
“Dạy ở điểm trường thì cực nhất là đi chở nước sinh hoạt”
Hứng được rồi rồi nhưng mang can nước đó từ dưới hẻm núi lên đến mặt đường để xe máy là rất vất vả, nhiều lúc lên gần đến nơi lại bị trượt chân ngã, đổ hết nước.

Cô giáo người Bố Y xách từng can nước, ‘gieo chữ’ nơi khó khăn nhất nước
Cứ sáng sớm hoặc sau buổi chiều tan học, cô Lồ Thị Lan cùng với các thầy cô và các em học sinh chuẩn bị can, đòn gánh để đi lấy nước về phục vụ sinh hoạt và học tập.

Cô giáo dân tộc Bố Y ‘gieo chữ’ trên vùng đất khát
Cô giáo Lồ Thị Lan (SN 1990, dân tộc Bố Y) đã gần chục năm bám bản bám trường gieo chữ trên vùng cao còn nhiều gian khó mà khát chữ và khát nước luôn thường trực vây quanh.

Hà Giang: Cả làng ra xem, cổ vũ trai gái lội ruộng thi úp bắt cá
Hàng năm, vào cuối tháng 8 đến giữa tháng 9 âm lịch, khi những sóng lúa trên các thửa ruộng bậc thang vào độ chín vàng, đồng bào dân tộc Nùng huyện Hoàng Su Phì (Hà Giang) lại nô n...