Dâng hiến cho người ấy trước khi cưới người không yêu
Chỉ còn một tuần nữa là em sẽ làm vợ người đàn ông em không hề yêu. Lúc này trong đầu em chỉ muốn dâng hiến trọn vẹn đời con gái cho người đàn ông em yêu và yêu em.
Em và người ấy yêu nhau tính đến thời điểm này cũng đã hơn 4 năm rồi. Nhưng hơn 4 năm chúng em yêu nhau là hơn 4 năm chúng em phải gặp nhau trong sự lén lút ở bên ngoài. Cho dù chúng em ở cùng một khu phố, nhưng chưa bao giờ em dám bén mảng sang nhà anh chơi cũng như anh sang nhà em. Bởi vì chúng em tự biết rằng, nếu cứ nhất quyết công khai đến nhà nhau chơi thì bố mẹ em cũng như bố mẹ anh ấy chắc chắn sẽ nổi nóng và có những hành động không hay.
Lý do mà gia đình em phản đối gay gắt không cho anh yêu em là vì anh chỉ học hết phổ thông và đi học nghề trong khi em lại học đại học và là cô gái thông minh, nhanh nhẹn. Và còn ba anh là người hay chơi cờ bạc, bố mẹ em sợ anh cũng thế vì thói đời hay “rau nào sâu đấy”. Nhưng anh hơn em 4 tuổi và rất chững chạc, hiền lành, biết điều trong ứng xử và có công ăn việc làm ổn định. Ngày mới quen nhau, khi bắt gặp anh chở em đi đâu đó, bố em có thể sẵn sàng buông lời miệt thị anh, nói xấu anh và nói xấu cả gia đình anh không hề thương tiếc ngay chốn đông người.
Bố mẹ anh là người rất thương con trai mình, cứ thấy anh yêu em đằng đẵng và chịu bao lời xỉ vả từ gia đình em, họ cũng bắt đầu cấm cản anh yêu em. Mẹ anh từng nhiều lần gọi điện cho em và yêu cầu em hãy buông tha anh, hãy để cho anh có cơ hội đi tìm một người con gái khác.
Hai chúng em đã từng đấu tranh rất nhiều cho tình yêu của mình, nhưng rồi sự cấm cản của 2 bên gia đình quá quyết liệt làm 2 đứa rất mệt mỏi, chán nản. Nhiều lần vì sức ép của bố mẹ, em đã nói lời chia tay với anh. Tuy nhiên, lần nào, anh cũng rất vững vàng động viên em và nói sẽ cùng em vượt qua bất cứ khó khăn thử thách nào mà chẳng hề nao núng và bỏ cuộc giữa chừng. Anh bảo anh có thể đợi em bao lâu cũng được, đợi cho đến khi gia đình 2 bên nhà phải cho chúng em làm đám cưới.
Video đang HOT
Nhưng rồi, bố mẹ em liên tục gây sức ép cho em, nhất là bố em. Bố em đã bỏ nhà đi hẳn 1 tuần để ép em bỏ anh. Bố cũng đã dọa tự tử trước mặt cả nhà để ép em rời xa anh…Trước hoàn cảnh bên tình bên hiếu như thế, tất nhiên em đã hứa với mọi người trong nhà là em sẽ không bao giờ gặp anh nữa. Chị gái, anh trai, em trai em lúc trước cũng ủng hộ chuyện tình cảm của chúng em nhưng thấy bố mẹ em phản đối quá quyết liệt nên cũng luôn khuyên em bỏ anh và tìm một người đàn ông khác để yêu.
Trước những lúc tình hình căng thẳng, một vài lần anh đã cầu xin em cho anh đến nhà gặp bố mẹ em để cứu vãn tình hình. Anh đến, kiên nhẫn giải thích và quỳ xuống xin bố mẹ em cho phép được yêu em nhưng bố mẹ em không những không động lòng còn buông những lời miệt thị, chửi mắng anh thậm tệ. Một vài lần như thế đã diễn ra, nên em vì thương anh đã không cho anh đến nhà em nữa dù có chuyện gì xảy ra.
Hai đứa em chỉ lén lút gặp nhau ở bên ngoài đường. Một tuần cố gắng lắm chúng em cũng chỉ gặp nhau được 2-3 lần với nhiều lần nói dối nhà và được sự giúp đỡ của những người bạn. Anh luôn có ý thức giữ gìn trong trắng cho em vì anh rất thương và yêu em thật lòng. Nhiều lúc anh thương em phải buồn khổ nên đã rủ em đi đăng ký kết hôn (Anh năm nay 28 tuổi còn em cũng 24 tuổi) rồi đi đến một nơi thật xa để bắt đầu cuộc sống riêng của 2 đứa. Nhưng bố mẹ em cứ nhiều lần gây sức ép với em nên em không thể nghe theo lời anh được.
Mới đây, các cô chú, các bác trong nhà thấy bố mẹ em phản đối anh kịch liệt như vậy nên họp gia đình và ra sức khuyên can bố mẹ em. Nhưng bố mẹ em vẫn bảo thủ không cho em được yêu anh. Bố mẹ em còn nói, nếu em vẫn nhất quyết yêu và cưới anh, bố mẹ em sẽ chết để em phải ân hận cả đời. Em đã quá mệt mỏi, đã quá buồn chán và không còn thiết tha nghĩ tới chuyện gì nữa. Em đã nói lời dứt khoát chia tay với anh trong nước mắt. Tất nhiên, anh không nghe và anh bảo vẫn chờ đợi em đến cùng.
Tháng trước, vì muốn anh dứt khoát tình cảm với người yêu, vì không muốn để anh phải lãng phí thời gian chờ đợi em thêm nữa trong khi em không biết anh sẽ còn phải đợi em trong bao lâu với tình hình căng thẳng thế này nên em đã đồng ý sẽ làm đám cưới với một người con trai em không hề yêu.
Người đàn ông này hơn em 2 tuổi và có họ hàng với nhà bác ruột của em. Em và anh ấy cũng biết nhau từ khi em còn học phổ thông (vì anh thi thoảng rất hay đến nhà bác em chơi). Anh ấy cũng biết chuyện tình yêu của em nhưng anh vẫn muốn kết hôn với em. Anh bảo với em rằng: quá khứ của em thế nào không quan trọng với anh, chỉ cần hiện tại em chấm dứt quan hệ với bạn trai và bắt đầu cuộc sống mới với anh là được.
Chỉ còn đúng một tuần nữa là em sẽ phải làm vợ người đàn ông em không hề yêu. Lúc này đây trong đầu em chỉ có ý nghĩ muốn dâng hiến trọn vẹn đời con gái cho người đàn ông em đã, đang và sẽ yêu suốt cuộc đời này. Hôm qua sau gần 1 tuần tắt máy để không phải nghe những cuộc gọi điện thoại của anh em đã gọi cho anh và hẹn gặp.
Em muốn hẹn gặp anh lần cuối để nói những lời tạ từ cho một tình yêu đã không được kết thúc trọn vẹn. Em cũng muốn sẽ dâng hiến trọn đời con gái của em cho anh trước khi em đến làm vợ người đàn ông kia. Em chắc chắn sẽ không hối tiếc khi làm điều này dù cho sau khi lấy chồng cuộc sống của em có gặp bất hạnh đi chăng nữa. Có ai hiểu nỗi lòng tan nát, buồn chán và bất cần của em lúc này không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã mang tội với người con gái tôi không yêu
Hôm nay trong lòng còn bao ngổn ngang mối với nhiều mối tình, tôi quyết định vượt qua mặc cảm ngại ngần của một người con trai chẳng ra gì, một thằng con trai vì một chút men rượu say đã không làm chủ được mình mà cướp đi cái đáng quý nhất của một cô gái.
Quả thực đến giờ tôi cũng không biết mình đang suy nghĩ gì khi còn đang băn khoăn với ý nghĩ tôi nên cưới hay không nên cưới người con gái ấy, bản thân tôi cũng thấy mình là một kẻ tồi tệ. Tôi rất ân hận vì những gì đã gây ra.
Ảnh minh họa
Khi bên cạnh tôi còn có một người con gái mà tôi ngày đêm yêu thuơng hai chúng tôi yêu nhau và thương nhau đã hơn 4năm, tôi biết rằng người yêu tôi rất thương tôi và muốn lấy tôi làm chồng, nhưng những lần chúng tôi đi chơi chúng tôi thương gây nhau và thường hay to tiếng, nhưng rồi tôi cũng bỏ qua vì thật sự tôi rất yêu em. Có một lần đi chơi chúng đã gây nhau và nói lời chia tay, sau 1 tháng hai chúng tôi nói lời chia tay tôi đã gặp một người con gái mà tôi chỉ coi cô ấy là bạn bình thường rồi chúng tôi cũng thường xuyên đi chơi với nhau như hai người bạn.
Do nói chuyện rất tâm đầu ý hợp, nên 2 chúng tôi nhanh chóng trở nên thân thiết và coi nhau như hai người bạn thân, thậm chí ngay cả ba mẹ tôi cũng biết chúng tôi thân nhau đến thế nào. Họ còn động viên chúng tôi đến với nhau được thì tốt nhất. Nhưng thực sự giữa hai chúng tôi hoàn toàn là tình bạn trong sáng. Và rồi một ngày tôi thật sự rất buồn và nhớ đến người yêu, nhưng không làm sao để có thể điện thoại cho người tôi yêu đi chơi được tôi đành phải điện thoại cho người bạn đến cùng đi chơi, chúng tôi đã đến một quán nhậu, và cứ thế tôi chỉ biết uốn cùng cô ấy cho đến lúc mà cả hai chúng tôi điều say và sau đó tôi đã chở cô ấy vào một khách sạn ở cuối đường và... chúng tôi đã làm chuyện đó.
Khi tỉnh dậy, tôi giật mình phát hiện ra cô ấy và tôi cùng nằm trong tư thế không một mảnh vải che thân trên người. Tôi loáng thoáng nhớ lại mọi chuyện. Đêm qua, tôi đã làm một chuyện tày trời với cô ấy rồi. Tôi đã cướp đi cái quý giá nhất đời con gái của cô ấy. Còn cô ấy khi tỉnh dậy nhưng cũng thoáng hiểu mọi chuyện cô ấy chỉ ngồi khóc và ân hận nhưng cũng không hề buông lời trách cứ tôi.
Sau chuyện ấy tôi và cô ấy vẫn liên lạc với nhau bình thường, một hôm nghe cô ấy thông báo cảm thấy trong người khó chịu, tôi và cô ấy đã đi mua que thử về thử thai kết quả cô ấy đã mang bầu thật. Và cô ấy đã nói với tôi là bỏ hay giữ lại tôi cũng không biết trả lời thế nào, cũng ngại một điều là người anh trai của tôi vừa mới cưới hơn 1 tháng cô ấy cũng biết, vả lại giữa tôi và cô ấy lại là người có đạo, cho nên không thể giữ lại khi chúng tôi chưa đi học giáo lý, nên cô ấy đã nói tôi bỏ đi và tôi cũng đồng ý, thế nhưng bây giờ thật sự tôi không có tình cảm với cô ấy tí nào mà cô ây vẫn nói yêu tôi, bây giờ tôi không biết có nên cưới cô ấy không, mà người tôi yêu chỉ có một người con gái tôi đã quen 4 năm thôi, tôi yêu nhiều lắm.
Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên vì thực sự tôi cần phải ra quyết định gấp.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Không yêu mà vẫn ghen Đã chán người đó lắm lắm, nhưng khi chia tay rồi, thấy người ta vui vẻ bên người khác, mình lại khó chịu thế nào ấy. Trái tim có những cảm xúc thật lạ. Rõ ràng mình đã chán người đó lắm lắm, muốn chia tay lắm lắm, nhưng khi chia tay rồi, thấy người ta vui vẻ bên người khác, mình lại...