Đang mang thai vẫn bị chồng và mẹ chồng đẩy ngã
Nhớ con quá tôi mang đồ vào thăm con nhưng chồng và mẹ chồng không cho bế, đẩy tôi ngã hai lần. Sau đó thản nhiên gọi điện cho bố chồng nói tôi đánh bà rồi giờ nằm lăn ra ăn vạ.
Tôi 28 tuổi, đã lập gia đình được 3 năm, có một bé gái gần 2 tuổi, giờ mang bầu bé thứ hai được 6 tháng.Trước khi cưới, tôi có rất nhiều người theo đuổi và cũng khá tự tin rằng sau này sẽ sống tốt trong gia đình nhà chồng. Thực tế lại không phải vậy, gia đình chồng không khá giả lắm vì bố mẹ chồng chỉ làm ruộng, tôi không quan trọng vấn đề đó vì từ trước đến giờ vẫn nghĩ bản thân sẽ phấn đấu bằng khả năng của mình là chính.
Bố chồng là người gia trưởng và cực kỳ tiết kiệm, những gì ông nói luôn đúng, dù sai vợ con không được phép nói lại. Ông là người cầm kinh tế, việc chợ búa một tay ông lo, mẹ chồng từ trước đến giờ đều nhất mực nghe lời ông, tuy nhiên bà là người không biết nói những lời hay ý phải, toàn nói bậy, nói tục. Ngày mới bước chân về làm dâu tôi thật sự thấy sốc và bị khủng hoảng mất một thời gian dài. Lúc mang bầu bé lớn do không hòa hợp được nên vợ chồng tôi đã chuyển xuống gần công ty chồng ở trọ. Chuyển xuống được 3 hôm, do chưa quen người, quen môi trường và đang mang bầu được 3 tháng nên tôi không xin được việc. Bố mẹ chồng biết thế mắng tôi là đồ ăn bám, phá hoại. Sau đó, với sự giúp đỡ của bố mẹ đẻ, tôi đã thuê lại một cửa hàng quần áo để buôn bán qua ngày.
Khi biết tin bố mẹ chồng rất khó chịu vì sợ tôi làm ăn thua lỗ sẽ ảnh hưởng đến ông bà. Chồng đi làm công nhân nên cũng không giúp đỡ được nhiều, cứ cuối tuần được nghỉ ông bà lại gọi điện báo về quê có việc (thực tế chẳng có việc gì quan trọng). Tôi toàn phải một mình đi lấy hàng, vác hàng. Mặc dù rất giận nhưng toi vẫn nhịn để cho gia đình êm ấm. Gần ngày sinh, mọi người khuyên nên về nhà chồng để ông bà nội ngoại tiện chăm cháu (haigia đình cũng gần nhau). Nghe lời mọi người tôi chuyển nhượng cửa hàng về quê, toàn bộ số tiền làm được tôi đưa cho chồng để nhờ bố chồng gửi ngân hàng vì biết ông rất nặng về vật chất. Tiền ăn uống trong thời gian nằm cữ tôi đều chủ động bảo chồng đưa cho ông bà để ông bà không phải lo và để cho dễ sống.
Video đang HOT
Thời gian nghỉ ở nhà chăm con ông bà vẫn so sánh tôi không được 18 triệu tiền chế độ nghỉ sản như mấy chị hàng xóm. Biết thân phận nên tôi vẫn hỗ trợ bố mẹ chồng việc đồng áng. Khi con được 5 tháng, bố mẹ chồng bắt tôi đi làm chứ không cho ở nhà trông con nữa. Tháng lương đầu tiên tôi đã biếu ông bà tiền tiêu vặt và còn lại lo chi tiêu trong gia đình. Sau đó tôi và chồng đã thống nhất lương của tôi sẽ dùng để chi tiêu cho cả gia đình, còn lương của chồng để tiết kiệm. Có buổi tôi đi làm về muộn gần 9h bố chồng chửi “mày đi làm gì mà giờ này mới về”, còn mẹ chồng khóa cửa không cho vào nhà, trong khi con gái đẻ của bố mẹ cũng tăng ca đến 9,10 h tối. Tôi vừa khóc vừa gọi điện cho chồng (chồng làm ca đêm không ở nhà). Hôm sau mọi người coi như không có chuyện gì, còn tôi cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm và tình cảm với bố mẹ chồng không còn được như trước .
Chồng tôi không lô đề, cờ bạc, rất chăm chỉ, chịu khó nhưng an phận và không có chính kiến, nhất mực nghe lời bố mẹ. Rất nhiều lần bố mẹ chồng mắng nhưng anh mặc kệ tôi và thường xuyên lảng tránh, bỏ đi khi tôi và bố mẹ anh xảy ra mâu thuẫn. Cách đây 3 tháng, bố mẹ chồng không trông con cho tôi đi làm, thường xuyên bảo tôi nay xin nghỉ, mai xin nghỉ để ở nhà trông con. Tôi nói với chồng nhưng anh chỉ im lặng, ở luôn dưới công ty không về nhà mấy ngày liền. Uất ức quá tôi bỏ đi thuê nhà ở riêng, khi về đón con thì nhà chồng không cho đón.
Cảm thấy không tiếp tục sống như thế này trong khi bản thân còn đang bụng mang dạ chửa nên tôi đã để con lại nhà chồng và về nhà mẹ đẻ ở. Thời gian đầu cứ cách một ngày tôi lại vào thăm con, được mọt thời gian thì gia đình chồng và chồng không cho thăm, liên tục chửi bới, xúc phạm tôi và bố mẹ tôi. Sau đó còn đi nói xấu, bịa chuyện, bôi nhọ danh dự bố mẹ đẻ tôi. Hôm trước, nhớ con quá tôi mang đồ vào thăm con nhưng chồng và mẹ chồng không cho bế con, đẩy tôi ngã hai lần ra sân, sau đó thản nhiên gọi điện cho bố chồng nói rằng tôi vào đánh bà rồi giờ đang nằm lăn ra ăn vạ. Đến giờ phút này tôi vẫn còn thấy sợ, thương con nhưng không biết có nên trở về ngôi nhà đó nữa không. Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi đang rất đau khổ.
Theo iBlog
Cưới được 3 tháng, chồng thản nhiên gọi vợ là "mày"
Chồng thản nhiên gọi bằng mày sau khoảng 3 tháng cưới nhau. Nếu giờ tôi ly hôn, người ta có nghĩ tôi dại quá không?
Tôi vốn không phải là người đòi hỏi quá cao hay khắt khe với chồng. Có những chuyện người khác coi là mục tiêu cao nhưng tôi lại không đặt nặng. Tôi chưa bao giờ bắt những ngày sinh nhật, ngày lễ, ngày tết, anh phải quà cáp đắt đỏ cho tôi. Thậm chí những ngày như vậy tôi chỉ cần anh dành thời gian bên mình, tôi sẽ nấu cho anh vài món ăn ngon, hai đứa ở nhà xem một bộ phim là đủ.
Nhưng hôm nay, khi nghe chồng gọi vợ là mày chỉ mới khoảng 3 tháng sau khi kết hôn, tôi đã thực sự tính tới chuyện ly hôn. Có những cái vượt quá ngưỡng chịu đựng của tôi dù với người khác nó lại chỉ là điều nhỏ nhặt.
Chúng tôi yêu nhau khoảng gần 2 năm thì chính thức đi tới hôn nhân. Trong con mắt của tôi, anh là người không lãng mạn nhưng sống nghiêm túc, có trách nhiệm với gia đình. Khi còn yêu, có đôi khi tôi cũng tủi thân một chút vì anh hơi vô tâm. Nhưng bù lại, sự trưởng thành, đĩnh đạc của anh làm tôi yên tâm rằng mình đã lựa chọn đúng đắn người chồng cho tương lai.
Sau khi cưới, chúng tôi được dọn ra ở riêng. Không phải sống cùng nhà chồng tôi nghĩ cũng là một điều dễ dàng hơn phần nào cho hai vợ chồng. Nhưng thực tế không giống như tôi nghĩ.
Công việc của tôi cũng bận rộn, hôm nào tan làm về tới nhà cũng gần 8h. Mặc dù tôi không muốn như vậy nhưng tính chất công việc cũng không có cách nào khác cả. Cũng chỉ bận rộn một vài tháng cuối năm chứ không phải lúc nào cũng vậy. Mà có ai bỏ được công việc đâu, nên tôi đành phải cố gắng.
Về nhà muộn, tôi lao vào nấu cơm nhưng cũng không thể nào kịp so với anh được. Anh về sớm hơn, chỉ ngồi chờ cơm. Tôi không trách anh không phụ giúp mình vì tôi biết anh cũng rất mệt, công việc của anh còn vất vả hơn tôi. Thế nhưng tôi thực sự buồn khi chồng không thông cảm cho nỗi khó khăn của mình.
Hôm ấy tôi về nhà, anh thản nhiên bực bội ném vào mặt tôi câu nói: "Ngày nào mày cũng về muộn thế này, định để tao chết đói à? Tao đi làm về cần có cơm ăn mà cứ phải chầu trực tới đêm không được miếng vào mồm thế này thì chịu saonổi". Anh tức tối đi ra khỏi nhà để ăn quán. Tôi rơi túi đồ xuống nền nhà, nước mắt trào ra và cảm thấy căm phẫn.
Tôi đâu có phải là ô sin, chỉ ăn lương và ở nhà nấu cơm? Có thể đồng lương tôi mang về không nhiều như chồng nhưng tôi cũng đang phải san sẻ gánh nặng kinh tế với chồng. Hơn nữa chúng tôi mới chỉ vừa cưới 3 tháng, cuộc sống vợ chồng son mới bắt đầu mà anh gọi tôi bằng mày, xưng tao như ông chủ với con ở...
Tôi khóc và bỏ về nhà ngoại 1 tuần trời. Mẹ tôi nói đàn ông nóng giận như thế thôi bỏ qua, vợ chồng mới cưới còn chưa hiểu nhau, cũng đừng chấp lời nói mà ảnh hưởng tới hạnh phúc. Mẹ tôi là mẫu người truyền thống nên tôi hiểu vì sao bà quan niệm thế. Nhưng quả thật trong lòng tôi cảm thấy sợ. Tôi sợ đấy là con người với bản chất vũ phu cộc cằn của anh, tôi sợ đấy mới chỉ là mở đầu.
Tôi phải làm gì đây?
Theo Khám phá
Bị gia đình nhà chồng đuổi ra khỏi nhà ngay sau khi chồng mất Giờ mỗi ngày tôi chỉ biết khóc và trách gia đình chồng không thương hai đứa cháu nội còn quá nhỏ đã bị mất cha. Vào năm 2003 em chồng tôi ở bên Mỹ về Việt Nam chơi, ở tại nhà vợ chồng tôi, nhìn thấy nhà nhỏ lại ở trong hẻm nên bảo vợ chồng tôi tìm ngôi nhà khác, em sẽ...