Dằn vặt mình vì sợ mất người yêu
Người yêu tôi vốn là một cô gái có hoàn cảnh gia đình éo le, bố mẹ ly dị, cô ấy sống với bà ngoại từ nhỏ. Vì có ý chí, giàu nghị lực nên cô ấy đã vượt qua nhiều khó khăn, mặc cảm để học tập và phấn đấu trong công việc. Tôi yêu cô ấy chính vì tính cách mạnh mẽ đó.
Nhưng ở cô ấy có một điều làm tôi không thể chịu nổi là vì quá yêu nên cô ấy luôn sợ mất tôi. Mỗi lần có chuyện gì xảy ra, cô ấy thường dằn vặt bản thân đến mức suy sụp để tôi phải thương, yêu cô ấy nhiều hơn, không thể rời bỏ cô ấy. Tôi yêu cô ấy nhưng không muốn người yêu mình thể hiện tình yêu theo cách đó, xin hỏi tôi phải làm gì?(binhminhng@gmail.com.vn).
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Bạn đã yêu thì nên hiểu và thông cảm với người yêu của mình. Như bạn biết, cô ấy sinh ra trong hoàn cảnh gia đình kém may mắn, bố mẹ ly dị, phải sống với bà ngoại. Chính điều này ảnh hưởng rất nhiều đến tâm lý của cô ấy khi yêu, luôn sợ mất mát, đổ vỡ.
Cô ấy có thể ý chí, nghị lực, mạnh mẽ để phấn đấu vươn lên trong cuộc sống, nhưng trong sâu thẳm con người cô ấy vẫn là sự yếu đuối, thiếu hụt tình cảm. Bạn yêu tính cách mạnh mẽ của cô ấy là mới yêu cái phần nổi của người yêu mình. Còn những tâm sự lẩn khuất sâu thẳm trong tâm hồn cô ấy, bạn đã bao giờ chia sẻ?
Khi yêu, người ta luôn sợ mất nhau, cũng là lẽ thường tình. Còn việc cô ấy dằn vặt bản thân đến mức suy sụp để khiến bạn phải thương yêu cô ấy nhiều hơn, không thể rời bỏ cô ấy lại là sự thái quá. Nhưng điều đó có căn nguyên như Tri Giao đã nói ở trên, do đó, có thể hiểu và thông cảm được.
Bạn chỉ cần quan tâm đến người yêu mình hơn để cô ấy nhận thấy tình cảm của bạn dành cho cô ấy không dễ gì thay đổi, hãy giúp cô ấy hiểu điều quan trọng nhất là phải biết yêu quý bản thân mình, có như vậy mới mong đem lại hạnh phúc cho cả hai người.
Tri Giao chúc hai bạn tìm được sự đồng cảm trong tình yêu!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy là anh của ngày xưa...
Anh yêu, Chúng mình lấy nhau khi cả hai đều còn tay trắng. Nhưng em nhận thấy ở anh một ý chí phấn đấu, một tấm lòng hết mình vì mọi người và hơn tất cả là tình yêu chân thành, nồng ấm dành cho em...
Những năm tháng khó khăn, vợ chồng mình luôn bên nhau chia sẻ vui buồn. Con gái mình ốm yếu, anh là người gồng gánh gia đình. Ban ngày đi làm, tối về anh lại thức đêm phụ giúp đỡ đần cho vợ. Khi con bệnh, em chỉ biết khóc, còn anh mới là người chạy đôn chạy đáo đưa con đi bác sĩ. Những ngày tháng ấy tuy vất vả, nhưng em luôn nhớ đến với lòng biết ơn anh vô hạn, người chồng thật tốt của em... Con lớn hơn một chút, em quyết định đi làm. Anh lại là người "thuyền trưởng" lèo lái gia đình nhỏ trên chiếc xe bé tí. Và từ đó đến nay, lúc nào cũng vậy. Anh lo cho em không biết đi xe một mình, nếu đi lại sợ gặp phải chuyện gì vì anh biết em tay lái yếu. Mỗi lần đi công tác hay bận họp, anh dặn dò em cẩn thận phải đón con bằng taxi vì biết tính em hay tiết kiệm. Khi nào có một khỏan tiền nho nhỏ, anh lại chất mẹ con em lên xe đi chơi, đi ăn uống và hồ hởi mua cho 2 mẹ con những món đồ mà anh biết vì đắt tiền nên mẹ con em chỉ thầm ao ước mà thôi. Gần mười năm cần mẫn đi làm, giờ anh đã khẳng định được khả năng của mình bằng một vị trí cao nhất trong một Ngân hàng nổi tiếng. Nhưng cũng từ lúc đó, hình như hạnh phúc cũng dần mong manh. Anh bắt đầu có những đổi khác. Và anh trở nên vô tư đến độ vô tâm. Em bắt đầu lo lắng, giận hờn, và đã khóc thầm biết bao đêm. Có những đêm trắng em không sao ngủ được, tự hỏi tại sao khi người ta có tiền thì lại không còn là mình ngày trước.
Bất giác em thèm được trở lại ngày xưa quá anh ah. Hôm trước, con gái lì xì cho mẹ mấy tờ giấy màu hồng và thì thào ra vẻ rất là quan trọng "Mẹ ơi, mẹ viết ra 3 điều ước đi mẹ. Con sẽ bỏ vào cái hộp và rồi nó sẽ trở thành sự thực đó". Phì cười khi thấy con bắt chước trong phim, nhưng em cũng chiều lòng, vì hiểu rằng trong tâm hồn con những điều ước thần tiên vẫn còn thiêng liêng lắm... Tối hôm đó, rúc vào lòng mẹ, con gái thủ thỉ "Mẹ ơi, có phải Mẹ ước Ba lúc nào cũng thương yêu hai mẹ con mình thật nhiều phải không mẹ?" Đúng rồi con ạ, mẹ chỉ mong đơn giản như vậy thôi, để hạnh phúc lại trở về trong ngôi nhà nhỏ của mình, tràn ngập và ấm áp, như là ngày xưa...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mất người yêu chỉ vì tôi là "gái tỉnh lẻ" Vì anh là con trai Hà Nội gốc, còn tôi chỉ là cô gái tỉnh lẻ... chính vì thế nên gia đình anh đã tìm mọi cách để chia cách tình yêu của chúng tôi. Ngày tôi học năm thứ 3 Đại học, tôi có rất nhiều chàng trai quan tâm và theo đuổi nhưng tôi chọn anh, chàng trai tôi yêu thương...