Đang nằm với bồ thấy tin nhắn của vợ “thuốc hôm nay tốt không anh, cố mà phục vụ nhân tình hết sức nhé”
Hùng tái mặt khi vừa thấy dòng tin nhắn của vợ, thảo nào hôm nay lúc vui vẻ với bồ, anh thấy mình khác hẳn mọi hôm, hóa ra…
Hùng và Oanh cưới nhau được 2 năm mà chưa có con. Phần vì chán nản, phần vì áp lực gia đình, Hùng ngày càng xa cách Oanh. Về phần Oanh, cô biết lý do ở mình nhưng chồng dửng dưng khiến cô đôi lần rất tủi thân. Đã tìm cách chữa rất nhiều nơi nhưng không thành.
Vợ chồng ở với nhau hiện tại cũng chỉ là trách nhiệm. Hùng không dám bỏ rơi Oanh. Họ đã có 5 năm yêu nhau Quãng thời gian Hùng khó khăn nhất, Oanh cũng là người phụ nữ duy nhất ở bên cạnh anh. Anh không nỡ nói lời chia tay. Chỉ cố tìm cách để Oanh tự rời đi và cách anh chọn là cặp bồ.
Ban đầu chỉ là giấu diếm nhưng sau Hùng công khai, có lần còn dẫn hẳn về nhà. Oanh tức lắm, cô biết cô không có vé trong cuộc hôn nhân này nhưng ít nhất Hùng cũng nên tôn trọng cô, đã vậy cô cũng sẽ tặng lại Hùng một món quà đặc biệt trước khi cô ra đi. Coi như không ai nợ ai.
Bữa đó, như thông lệ, Hùng lại dẫn nhân tình về nhà. Không như những lần trước, Oanh thường tìm cách tránh mặt hoặc nếu không thể đi đâu, cô một mình nhốt bản thân trong phòng mà khóc. Lần này, cô vui vẻ tươi tỉnh, thậm chí còn chuẩn bị đồ ăn lên phòng cho Hùng và ả kia.
Hung ngạc nhiên lắm thì Oanh bảo “em chỉ mong anh hạnh phúc, còn lại thiệt thòi em xin chịu”. Hùng quá quen với sự hi sinh của Oanh nên anh chẳng nghi ngờ gì. Trong số đám hoa quả đó có một cốc nước chanh leo và một cốc nước cam, cô biết đây là thứ nước Hùng thích nhất. Và món quà cô tặng anh chính là thứ trong cốc nước đó.
Video đang HOT
Xong xuôi, Oanh về phòng nằm chờ đợi, khoảng 1 tiếng xong cô thấy Hùng lao ra ngoài trong tình trạng không mảnh vải che thân, chạy hộc tốc tới tủ lạnh tìm nước nhưng không có, cùng lúc đó cô nhắn cho anh một tin. “Thuốc hôm nay tốt không anh, cô mà phục vụ nhân tình cho tốt vào nhé”. Lúc này Hùng mới vỡ lẽ, thảo nào nãy vui vẻ với bồ anh thấy mình phấn chấn đến lạ, hóa ra Oanh đã cho anh uống thuốc kích thích.
Chưa dừng được một lúc thì Hùng lại lên cơn ham muốn. Chỉ trong vòng 1tiếng tới đó, cô nhân tình của Hùng khóc lóc xin tha nhưng Hùng vẫn khí thế hùng hục. Cô ả kia có muốn trốn cũng không được. Họ cứ người lên kẻ van nài cho đến tận 3h sáng. Hùng mệt tã tời còn cô nhân tình cũng rệu rã không kém. Hôm sau cẩ hai phải đi viện cấp cứu vì quá sức.
Oanh cũng để lại lá đơn ly hôn rồi xách vali ra khỏi ngôi nhà đó. Tình yêu gần 10 năm cuối cùng cũng kết thúc theo cách đắng chát nhất. Với Oanh, cô tin nhất định mình cũng sẽ có hạnh phúc.
Theo Binhan/Phunutoday
Tình cờ gặp lại người yêu cũ trong đám tang mẹ của anh, tôi nhận ra 13 năm nay đã ôm hận mà sống không đành
Cuộc tương phùng với người yêu cũ thật sự đã đánh thức rất nhiều nỗi niềm trong tôi.
Em đã xây dựng gia đình được 13 năm và có một cháu trai, một cháu gái. Vợ chồng em rất nhiều năm nay sống không hề hạnh phúc. Anh hay rượu ché, chửi mắng, nhiếc móc e, thậm chí còn chửi mắng thậm tệ cả bố mẹ em.
Ngày mới lấy nhau, khi anh mắng chửi vậy, em cũng nói lại. Sau vợ chồng va chạm nhiều em thấy các con buồn nên mấy năm gần đây em không nói lại nữa, thích nói gì thì nói, làm gì thì làm. Vì vậy việc tâm sự, nói chuyện, san sẻ cùng nhau thưa thớt dần và giờ hai vợ chồng không còn muốn tâm sự cùng nhau nữa. Em có tâm sự với bạn em, bạn em bảo sao không khuyên bảo, góp ý nhẹ nhàng cho anh ấy thay đổi . Em cũng đã làm nhưng cũng không có biến chuyển gì.
Minh họa: Rizky Rizaldy.
Bây giờ anh còn đam mê âm thanh, suốt ngày bỏ mặc vợ con để đi nghe nhạc với bạn bè. Mọi công việc không hề quan tâm, hỏi han gì nữa. Hôm nào anh cũng đi đến 11h, 12h đêm mới về. Em khuyên bảo thế nào cũng không được. Em là phụ nữ mà 13 năm chung sống em cứ phải chịu đựng như vậy và cố sống với anh ấy chỉ vì muốn con cái có cả bố và mẹ.
Có 1 lần anh ấy uống rượu say về, chửi em, chửi bố mẹ em thậm tệ. Dù rất giận nhưng cứ nhìn con mọi suy nghĩ xấu xa trong em đều bị dập tắt ngay. Em sống nhờ niềm vui của 2 đứa con mang lại. Ngày nào cũng vậy, ba mẹ con ăn cơm rồi cười đùa với nhau. Nhiều lúc em nghĩ sống thế này liệu có đúng không? Em nghĩ rồi lại thôi và cứ cố gắng tiếp tục sống như thế. 13 năm bên nhau, chưa bao giờ anh ấy tặng em 1 món quà nhân ngày kỉ niệm. Em quen đến mức chẳng thấy buồn khi chứng kiến bạn bè nhận quà từ chồng nữa. Cuộc sống hôn nhân buồn là vậy, bản thân em cũng có rất nhiều cám dỗ nhưng chưa bao giờ em nghĩ bản thân sẽ thay lòng. Vì bản thân em nghĩ mình là người phụ nữ của gia đình.
Nhưng chị ơi bao nhiêu năm xa cách nhau, mới đây 4 tháng trước, em tình cờ gặp lại ngưòi yêu cũ tại đám tang mẹ anh ấy. Thấy anh buồn em có 1 vài lần gọi điện động viên anh. Rồi anh cứ vậy thỉnh thoảng gọi hỏi thăm em. Trước kia chúng em yêu nhau 8 năm thì chia tay. Tình yêu tuổi học trò rất nhiều ki niệm, nhưng khi em lấy chồng em đã cắt mọi liên lạc với anh ấy, cho dù đôi lần anh có gọi điện hỏi thăm nhưng em không hề nghe máy. Em xác định đã có gia đình và phải tự chịu trách nhiệm về con đường mình đã chọn cho dù nó quá nhiều chông gai.
Từ khi mẹ anh ấy mất, chúng em hay liên lạc với nhau hơn, em lại thấy trong lòng mình rung động. Mỗi tối, anh ấy gọi cho em đều hỏi chồng đâu thì vẫn là câu trả lời không có nhà. Nhiều ngày như vậy, anh ấy phần nào hiểu cuộc sống hôn nhân của em, anh ấy bảo thương em quá. Em biết anh còn yêu em rất nhiều. Mười mấy năm chia tay, anh ấy bảo chưa thể yêu ai vì còn yêu em lắm. Em nghe anh ấy nói vậy, lòng lại càng buồn và cảm thấy mình đã làm khổ anh. Em nghĩ tại sao một người có mình bên cạnh lại không vun đắp xây dựng cho cuộc sống tốt đẹp, còn một người không có hy vọng lại cứ mãi yêu?
Vì thế tình yêu trong em lại một lần nữa trỗi dậy. Em cứ nghĩ về anh ấy, muốn gặp anh ấy. Nhưng em lại sợ mọi người phát hiện thì sẽ như thế nào. Một phần, em muốn kết thúc với chồng để em tự do đến với anh ấy. Nhưng cái nào em cũng sợ. Em không biết nếu lúc nào đó, em chẳng may đi con đường sai trái bởi con tim em giờ nó như con sóng bão khó mà kiếm chế lâu được.
Em buồn quá chị cho em lời khuyên với. Em cảm ơn chị nhiều.
Chào bạn, lắng nghe tâm sự của bạn mà Hướng Dương cũng thấy thương bạn biết bao.
Đàn bà hơn nhau ở tấm chồng, nếu may mắn lấy được tấm chồng tốt thì chẳng bao giờ phải đứng giữa những lựa chọn trái lương tâm thế này. Hướng Dương rất hiểu và cảm thông với những dằn vặt đang diễn ra trong lòng bạn. Nhưng thật khó để đưa ra một quyết định dứt khoát, khi mà bạn đã quen với chịu đựng suốt 13 năm ròng rã, phải không?
Với những gì bạn chia sẻ, Hướng Dương nghĩ bạn là một người phụ nữ an toàn, muốn được an yên mà sống, không muốn ganh đua, không dám phá bỏ những rào cản, quy tắc. Ừ cũng đúng thôi, phụ nữ mà đã có con, ai chẳng muốn bình yên. Nhưng bạn ơi, phụ nữ không chỉ cần có bình yên, phụ nữ còn cần hạnh phúc. Bình yên sẽ là gì nếu như bạn cứ cố gồng lên ru ngủ mình trong một sự trốn tránh thực tại, không chịu đối mặt với những bất hạnh của mình?
13 năm là một con số quá kỷ lục cho một cuộc hôn nhân không như ý. Hướng Dương không chắc bạn bỏ chồng và đến với người yêu cũ có phải lựa chọn đúng không. Nhưng với cuộc hôn nhân hiện tại nếu hai bạn không tìm được tiếng nói chung, cũng không còn yên thương thì bạn có quyền được dừng mọi đau khổ ở đây. Sau đó, hãy dành cho mình một khoảng lặng để nhìn về những chuyện đã qua. Khi đã tĩnh tâm, lúc đó bạn sẽ có câu trả lời cho chính mình. Đôi khi nếu gặp một người đàn ông đủ thương mình, họ sẽ khiến mình một lần dám sống, bạn ạ.
Thương thật nhiều và mong bạn mạnh mẽ hơn. Thân thương!
Theo Afamily
Chê bạn trai nghèo tôi dùng mọi thủ đoạn lấy bằng được trai giàu, đến ngày cưới mới ngã ngửa khi anh bước vào... Toàn bộ quan khách ở đó đều ngước lên nhìn anh, mọi thứ trước mắt tôi tối sầm và sụp đổ, tôi chẳng thể ngờ mình lại có thể gặp lại anh trong hoàn cảnh éo le thế này. Những ngày này tôi đang rất rối bời. Thực sự đây là những thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi. Tôi vừa mới...