Đang loay hoay dọn dẹp, tôi kinh hãi nhìn thấy vật lạ khiến vợ lắp bắp không nói lên lời
Hỏi mấy câu cô ấy không nói, tôi điên tiết ném quăng cái hộp vào người em và vật đó rơi trên sàn nhà nhìn thật ghê tởm.
Hai vợ chồng lấy nhau đã 2 năm trời nhưng chưa có con, nhiều lần đi khám bác sĩ thì được kết luận là bình thường:
- Vợ chồng cháu không phải lo lắng gì đâu, cứ bình tĩnh và thoải mái để dễ sinh con.
Nghe lời bác sĩ, chúng tôi sống thoải mái, lạc quan, thậm chí vợ tôi còn trêu trọc:
- Ôi, em mới có 2 năm chưa sinh con có thấm thía vào đâu khi mẹ anh cưới 9 năm sau mới sinh được 5 người con đấy thôi, còn chị của anh cũng mất 4 năm mới bắt đầu có con đấy. Có lẽ cái gen xấu của bố mẹ đã nhiễm vào anh rồi đấy.
Nghe vợ nói cũng có lý nên từ đó, vợ chồng tôi mới thực sự tìm được lí do để mà sống thoải mái. Nhiều lúc ngẫm vợ chồng son cũng thấy sướng, đi đâu cũng thoải mái chẳng vướng bận chuyện con cái như mấy thằng bạn, những dịp lễ Tết thì bạn bè nhanh chóng về sum họp với vợ con còn tôi thì cùng vợ đi chơi hết nơi này đến nơi khác mà chẳng phải lo lắng bồng bế con cái. Nhưng đôi lúc trong nhà chỉ có hai vợ chồng cũng thấy trống trải, xót xa thấy thiếu tiếng khóc của con trẻ, tiếng quát ầm ĩ của bố mẹ. Đúng là cái gì cũng có giá của nó.
Đôi lúc trong nhà chỉ có hai vợ chồng cũng thấy trống trải, xót xa thấythiếu tiếng khóc của con trẻ, tiếng quát ầm ĩ của bố mẹ (Ảnh minh họa)
Tủ quần áo của hai vợ chồng ngày càng chật chội, nhiều lúc nhắc em cho bớt đi nhưng vợ chẳng biết cái nào tôi dùng được và cái nào không dùng được, nên nhân lúc vợ làm món ăn ngon cho hai vợ chồng, ngồi chẳng biết làm gì tôi lôi ra một đống quần áo không mặc để cho mấy người hay đi quyên góp từ thiện.
Đang loay hoay dọn dẹp, tôi nhìn thấy một cái hộp rất lạ liền mở ra xem thì kinh hãi khi nhìn thấy vật gì mà giống như dương vật nằm lọt thỏm trong đó. Tức giận gọi vợ đến để hỏi:
- Đây là hộp gì vậy em?
Video đang HOT
Vợ lắp bắp, tay run cầm cập không nói lên lời, hỏi mấy câu cô ấy không nói tôi điên tiết ném quăng cái hộp vào người em và vật đó rơi văng trên sàn nhà nhìn thật ghê tởm. Tôi tự hỏi, tự trả lời:
- Cô không nói tôi cũng tự hiểu được khi nhìn thái độ và sắc mặt thay đổi của cô. Thảo nào dạo này mỗi lần quan hệ, cô lại kêu đau rát đủ chỗ, đi khám bác sĩ thì lại bị viêm nhiễm âm đạo, vậy mà suốt ngày tra khảo chồng đi quan hệ với con nào rồi đổ bệnh cho vợ. Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng, chẳng nhẽ thằng đàn ông khỏe mạnh ngời ngời thế này lại không đủ khả năng đáp ứng như cầu của cô sao?
- Anh im đi, đừng hạ nhục em nữa, anh hãy xem lại bản thân mình xem đã xứng đáng là một người chồng tốt chưa. Người đâu mà vừa lâm trận đã hùng hục như con trâu điên xong việc lăn ra ngủ, chẳng để ý gì đến tâm trạng của vợ thế nào cả.
- Vậy hóa ra là nhu cầu của cô cao quá tôi không đáp ứng đủ sao, vậy bây giờ hãy nằm ra để tôi trả nợ kẻo cô lại đi tìm đến cái của quý giả tạo này, biết đâu nó chính là nguyên nhân gây viêm nhiễm ảnh hưởng đến việc có con.
Nói rồi tôi lao vào em mặc cho em ra sức giẫy giụa, nhưng tôi không thể nào lên đỉnh được khi nghĩ đến vật ghê tởm vợ đang sử dụng mỗi ngày. Bất lực hất vợ ra, mặt rầu rĩ hỏi:
Vợ lắp bắp, tay run cầm cập không nói lên lời, hỏi mấy câu cô ấy không nói tôi điên tiếtném quăng cái hộp vào người em và vật đó rơi văng trên sàn nhà nhìn thật ghê tởm(Ảnh minh họa)
- Thế em sử dụng vật này khi nào?
- Thì sau mỗi lần quan hệ xong anh lăn ra ngủ, em cảm thấy khó chịu, bứt rứt trong người nên đành dùng nó để cắt đứt cơn thèm khát.
- Vậy từ nay em có định dùng nó nữa không?
- Cũng còn tùy vào khả năng của anh.
- Thế em không định có con sao?
- Em muốn cả hai.
- Nếu em nói thế thì chúng ta li dị thôi, anh không thể đáp ứng được nhu cầu quá cao của vợ và cũng không thể chấp nhận một người vợ chỉ vì ham muốn tình dục mà đánh đổi quyền có con được.
- Tùy anh thôi, em cũng mệt mỏi phải sống với người chồng yếu sinh lý lắm rồi, lúc nào trong người em cũng bức xúc, khó chịu, có lẽ chia tay là giải pháp tốt nhất cho hai đứa dù sao chúng ta cũng chưa vướng bận con cái.
Dù còn yêu em lắm nhưng tôi đành phải ký vào đơn li dị để giải phóng tự do cho em đi tìm người thỏa mãn dục vọng. Nhìn vợ khuất bóng mà lòng tôi buồn khôn siết khi nghĩ đến cảnh lại phải bắt tay làm lại cuộc đời.
Theo GĐVN
Lắp bắp không nói lên lời khi thấy chồng và cô hàng xóm đang....
Tôi đi làm về thay đồ rồi hí hửng đi tìm chồng con. Tôi nghĩ chắc họ đang ở bên nhà Ngân. Tôi nhẹ nhàng mở cửa vào thì như chết trân khi thấy họ đang...
Tôi và chồng kết hôn đến nay đã được 4 năm, chúng tôi có với nhau 1 cậu bé trai kháu khỉnh đáng yêu. Từ ngày có gia đình cả hai đều cố gắng tiết kiệm, tích góp để có thể mua một căn hộ chung cư và sau 3 năm chúng tôi đã làm được.
Cuộc sống gia đình tôi khá hạnh phúc và dễ chịu. Chồng tôi đi làm về vẫn hay vào bếp giúp vợ nấu ăn. Con trai chúng tôi cũng rất ngoan ngoãn. Tôi thấy mãn nguyện với những gì mình hiện có. Giờ đây vợ chồng không cần thuê mướn nhà trọ nữa nên bố mẹ hai bên cũng yên tâm, thỉnh thoảng ông bà lại lên chơi và thăm cháu.
Tôi vẫn thầm cảm ơn người chồng của mình vì anh đã luôn cố gắng để cho mẹ con tôi cuộc sống tốt nhất. Tôi sống trong cái hạnh phúc mà mình luôn tự hào và trân trọng. Tôi tin tưởng chồng tuyệt đối và chưa bao giờ nghĩ anh sẽ có người khác.
Cạnh nhà tôi có Ngân, cô ấy mới chuyển đến căn hộ bên cạnh. Tôi xem Ngân như em gái vì cô ấy ít hơn tôi 3 tuổi đã vậy Ngân cũng hay mua quà cho con của tôi. Chồng cô ấy đi làm xa nên hai vợ chồng vẫn kế hoạch chưa có con. Vì thế, Ngân thường xuyên qua nhà chúng tôi chơi và quấn quýt với bé Bi nhà tôi.
Nhiều hôm thấy cô ấy đi làm về muộn lại ăn cơm 1 mình nên tôi gọi cô ấy qua ăn cùng. Cứ thế hai gia đình ngày một thân thiết hơn. Cho đến 1 ngày, hôm đó tôi đi làm về muộn. Theo dự định tầm 11 giờ tôi mới về đến nhà nhưng lúc công ty đang liên hoan thì cô bạn của tôi bị đau bụng nên tôi đèo cô ấy về rồi về nhà luôn.
Vừa về tới nhà thì chẳng thấy bố con đâu. Tôi thay quần áo và nghĩ bụng chắc họ ở bên nhà Ngân. Tôi định qua đó chơi rồi bế con về cho nó ngủ. Ai ngờ lúc tôi vừa bước vào đã thấy cậu con trai ngủ trên thảm ngon lành còn chồng tôi và Ngân đang ôm hôn nhau ngấu nghiến. Tôi như chết đứng lại chỗ. Miệng lắp bắp không thốt nên lời. Họ ôm hôn nhau say mê đến mức không biết tôi đứng trước mặt. Chồng tôi còn luồn tay định cởi áo cô ta ra. Tôi lấy điện thoại lên chụp vài kiểu rồi khi không chịu đựng được nữa tôi hét lên:
- Hai người đang làm cái quái gì vậy?
Họ giật mình buông nhau ra ú ớ và mặt cắt không ra máu khi nhìn thấy tôi. Tôi đến và tát cho Ngân mấy cái.
- Đồ đàn bà khốn nạn, mày dám dụ dỗ chồng tao sao?
- Còn anh hãy ở đây luôn với cô ta đừng bước chân vào nhà tôi nữa. Tôi kinh tởm hai người.
Tôi gào thét lên trong đau đớn, giờ tôi cũng không nhớ nổi tôi đã mắng chửi họ những gì nữa. Tôi bế con về mặc kệ họ van xin giải thích. Tôi đóng rầm cửa lại rồi khóc. Đến bây giờ khi nghĩ lại cảnh đó tôi vẫn thấy run rẩy và lòng hận thù dâng lên. "Sao họ có thể làm như vậy với tôi chứ? Tại sao?". Mấy ngày nay vợ chồng tôi chiến tranh lạnh, cô hàng xóm cũng tránh gặp mặt tôi. Đêm hôm đó cô ta cầu xin tôi tha thứ và đừng nói với chồng cô ta. Mấy ngày qua tôi sống trong đau đớn và dằn vặt. Tôi cảm giác không thở nổi. Tại sao họ lại phản bội tôi cơ chứ. Tôi đã rất yêu quí và tin tưởng họ.
Tôi thực sự không biết nên làm như thế nào nữa. Chúng tôi là hàng xóm và chồng tôi với cô ta có tình ý với nhau nghĩ đến thôi tôi cũng chỉ muốn điên lên rồi. Tôi nên sống thế nào đây? Liệu tôi có nên cho chồng cô ta biết mọi chuyện hay không? Dù sao cô ta cũng chưa có con nếu tôi nói ra chắc cuộc sống của cô ta cũng sẽ thành địa ngục. Thú thực tôi rất hận, đau khổ và muốn họ biến cho khuất mắt tôi nhưng một phần nào đó tôi cũng không nỡ phanh phui mọi chuyện. Xin hãy cho tôi lời khuyên, tôi nên làm gì đây?
Theo mot the gioi
Lấy chồng bằng tuổi lại thêm thói gia trưởng, vô tâm đời tôi như trong bể khổ Quan niệm "cùng tuổi nằm duỗi mà ăn" của thời xưa có lẽ không còn đúng với nhiều gia đình hiện đại, thậm chí còn là gánh nặng đối với những người phụ nữ. Tôi và anh yêu nhau hơn 1 năm rồi kết hôn. Khi đó cả 2 vẫn hai bàn tay trắng. Chúng tôi học cùng trường đại học, cùng ra...