Đang ngồi tù vẫn điều hành đường dây ma túy
Viện KSND Tối cao vừa chỉ đạo các cơ quan tố tụng tỉnh Sơn La nhanh chóng điều tra, làm rõ đường dây vận chuyển ma túy, trong đó có đối tượng đang cải tạo trong trại giam Tân Lập, tỉnh Phú Thọ
Trưa 12/2, lực lượng chức năng Công an huyện Vân Hồ phối hợp của tổ công tác Công an tỉnh Sơn La làm nhiệm vụ tại Quốc lộ 6, thuộc địa phận bản Co Chàm, xã Lóng Luông, huyện Vân Hồ đã phát hiện và bắt giữ đối tượng với Bùi Thị Sen về hành vi vận chuyển trái phép chất ma túy.
Tang vật thu được là 2 hộp sữa tươi tiệt trùng nhãn hiệu Mộc Châu, bên trong có chứa heroin.
Sen khai nhận được một người đàn ông thuê vận chuyển số ma túy trên từ Mộc Châu về Hạ Hòa (Phú Thọ) để giao cho đối tượng Nhân. Nếu vận chuyển trót lọt, Sen sẽ nhận được 7,5 triệu đồng tiền công.
Mở rộng điều tra vụ án, Công an huyện Vân Hồ đã tiến hành bắt khẩn cấp đối với đối tượng Phan Đình Nhân, trú tại xã Võ Tranh (Hạ Hòa – Phú Thọ).
Tại cơ quan điều tra, Nhân khai được Phùng Quốc Đức, phạm nhân đang cải tạo trong Trại giam Tân Lập (Hạ Hòa – Phú Thọ) thuê đến gặp Sen để nhận và mang số ma túy về khu vực gần Trại giam Tân Lập.
Trước đó, ngày 24/1, Sen và Nhân đã thực hiện trót lọt một vụ vận chuyển ma túy vào trại giam. Theo lời dặn của Đức, Sen ra thị trấn Nông trường Mộc Châu để nhận một hộp sữa, bên trong có ma túy để giao cho Nhân.
Tiếp đến, Nhân đem hộp sữa này đến giấu ở một gốc cây keo tại Phân trại 2, thuộc Trại giam Tân Lập. Lúc này Đức nhờ Nguyễn Xuân Thủy, là phạm nhân cùng trại giam ra lấy và đưa vào cho hắn. Sau vụ này, Nhân và Sen được Đức trả công mỗi người 3 triệu đồng.
Đến ngày 10/2, Đức tiếp tục liên lạc với Sen để thuê vận chuyển heroin từ huyện Mộc Châu – Sơn La đến khu vực chân cầu Hạ Hòa – Phú Thọ. Nhưng đang trên đường vận chuyển thì Sen bị tổ công tác bắt giữ.
Video đang HOT
Đối tượng Sen đang có chồng bị giam giữ tại Trại Tân Lập, sau nhiều lần thăm nuôi, Sen quen biết nhiều đối tượng đang chấp hành án tại đây. Khi có được số điện thoại của Sen, Đức đã thuê Sen vận chuyển ma túy để tuồn vào trại giam nơi hắn đang thi hành án phạt tù.
Thượng tá Phạm Văn Trực – Trưởng Công an huyện Vân Hồ cho biết, vào cuộc điều tra, cơ quan điều tra Công an huyện Vân Hồ đã tiến hành khởi tố vụ án và khởi tố bị can đối với 8 đối tượng trong đường dây ma tuý này.
Theo lời ông Trực, hiện một số đối tượng liên quan đến vụ án vẫn đang phải thực hiện lệnh cải tạo có thời hạn trong trại giam Tân Lập. Và cơ quan Công an tiếp tục mở rộng điều tra vụ án để xử lí các đối tượng theo đúng quy định của pháp luật.
Quốc Cường – Xuân Thái
Theo Dantri
Xúc động trước lá thư đầu tiên sát thủ Lê Văn Luyện gửi gia đình
Trước khi chia tay chúng tôi để trở về nơi cải tạo, Lê Văn Luyện có vẻ ngập ngừng như chưa muốn đi...
Chia tay với PV, Lê Văn Luyện lững thững bước dưới màn mưa phùn, trở về khu lao động cải tạo.
"Anh chị cho em suy nghĩ một lúc"
Từ đầu đến cuối câu chuyện với chúng tôi, Lê Văn Luyện thường cúi mặt xuống, chắp hai tay trước bàn. Khi cuộc nói chuyện đã trở lên cởi mở, Luyện bất ngờ ngẩng đầu lên, đặt câu hỏi ngược lại:"Anh chị đi nhiều, có nghe tin gì về bố em không?". Đáp lại ánh mắt mong đợi từ phía Luyện, tôi bảo:"Bố em vẫn khỏe, hiện đang cải tạo tại trại giam Tân Lập của bộ Công an". Nghe xong, hắn cụp mắt xuống, giọng buồn rầu: "Em ân hận lắm!".
Tôi ngỏ ý dò xét: "Người ta ví em như "sát thủ máu lạnh" và không biết khóc bao giờ? Em nghĩ sao về điều đó?". Vẫn chất giọng đều đều, đôi chút xen lẫn sự run rẩy, dù điều đó là rất khẽ nhưng người đối diện cũng phần nào cảm nhận được từ cử chỉ của hắn. Luyện thừa nhận: "Đúng là ngày trước thì em không khóc, nhưng sau lần dự phiên tòa xét xử bố em và nhiều người thân trong gia đình về hành vi che giấu và không tố giác tội phạm, em đã khóc. Giờ nhiều đêm suy nghĩ, em vẫn khóc vì thương mọi người. Tại em mà họ phải đi tù. Rồi cả lần mẹ em, cậu, bà và những người thân khác vào đây "tiễn em về trại mới". Mẹ cũng khóc rất nhiều và động viên em cải tạo cho tốt để sớm được trở về với gia đình. Lúc đó, em cũng hứa với mẹ như thế, nói mẹ và gia đình giữ gìn sức khỏe, rồi chào mọi người. Tuy nhiên, khi mẹ và cả nhà về rồi em mới khóc".
"Có khi nào Luyện khóc nữa không?" tôi hỏi- "Cũng có nhưng ít thôi vì trong phòng giam có nhiều người. Em không muốn họ biết. Thỉnh thoảng em suy nghĩ miên man rồi khóc, nhưng thường là vào ban đêm...".
Có ai đó từng nói "con người ta dù lì lợm, cứng cổ đến đâu nhưng cũng dễ bị xúc động bởi tình thân, máu mủ", có lẽ với Lê Văn Luyện cũng không là ngoại lệ.
Anh bạn đồng nghiệp đi cùng tôi nhìn thẳng vào ánh mắt Luyện gợi ý: "Em có muốn gửi vài dòng thư đến cho người thân không?". Hắn giãi bày: "Từ bé đến lớn, em chưa từng nhận được thư và cũng chưa viết thư cho ai bao giờ!".
Chúng tôi động viên: "Có những điều mình suy nghĩ nhiều, nhưng không nói ra được thì sẽ dễ u buồn, nhưng khi nói được ra rồi, chia sẻ với mọi người rồi, sẽ cảm thấy thanh thản hơn rất nhiều. Em cứ thử viết vài dòng tâm tư của mình, gửi cho gia đình, biết đâu sẽ nhẹ lòng hơn để an tâm cải tạo!". Trước lời động viên của chúng tôi, Luyện tỏ ra ngập ngừng: "Vâng, thế anh chị cho em suy nghĩ một lúc nhé!".
Rồi, Luyện nói tiếp: "Em vào đây, được Ban Giám thị và cán bộ quản giáo trại giam tiếp xúc, động viên nhiều nên cũng an tâm hơn để cải tạo. Ngày mới vào, em ít nói, không muốn chia sẻ tâm sự với ai nhưng giờ khác rồi, hay nói chuyện hơn".
Trước khi chia tay chúng tôi để trở về nơi cải tạo, Lê Văn Luyện cứ ngập ngừng chưa muốn đi. Hắn đứng giữa phòng, nhìn chúng tôi, rồi lại cúi mặt xuống, vẻ chần chừ. Tôi cố tình nán lại để nghe xem hắn muốn nói điều gì... Cuối cùng, Luyện tỏ vẻ quyết định chìa tay ra đề nghị: "Cho em xin tờ giấy và một cái bút. Em muốn viết mấy dòng thăm hỏi, chút nữa nhờ anh chị nhà báo chuyển giúp cho bố em và gia đình".
Chúng tôi hỏi ý kiến cán bộ trại giam và đưa cho Luyện mấy tờ giấy kẻ ngang cùng một cái bút. Hắn cảm ơn rồi vớ lấy chiếc mũ lá, bước lững thững dưới trời mưa phùn, theo chân cán bộ trở về khu sản xuất.
Quả thực, chúng tôi cũng có cảm giác hồi hộp, không hiểu lần đầu tiên đặt bút viết thư, Lê Văn Luyện sẽ nhắn gửi điều gì về gia đình.
"Tâm thư" của "đứa con bất hiếu"
Chuyến công tác của chúng tôi cũng đã đến lúc kết thúc, gần quá trưa, khi PV chào cán bộ trại giam để chuẩn bị ra về thì một cán bộ quản giáo đến đưa lá thư với những dòng chữ viết vội của Lê Văn Luyện. Nội dung lá thư cũng được báo cáo qua ban giám thị trại giam.
Nhìn nét chữ xiêu vẹo, nhưng sạch sẽ của người viết, chúng tôi phần nào nhận thấy, Lê Văn Luyện đã cố gắng viết những lời tâm sự, động viên với mong muốn gửi được cho cả bố và những người thân khác trong gia đình. Hắn viết gửi bố một đoạn riêng; gửi ông bà, mẹ và gia đình một đoạn khác. Cuối mỗi đoạn thư đều có ký tên cùng dòng chữ: "Con bất hiếu!".
Chúng tôi xin được giới thiệu với bạn đọc nguyên văn nội dung bức thư Lê Văn Luyện gửi cho gia đình mình.
"Tôi, phạm nhân: Lê Văn Luyện. K1, trại 3. Xin nhờ cán bộ trại giam và anh chị nhà báo chuyển giúp lá thư đến gia đình và bố (Lê Văn Miên đang ở trại giam Tân Lập).
Bố ơi! Bố có khỏe không Bố? Con ở dưới này thương nhớ Bố nhiều lắm Bố ạ! Bố ở trên đó cố gắng cải tạo và giữ gìn sức khỏe Bố nhớ! Mấy hôm nay trời lạnh rồi, Bố nhớ mặc ấm vào Bố nha! Con thương và nhớ Bố. Ký tên: Con bất hiếu: Luyện.
Ông, Bà, Mẹ và gia đình vẫn khỏe chứ ạ! Con ở trong này vẫn khỏe và vẫn luôn nhớ về mọi người. Gia đình ở nhà cứ yên tâm không cần lo lắng cho con đâu. Con ở đây được Ban Giám thị và cán bộ quan tâm nên con sẽ cố gắng cải tạo để chuộc lại lỗi lầm của con và sớm về đoàn tụ với gia đình. Mọi người ở nhà cố gắng và giữ gìn sức khỏe nhớ. Con thương mọi người nhiều lắm. Thời gian ngắn, con viết được vậy thôi. Con chào mọi người. Ký tên: Con bất hiếu: Luyện.
Anh chị nhà báo chuyển giúp về gia đình cho em với nha. Em cảm ơn mọi người nhiều lắm!".
Bố Lê Văn Luyện nói gì khi đọc thư con? "Xin giới trẻ đừng tạo trào lưu xấu như thằng Luyện" Sau khi gặp và trò chuyện cùng phạm nhân Lê Văn Luyện ở trại giam số 3 - bộ Công an (đóng tại huyện Tân Kỳ, tỉnh Nghệ An), PV tiếp tục có chuyến đi ngược lên Tây Bắc, tới trại giam Tân Lập (thuộc Tổng cục VIII - bộ Công an, đóng trên địa bàn tỉnh Phú Thọ), để gặp bố của Lê Văn Luyện, phạm nhân Lê Văn Miên. Trong lần gặp gỡ này, lần đầu tiên, phạm nhân Miên thể hiện nhiều cảm xúc khác nhau. Ông này có vẻ gầy hơn nhiều so với ngày hầu tòa về tội danh che giấu và không tố giác tội phạm. Ngay sau khi cầm lá thư của con trai gửi với những lời nhắn ngắn gọn: "Bố giữ gìn sức khỏe, trời lạnh Bố nhớ mặc ấm...", phạm nhân Miên bật khóc rồi bảo: "Đúng chữ thằng Luyện đây mà!". Rồi, người đàn ông khắc khổ nghẹn ngào, cầm lá thư của con đọc đi đọc lại. Đi quá nửa đời người và từng đứng trước những lời phê phán, chỉ trích của dư luận, lần đầu tiên Lê Văn Miên cảm nhận được sự hối lỗi và có phần trưởng thành hơn của đứa con trai cả Lê Văn Luyện. "Hôm gần Tết vừa rồi, tôi nghe người ta nói phong thanh rằng, thằng Luyện lại dính líu vào chuyện liên quan đến ma túy, và bị kết án thêm 4 năm tù (?!), tôi lo lắng quá chẳng buồn ăn, đêm nào cũng suy nghĩ lo cho con. Từ khi vào trại đến giờ, đây là lần đầu tiên tôi nhận được thư và biết tin thằng con trai cả sống chết thế nào. Thú thực, nó có tội lỗi như thế nào thì cũng là con mình, trách thì trách chứ không bỏ được. Tôi chỉ mong cải tạo tốt để sớm được về với gia đình và có cơ hội vào trong Nghệ An thăm, động viên nó", phạm nhân Miên mắt đỏ hoe nói như vậy trước khi trò chuyện với chúng tôi.
Theo Xahoi
Những đứa trẻ tội nghiệp lớn lên sau song sắt "Các con sinh ra, "hắn" có tội chi, chỉ có mẹ "hắn" là có tội. Ở trại giam các con cũng giống như con cán bộ chúng tôi, cũng được ăn học đến nơi đến trốn...", một Giám thị trại giam số 5, Bộ CA (Yên Định, Thanh Hóa) chia sẻ. Những số phận bất hạnh vô tội sau song sắt Thiên chức...