Đang mang bầu tôi vẫn còn bị chồng đánh
Chồng tôi gằn giọng lên quát “mày im đi, không phải việc của mày”. Kế đó anh giơ tay tát tôi một cái trời giáng…
Tôi và anh quen nhau do giới thiệu của một người bạn. Mọi người cứ vun vén ghép chúng tôi thành đôi chứ thực tình tôi không yêu gì anh. Qua lại với nhau một thời gian do tuổi tác cũng đã cao, cái tuổi nó đuổi xuân đi. Con gái có thì nên khi anh đặt vấn đề hỏi cưới tôi đã đồng ý mặc dù chưa hiểu nhiều về anh.
Cưới nhau được một thời gian, khi hai vợ chồng đi bên nhau mọi người nhìn vào vẫn nghĩ rằng chúng tôi hạnh phúc, như đôi trai tài gái sắc. Chồng tôi bản chất là một người yêu vợ, đam mê lao động, luôn sống hết mình vì công việc.
Anh là một người đàn ông chững chạc không bài bạc, chè thuốc cũng không, khoản gái gú, lăng nhăng cũng chẳng bao giờ biết đến. Nhìn bề ngoài chồng luôn là mẫu người lý tưởng mà rất nhiều cô gái mong muốn. Ngoài ra anh còn là một người đàn ông ga lăng, đẹp trai, gia đình cũng khá giả.
Bố mẹ anh mở công ty riêng, bản thân anh cũng đã học xong thạc sỹ và hiện giờ đang làm giảng viên tại một trường đại học. Nhưng người đời vẫn nói ” ở trong chăn mới biết chăn có rận” quả không sai.
Cưới nhau một thời gian tôi phát hiện ra chồng là một người cục cằn, thô lỗ, nóng tính, gia trưởng. Bình thường thì hiền lành là thế, một khi đã nóng lên thì trông anh chẳng khác gì một con thứ dữ. Những lúc nóng giận không kiềm chế được bản thân là anh lại đánh mắng tôi thậm tệ.
Đôi khi cũng chẳng vì lý do gì hết, chỉ là nhìn tôi thấy ngứa mắt là anh cũng nện cho một trận. Bị chồng đánh rất nhiều lần, đến lỗi giờ tôi cũng chẳng nhớ được lần gần nhất là lần thứ bao nhiêu nữa.
Video đang HOT
Sau một năm chung sống, khi tôi đang mang bầu tháng thứ 8 sắp đến ngày sinh. Mẹ chồng và chồng tranh luận, bàn tính việc tôi sẽ đẻ ở đâu, bệnh viện huyện hay lên bệnh viện phụ sản? Mẹ chồng muốn tôi sinh ở bệnh viện huyện cho gần nhà, trong khi chồng lại muốn lên bệnh viện phụ sản cho yên tâm.
Hai người lời qua tiếng lại, cãi cọ khiến không khí căng thẳng. Thấy vậy tôi mới nói nhỏ khuyên chồng nên nhường mẹ tý. Thế mà chồng tôi gằn giọng lên quát “mày im đi, không phải việc của mày”. Kế đó anh giơ tay tát tôi một cái trời giáng.
Thực tình tôi cảm thấy đau khổ, ức chế rất nhiều chỉ vì câu chuyện chẳng đâu vô đâu mà chồng lỡ đánh tôi trong khi tôi đang bụng mang dạ chửa. Giờ đây tôi thất vọng vô cùng, anh đánh tôi do tôi sai trái còn đỡ tức. Đằng này anh bất chấp việc tôi đang mang bầu anh vẫn không tha.
Anh làm thế nhỡ xảy ra chuyện gì với con tôi thì có ân hận cả đời cũng không bao giờ bù đắp được. Nhiều lúc suy nghĩ tôi muốn kết thúc cuộc hôn nhân địa ngục này nhưng rồi nghĩ cho con nên đành cắn răng chịu đựng. Liệu sự nhẫn nhìn của tôi có làm anh thay đổi?
Theo Đất Việt
Đau đớn khi bị chồng đánh ngay trên bàn đẻ
Những ngày chị mang thai, anh không đánh chị nữa nhưng mắng chửi thì vẫn có. Chị đều nghĩ đến con mà bỏ qua.
Ngày lấy nhau, anh thề thốt, hứa hẹn đủ điều sẽ cho chị cuộc sống tốt đẹp, sẽ trân trọng và yêu thương chị suốt đời. Vậy mà không, chỉ 4 năm mà lời hứa của anh đã như gió thoảng, chẳng còn đọng lại chút gì. Áp lực công việc, áp lực tiền nong khiến anh trở nên cục tính và dễ nổi nóng. Anh đánh mắng chị như cơm bữa, nhiều khi vì những lý do rất nhỏ. Chị dù uất ức vẫn gắng nhịn, chị không muốn đánh mất gia đình này.
Hôn nhân rất khác lúc yêu, ngày ấy chị có thể tự tin mà nói rằng nếu sau này anh đối xử không tốt với chị, chị sẽ bỏ anh ngay lập tức. Nhưng giờ bị anh đối xử tệ bạc thật chị vẫn không thể dứt ra được. Đơn giản là vị chị sắp làm mẹ.
Khi biết mình thai chị đã vui sướng đến nhảy cẫng lên. Dù biết rằng như thế đồng nghĩa với việc gia đình sẽ phải thêm một khoản chi tiêu không nhỏ chị vẫn hạnh phúc vô cùng. Con cái là của trời cho, sao chị có thể không vui được cơ chứ? Trái với thái độ hồ hởi của chị, anh lại khá lạnh lùng. Điều đó làm chị chạnh lòng như chị tin khi con sinh ra rồi, anh chỉ cần nhìn thấy nó là cũng sẽ hạnh phúc như chị.
(ảnh minh họa)
Suốt 9 tháng mang thai, chị vẫn đi làm, vẫn làm việc nhà, vẫn như con thoi với bao việc khác trên đời. May là con chị chắc thương mẹ, không hay quấy, đạp, chị cũng khỏe mạnh, tang cân đều đều dù không ăn uống tẩm bổ gì mấy. Những ngày chị mang thai, anh không đánh chị nữa nhưng mắng chửi thì vẫn có. Chị đều nghĩ đến con mà bỏ qua. Biết điều, mỗi lần thấy anh về mà có hơi men, chị đều lánh tạm lên căn gác xép chứa đồ cũ. Chị sẽ ngồi đó, mặc kệ anh có lèm bèm gì dưới nhà, thong thả đan cho con mũ len, áo len, khăn len.
Rồi cũng đến ngày chị trở dạ. Chị gọi điện báo anh đưa vào bệnh viện. Hình như anh đang đi nhậu đâu đó mãi không nghe máy. Chị đau quá, đành gọi taxi tự mình vào viện, trên đường thì gọi cho đồng nghiệp của anh nhờ báo.
Khi đang nằm vật vã trên giường thì anh vào, đỏ mặt tía tai, mặt bừng bừng tức giận. Vừa thấy chị, anh đã xông vào tát lấy tát để, liên tục mắng nhiếc:
- Cái con xúi quẩy ám quẻ này! Tao đang đi với đối tác mà sao mày dám làm loạn lên như thế? Mày có biết tao chờ bao lâu để được cất nhắc vào dự án này không? Giờ người ta bảo tao phải chăm vợ đẻ nên loại tao ra đấy. Mày cứ như này bảo sao mãi không khá lên được?
Chị đau đớn đến ngất đi. Người xung quanh bất bình lôi anh ra, đẩy anh ngã xuống đất:
- Sao lại có loại chồng khốn nạn vợ đau đẻ mà còn đánh vợ thế này được cơ chứ?
- Cái loại này chắc ở nhà vũ phu lắm đây!
- Em gái à, sao phải ở với cái loại này, chia tay đi thôi!
- Em à, em thương con thì bỏ quách thằng chồng này đi. Đừng để con nó phải xấu hổ khi có người cha như này.
(ảnh minh họa)
Chị hạ sinh thành công, con trai kháu khỉnh, bụ bẫm. Người cùng phòng chúc mừng chị hết lời. Chồng chị từ lúc bị người ta đánh thì bỏ đi đến giờ vẫn chưa quay lại. Chị tự mình lo tất cả, không muốn gọi ai bởi sẽ lại phải giải thích dài dòng. Một bác đi chăm con gái nhìn chị không nén nổi nước mắt:
- Cháu gái, việc gì phải khổ như vậy? Cuộc đời còn dài lắm, cháu còn có con trai nhỏ bên cạnh rồi, đừng sống một cách nín nhịn và chịu đựngnữa. Chồng thì cần thật đấy nhưng nếu không ra gì thì cũng vứt. Như bác đây, một mình bác nuôi 2 đứa con lớn khôn, giỏi giang có cần thằng đàn ông nào giúp đỡ đâu! Nghe bác, bỏ nó đi. Lấy nhầm thì cũng đã nhầm rồi nhưng vẫn còn cơ hội sửa sai. Phụ nữhơn nhau ở bản lĩnh dám buông dám bỏ cháu ạ.
Chị rơi nước mắt lã chã, nhìn con đang ngủ an yên trong vòng tay. Phải, từ nay chị sẽ sống cho mình, cho con, chị sẽ không vì điều gì mà chịu đựng đau khổ thêm nữa.
Theo Một Thế Giới
Muốn ly hôn vì bị chồng tát giữa siêu thị Chồng có thể chửi bới, dọa nạt, thậm chí tát tôi ở bất cứ nơi đông người. Tôi không thể tiếp tục sống và chịu đựng thêm được nữa... Ảnh minh họa Tôi và chồng cưới nhau được 8 năm, đã có 2 con nhỏ, chúng tôi quen nhau từ hồi đại học, ra trường 2 đứa hẹn hò và làm đám cưới...