Đàn ông thường hay nói phụ nữ mê tiền, vậy không mê tiền thì chúng tôi biết mê gì bây giờ?
Phụ nữ mê tiền vẫn còn tốt chán so với việc đàn ông dù đã có vợ đẹp con ngoan nhưng vẫn ra ngoài mê mấy trò ngoại tình. Chung quy thì phụ nữ không mê tiền mới là phụ nữ dại.
Phụ nữ ngày nay chỉ thích tiền!
Đó là quan điểm của hầu hết đa số đàn ông khi họ nói đến niềm đam mê của phụ nữ. Nếu đàn ông nói mình thích tiền thì họ mặc định đấy là biết nhìn nhận thực tế, có chí tiến thủ, đàn ông thích tiền thì mới có ý chí kiếm ra thật nhiều tiền.
Nhưng nếu là phụ nữ nói mình mê tiền thì đàn ông lại bĩu môi: “Đúng là đàn bà, thực dụng và thấp kém, trong đầu lúc nào tiền tiền.
Vậy theo đàn ông phụ nữ cần phải mê gì mới là đúng, mới là không thực dụng? . Nói thật nhé, thời nay, phụ nữ không mê tiền thì chúng tôi biết mê cái gì bây giờ hả các anh?
(ảnh minh họa)
Phụ nữ mê tiền vẫn còn tốt chán so với việc đàn ông dù đã có vợ đẹp con ngoan nhưng vẫn ra ngoài mê mấy trò ngoại tình, mê gái gú quên cả đường về. Phụ nữ mê tiền còn cố gắng nỗ lực kiếm tiền để làm chăm lo bản thân, nuôi dạy con cái chứ không hám mấy cái trò phản bội người mình thương.
Phụ nữ không mê tiền, cứ ở nhà trông đợi vào người đàn ông thì rồi lỡ sau này anh ta chán, anh ta ruồng bỏ thì cảm giác bơ vơ không còn chốn dung thân. Lúc đó mới ngẫm ra không có đàn ông vẫn sống được chứ không có tiền thì khó mà tồn tại nổi trong xã hội này.
Video đang HOT
Không lẽ ý của các anh là muốn phụ nữ chúng tôi mê đàn ông. Cái thời ấy đã quá xa rồi, lên mạng đọc đầy rẫy những ông chồng phụ bạc người vợ tảo tần của mình, hay là những cô gái yêu 7, 8 năm chờ đợi người đàn ông rồi bị anh ta phụ bạc cay đắng.
Lúc phụ nữ kết hôn muốn làm tròn nghĩa vụ người vợ thì đành hi sinh sự nghiệp ở nhà nội trợ, nhưng rồi vẫn bị chồng coi là ‘của nợ’, là thành phần ăn bám trong nhà.
Phụ nữ mê tiền nghe có vẻ khô khan, chẳng lãng mạn chút nào, nhưng ít ra như vậy còn an toàn hơn là mù quang mê đắm một người đàn ông rồi để anh ta ruồng bỏ mình lúc nào không hay.
Vậy đấy, phụ nữ bị đàn ông coi nhẹ như vậy thì làm gì có người đàn bà nào ngu ngốc lại đi mê đàn ông cho thiệt cái thân của mình. Nếu được lựa chọn giữa mê đàn ông hay mê tiền. Thì chúng tôi cá rằng, trên 80% phụ nữ trên thế giới này sẽ chọn mê tiền hơn là mê đàn ông.
Lý do thì vô cùng đơn giản, vì trên đời này tiền mới mang lại cảm giác an toàn còn đàn ông thì không. Có tiền thì phụ nữ mới làm được điều mình muốn, sống cuộc đời mà mình thích và đặc biệt nhất là không phải sống dựa dẫm như cây tầm gửi. Có tiền phụ nữ mới làm chủ cuộc đời của mình chứu không phải để đàn ông quyết số phận mình sống ra sao.
Phụ nữ có tiền thì lúc đó mới có hạnh phúc, thậm chí có cả lòng chung thủy của đàn ông. Đồng tiền có hai mặt nhưng chỉ có một mệnh giá, còn đàn ông chỉ có một mặt nhưng lại sống hai lòng. Và trên hết mỗi sáng thức dậy đồng tiền không nhìn vào mắt chúng tôi mà nói rằng: “Xin lỗi em…anh đã ngoại tình.”
Bởi vậy, thời nay phụ nữ chỉ mê tiền. đàn bà cần đàn ông cũng như con cá cần chiếc xe đạp. Con cá không cần chiếc xe đạp, nên đàn bà cũng không cần đàn ông. Chỉ có phụ nữ dại mới không mê tiền mà thôi đàn ông ạ.
Theo Khoevadep
Chồng ơi, tiền nhiều để làm gì khi mà đến ăn bữa cơm quây quần bên nhau mình cũng không mua nổi?
Chồng à, hôm nay anh có biết ngày gì không? Là Ngày gia đình Việt Nam, ngày về nhà ăn bữa cơm đông đủ với nhau đấy. Vậy nhưng đến cái điều ước tưởng chừng quá đơn giản này nhưng với mình cũng khó mà thực hiện nổi...
Còn nhớ ở tuổi 24 em luôn tự nhủ rằng nhất định mình sẽ phải yêu và cưới một người đàn ông giàu có, địa vị và tiền tài đều không thiếu. Mặc cho người ta nói em là loại đàn bà thực dụng, hám tiền cũng chẳng sao. Vì em nghĩ trên đời này chẳng bao giờ tồn tại 'Một túp lều tranh 2 quả tim vàng', rồi sẽ đến ngày tiền không có thì tình cũng tan.
Và rồi may mắn em gặp được anh, người chồng hiện tại của cuộc đời em. Lúc đấy anh chưa giàu có, nhưng bù lại em khâm phục ý chí và bản lĩnh của anh. Em thầm nghĩ rằng: Người đàn ông này chắc chắn sẽ làm nên nghiệp lớn". Chính vì vậy em yêu và rồi chấp nhận gả cho anh, cùng anh xây dựng nên sự nghiệp cho hai đứa, để sau này vợ chồng mình có cuộc sống sung sướng hơn, con cái mình sẽ không phải thiếu thốn điều gì cả.
Cuộc sống vợ chồng son quả thật rất hạnh phúc, lúc đó mọi thứ đều màu hồng. Mơ ước của em là mỗi ngày đều được đi chợ, nấu cho anh những món ăn thật ngon và rồi cùng anh thưởng thức, tâm sự cho nhau nghe về những niềm vui lẫn khó khăn của cả một ngày làm việc dài. Anh biết không, em luôn muốn vợ chồng mình sống mãi như cái thời mới cưới. Khi đó dù bận trăm công ngàn việc anh cũng gọi điện cho em, về ăn cơm em nấu, thậm chí anh còn bảo:
- Với người ta cơm ngoài hàng là ngon nhất, nhưng với anh cơm em nấu mới là ngon nhất.
Lúc đó em hạnh phúc lắm, đàn bà chẳng sợ vất vả, chẳng sợ hi sinh...chỉ cần có lời khen, lời động viên từ chồng thì không còn niềm hạnh phúc nào lớn hơn nữa.
Em cứ tưởng hôn nhân sẽ hạnh phúc mãi như vậy, thật sự em đã nghĩ như vậy đấy chồng ạ. Nhưng rồi mọi thứ thay đổi kể từ em sinh con và quá bận bịu chăm sóc cho con mà dành thời gian ít hơn cho anh. Nhiều lần anh đi công tác không còn báo với em, nhiều lần anh về muộn không ăn cơm nhà cũng không báo với em. Rồi em giận anh, ngủ với nhau trên cùng một chiếc giường nhưng anh chẳng còn ôm em nữa...mình đã xa cách kể từ khi đó...
Em giận dỗi anh còn dỗ dành, thời gian anh về nhà chỉ chú tâm vào chiếc điện thoại rồi mặc kệ em và con. Em có mở miệng trách anh vô tâm thì anh tỉnh bơ bảo:
- Không đi làm thì lấy gì hai mẹ con cô. Tôi cũng mệt mỏi lắm rồi, cô bớt lời không được à? Làm vợ kiểu gì mà cứ mở miệng là cằn nhằn chồng.
Em im lặng...chỉ biết bật khóc thôi. Anh đi làm ngày càng kiếm được nhiều tiền, vợ chồng mình sống sung túc, nhà cửa, xe cộ đều có cả. Nhưng anh biết không? Ngoài tiền ra đã lâu lắm rồi anh chưa dành cho mẹ con em một chút thời gian để gần gũi bên anh chồng ạ. Em sợ, sợ cô đơn lắm rồi chồng ạ, sợ mỗi lúc anh về nhà chẳng chịu nhìn em cười nói, sợ mỗi lúc anh chưa kịp cầm bát đũa đã vội buông để chạy ra ngoài...
Mỗi sáng em đều dậy nấu cơm, cố ý làm những món anh thích nhất để hâm nóng tình cảm vợ chồng. Nhưng anh vẫn vậy, cứ chăm chú cầm điện thoại rồi nói trong vô thức:
- Anh ra ngoài ăn, muộn giờ làm rồi.
Bát canh nóng trên tay em bỗng dưng thấy lạnh ngắt sau câu nói của anh, lạnh như chính tình cảm vợ chồng mình bây giờ vậy. Chồng ơi! Nụ cười anh dành cho em đâu rồi? Nụ hôn mỗi sáng anh tạm biệt em và con đi làm đâu rồi? Những bữa cơm mình ăn cùng nhau ngày càng thưa thớt dần, anh không cảm nhận được rằng mình đã qua xa nhau rồi sao, cùng sống trong ăn nhà, ngủ chung trên chiếc giường nhưng...mình đâu giống vợ chồng nữa mà chỉ giống người dưng...
Ngày xưa em thích tiền, muốn có thật nhiều tiền...nhưng sợ em sợ chính điều mà em mơ ước. Tiền nhiều để làm gì khi mà mình chẳng còn thấy hạnh phúc nữa, tiền nhiều để làm gì khi mà đến bữa cơm quây quần bên nhau mình cũng chẳng làm được. Vậy thì tiền nhiều để làm gì cơ chứ.
Nhiều khi em ước giá như mình không giàu, mình cứ nghèo như cái thời mới cưới. Ít ra lúc đó vẫn hạnh phúc, vợ chồng mình vẫn còn quan tâm đến nhau từ những điều nhỏ nhặt nhất. Chồng à, liệu anh có dám đánh đổi tất cả để vợ chồng mình, con cái chúng mình có được hạnh phúc đơn giản như người ta...chính là ăn bữa cơm gia đình, nơi đó chỉ có tiếng cười chứ chẳng còn những lo toan cơm áo gạo tiền, địa vị danh vọng nữa...
Anh có dám đánh đổi không? Còn em...em sẵn sàng đánh đổi mọi thứ!
Theo Khoevadep
Yêu gì thì yêu, trước 40 tuổi phụ nữ nhất định phải yêu tiền Không ai có thể lớn tiếng nói mình hạnh phúc nếu chưa có vật chất. Phụ nữ lại càng không nằm ngoài và phải tuân theo sự thật phũ phàng ấy, bởi đó mới chính là cuộc sống. Chạm ngưỡng cửa tuổi 40, phụ nữ thường nhận ra sự hữu hạn của bản thân, biết mình có gì, đã làm được gì và...