Đang ân ái với người tình, bị mẹ vợ bắt tại trận
Đang say sưa bên cô tình nhân trẻ tại nhà riêng, anh c.hết điếng người khi thấy mẹ vợ đứng chình ình trước cửa, mặt đỏ phừng phừng.
Cuối năm, vợ sang Singapore công tác gần 1 tuần, anh như mở cờ trong bụng. Thay vì phải lén lút gặp cô bồ nhí xinh đẹp ở quán cà phê tối hay trong nhà nghỉ, anh đường đường dẫn về nhà vài ngày cho “thỏa nỗi nhớ mong”.
Chỉ có vài ngày trọn vẹn được ở bên người tình, anh mê muội lao vào cuộc tình vụng trộm quên mất trời đất. Còn gì sung sướng hơn khi cả ngày được nằm ôm cô bồ xinh đẹp, không phải lo nghĩ gì và đặc biệt không phải nghe vợ kêu ca khoản này, khoản nọ. Vợ đi nước ngoài nên cũng chẳng có ai gọi điện nhắc nhở hay kiểm tra nữa.
Thế mà, điều không thể ngờ đã xảy ra. Anh bị bắt tại trận đang quần quại trên giường với cô bồ trẻ. Mà người bắt quả tang không phải vợ anh mà là bà mẹ vợ ở dưới quê lên chơi.
Trong tư thế t.rần n.hư n.hộng, anh vừa xấu hổ, vừa lo sợ, thoáng chút hối hận. Còn cô gái kia thì cũng hoảng hốt không kém, vội mặc quần áo, hối hả ra về, bỏ mặc lại một mình anh đối diện với mẹ vợ.
Video đang HOT
Anh còn chưa biết sẽ phải ăn nói ra sao với mẹ vợ từ dưới quê lên về việc này thì bà toan đòi về. Anh phải nói hết nước hết cái bà mới đồng ý ngồi lại nghe anh giải thích. Mẹ vợ không c.hửi bới, hay l.ăng m.ạ gì về hành động đáng xấu hổ vừa rồi của anh nhưng mặt bà thất thần và buồn rười rượi. Anh biết, bà đang thương thương cho cô con gái duy nhất của mình, lo cho cái gia đình sắp tan hoang của con. Bà lên một thân một mình lận lội hàng trăm cây số lên chơi mà lại phải nhìn thấy những điều không đáng thấy.
Không còn cách nào khác, anh phải nói dối bà rằng cô gái kia chỉ là “cave”, quan hệ của anh với cô ta chỉ là “bóc bánh trả t.iền” cho nguôi ngoai những ngày xa vợ. Anh còn hứa sẽ không bao giờ gặp lại cô gái ấy hay bất cứ cô gái làng chơi nào nữa. Đàn ông ai chả có lúc này, lúc kia, nhưng vẫn một mực yêu thương vợ. Bà nghe anh nói cũng xuôi xuôi lòng, nhưng mặt vẫn còn buồn và lo lắng.
Bà bất ngờ rơm rớm nước mắt kể về những thiệt thòi của vợ anh từ bé tới lớn. Bà thương con gái, chỉ mong cô ấy gặp được người đàn ông tốt, chung thủy mà thôi. Tình thương của người mẹ làm anh càng thấy xấu hổ và nhục nhã làm sao. Nếu bà biết, ngoài vợ bà, anh còn ăn ở, yêu thương một người phụ nữ khác chắc bà sẽ không chịu nổi.
Bà suy nghĩ rất lâu rồi nói sẽ giữ kín chuyện này, không nói cho vợ anh biết với điều kiện anh phải thay đổi, làm người đàn ông có trách nhiệm và chung thủy tuyệt đối với vợ. Bà ra ở lại tới chiều rồi xách túi ra về không cho anh chở ra bến xe, còn anh vẫn còn đang quẩn quanh bao suy nghĩ. Liệu anh có chấm dứt được mối quan hệ với người con gái kia hay không? Liệu bà có thật sự giữ bí mật chuyện này và nếu như chẳng may vợ anh biết, mọi chuyện sẽ ra sao?
Theo afamily
Em vẫn đợi anh bên khung cửa ấy
Dẫu biết rằng người sẽ chẳng bao giờ tới nữa nhưng em vẫn cứ ngốc nghếch chờ.
Ngày hôm nay bầu trời mùa Đông ngập tràn ánh nắng, em ngồi bên quán cà phê quen thuộc và lại suy nghĩ miên man. Cuối tuần nên chẳng còn công việc bận rộn để cho em lấp đầy những khoảng trống. Ngay cả ly cà phê sữa thơm lừng, ấm nóng trước mặt cũng không đủ cuốn hút để lôi em ra khỏi những dòng suy nghĩ miên man. Em ngồi đây mà tâm hồn lại lạc về những miền xưa cũ, còn trí óc thì cứ vấn vương những kỷ niệm về một người đã quá xa xôi.
Chiều nay em vẫn ngồi thu mình bên khung cửa của quán cà phê cũ, chẳng biết đôi mắt đang ngóng chờ điều gì, chỉ biết rằng nó cứ hướng về phía chiều đang buông xuống ngoài kia. Em tự nhủ mình rằng đừng say sưa ngọn nắng ấy nữa và đừng cứ mãi nhớ về màu nắng nhạt của mùa Đông. Nhưng có thể vì những tia nắng của thời xưa cũ quá đỗi dịu dàng nên giờ đây em cứ mãi bị ám ảnh về nó chăng?!Ngày ấy em vẫn thường hỏi anh rằng: " Tại sao mùa Đông lại có nắng?". Anh chỉ cốc nhẹ vào đầu rồi cười vì sự ngây thơ, ngốc nghếch của cô bé con mới lớn là em. Những ngày sau đó anh hay rủ em cùng ngồi bên cửa sổ với ly cà phê sữa thơm lừng để ngắm nhìn những vạt nắng cuối ngày rớt rụng. Anh bảo rằng mùa nào cũng có nắng, chỉ có điểu cái nắng mùa Đông rất nhạt và sẽ bị nhấn chìm trong màn sương mù dày đặc mỗi khi chiều muộn về.
Kỷ niệm ngày nào có lẽ anh đã quên (Ảnh minh họa)
Em và anh là hai mảnh đời xa vắng, đã buông tay rồi mà tại sao hôm nay vẫn còn mộng mị về nhau?! Có lẽ nào phải cho quá khứ kia uống vài viên t.huốc n.gủ thì nó mới chịu nằm yên, không cựa quậy và không còn quẫy đạp giống như lúc này. Hai bàn tay em bám chặt vào nhau, môi trên cắn vào môi dưới, sợ hãi khi phải đối diện với cơn gió ùa về mang theo mùi ẩm mốc, rêu phong. Bức tường xưa cũ đã đóng rêu xanh rì vậy mà vẫn còn quá ám ảnh.
Ngày ấy em đã yêu anh bằng cả trái tim ngây thơ non nớt của mình, chỉ có điều dường như anh đã cố tình không nhận thấy. Anh quay lưng đi vì yêu thương đã hết hay bởi tại không tìm được những gì vẫn mong đợi ở nơi em?! Em đã quá ích kỷ vì những điều mà em có thể cho đi là quá ít, nhưng thực sự thì ánh nhìn lưu luyến và tình yêu chung thủy là những điều quý giá duy nhất mà một cô gái nhút nhát có thể dành tặng anh. Và thế là anh quyết định rời xa, và thế là tất cả mọi thứ cũng vỡ tan cùng với lần gặp nhau cuối cùng của hai ta bên khung cửa ấy.
Em ước gì anh cũng giống như những tia nắng mùa Đông kia, sẽ nhạt dần về chiều khi màn đêm và sương mù buông xuống. Em muốn mình có đủ mạnh mẽ để giũ bỏ thật sạch hình hài của quá khứ, có đủ can đảm để xa rời giấc mơ tuyết trắng lạnh lẽo và đến với những bản tình ca rộn rã của hoa thơm bướm lượn buổi đầu ngày. Vết thương ngày nào giờ đây đã se miệng, nhưng những dư âm mà nó để lại có lẽ còn lớn hơn cả một vết thương.
Biết đến khi nào những tia nắng ấy mới thôi khiến em buồn (Ảnh minh họa)
Em đã sai khi cứ tìm về chốn xưa và ngồi bên khung cửa sổ cũ. Em đã quá ngốc nghếch khi tự mình đào bới xới tìm mọi kỷ vật mà một người nào đó đã chôn sâu. Tìm về làm gì để rồi lại sầu đau, mộng mị, tìm về làm gì để rồi lại tự hỏi vì sao trái tim mình vẫn mãi không thể nào yên. Giá mà có một phép màu nào đó xảy ra để xóa đi tất cả, giá mà em có thể ngăn những bước chân của mình không bao giờ đi lạc vào con đường ấy và giá mà mùa Xuân nhanh tới để xua đi những tia nắng hanh hao, lạnh lẽo của mùa Đông. Biết khi nào mùa mới dứt và biết đến lúc nào những giọt nắng ấy mới tan?!
Đã lâu lắm rồi em mới có cảm giác ngồi chờ đợi một người bên khung cửa sổ. Dẫu biết rằng người sẽ chẳng bao giờ tới nữa nhưng em vẫn cứ ngốc nghếch chờ. Khung cửa sổ ngày nào vẫn nguyên như thế, cả cảnh vật phía ngoài ô cửa cũng vẫn vậy, chỉ có hai con người của ngày ấy là chẳng còn giống như xưa. Trong trí nhớ của anh có lẽ bây giờ đã không còn bóng hình khung cửa. Anh đã nhẫn tâm quên đi tất cả, còn em thì cũng không giữ được sự ngây thơ, thánh thiện của ngày nào. Quy luật của cuộc đời thì vẫn mãi có bốn mùa xuân, hạ, thu đông như thế, chẳng lẽ cứ mỗi khi mùa Đông tới là trái tim em lại giống như lúc này, lại không có cách nào để yên ổn được sao?!
Theo Eva
Đến gần chàng hơn bằng điện thoại Cách gọi điện tinh tế sẽ là cầu nối giúp tình cảm của hai người thêm nồng thắm. Luôn mỉm cười khi nghe điện thoại cho chàng Cách tuyệt vời nhất để làm anh ấy cảm thấy thú vị về bạn là hãy cười thật tươi mỗi khi chàng gọi điện. Chàng sẽ cảm nhận rất rõ nụ cười của bạn qua hai...