Đang ăn cơm, chồng tôi bỗng đề cập tới chuyện mẹ chồng bị liệt phải nằm một chỗ rồi tuyên bố một việc khiến tôi giật thót người vì sợ hãi
Tuyên bố như đinh đóng cột của chồng khiến tôi giật thót người vì sợ hãi. Tôi không bao giờ nghĩ anh lại bắt tôi phải làm việc này.
Tôi và mẹ chồng không hợp nhau ngay từ những ngày đầu chung sống. Tính tình mẹ chồng tôi khá cổ quái, tiết kiệm đến mức keo kiệt. Bà lại hay bắt bẻ, soi mói đủ điều. Từ việc cầm chổi quét nhà, lau dọn nhà tắm, tới việc phơi đồ đạc, nấu nướng, bà luôn tìm cách bắt bẻ tôi. Bà bắt bẻ đến mức tôi làm gì cũng nơm nớp lo sợ mình làm sai, mình làm còn vụng về. Bởi bà sẽ nói cho khắp xóm khắp làng biết thay vì chỉ nói trong gia đình.
Cuộc sống căng thẳng đến nỗi tôi đã bỏ nhà chồng đi khi đang mang thai 4 tháng. Chỉ vì ốm nghén, thường xuyên nôn mửa mà tôi bị mẹ chồng chửi sấp mặt bằng những ngôn từ nặng nề. Tủi thân, chán nản, bất mãn dồn nén bao lâu nay, tôi lấy xe đi một mạch về nhà mẹ đẻ và nhắn tin với chồng sẽ ly hôn.
Chồng tôi sợ mất vợ con nên về nhà tôi ở. Bố mẹ tôi thương con gái nên cho chúng tôi mảnh đất nhỏ. Bằng tiền dành dụm và cả tiền cưới, tôi cất được căn nhà nhỏ nhưng ấm cúng. Chúng tôi ở đây được 5 năm rồi.
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi sinh con ở bệnh viện. Ngày đó mẹ chồng tôi không hề xuống hỏi han lấy một tiếng. Bà còn đi rêu rao đó không phải là cháu bà, do chồng tôi ngu dại nên phải “đổ vỏ” cho người khác. Tôi giận khủng khiếp và tuyên bố với chồng sẽ không cho con nhận bà.
Thời gian này, tôi và con không hề về bên nhà ấy. Chồng tôi thì chạy qua chạy lại giữa hai nhà. Cách đây nửa năm, anh nói mẹ bị đột quỵ, giờ nằm một chỗ rồi. Tôi cười cười, coi như đó là phần nào quả báo bà phải gánh. Tôi cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ nuôi mẹ chồng bởi những gì bà đối xử với tôi quá cay nghiệt, tôi không thể quên được.
Video đang HOT
Tại sao phải là tôi chăm sóc bà sau bao nhiêu đau khổ bà đã gây ra. (Ảnh minh họa)
Nhưng mẹ tôi bảo nghe phong thanh bên nhà ấy chẳng ai chịu nuôi bà cả. Con dâu cả mà mẹ chồng tôi thương nhất giờ cũng đùn đẩy trách nhiệm, không chịu chăm sóc một bà cụ già, ăn uống tiểu tiện một chỗ. Mẹ tôi hỏi có khi nào chồng tôi sẽ đem mẹ về đây chăm không? Lúc đó tôi quả quyết rằng chắc chắn anh sẽ không làm thế. Bởi nửa năm nay anh chưa từng đề cập đến chuyện đó. Có mấy lần mẹ chồng tôi nhập viện, anh cũng tự chăm chứ không hề gọi tôi đến chăm.
Ấy thế mà chiều nay, khi đang ăn cơm, chồng tôi lại tuyên bố như đinh đóng cột: “Ngày mai sẽ đưa mẹ đến đây ở. Bên ấy không ai chịu chăm bà nữa hết”. Tôi giật thót người vì sợ hãi. Tôi bảo với chồng tôi không thích và tôi không có trách nhiệm phải chăm sóc bà.
Đáp lại, chồng tôi bực bội đập bàn đứng dậy mắng tôi là kẻ vô lương tâm, mẹ chồng đau bệnh bao lâu nay mà không chăm một ngày. Giờ bà nằm liệt một chỗ, chẳng ai chăm sóc mà tôi cũng nhẫn tâm bỏ mặc. Tôi tức đến phát khóc. Tại sao phải là tôi chăm sóc mẹ chồng sau bao nhiêu đau khổ bà đã gây ra? Hơn nữa lúc tôi cần bà nhất, bà có quan tâm đến tôi đâu? Vả lại đây là nhà tôi, tôi có quyền từ chối. Tôi có nên nói thẳng rồi yêu cầu chồng chọn vợ hoặc mẹ không?
T.H.A.N
Theo toquoc.vn
Lần nào cãi nhau, mẹ chồng cũng lên cơn đau tim, hôm ấy tôi quyết đứng khoanh tay rồi gọi một cú điện thoại khiến bà chừa hẳn
Lần đầu thấy bà ôm ngực tỏ vẻ đau đớn, tôi sợ hết hồn. Về sau càng ngày càng thấy bà "đau tim" nhiều hơn.
Về nhà chồng mấy năm nay, chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện sẽ cãi trả mẹ chồng. Không phải tôi muốn nói xấu bà, chỉ là mẹ chồng tôi rất quá đáng. Bình thường với tôi thì bà cay nghiệt, vậy mà đụng một chút là mẹ chồng tôi lại giả vờ như chính mình là người bị hại.
Ngay từ đầu, mẹ chồng đã không thích tôi làm con dâu của bà. Bà muốn chồng tôi lấy một người có học vấn cao, công việc ổn định và kiếm ra nhiều tiền. Trong khi tôi chỉ làm một nhân viên văn phòng bình thường. Đáng lẽ ngày ấy tôi đã chia tay chồng. Nhưng vì tình cảm của hai quá lớn nên chúng tôi đã quyết tâm phải cưới nhau bằng được. Sau này, mẹ chồng tôi sợ con trai có tuổi mà chưa kết hôn nên đành miễn cưỡng chấp nhận.
Từ ngày về làm dâu, tôi luôn tìm cách để mẹ chồng hài lòng. Chỉ là mẹ chồng tôi muốn làm khó con dâu. Tôi nhớ lần đầu mình và mẹ chồng mâu thuẫn, đó là khi mẹ chồng tôi mời người yêu cũ của con trai về nhà ăn cơm. Tôi đã nghe lời mẹ chồng, nấu cơm và làm tất cả những gì mà bà yêu cầu.
Nhưng vì tình cảm của hai quá lớn nên chúng tôi đã quyết tâm phải cưới nhau bằng được. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi khi cô ta về, bà lại trách móc và nói tôi tỏ thái độ không vui khi nhà có khách. Bực quá, tôi mới nói lại: "Mẹ ạ, mẹ thử nghĩ xem con có thể vui khi phục vụ người yêu cũ của chồng không?". Nghe tôi nói lại, mẹ chồng tru tréo lên và chửi tôi mất dạy. Vậy mà nhìn thấy chồng tôi về đến cửa, bà liền ôm tim rồi khóc: "Con mau về mà xem vợ con nó cãi mẹ đây này. Mẹ không thể sống được nữa".
Tôi không thể tin được là mẹ chồng có thể diễn giỏi như thế. Mới đó bà còn đứng chửi tôi như hát hay, vài giây sau đã ôm tim đau đớn như một người bị bệnh thật sự. Chồng tôi thì cuống quýt bảo vợ mang thuốc cho mẹ. Tôi mang thuốc ra đến nơi thì mẹ chồng thở dốc rồi bảo bà đỡ nhiều rồi. Sau lần ấy, tôi bị chồng chửi cho một trận vì làm bà lên cơn đau tim.
Đó là bài học mà tôi không thể quên được, từ bữa ấy, tôi cũng không đụng chạm gì đến mẹ chồng nữa. Nhiều khi mẹ chồng lớn tiếng, tôi cũng im cho qua chuyện vì sợ lặp lại quá khứ. Nhưng hôm nay, tôi buộc phải cãi nhau với mẹ chồng, tôi không thể chịu đựng được nữa.
Chuyện là mẹ chồng tôi có một tính rất xấu. Bà hay hôn vào miệng cháu trong khi đó bà vừa mới ăn cơm xong hoặc là sáng ngủ dậy còn chưa đánh răng. Tôi đã nói nhiều lần nhưng mẹ chồng không chịu nghe. Bà cứ bảo tôi chê bà bẩn thỉu, không muốn bà gần cháu.
Trong khi chồng tôi sốt sắng giục vợ vào lấy thuốc thì tôi khoanh tay gọi điện thoại cho xe cấp cứu. (Ảnh minh họa)
Bình thường tôi sẽ không nói gì, chỉ là hôm nay mẹ chồng tôi đang cảm cúm. Thế nhưng vừa ngủ dậy, bà đã vào phòng hôn cháu. Tôi góp ý thì mẹ chồng la lên, chửi con dâu miệt thị mẹ chồng. Lần này tôi không im nữa, tôi nói luôn: "Mẹ muốn nghĩ sao cũng được. Nhưng từ nay, con hy vọng mẹ sẽ không hôn miệng cháu nữa. Như thế rất mất vệ sinh và dễ lây nhiễm bệnh". Y như kịch bản cũ, vừa mới thấy chồng tôi vào phòng, mẹ chồng liền ôm tim rồi ngã ngửa ra sàn.
Trong khi chồng tôi sốt sắng giục vợ vào lấy thuốc thì tôi khoanh tay gọi điện thoại cho xe cấp cứu. Mặc dù sau đó, mẹ chồng và chồng tôi đều bảo bà đã khỏe nhưng chúng tôi vẫn phải trả tiền cho xe cấp cứu. Mẹ chồng tôi là người rất tiết kiệm, thấy tôi trả tiền, bà xót ruột lắm. Tôi tin chắc sau lần này, cho tiền bà cũng không dám giả ốm một lần nào nữa đâu.
Theo Helino
Con dâu và mẹ chồng chung một nỗi khổ "Người ta mẹ chồng nàng dâu xung khắc, em với mẹ hòa thuận là sai sao?" Tôi không nhịn nữa, tôi muốn cho chồng thấy chúng tôi quá ngán sự tính toán chi li của anh rồi. Điện thoại có tin nhắn: "Con gọi lại cho mẹ được không?", tôi vội đứng dậy đi ra ngoài, đồng thời nhấn nút gọi. Đầu dây...