Đang định bán thận để kiếm tiền phẫu thuật cho con gái thì ngã quỵ khi biết danh tính…
Tôi hớt hải chạy ra hỏi thì cô thu ngân nói đúng là có người đã trả hết viện phí cho chúng tôi rồi. Nghe đọc tên người nộp tôi choáng váng suýt xỉu luôn tại chỗ.
ảnh minh họa
Khi viết ra những dòng này trong lòng tôi có xen lẫn rất nhiều cảm xúc lẫn lộn. Hạnh phúc có, biết ơn có, tội lỗi có… tất cả khiến tôi muốn nổ tung và mất phương hướng không biết mình nên làm gì.
Cách đây hơn 15 năm tôi kết hôn với 1 người phụ nữ, em tên là Hoa . Đó là 1 người vợ hiền lành cần mẫn đến tuyệt vời, nhưng khổ nỗi em không có học vấn và nhan sắc cũng bình thường, công việc chính của vợ tôi khi đó là bán rau ngoài chợ. Còn tôi có bằng cao đẳng nên được đi làm việc bàn giấy quần áo thẳng ly sạch sẽ hơn.
Vợ chồng sống với nhau khá hòa thuận, khi ấy chúng tôi có với nhau 1 cậu con trai kháu khỉnh. Nó là niềm hạnh phúc và tự hào của hai vợ chồng tôi. Nhưng khi con tôi mới được 3 tuổi thì cháu mất vì 1 lần về quê chơi, bị rơi xuống ao và chết đuối. Chúng tôi đã khổ sở vô cùng tận, vợ tôi dường như phát điên. Chẳng ai muốn làm ăn buôn bán gì nữa, vì cảm thấy không có động lực.
Nhưng rồi tôi động viên vợ sẽ sinh đứa khác nhưng khổ nổi cô ấy quá đau khổ và bác sĩ cũng nói cô ấy khó có thể sinh con lại. Mọi hi vọng như sụp đổ trước mắt chúng tôi. Tôi chán nản đâm ra hay uống rượu, đi làm về rất muốn. Cuộc sống gia đình dường như đảo lộn, khi nào say tôi lại lôi vợ ra chì chiết rằng tại cô ấy mà con tôi chết. Vợ bị dày vò nhiều đến gầy rộc.
Rồi hơn 2 năm sau tôi có bồ, lúc này tôi khao khát có đứa con mà cô bồ thì cũng nói sẽ sinh con cho tôi. Nên tôi nhất quyết sẽ ly hôn vợ, tôi bỏ rơi cô ấy khi cô ấy cần tôi nhất. Con mất nhà tan đời vợ tôi khốn khổ đến cực cùng, tôi cũng đau nhưng thứ tôi muốn khi đó là 1 đứa con. Tôi không muốn sống như thế này mãi, rồi cô bồ cũng có bầu thật.
Lúc này tôi đề nghị ly hôn, vợ tôi bình thản ký vào đơn như 1 người vô cảm nhưng tôi hiểu rõ cô ất rất đau khổ, mệt mỏi. Khi ấy vợ tôi không níu kéo gì, tôi thấy thương Hoa nhưng không biết làm gì hơn, có lẽ chúng tôi nên giải thoát cho nhau sớm có lẽ sẽ đỡ khổ. Vợ tôi dọn đi mang theo gánh rau của mình. Tôi hào hứng chào đón con ra đời, đó là 1 bé gái. Ngày ôm con trên tay tôi khóc như mưa, khóc vì hạnh phúc khóc vì nhớ cậu con trai bé bỏng xưa kia của mình.
Video đang HOT
Tôi lấy vợ mới đến nay đã được gần 5 năm, còn vợ cũ năm xưa dường như cô ấy biến mất hoàn toàn. Thỉnh thoảng tôi nghe bạn bè nói cô ấy hay đi chùa và làm từ thiện chứ cũng không đi bước nữa. Tôi nghe mà chua xót, nhiều lúc nằm ngủ nghĩ lại mọi chuyện tôi thấy thương cô ấy lắm, nhưng giờ mọi chuyện đã thành như thế này rồi thì đành chấp nhận.
Rồi gia đình của tôi lại gặp biến cố, con tôi bị bệnh tim cần được phẫu thuật. Gia sản của hai vợ chồng dường như cạn kiệt thật sự, đồng lương ba cọc ba đồng của tôi chẳng đủ để chi trả tiền ăn tiền nhà chứ chưa nói gì đến chuyện kiếm gần trăm triệu phẫu thuật cho con. Vợ mới của tôi khóc suốt, tôi khốn khổ vì đường con cái quá lận đận.
(Ảnh minh họa)
Khi bất lực kiệt quệ nhất tôi định bán thận để cứu con, thực sự tôi đã định làm như vậy. Cả đêm tôi đã suy nghĩ rất nhiều, hôm sau tôi định đến thăm con trước khi đi xét nghiệm sức khỏe để tiến hành kế hoạch bán thận thì vợ tôi mừng rỡ nói:
- Mình ơi, con mình được mổ rồi. Bác sĩ nói sẽ sắp xếp mổ hôm nay luôn, anh kiếm đâu ra tiền nộp viện phí vậy?
- Viện… viện phí sao? Em có nhầm lẫn gì không, anh đã kiếm được đồng nào đâu.
- Ơ nhưng rõ ràng cô y tá và bác sĩ vừa bảo với em mà. Anh hỏi lại xem sao?
Vợ tôi nói trong nước mắt. Tôi hớt hải chạy ra hỏi thì cô thu ngân nói đúng là có người đã trả hết viện phí cho chúng tôi rồi. Tôi xin tên người đã nộp thì cô ấy hơi lưỡng lự vì người nộp muốn dấu tên. Nhưng vì tôi tha thiết nên cô ấy nói người đã đóng tiền là chị Mai Hoa ạ.
Lúc này tôi đứng không vững chân quỵ ngã thực sự, đó chẳng phải tên vợ cũ tôi sao? Sao cô ấy lại biết chuyện vậy? Sao cô ấy lại ngốc nghếch đi làm điều đó hơn nữa vợ tôi lấy đã ra nhiều tiền như vậy chứ?
Tôi nợ cô ấy quá nhiều, tôi khiến vợ cũ tổn thương cả đời này không xóa nhòa hết vậy mà giờ lại nợ cô ấy món nợ lớn như này. Con tôi trải qua ca phẫu thuật thành công, giờ nó có thể vui chơi vui vẻ. Tôi tìm vợ cũ để cảm ơn nhưng cô ấy không chịu gặp. Cô ấy chỉ nhắn nhủ: “Chúc anh hạnh phúc, con gái anh thực sự rất đang yêu”.
Từng lời cô ấy nói khiến tôi xót xa day dứt vô cùng, con được cứu sống tôi không phải bán thận. Nhưng món nợ này e rằng sẽ khiến tôi phải ghi nhớ và day dứt suốt cuộc đời. Hoa à! Anh nợ em nhiều quá, cảm ơn và xin lỗi em về tất cả.
Theo blogtamsu
Tôi ngã quỵ khi phát hiện ra sự thật khủng khiếp đằng sau vết ố ở ga giường...
Đêm đó khi cô muốn gần gũi thì Nam lại kêu mệt. Anh chỉ hôn vợ 1 nụ hôn thật ngọt ngào rồi đi ngủ. Cả đêm Phương nghĩ ngợi chẳng tài nào chợp mắt nổi, vết ố trên ga giường lúc chiều cứ ám ảnh cô
ảnh minh họa
Tình yêu đến với Phương khá muộn, nhưng cô luôn tin và tự hào về người đàn ông ấy của mình. Nam - người đàn ông có vóc dáng cao ráo, khuôn mặt thư sinh trí thức đã dành cho cô 1 tình cảm rất đỗi chân thành nhất.
Họ đến với nhau khi cả hai đã từng có những mối tình đổ vỡ và bị tổn thương khá nhiều. Ở bên Nam, Phương thấy bình yêu và cô muốn gắn bó với người đàn ông ấy mãi mãi. Cũng chính vì thế mà đám cưới của họ diễn ra khi vừa quen nhau được hơn nửa năm. Bạn bè Phương những ai từng gặp Nam đều ủng hộ cuộc hôn nhân này vì thực sự anh ấy là 1 người đàn ông rất tuyệt.
Cuộc sống sau khi đám cưới của Phương diễn ra khá suôn sẻ, cô có 1 gia đình chồng tâm lý, 1 người chồng trí thức chăm chỉ. Sau hai năm phấn đấu họ đã mua được 1 căn hộ chung cư đẹp đẽ và có với nhau 1 cô công chúa xinh xắn. Phương mỉm cười mãn nguyện, với cô chỉ cần vậy là đủ, cô không mơ ước gì nhiều hơn.
Rồi thời gian trôi qua thấm thoắt đến nay đã được 7 năm, Phương và Nam không còn lãng mạn như trước nữa. Ai cũng có sự nghiệp để theo đuổi và có nhiều thứ phải lo toan, nhưng chung quy lại thì tất cả cũng chỉ vì gia đình. Phương giỏi giang thành đạt và trái tim cô luôn yêu chồng. Cô nghĩ anh cũng như vậy nên chẳng mấy khi nghi ngờ mảy may đề phòng.
Thời gian đó Phương phải qua Nhật công tác hơn 1 tháng mọi việc ở nhà Nam bảo cứ để anh lo. Cô yên tâm ra đi, nhưng rồi ngày về Phương chết lặng khi thấy giường ga nhàu nát, gối vứt khắp nơi, chồng và con đi đâu mất hút. Khi cô dọn dẹp thì thấy ga giường có vết ố đó, Phương đứng ngẩn người ra tự hỏi: "Chẳng lẽ khi mình đi xa chồng đã tự xử ư? Sao ga giường dính nhiều thứ đó vậy".
Càng nghĩ cô càng thấy rùng mình, vừa thấy cảm thông cho chồng. Nhưng đêm đó khi cô muốn gần gũi thì Nam lại kêu mệt. Anh chỉ hôn vợ 1 nụ hôn thật ngọt ngào rồi đi ngủ. Cả đêm Phương nghĩ ngợi chẳng tài nào chợp mắt nổi, vết ố trên ga giường lúc chiều cứ ám ảnh cô. Cô hỏi con thì cậu con trai bảo: "Mấy hôm mẹ đi bố đưa con về quê chơi với bà. Bố nói về quê nghỉ hè sẽ học hỏi được nhiều thứ mẹ ạ, hơn nữa bố bận nên không có ai chơi với con".
(Ảnh minh họa)
Phương nghe con nói xong càng lo sợ rằng anh sẽ đưa ai đến nhà để ngủ. Nhìn lại sàn nhà cô phát hiện ra có những sợi tóc vàng của con gái rơi vương vãi. Tim Phương dường như trở nên khó thở. Cô tự lẩm bẩm: "Không thể nào, anh ấy sẽ không làm vậy đâu".
Theo dõi 1 thời gian, cô run lẩy bẩy khi biết nghi ngờ của mình là sự thật. Nam đã ngoại tình và họ thường xuyên đi nhà nghỉ với nhau. Khi tận mắt chứng kiến cảnh đó Phương đứng chôn chân tại chỗ. Cô tự lẩm bẩm: "Sao có thể, mình đã sai ở đâu, sao anh ấy lại làm thế". Sau lần ấy là 1 chuỗi ngày bão tố đến với gia đình cô, điều mà Phương chưa bao giờ tưởng tượng nổi. Nam đã thay đổi, còn Phương thì quá sốc đau khổ và bối rối. Cô không biết nên bắt đầu sửa chữa từ đâu để giữ gia đình mình lại không bị đổ vỡ. Đã nhiều lần cô muốn ly hôn vì không chịu nổi được sự phản bội của chồng, nhưng vì con và vì tình yêu cô lại không thể. Thế mới nói trong tình yêu và hôn nhân phụ nữ luôn là người chịu nhiều thiệt thòi nhất.
Theo blogtamsu
Tôi muốn ngã quỵ khi phát hiện ra sự thật kinh khủng này Tôi không muốn tin vào mắt mình, chồng tôi đã lừa tôi suốt thời gian qua. Tôi là nhân viên bán hàng cho một cửa hàng đồ chơi, quần áo trẻ em ở chợ huyện, còn anh là lái xe tải chở hàng cho công ty kinh doanh thực phẩm. Chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà, cũng là đích tôn...