy anh? – Tôi hỏi giọng ngái ngủ.
Đầu dây bên kia, tôi nghe giọng chồng tôi run rẩy, lắp bắp:
- Vợ ơi, bồ anh bỗng lăn ra ngất xỉu… giờ làm sao đây?
- Hả? Anh nói gì? Nói lại xem nào?
Video đang HOT
- À, cô ấy… có một người phụ nữ bỗng lăn ra ngất xỉu trong phòng anh, giờ anh không biết làm thế nào.
- Anh… Anh đi công tác sao lại có cô gái nào ở trong phòng? Lại còn gọi là bồ?
Tôi hoảng hồn vì nửa đêm nhận được điện thoại của chồng (Ảnh minh họa)
Lúc đó tôi tỉnh cả ngủ, giọng Quân vẫn run rẩy:
- Em ơi, cứu anh với, giờ anh không có gì phải giấu nữa. Cô ấy là bồ anh, anh cặp đã được 2 năm rồi. Giờ anh phải làm sao? Cô ấy tím ngắt rồi không động đậy tay chân gì nữa. Anh có nên gọi cho lễ tân không? Anh sợ lắm.
Tôi bắt đầu hiểu được sự nghiêm trọng của sự việc, giọng chồng tôi thì run bần bật. Tôi bảo:
- Thế trước đó anh làm gì cô ta không?
- Anh chưa làm gì hết, cô ấy mới đi tắm xong ra nằm vật giữa giường rồi tím tái lại.
- Trời ơi, thế thì phải gọi cấp cứu nhanh đi, anh còn ngồi đó mà sợ à?
- Vâng, vợ… Thế để anh gọi cấp cứu.
Tôi quá thất vọng về chồng khi anh lén lút ngoại tình (Ảnh minh họa)
Tôi cúp máy, lúc đó tôi bủn rủn cả chân tay. Vừa thất vọng vừa buồn vừa sợ. Thì ra chồng tôi cũng là loại đàn ông không ra gì. Nếu không có cái sự cố bất thường ấy thì chắc hôm nay tôi vẫn nhận được cuộc gọi như bình thường và cái sự thật chồng tôi có bồ vẫn được che giấu mãi mãi.
Sau hôm đó, chồng tôi xách va li về nhà. Anh quỳ xuống xin lỗi tôi rồi khóc lóc cầu xin tôi tha thứ. Nghe nói cô bồ của chồng bị trúng gió nặng, may nhờ cấp cứu kịp thời nên qua khỏi. Nhưng sau chuyện đó, tôi đã bế con ra khỏi nhà mặc chồng tôi thanh minh và cầu xin. Có lẽ tôi cần thời gian để quyết định xem nên làm thế nào với ông chồng trăng hoa này.
Theo Một Thế Giới
Choáng với kiểu níu kéo của bạn trai
Ba chữ "anh yêu em" bằng m.áu in đậm trên tường khiến em choáng váng muốn ngất xỉu.
Chào mọi người, giờ em đang rơi vào hoàn cảnh rất đáng sợ. Mong mọi người góp ý kiến để em ứng phó với chàng người yêu cũ cuồng si quá mức này ạ.
Hiện em đang là sinh viên năm 3. Nhờ ngoại hình dễ thương cùng khả năng ăn nói lưu loát, hài hước nên em được rất nhiều chàng trai theo đuổi. Sau một thời gian quan sát xem ai thật lòng với mình, em đã chọn T.
T và em ở cùng xóm trọ. Anh cũng khá điển trai, cao ráo và lớn hơn em một t.uổi. Lúc đầu, T hay tìm cách qua phòng em như xin muối, hành... Rồi dần dần, anh tỏ rõ thích em, chăm sóc cho em.
Đêm nào bạn trai cũng rủ em đi ăn khuya. Nếu em không đi, anh sẽ mua về rồi bắt em ăn. Em bệnh, dù đang học, T vẫn xin nghỉ để về mua thuốc, cháo cho em. Có lần, em bị té gãy tay, cũng chính T đưa em đến viện, chăm sóc em suốt mấy ngày ở viện.
Yêu nhau rồi, T cũng không thay đổi. Anh yêu em đến mức phát cuồng vì em. Chỉ cần em nấu ăn bị dầu b.ắn lên tay, anh đã xuýt xoa mãi không thôi vì xót xa. Vì ở cùng dãy trọ nên T cũng chuyển sang sống cùng em để giảm chi phí sinh hoạt.
Ai cũng khen em may mắn khi có người yêu chung tình như T. (Ảnh minh họa)
Hàng ngày, T chở em đi chợ rồi về nấu ăn cùng nhau. Mà T nấu nhiều hơn vì sợ em mệt. Những ngày tới kì kinh, T không chỉ đi mua băng mà còn giặt cả quần áo cho em. Nhìn vào, chúng em chẳng khác nào cặp vợ chồng son. Ai cũng khen em may mắn khi có người yêu chung tình như T. Ban đầu, em cũng hãnh diện lắm. Nhưng sống chung với nhau lâu, em mới nhận ra, được yêu nhiều quá cũng không tốt.
Bạn trai luôn kìm hãm sự tự do của em. Anh luôn nói giờ em chẳng khác nào vợ anh, được anh chiều chuộng hết mực thì cũng đừng làm gì để anh phật lòng. Thật tình thì em cũng rất yêu anh, chỉ có điều, em còn trẻ, vẫn phải có quan hệ ngoại giao với người khác. Nhưng T thì không hiểu điều đó, anh chỉ chăm chăm giữ em như giữ búp bê trong tủ kính.
Quá mất tự do, lại ảnh hưởng chuyện học (vì yêu T nên em thi lại 4 môn) em đòi chia tay thì T van xin em nghĩ lại. Khi định dứt khoát thì em phát hiện mình có thai. Suy sụp,hoảng sợ, em báo tin thì T đòi cưới ngay.
Thái độ đó của T khiến em ngạc nhiên. Em cứ tưởng anh sẽ bỏ của mà chạy như bao người con trai khác. Nhưng nếu cưới, em sẽ phải nghỉ học, theo anh về quê. Mà quê chúng em cách xa nhau gần 200 km. Nghĩ đi nghĩ lại, em quyết định rủ bạn thân đi phá thai.
Khi biết em bỏ con, T nổi điên lên và đ.ánh em một trận tơi bời, đến mức mắt em sưng đen lên. Vừa đ.ánh, T vừa c.hửi em là độc ác, điên khùng. Nhưng em biết em đang làm gì, em chỉ muốn tốt cho cả hai.
Sau trận đ.ánh đó, em dứt khoát hẳn với T bằng cách âm thầm chuyển dãy trọ khác khi T đang đi học. Vậy mà, T lại đến tận lớp học để bắt em ra nói chuyện. Dù em kiên quyết, T vẫn xin lỗi, nài nỉ, rồi nói sẽ chứng minh cho em thấy, anh yêu em đến mức nào. Đến lúc này em mới bắt đầu hoảng sợ trước tình yêu ích kỉ của bạn trai.
Nếu cứ thế này, có khi người yêu cũ em lại làm bậy với bản thân anh và với em thì c.hết. (Ảnh minh họa)
Từ hôm đó, đêm nào T cũng đứng trước của phòng trọ em tới khuya khiến em chẳng dám bước ra ngoài. Em phải nhờ chủ nhà trọ lên tiếng, anh mới chịu vắng đi mấy ngày, rồi lại đến đứng tiếp.
Đến tối hôm qua thì không chỉ em mà cả xóm trọ mới em ở đều hoảng hồn trước cách thể hiện tình cảm của T. Anh gọi cửa thùm thụp, rồi hét lên nếu em không ra nói chuyện, anh sẽ t.ự t.ử để em phải hối hận cả đời. Rồi T còn nói cả đời này em cũng chẳng tìm ra ai yêu em như anh yêu em đâu...
Em tưởng T nói đùa nên cứ chốt cửa, ở yên trong phòng, đợi T nói đã rồi đi. Ai ngờ, tầm mấy phút sau, em nghe mọi người nhốn nháo khuyên T đừng làm bậy. Rồi một người hét lên bảo em ra, T đang c.ắt t.ay, dùng m.áu viết lên bức tường phòng em. Em hoảng hồn mở cửa ra thì thấy dòng chữ "anh yêu em" bằng m.áu đỏ tươi trên tường chẳng khác nào phim kinh dị.
Em sợ quá, vội chụp tay anh lại nhưng anh cứ huơ con dao ra trước mặt. Cho đến khi mất m.áu nhiều quá, anh mới chịu bỏ dao xuống để em đưa đi băng bó.
Em sợ quá mọi người ạ. Nếu cứ thế này, có khi người yêu cũ em lại làm bậy với bản thân anh và với em thì c.hết. Mà nếu quay lại, tương lai em sẽ rất đen tối. Em cũng chẳng thể trốn đi đâu được vì còn đang học. Em nên làm thế nào đây?
Theo 2sao
Nhìn em, tôi run rẩy cầu xin: “Đừng… Đừng cởi nó ra… Anh xin em đấy…” "Đừng... Đừng cởi nó ra... Anh xin em đấy..." - Tôi run rẩy cầu xin em. Nhưng em không dừng lại, chiếc áo khoác rơi xuống thì tôi cũng chỉ kịp á lên một tiếng rồi ngất lịm... Tôi và em tính cả thời gian quen biết và yêu đương thì cũng chừng 7 tháng. 7 tháng qua có thể nói là những...