Đàn ông tốt thì không đán.h v.ợ
Chưa bàn đến việc ai đúng ai sai, nhưng một người đàn ông tốt, một người chồng tốt trước hết phải là một người biết quan tâm, yêu thương và trân trọng vợ mình.
Chừng nào anh chưa làm được điều đó thì đừng nghĩ rằng mình là người chồng tốt.
Có lẽ tôi sẽ tin anh là một người chồng tốt nếu như anh không giang tay tát vợ.
Dĩ nhiên, những ưu điểm của anh là rất đáng hoan nghênh. Thời đại này, một người đàn ông không nghiệ.n ngập thứ gì, không lăng nhăng gái gú, tiề.n lương giao cho vợ quản, lễ lạt đầy đủ hoa quà cũng đủ để khiến nhiều bà vợ mơ ước. Thế nhưng anh thấy không, vợ anh vẫn chưa hài lòng, chưa cảm thấy hạnh phúc khi có một người chồng như vậy. Bởi anh có một nhược điểm tưởng nhỏ nhưng thực ra lại cực kì lớn ấy là VÔ TÂM .
Chắc hẳn anh chưa từng trải qua cảm giác sau một ngày đi làm về, tất bật chợ búa, nấu nướng, sau đó ngồi chờ vợ về ăn cơm. Thế nhưng vợ anh không về, một cuộc điện thoại cũng không thèm báo. Chắc hẳn anh chưa từng biết cái cảm giác tan ca vợ về nhà muộn, gọi điện thì không bắt máy, hỏi những người quen biết đều không ai biết ai hay, thực sự trong lòng nóng như lửa đốt.
Một cuộc điện thoại báo “trưa anh không ăn cơm nhà”, “Tối anh về muộn em đừng chờ cơm” có khó khăn gì đâu mà sao anh không làm được, mà lần nào cũng quên? Chỉ có thể là vì anh quá vô tâm, không cần biết vợ mình sẽ đợi chờ lo lắng, chỉ cần mình vui cái đã, mọi việc tính sau.
Tôi nghĩ, vợ anh là mẫu người hay lo, giống tôi. Tôi cũng thường có cảm giác sợ hãi như vậy mỗi khi chồng đi làm về muộn mà không cách nào liên lạc được. Xã hội phức tạp, tai ương bất trắc có thể xảy đến bất cứ lúc nào. Sáng bước chân ra khỏi nhà, chưa chắc chiều đã nhìn thấy mặt. Tan sở đã lâu mà chồng chưa về, không biết lý do vì sao, cũng không liên lạc được. Những lúc như vậy, tôi thường nghĩ khôn thì ít mà nghĩ dại thì nhiều. Vợ anh hoàn toàn có thể ăn cơm trước, mặc kệ anh đi đâu thì đi, lúc nào về thì về, nhưng nếu như vậy thì cô ấy có thực sự quan tâm đến anh không. Nếu quên gọi điện về nhà là tật cố hữu của anh, thì lo lắng cũng là tật của vợ anh, rất khó thay đổi.
Video đang HOT
Tôi thừa nhận, đúng là vợ anh đã có những lời hơi quá khi anh về nhà. Nhưng điều đó cũng chứng tỏ sự ức chế trong cô ấy đã bị dồn nén đến mức chỉ cần thấy anh là bung ra. Cô ấy đã sợ hãi đến mức nào suốt khoảng thời gian dài không liên lạc được với anh trong chờ đợi và tìm kiếm, trong khi đó anh lại đang vui vẻ nhậu nhẹt hát hò. Giá như lúc đó anh có thể im lặng cho vợ anh qua cơn giận dữ thì tốt biết bao. Đằng này, anh đáp lại sự bực bội của vợ bằng một cái tát.
Một cái tát chỉ đau lúc đó, nhưng sẽ phải rất lâu mới có thể quên đi. Bởi nó không chỉ là đau về thể xác, nó còn là cách thể hiện tình cảm của anh với vợ. Một người chồng đán.h v.ợ là rất không hay, huống hồ là anh đã làm cho cô ấy lo lắng nhiều đến thế.
Anh nói anh sai có một lần, tôi thì đồng ý với vợ anh là anh sai cả hai. Không gọi điện về là thiếu sót, đán.h v.ợ cũng là sai. Vợ anh muốn anh xin lỗi cô ấy trước mặt bố mẹ anh chẳng qua là muốn anh nhớ, anh chừa cái thói vũ phu với vợ. Nếu anh không muốn “mất mặt” trước gia đình thì cũng không có gì khó.
Trước hết, cứ nhận lỗi thành khẩn đã, sau đó thủ thỉ tỉ tê cho vợ nguôi đi, đồng thời nhắc cô ấy sau này có chuyện gì thì vợ chồng nói với nhau, đừng to tiếng trước mặt con cái. Vợ chồng giận nhau là chuyện thường, ai sai người đó nhận sai có gì đâu mà khó. Là vì anh cứng đầu khăng khăng cho rằng vợ anh có lỗi nên cô ấy mới làm căng. Chuyện này do anh buộc dây thì giờ anh tháo dây, không việc gì cả hai cùng căng như dây đàn thế.
Ngày 8/3 sắp đến rồi, là cơ hội tuyệt vời để anh chuộc lỗi. Hãy trở về là người đàn ông, người chồng tốt như anh tự tin đi. Và rút kinh nghiệm, dù thế nào cũng đừng đán.h v.ợ. Đàn ông muốn dạy vợ, dùng vũ lực không bao giờ thành công, nó chỉ chứng tỏ sự bất lực của anh mà thôi.
Phản hồi của độc giả Minh Nguyệt
Theo dantri.com.vn
Phản bội chồng sắp cưới, tôi "ngủ" cùng bạn cũ và cái kết không thể ngờ
Trong suốt 5 năm gắn bó với bạn trai tôi chưa từng có ý nghĩ chia tay nhưng giờ thì tôi bắt đầu nghĩ về điều đó. Tôi cảm thấy mệt mỏi với một người đàn ông bạc nhược, kém cỏi.
Hơn 5 năm gắn bó bên anh, tôi tự thấy mình đã làm hết mọi điều vì người đàn ông đó. Tôi nào có phải cô gái kém cỏi, xấu xí, vụng về gì cho cam. Nhìn ra thiên hạ, tôi cũng hơn ối người. Vậy mà vì yêu anh, tôi chấp nhận đủ mọi thiệt thòi. Thế nên bây giờ, tôi mới nghĩ, ngay cả khi tôi có phản bội anh vì một người đàn ông khác, tôi cũng không quá đáng trách.
Anh là người đàn ông tốt, hiền lành. Năm xưa tôi yêu anh cũng vì điều này. Ngày ấy tôi còn quá trẻ, 20 tuổ.i. Tôi chỉ đủ nhận thức để xác định rằng mình nên lấy một người chồng tốt, yêu thương mình là đủ. Nhưng cùng với thời gian qua đi, tôi càng lúc càng hiểu ra rằng, tốt thôi chưa đủ, còn cần phải đủ sức là chỗ dựa cho mình cả cuộc đời.
Anh là người đàn ông tốt, hiền lành. Năm xưa tôi yêu anh cũng vì điều này. (Ảnh minh họa)
Hơn 5 năm yêu nhau, anh chưa làm được gì cho tôi. Thậm chí nhiều việc của anh tôi còn phải đứng ra gánh vác. Khi còn đi học không nói làm gì, chúng tôi tốt nghiệp ra trường anh cũng vẫn chật vật kiếm vài đồng bạc lẻ. Nhiều tháng anh thiếu tiề.n còn phải qua vay tôi, ăn nhờ ở đậu chỗ tôi.
Về phần mình, tuy tôi không kiếm được quá nhiều tiề.n nhưng chi ít tôi cũng tự lo được cho cuộc sống mà không phải phiền đến anh. Lẽ ra chúng tôi đã cưới nhau lâu rồi nếu không phải vì anh cứ lông bông, mãi không ổn định được. Tôi chán cũng chẳng muốn gạ chuyện cưới xin nữa. Cưới về để làm gì khi mà người đàn ông nuôi thân còn không nổi.
Tuy thế, tôi cũng chưa bao giờ ch.ê ba.i hay có ý ruồng bỏ anh. Mặc dù ra thiên hạ, thấy bạn bè đồng trang lứa với mình, họ chẳng giỏi, chẳng xinh đẹp hơn tôi bao nhiêu nhưng lại có được người yêu điển trai, tài ba, tháo vát, lo cho mọi chuyện, tôi cũng chạnh lòng.
Mọi chuyện chỉ thực sự rẽ sang một hướng khác khi tôi vô tình làm cái điều có lỗi đó với anh. Hôm ấy, tôi đi liên hoan lớp đại học cũ. Tôi và anh đã sẵn cãi nhau từ trước, gặp bạn bè, chán đời, tôi uống khá nhiều... Tôi say và mất kiểm soát. Vậy là tôi đi nhà nghỉ với cậu bạn cùng lớp. Tôi đã nghĩ nó chỉ là thứ tình một đêm mà thôi...
Mặc dù ra thiên hạ, thấy bạn bè đồng trang lứa với mình, họ chẳng giỏi, chẳng xinh đẹp hơn tôi bao nhiêu nhưng lại có được người yêu điển trai, tài ba, tháo vát, lo cho mọi chuyện, tôi cũng chạnh lòng. (Ảnh minh họa)
Khi tôi tỉnh dậy và biết mình đã đi quá giới hạn với cậu ấy, tôi xấu hổ vô cùng. Tôi muốn chấm dứt. Thế nhưng tôi thực sự bất ngờ khi người bạn đó ôm lấy tôi và níu kéo. Cậu ấy nói đã yêu thầm tôi bao năm qua, nhưng vì tôi lúc nào cũng chỉ biết đến bạn trai nên cậu ấy ngại không dám làm kẻ thứ ba. Giờ thấy tôi bất mãn với tình yêu và cuộc sống hiện tại, cậu ấy lại tự trách bản thân năm xưa đã không dám theo đuổi tình yêu.
Tôi như người bừng tỉnh. Tôi nhìn nhận lại mọi việc. Cậu ấy bằng tuổ.i tôi, nghĩa là kém anh tới 3 tuổ.i, thế nhưng hiện tại, cậu ấy thành đạt, giỏi giang và đặc biệt là vẫn chung tình với tôi. Một người yêu tôi bao năm như thế đến giờ vẫn chưa nguôi cũng khiến tôi cảm động. Cậu ấy nói chỉ cần tôi đồng ý, cậu ấy sẽ giục bố mẹ sang thưa chuyện cưới luôn... Những gì xảy ra trong quá khứ cậu ấy không bận tâm.
Tôi như người bừng tỉnh. Tôi nhìn nhận lại mọi việc. Cậu ấy bằng tuổ.i tôi, nghĩa là kém anh tới 3 tuổ.i, thế nhưng hiện tại, cậu ấy thành đạt, giỏi giang và đặc biệt là vẫn chung tình với tôi. (Ảnh minh họa)
Trong suốt 5 năm gắn bó với bạn trai tôi chưa từng có ý nghĩ chia tay nhưng giờ thì tôi bắt đầu nghĩ về điều đó. Tôi cảm thấy mệt mỏi với một người đàn ông bạc nhược, kém cỏi. Trong khi đó người bên cạnh mình thì lại giỏi giang, yêu thương và muốn cưới mình làm vợ. Cậu ấy hội tụ đầy đủ những điều tốt.
Tôi đã quyết định nói thẳng chuyện mình đã ngủ với người đàn ông khác với hi vọng anh chán mà chia tay. Thế nhưng nghe xong, anh chỉ im lặng và nhận cái sai về mình. Anh nói tại anh mà tôi mới phạm sai lầm. Anh thậm chí còn xin tôi tha thứ và sẽ không bao giờ khiến tôi buồn nữa.
Giờ thì tôi hoang mang thực sự. Người đàn ông nào cũng yêu tôi, cần tôi. Một bên là người với ân nghĩa 5 năm, một bên là người đàn ông có thể lo toan cho tôi cả đời. Tôi nên chọn ai làm chồng đây?
Theo Eva
Tôi hủy hôn vì con trai phản đối quyết liệt Anh nắm tay tôi "Ừ thôi... thì làm bạn" mà nghe rơi rớt giọt buồn, chúng tôi đã ngoài bốn mươi, còn mấy thời gian... L.y hô.n sáu năm sau tôi mới tìm được cho mình một bến bình yên khi người ấy cùng tuổ.i, cùng công việc, yêu trẻ con và cùng hoàn cảnh. Anh đã làm con tim tôi sống lại...