Đang mừng rỡ vì chồng mua cho lọ kem dưỡng da, tôi chế.t lặng khi đọc được 4 chữ mà anh nhắn cho cô bán hàng
3 năm trời ở nhà sinh cho anh hai đứa con rồi chăm lo cho lũ trẻ, tôi cứ tưởng anh phải trân trọng sự hy sinh của vợ mình lắm chứ.
Tôi và Huy kết hôn đúng tròn 3 năm. Ngày ấy, chúng tôi đến với nhau sau 4 năm yêu và tìm hiểu, cứ tưởng bằng ấy thời gian là đủ để cả hai hiểu được đối phương cần gì. Nhưng không phải thế, thời gian sẽ làm cho con người ta thay đổi nhiều thứ.
Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi sinh con gái đầu lòng. Vì mẹ chồng tôi còn trẻ nên bà bảo thôi cứ đẻ liền 2 đứa, bà còn sức thì sẽ trông giúp hai vợ chồng đến khi lũ nhóc đi học. Nghe cũng hợp lý nên khi bé lớn 2 tuổ.i, tôi sinh luôn bé thứ hai, là một cậu con trai rất kháu khỉnh.
Tuy nhiên, 4 tháng sau thì bố chồng tôi phát hiện bị ung thư. Mẹ chồng phải về chăm sóc cho ông. Hai vợ chồng không có ai giúp đỡ, thuê người giúp việc vừa tốn kém lại không yên tâm. Cuối cùng, cả hai bàn nhau để tôi ở nhà chăm con, không đi làm nữa.
Những ai đã làm mẹ sẽ hiểu, việc chăm sóc 2 đứ.a tr.ẻ vất vả và mệt mỏi đến thế nào. Chưa kể, 2 đứ.a tr.ẻ nhà tôi lại khó nết, cứ thay nhau quấy khóc, quậy phá, mè nheo, lắm lúc bực mình quá chỉ biết tủi thân ngồi khóc vì không dỗ được con.
Khổ sở là vậy nhưng chồng tôi cũng nào có biết, anh cứ nghĩ việc chăm con đơn giản. Chả vậy mà có những hôm anh đi làm về, cơm chưa kịp xong là anh cáu. Đã vậy nhưng Huy chẳng bao giờ giúp đỡ, hỗ trợ tôi chút việc nhà, anh cho rằng tôi ở nhà chơi còn anh mới là người phải vất vả đi làm kiế.m tiề.n.
Suốt mấy năm trời quanh quẩn góc nhà, tôi từ một cô gái xinh xắn điệu đà nay trông già hơn cả chục tuổ.i. Chẳng còn mặn mà với tóc tai, váy vóc mà thực sự là cũng không còn thời gian cho mấy việc đó nữa. Lâu lắm rồi tôi cũng không biết cảm giác đi chơi, hẹn hò bạn bè là như thế nào. Thật ra tôi cũng thấy bình thường, mấy việc đó bây giờ chẳng quan trọng bằng việc các con có ngoan, khỏe, tăng cân đều đặn hay không.
Tôi như chế.t lặng khi đọc được 4 chữ anh nhắn cho người bán hàng: “Vợ anh xấu quá”. (Ảnh minh họa)
Hôm đó Huy đi làm về, đưa cho tôi một lọ kem dưỡng da rồi bảo tôi sử dụng nó. Tôi vui lắm, cũng lâu rồi chồng mới tặng quà cho mình, hóa ra anh cũng chu đáo, quan tâm vợ con ra phết.
Đến tối, Huy xem tivi ở phòng khách còn tôi chơi với các con trong phòng ngủ. 2 đứa đòi 2 chiếc điện thoại để xem nên tôi lấy máy chồng mở cho con xem, vừa hay lại có tin nhắn của người bán hàng cho chồng tôi gửi đến: “ Anh nhận được hàng chưa ạ, chị nhà có thích không anh? Có gì chị dùng rồi anh feedback lại cho em nhé“. Tôi cũng tò mò không biết chồng mình mua hàng online thì nói năng thế nào nên mở đoạn tin nhắn ra xem:
Video đang HOT
- “ Em ơi, em bán kem dưỡng trắng da à, có loại nào dùng xong thì xinh như em không, anh mua cho vợ, VỢ ANH XẤU QUÁ“.
- “ Anh vui tính thế, trong mắt chồng người vợ luôn đẹp nhất mà. Bên em có dòng sản phẩm này rất tốt, anh tham khảo xem nhé“.
- “ Không vợ anh xấu thật mà, trông như mẹ anh ấy, thử mua cho dùng xem có đỡ xấu không, loại này bao nhiêu tiề.n em?“.
…
Tôi chế.t lặng khi đọc những dòng tin nhắn của anh, 4 chữ “Vợ anh xấu quá” khiến tôi tổn thương vô cùng.
Năm xưa chính anh là người lúc nào cũng khen tôi xinh đẹp, vì ai mà hôm nay tôi ra nông nỗi này, không phải vì anh, vì các con, vì gia đình này hay sao?
Nước mắt tôi rơi lã chã khiến hai đứ.a tr.ẻ con cứ ngơ ngác nhìn mẹ. Lọ kem anh mua tôi cất định ném ra thùng rác nhưng thôi, tôi quyết định để đó, xem nó như một bài học, một động lực để thay đổi suy nghĩ. Phụ nữ trước tiên phải nghĩ cho mình cái đã!
Theo afamily.vn
Vợ mất 3 năm con gái vẫn luôn nói mẹ ở dưới gầm giường và sự thật nhói lòng
Nghe mẹ nói tôi cũng giật mình. Hôm sau tôi đã xin nghỉ cả ngày để có thể ở bên con. Đúng là hôm đó con có nói nhìn thấy mẹ ở dưới gầm giường và khóc ngặt lên đòi mẹ.Tôi hoảng hốt ngó xuống dưới gầm giường thì chợt hiểu ra mọi chuyện.
Tôi vẫn nghe thấy nhiều người nói rằng, cảm giác không được đáp lại tình cảm là thứ cảm giác tệ vô cùng. Có lẽ, đó là khi họ chưa biết đến thứ cảm giác tồi tệ hơn thế, đó là khi bạn thậm chí còn chẳng có cơ hội để nhìn thấy người mình yêu.
Phương là cô gái mà rất nhiều đứa con trai trong lớp cấp 3 của tôi từng thích. Cô ấy không quá xinh nhưng tính tình lại hết sức dễ chịu. Một chút cá tính, một chút tinh nghịch, một chút hài hước, Phương khiến trái tim của lũ con trai chúng tôi thổn thức chẳng yên.
Tất nhiên, hồi đó người Phương chọn không phải là tôi mà là cậu bạn lớp trưởng bàn bên. Chúng tôi, những đứa cùng thích Phương chỉ biết nhìn cô ấy từ xa rồi thầm tiếc.
Ảnh minh họa.
Những năm tháng cấp 3 rồi cũng qua đi, sau khi ra trường chúng tôi mỗi người mỗi ngả. Người thì lên thành phố học đại học, học nghề, người tiếp tục ở quê dựng vợ gả chồng hoặc chăn nuôi lợn gà cám bã. Tôi thì chọn con đường đi học nghề. Hơn ai hết, tôi hiểu sức lực của bản thân mình đến đâu.
Lũ bạn bè cấp 3 của tôi cũng ít liên lạc hơn với nhau sau khi ra trường. Tôi cũng không còn nghe ngóng thông tin nhiều về Phương, chỉ biết hai người họ chia tay một thời gian sau khi tốt nghiệp. 2 năm sau khi học nghề, tôi chẳng nghờ mình lại gặp Phương khi cô ấy mở một tiệm may gần nhà.
Chúng tôi gặp gỡ rồi trò chuyện nhiều hơn sau một thời gian không liên lạc với nhau. Phương vẫn xinh đẹp như ngày nào dù khuôn mặt có chút trải đời hơn.
Tôi và Phương gặp gỡ nhiều hơn. Chúng tôi trò chuyện về công việc, về cuộc sống và về những kỷ niệm đã qua. Khoảng 1 năm sau đó tôi có người bạn muốn kéo lên thành phố làm. Đó là cơ hội khá tốt nhưng tôi đã quyết định từ chối. Tôi còn gia đình ở đây và tôi cũng muốn được bên Phương nhiều hơn.
Từ tình bạn, chúng tôi chuyển sang tình yêu một cách rất tự nhiên và nhẹ nhàng. Hai gia đình ở gần nhà nhau, tuổ.i thì cũng đã cập kê nên đám cưới đã được tổ chức sau khi chính thức hẹn hò được khoảng một năm rưỡi.
Không lâu sau đám cưới, vợ tôi mang thai rồi sinh hạ được một b.é gá.i vô cùng đáng yêu. Tình cảm vợ chồng càng thêm gắn bó khi gia đình đón thêm thành viên mới. Nhìn vợ trải qua thời kỳ ốm nghén bầu bí rồi sinh nở, tôi càng thêm thương vợ nhiều hơn.
Có thêm tiếng cười, tiếng khóc của con trẻ, gia đình tôi cũng thêm nhiều cung bậc cảm xúc hơn. Đúng là có con mọn, bận thì bận thật nhưng không thể phủ nhận được niềm hạnh phúc khi được làm cha, làm mẹ.
Thế nhưng niềm hạnh phúc ấy chưa được bao lâu thì tôi nhận tin vợ bị ung thư khó có thể qua khỏi. Những ngày tháng đó là quãng thời gian khó quên nhất trong cuộc đời tôi. Dù đã cố gắng rất nhiều nhưng phép màu đã không xảy ra. Vợ tôi mất sau 7 tháng chống chọi với bệnh tật.
Vợ chồng ở với nhau chưa được bao lâu, con gái còn quá nhỏ, đã có lúc tôi cảm giác như mình bị mất phương hướng. Sau sự mất mát quá lớn đó, tôi lao vào công việc như một thằng điên. Tôi làm việc tối ngày, chỉ mong có thể thật bận để không còn thời gian rảnh suy nghĩ tới chuyện đau lòng kia.
Con còn nhỏ nên hàng ngày giờ đi làm tôi đều gửi con sang nhà mẹ rồi tối bà lại đưa con về. Hai bố con gặp nhau được một lúc thì lại đến giờ ngủ của con bé. Nhìn con thơ say giấc nồng, tôi thương con đến vô hạn. Giá như, giá như có một phép màu xảy ra, chúng tôi đã được tận hưởng cảm giác của một gia đình hạnh phúc.
Hôm đó, đột nhiên mẹ gọi điện cho tôi và nói con bé dạo này có những biểu hiện rất lạ. Con bé thường xuyên kêu rằng nhìn thấy mẹ nó ở dưới gầm giường.
Ảnh minh họa.
"Con bé hay nói thế một thời gian rồi nhưng mẹ nghĩ là trẻ con nói linh tinh, vả lại mẹ không muốn làm con suy nghĩ nhiều nên không nói chuyện. Nhưng gần đây con bé rất hay nói vậy và khóc đòi mẹ nên mẹ đành nói với con. Con thu xếp thời gian dành thêm cho nó con ạ".
Nghe mẹ nói tôi cũng giật mình. Hôm sau tôi đã xin nghỉ cả ngày để có thể ở bên con. Đúng là hôm đó con có nói nhìn thấy mẹ ở dưới gầm giường và khóc ngặt lên đòi mẹ. Tôi hoảng hốt ngó xuống dưới gầm giường thì chợt hiểu ra mọi chuyện.
Đó là tấm hình chụp cả gia đình trước khi vợ tôi mất. Suốt một thời gian lâu sau khi vợ mất, tôi đã ôm tấm hình ấy hằng đêm và chẳng thể nào ngủ được vì nỗi nhớ quá lớn. Rồi đến khi tôi quyết định lao vào công việc để quên đi, có lẽ tôi đã làm rơi bức hình ấy xuống giường mà không nhớ.
Ôm con vào lòng, tôi vỗ về rồi thủ thỉ với con. Chiều hôm đó tôi đã đưa con đi chơi rồi mua một chiếc khung ảnh thật đẹp để lòng bức ảnh đó vào. Có lẽ, ở một nơi nào đó trên trời, Phương vẫn luôn dõi theo và phù hộ cho hai bố con tôi.
Theo eva.vn
Bị mẹ chồng và chồng cùng hùa vào hắt hủi Tôi va chông kêt hôn sau 2 năm yêu đương, khi đó chông tôi tư mơ công ty riêng, lam ăn tương đôi thuân lơi. Công ty chinh la ươc mơ, la tâm huyêt ca đơi nên anh luôn bân rôn vơi công viêc. Sau khi cươi, tôi ơ nha, lo toan viêc nha, chăm soc anh đê anh yên tâm lo cho...