Đang ăn cơm, mẹ chồng chỉ nói 1 câu, con dâu dằn chén bảo không nuốt nổi rồi bỏ đi và cái kết
Có lẽ do vợ chồng tôi phúc mỏng nên chỉ có mỗi một đứa con trai. Chồng mất sớm, một tay tôi nuôi dạy con trai vất vả không lời nào kể xiết. Từ nhỏ đến lớn bao nhiêu yêu thương tôi dồn hết cho nó cả. Cuộc sống của hai mẹ con cứ thế bình yên trôi qua, rồi nó lập gia đình và sóng gió bắt đầu nổi lên từ đó.
Con dâu tôi là con nhà giàu có, nhà tôi thì mẹ góa con côi, kinh tế cũng thường. Gần ngày cưới con trai tôi về thỏ thẻ bảo sẽ mua một cây vàng để tôi trao con dâu trong ngày hôn lễ. Nó nói đó là ý của cô dâu muốn nhà gái “mát mặt”, cưới xong vàng sẽ trả lại cho tôi.
Ảnh minh họa
Tôi bảo mua một cây vàng không phải là việc không thể làm nhưng đó là việc không cần thiết. Nhà mình thế nào thì cứ thế ấy. Quan trọng là hai đứa yêu thương nhau là được. Không biết cậu con trai tôi nói thế nào mà hôm sau con dâu tương lai đến đưa cho tôi một chiếc lắc vàng nặng trĩu bảo “mẹ cầm lấy hôm nào cưới lên trao cho con nhé”.
Về nhà chồng, cậy mình là con nhà có t.iền, con dâu tôi bắt đầu thay hết hàng loạt đồ dùng trong nhà từ tủ lạnh, ti vi, bàn ghế mà không hề hỏi mẹ chồng lấy một câu. Hôm đó tôi có việc ra ngoài một ngày, bước vào nhà tưởng như mình bước nhầm nhà người khác.
Đến bữa cơm tôi nói với con dâu: “Nhà nào có gia phong nhà đó. Mẹ không biết con ở nhà con thế nào, nhưng về đây ít nhất còn mẹ, con muốn làm cái gì, thay đổi cái gì cũng nên hỏi mẹ một câu chứ không nên tùy tiện theo ý mình”. Con dâu tôi nghe xong liền nói: “Lần sau có chuyện gì không vừa ý mẹ nên nói trước bữa ăn hoặc sau bữa ăn, cả nhà cả ngày ăn chung một bữa cơm mà cứ phê bình với nhắc nhở thế này nuốt sao nổi”.
Nói xong nó đứng dậy đi về phòng. Con trai tôi cũng đứng dậy đi theo vợ, trước khi đi còn nói với tôi một câu: “Mẹ kệ vợ con đi, vợ con có sắm sửa cũng là cho cả nhà dùng, đồ cũ rồi thay thế đồ mới có gì là không tốt đâu mà mẹ khó chịu, trong khi t.iền là của cô ấy”.
Lúc đó giá mà tôi điếc có khi lại hay hơn việc nghe con trai mình nói thế. Tôi từng nhủ mình, nếu có con dâu tôi sẽ yêu thương nó như con mình, nhưng quả thật là tôi còn chưa kịp gần gũi nó đã thấy cách xa rồi.
Rồi con dâu có bầu, sinh con. Cái tính khí c.ao n.gạo bất chấp của nó dần dần tôi cũng chẳng muốn chấp nhặt nữa. Tôi già rồi, chỉ cần nó sinh cho tôi đứa cháu, bà cháu ở nhà thủ thỉ cùng nhau, chúng nó đi suốt ngày cũng được.
Trước ngày sinh nó đưa về một cô giúp việc, nói là để phục vụ nó trong thời gian sinh nở. Tôi thấy không cần thiết, nhưng biết tính con dâu nên tôi cũng chẳng nói làm gì. Con trai tôi thì tỏ vẻ vui mừng: “Sướng nhất mẹ nhé. Mẹ chỉ việc yên tâm mà ăn no ngủ say, không phải làm gì đâu nhé”. Là tôi biết, trước đó nó đã bàn với chồng nó, nó chê mẹ chồng già rồi, sợ chậm chạp, không vệ sinh, không sạch sẽ nó không yên tâm.
Thằng bé con khó tính, rất hay khóc, nhất là những khi nó gắt ngủ rất khó dỗ. Tôi nhớ hồi tôi nuôi con nhỏ không vất vả như thế, chỉ cần cho ăn no, đặt lên võng, đu đưa một chút là con ngủ. Tôi đi ra cửa hàng mua về một chiếc võng xếp, đặt cháu lên võng, đu đưa một lúc là nó thiu thiu ngủ ngay. Đúng lúc đó thì con dâu tôi ra ngoài về, thấy tôi đang đẩy võng nó hét lên: “Mẹ ơi, mẹ định g.iết cháu đấy à. Nó còn bé thế, não nó còn chưa ổn định, mẹ rung lắc thế nguy hiểm lắm đấy”.
Thấy con dâu lo sợ, tôi trấn an nó rằng hồi xưa chồng nó cũng nằm võng từ lúc mới sinh đến tận ba, bốn t.uổi mà có làm sao. Nó gắt tôi: “Khoa học nó cảnh báo thế thì là thế. Mẹ đừng có đưa ngày xưa của mẹ ra, thà không biết, biết rồi phải tránh đi chứ”.
Video đang HOT
Từ hôm đó thậm chí nó còn chẳng muốn cho tôi bế con, lúc nào cũng dặn cô giúp việc: “Tôi tin tưởng giao con cho chị, có việc gì thì chị chịu trách nhiệm đấy”.Từ ngày nhà có con dâu, tôi cảm giác mình như người thừa trong nhà. Ngày xưa tôi nuôi con, thấy con trai mình hiền lành, không chơi bời phá phách gì thì mừng thầm, giờ mới biết vì nó hiền thành ra nhu nhược, cái gì cũng “vợ con, vợ con”, vợ là nhất, vợ là trời, đúng nghĩa là một thằng “bám váy” vợ.
Hôm rồi, tôi nghe hai vợ chồng con trai tôi trò chuyện trong phòng:
Căn nhà này cũ quá rồi, hay là bán đi mua căn hộ chung cư. Bây giờ có nhiều căn hộ đẹp và tiện nghi lắm. Nếu mua bố mẹ em sẽ cho thêm t.iền.
Việc gì mình tự quyết được, chứ việc này thì phải hỏi ý kiến mẹ
Mẹ già rồi, con cái ở đâu thì mẹ theo đó chứ.
Thì biết thế, nhưng đây là căn nhà bố mẹ anh đã vất vả lắm mới có được, nó còn là nơi chứa đựng những kỉ niệm của gia đình anh. Chắc chắn là mẹ sẽ không đồng ý đâu.
Kỷ niệm là cái quái gì? Thế bà có giữ được mãi không? Có sống mãi mà ôm cái nhà này được không?
Tôi tức giận không thể nào kìm chế được. Tôi đẩy cửa vào và nói thẳng vào mặt hai đứa: “Chúng mày muốn ở chung cư thì đi mua chung cư mà ở. Nhà này là nhà của tao, tao có c.hết cũng c.hết trong nhà này”.
Cả đời tôi đã trải qua bao nhiêu khó khăn vất vả, tưởng về nhà có thể an hưởng t.uổi già bên con cháu, không ngờ đây mới chính là quãng đời tồi tệ nhất của tôi. Con trai thì nhu nhược không chính kiến, con dâu thì xấc xược, ngông cuồng. Còn tôi, tôi đã làm gì sai?
Theo Iblog
Con gái ngày nào cũng nói với mẹ già mất trí: 'Mẹ ơi, con có thai rồi'
Mẹ ơi, cuối cùng con cũng có thai rồi. Chắc chắn là nhờ thuốc của mẹ, nhờ công lao của mẹ đấy...
Mẹ cô là 1 người phụ nữ số khổ, sau khi lấy chồng vào năm 20 t.uổi, vì biết vợ không thể sinh con, ông đã thẳng chân đá vợ ra khỏi cửa. Từ đó, bà cũng sống cô độc 1 mình cho đến khi gặp đ.ứa b.é bị bỏ rơi thì mang về nuôi dưỡng y như con đẻ.
20 năm về trước, không biết ai đó biết bà không con cái mà để lại 1 đ.ứa b.é đỏ hỏn ngay trước cửa nhà. Bà luôn tự nhủ đó là trời cho bà để bù đắp cho những thứ ông trời đã lấy đi của bà.
Hình minh họa.
Từ ngày có đ.ứa t.rẻ, bà cụ vui mừng rạng rỡ hẳn, sống 1 mình và làm việc chăm chỉ toàn tâm toàn ý lo cho đứa con gái bé bỏng. Sau này, cô bé lớn lên không hề biết bà là mẹ nuôi, cô bé luôn nghĩ bố đã bỏ rơi mẹ con cô như lời mẹ nói. Cô bé thương mẹ 1 mình tần tảo nuôi con nên rất hiếu thảo với mẹ. Ngay cả khi quyết định lấy chồng, cô cũng cố ý chọn 1 người thật gần nhà để có thể chạy sang với mẹ bất cứ lúc nào.
Nhưng 3 năm sau khi cô gái cưới chồng, vẫn không thấy mang thai, mấy lần cô về nhà tâm sự với mẹ rằng mẹ chồng đã bắt đầu ghét cô ra mặt cà còn có ý định cưới vợ khác cho con trai bà. Lúc đó, bà buồn vô cùng, thậm chí còn hơn cả con gái vì cảm giác năm xưa mình vô sinh bị chồng và cả gia đình chồng ruồng bỏ cũng y như bây giờ con gái đang phải chịu đựng. Bà cầm tay con gái nói:
-Thế chồng con nói sao?
Cô gái lắc đầu:
-Anh ấy chẳng ý kiến gì cả. Vẫn đối xử với con rất tốt, nhưng lại không dám nói lại mẹ.
Bà mỉm cười:
- Các con vẫn còn trẻ, biết đâu vẫn còn cơ hội. Ngày mai mẹ sẽ dẫn con đi khám lần nữa.
-Vô ích thôi mẹ ạ, con đã khám 3 lần rồi, bác sĩ nói khỏe mạnh bình thường, cứ chờ thôi. Nhưng càng chờ lại càng mất.
(Ảnh minh họa)
Sau hôm nghe con gái than vãn, trong lòng bà luôn lo ngay ngáy, sợ con gái sẽ có số phận cơ cực như mình, sống cô quả đến già không ai bên cạnh. Vì vậy, suốt thời gian sau đó, bà chạy đông chạy tây dò la các phương pháp để dễ thụ thai và chữa bệnh hiếm muộn mặc dù con gái đã nói cô không bị bệnh gì cả. Cứ ở đâu mách có thầy thuốc giỏi là bà dẫn con gái đến chỗ đó. Từ đó, ngày nào bà cũng nấu thuốc mang sang cho con gái uống để mong con sớm có thai.
Thế nhưng 2 tháng sau, 1 lần đang bê bát thuốc sấp ngửa sang nhà con gái thì bà trượt chân ngã xuống ruộng. Sau đó, bác sĩ nói bà bị bệnh mất trí nhớ khiến cô con gái đau lòng vô cùng. Cũng từ khi bị mất trí, bà không nhớ tên bất cứ ai kể cả đứa con bà yêu thương nhất, cả ngày bà chỉ nhìn quanh, nghịch ngợm linh tinh, thỉnh thoảng mới nói 1 2 câu vô nghĩa, bà thậm chí không cười khi thấy con gái như mọi lần.
Sau khi mẹ xảy ra chuyện, cô gái cảm thấy vô cùng có lỗi với mẹ nên luôn tự dằn vặt mình. Sau đó cô xin chồng chuyển hẳn về nhà chăm sóc mẹ.
Thế nhưng ngay sau đó, 1 điều kỳ diệu đã xảy ra. Về nhà mẹ được 2 ngày thì cô gái phát hiện mình có thai, cô vội vã thông báo tin này cho gia đình chồng khiến họ vô cùng vui mừng. Cô nắm tay người mẹ mất trí rồi nói:
-Mẹ ơi, cuối cùng con cũng có thai rồi. Chắc chắn là nhờ thuốc của mẹ, nhờ công lao của mẹ đấy.
Bỗng nhiên vừa nghe thấy thế,bà cụ cười sảng khoái rồi vỗ tay liên tục:
-Có thai? Có thai? Hay quá, hay quá.
Thấy hành động đó của mẹ cô con gái ngạc nhiên vô cùng. Sau đó cô phát hiện ra mỗi lần nói đến chuyện "có thai" là mẹ lại cười rất tươi, và trong đôi mắt bà ánh lên sự hạnh phúc giống như bà có thể nhận thức được có thai là 1 chuyện đáng mừng.
Sau đó cô mời bác sĩ về khám cho mẹ, bác sĩ nói:
-Mẹ cháu vô sinh vậy nên chuyện có thai đối với bà ấy giống như phép màu, bây giờ tuy bị mất trí nhớ nhưng nỗi ám ảnh có con vẫn nằm sâu trong não bà ấy khiến mỗi khi nhắc đến lại tự động vui vẻ, phấn khởi. Hãy khiến bà ấy vui nhiều hơn, biết đâu lại có phép màu xuất hiện khiến mẹ cháu nhớ lại được mọi chuyện.
Cô gái nghe xong lời bác sĩ thì bàng hoàng nhận ra 1 sự thật đã được mẹ giấu kín mấy chục năm nay. Thì ra cô không phải con gái ruột của bà, nhưng bà lại đối với cô còn hơn m.áu mủ ruột rà.
Sau lần đó, cô gái mỗi ngày đều đặt tay mẹ vào bụng mình rồi nói:
-Mẹ ơi, con có thai rồi.
Và 10 lần như 1 nghe xong câu đó bà cụ lập tức cười tươi rói rồi vỗ tay. Việc làm của người con gái không thể giúp mẹ cô chữa khỏi căn bệnh mất trí t.uổi già, nhưng lại giúp bà sống những ngày vô cùng vui vẻ cho đến cuối đời.
Theo Thể thao và xã hội
Bí mật c.hết sững của anh chồng không chịu ăn cơm nhà, thường bảnh bao đi dự tiệc Khi Liên còn thắc mắc không hiểu chồng đang che giấu bí mật gì thì cô bạn thân làm ở trung tâm tiệc cưới bỗng gọi điện cho cô... Ảnh minh hoạ Liên và Quân mới cưới nhau 3 tháng nhưng Liên đã cảm thấy có điều gì đó bất thường ở người chồng của mình. Gần như trưa nào Quân cũng chải...