Dâng hiến cho tình đầu trước ngày cưới
Bỗng dưng trong Lan có cái khao khát được dâng hiến, được dành trọn vẹn những gì tốt đẹp nhất cho người mình yêu. Lan như không còn chút ý thức nào về người chồng sắp cưới, chỉ còn biết đến cảm xúc trong lòng mà Lan cho rằng đó là tình yêu.
Càng gần đến ngày cưới thì Lan lại càng có cảm giác chán nản và mệt mỏi, bực tức khó chịu vô cớ trong người. Lâm, chồng sắp cưới của Lan là một người đàn ông hiền lành, ít nói, chín chắn và thành đạt. Ở công ty, anh là sếp của Lan, luôn chứng tỏ được khả năng lãnh đạo và uy quyền nhưng ra ngoài thì anh lại chiều chuộng Lan hết mực, hết sức quan tâm và chu đáo. Lan từ nhỏ đã được bố mẹ nuông chiều nên tính cách có phần kiêu ngạo, ít biết quan tâm đến người khác, thường hay thờ ơ và hờ hững với mọi thứ xung quanh mình, kể cả là tình yêu của Lâm.
Lan thường che giấu cảm xúc của mình, sống lý trí và ít ham muốn, chỉ có một mục đích sống duy nhất là làm vừa lòng bố mẹ của mình. Lan đến với Lâm trong cảm giác như đang làm một nghĩa vụ không hơn không kém dù rằng không hề có ai ép buộc Lan, bố mẹ Lan luôn để cho Lan được tự do tìm kiếm tình yêu của mình. Tự Lan bắt mình phải yêu Lâm, phải làm người yêu tốt của Lâm bởi tự Lan biết rằng Lâm là người tốt, yêu mình thật lòng và có một tương lai sáng lạng, yêu Lâm chắc chắn Lan sẽ có được cuộc sống đầy đủ và bình yên. Ở Lâm, Lan chỉ tìm thấy một sự khâm phục đến tuyệt đối, và Lan cho rằng đó cũng là một loại của tình yêu. Chỉ đến khi đám cưới đến gần, thấy một sự ràng buộc và trách nhiệm, Lan không có cảm giác hạnh phúc như mong đợi mà trong lòng dâng lên một nỗi buồn vô hạn.
Thời còn là sinh viên, Lan được nhiều người theo đuổi nhưng chưa rung động với ai. Lan đem lòng thương thầm Cường, là bạn học chung lớp. Cường là sinh viên tỉnh lẻ, nhà nghèo, học vấn và bề ngoài cũng không có gì nổi bật. Nhưng Cường lại tỏ ra rất lạnh lùng, không hề để ý đến Lan. Điều đó khiến cho sự kiêu kì trong Lan tan vỡ, Lan lại càng muốn cố gắng chinh phục Cường. Nhưng càng cố gắng gần Cường thì Cường lại càng nhút nhát lẩn tránh. Mối tình đầu đơn phương của Lan đủ làm Lan nản lòng và cảm thấy đau khổ để không dám dành tình cảm cho người khác. Lan chọn Lâm theo tư tưởng “chọn người yêu mình hơn người mình yêu”.
Nghĩ về những ngày xưa, khao khát yêu thương của Lan bỗng nhiên sống dậy một cách mãnh liệt, Lan khao khát được sống là chính mình, với cảm xúc thực của mình. Lan lái xe hơn 100km đến công ty Cường đang làm việc để gặp Cường cho thỏa ước vọng thời con gái. Ngồi đối diện với Cường, tim Lan lại đập mạnh như thời còn là sinh viên, cảm giác trong tim như vỡ òa khiến Lan xúc động không thể nói thành lời. Lan bối rối và ngượng ngùng như thể lần đầu tiên đứng trước một người con trai. Lan ngầm nghĩ tới Lâm, bên Lâm, Lan chưa từng có cảm giác này.
Lan muốn làm chính mình nhưng lại để đánh mất mình… (Ảnh minh họa)
Bây giờ Cường đã không còn nhút nhát như ngày xưa, Cường nhìn Lan và mỉm cười trìu mến với đôi mắt tỏ rõ sự khó hiểu. Lan tuyệt đối không nhắc đến chuyện mình sắp kết hôn và Lâm. Chỉ nhắc đến chuyện ngày xưa và dò hỏi về cuộc sống hiện tại của Cường. Biết Cường đã từng có người yêu nhưng nay đã chia tay, lòng Lan vui đến lạ.
Video đang HOT
Họ bên nhau tới muộn, Lan không thể về nên đành thuê phòng khách sạn ngủ lại. Nhưng khi Cường vừa trở về nhà, thì Lan lại nhớ Cường và gọi Cường tới khách sạn mình nghỉ.
Lan chủ động nắm tay Cường, thổ lộ chuyện tình cảm ngày xưa và hôn lên má Cường rồi chủ động ôm lấy Cường. Cường có ý đẩy ra thì Lan lại càng xiết chặt lấy. Bỗng dưng trong Lan có cái khao khát được dâng hiến, được dành trọn vẹn những gì tốt đẹp nhất cho người mình yêu. Lan như không còn chút ý thức nào về người chồng sắp cưới, chỉ còn biết đến cảm xúc trong lòng mà Lan cho rằng đó là tình yêu. Cường càng đẩy ra thì Lan lại càng cuồng nhiệt, đến khi người đàn ông trong Cường làm chủ thì chuyện gì phải đến cũng đã đến.
Xong xuôi, Cường trở dậy mặc quần áo trong cái nhìn ngơ ngác của Lan. Cường ngồi xuống giường, rút một điếu thuốc ra hút và chậm rãi nói:
- Anh đã từng tiếc nuối khi không đón nhận em.
Lan định mở lời thì Cường lại nói tiếp bằng giọng nói trầm buồn:
- Anh đã mơ ước được cưới em làm vợ. Trong mắt anh, em đã luôn là cô gái đoan trang và hiền thục. Nhưng anh không ngờ… em… chỉ như thế này thôi sao?
Cường đứng dậy bước ra không ngoái đầu lại, chỉ nói thêm một câu cuối cùng.
- Anh không mong sẽ được gặp lại em lần nữa. Vĩnh biệt em.
Cường ra ngoài mà Lan vẫn ngồi im như hóa đá, một lát mới định thần lại được những chuyện đã xảy ra. Lan gào thét lên và khóc tức tưởi, nước mắt dàn dụa. Điện thoại bất ngờ reo lên. Lâm đang gọi… Lan gục xuống, chỉ muốn chết quách cho xong. Phải sống làm sao đây? Muốn làm chính mình thì lại đánh mất mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Kết cục của tình yêu sinh viên
Nhìn em cười nói leo lên chiếc xe hơi sang trọng của người đàn ông khác, lòng tôi đau nhói, xót xa, chỉ còn biết trách bản thân mình yếu đuối, kém cỏi...
Tôi và em quen và yêu nhau khi đang còn là sinh viên năm hai của một trường đại học. Cả hai chúng tôi đều là mối tình đầu của nhau. Tình yêu thuở học trò thật trong sáng, không chút toan tính, vụ lợi. Em cũng tình nguyện ở bên tôi khi hai đứa vẫn còn sống tằn tiệm với những đồng trợ cấp bố mẹ gửi lên. Cả tháng dành dụm có khi chúng tôi mới đi ăn ở ngoài một lần, còn bình thường toàn chọn những nơi công cộng ít tốn kém để hẹn hò. Em cũng hiểu và thông cảm cho tôi, vẫn vui vẻ ở bên tôi không một lời than trách.
Ảnh minh họa. Nguồn: internet.
Đôi khi ở trong phòng các cô bạn của em lại nhận được những món quà đắt tiền như mĩ phẩm, trang sức, em cũng có chút hờn ghen và tủi thân. Em tỏ thái độ vùng vằng với tôi nhưng em chỉ giận được một lúc, chỉ cần tôi ở bên an ủi và chòng ghẹo cho em hết buồn là em sẽ quên ngay, sẽ lại tíu tít như con chim sẻ.
Tôi yêu em cũng bởi tính trẻ con và hay nhõng nhẽo khóc nhè của em. Những lúc ấy tôi thấy mình như có trách nhiệm phải chở che cho em, và tôi cũng hiểu rằng em yêu tôi nên mới như vậy. Em cũng đã khích lệ động viên tôi rất nhiều. Tôi cũng hứa với bản thân mình và với em sẽ cố học thật giỏi để khi ra trường có thể kiếm được một công việc tốt với thu nhập cao để mang lại cho em hạnh phúc như những người con gái khác.
Em cũng đã hứa sẽ ở bên tôi, cùng tôi cố gắng phấn đấu cho một tương lai tốt đẹp của hai đứa.
Dù có những giận hờn vô cớ hay những trách móc vụn vặt, chúng tôi lại trở về bên nhau, yêu thương nồng đượm như thuở ban đầu. Ba năm trôi qua với những kỉ niệm vui buồn, sớm tối bên nhau.
Rồi chúng tôi ra trường, đi làm. Trụ lại thủ đô vốn là việc không dễ dàng gì với cả em và tôi. Chúng tôi đã mất hàng tháng trời để đi nộp hồ sơ xin việc ở khắp nơi. Nhưng nơi nào cũng đòi hỏi kinh nghiệm, thứ mà sinh viên như chúng tôi luôn thiếu. Phải mất một năm làm những công việc phụ trợ lặt vặt, tôi mới xin được vào làm ở một công ty phần mềm máy tính với mức lương khởi điểm cũng không phải là cao. Tôi vẫn không thể dẫn em đến những chỗ sang trọng hay tặng em những món quà đắt tiền. Em vẫn thầm ghen tị và so sánh tôi với người yêu của những cô bạn khác. Tôi rất buồn, chỉ biết cố gắng phấn đấu làm việc thật tốt để trông chờ được tăng lương.
Từ ngày đi làm, em cũng thay đổi nhiều, bắt đầu biết ăn diện và mặc váy. Trước đây còn sinh viên, em thường ăn mặc rất giản dị và không dùng mĩ phẩm. Nhưng bây giờ đã khác. Tôi thấy lo lắng khi xuất hiện những vệ tinh lởn vởn quanh em. Em thì vẫn vô tư cười nói với tất cả bọn họ khiến lòng tôi như có lửa đốt. Em bảo đó chỉ là những người bạn, và em nói chuyện với họ cũng chỉ là xã giao thôi, nhưng tôi không thấy yên tâm chút nào.
Rồi một buổi tối tôi đến phòng trọ của em như thường lệ. Nhưng khi gọi điện cho em, em nói không muốn gặp tôi, tôi hãy để cho em được yên tĩnh một mình, và bảo tôi hãy về đi. Tôi không hiểu đã có chuyện gì xảy ra nên bảo sẽ đợi đến khi em ra ngoài gặp tôi một lát rồi tôi sẽ về. Tôi đã ngồi đợi em hơn 3 tiếng đồng hồ trước cửa nhà đến khi xóm trọ đóng cửa mà em vẫn không chịu ra.
Tôi không biết em giận chuyện gì nhưng vẫn nhắn tin cho em nói tôi cần một lời giải thích, tại sao em lại cố tình tránh mặt tôi như vậy, tôi đã gây ra lỗi gì để em phải buồn?
Nhưng đáp trả tôi vẫn là sự im lặng đến đáng sợ.
Ngày hôm sau, tranh thủ giờ nghỉ trưa, tôi phóng xe đến chỗ em làm. Bất ngờ tôi nhìn thấy em đang leo lên chiếc xe hơi sang trọng của một người đàn ông xa lạ. Anh ta trông rất lịch lãm, chững chạc và có vẻ rất giàu có. Anh ta còn ân cần mở cửa xe cho em và hai người cười với nhau rất tình tứ.
Trái tim tôi tan nát, lặng người nhìn theo bóng em đang khuất dần xa. Có lẽ vì tôi không thể đem đến cho em cuộc sống xa hoa như em hằng ao ước nên em mới tránh mặt và muốn rời xa tôi. Mối tình đầu của chúng tôi chẳng lẽ đã đặt dấu chấm hết ở đây? Tôi đau đớn xót xa chỉ biết trách bản thân kém cỏi, không giàu có bằng người ta để níu chân người con gái mình yêu.
Theo VNN
Mất vợ sắp cưới vì tiếc tình cũ Đang lên kế hoạch cưới xin với người yêu, Tân (29 tuổi, Hà Nội) nhận được tin nhắn từ bạn gái cũ: &'Em đang chờ anh, không gặp em nhất định không về đâu'. Chẳng chút đắn đo, Tân nói dối: &'Có chuyện làm ăn gấp' rồi đi gặp người cũ ngay. 3 năm trước, Tân có mối tình đẹp với Mai nhưng...