Đàn ông thành đạt, giàu có thường đã có vợ
Chị khao khát lấy được một người đàn ông thành đạt, giàu có bởi chị xinh đẹp.
Hóa ra, suy nghĩ lấy một người đàn ông giàu có vì chị xinh đẹp là chị đã sai. Tiề.n bạc không mua được hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Chị nghĩ mình được ông trời ban cho sắc đẹp, thế nên, chị luôn nghĩ, vì mình xinh, mình đẹp nên mình càng phải cố gắng có được người đàn ông xứng đáng. Tiêu chí của chị là chọn một người chồng thành đạt, giàu có, có công danh sự nghiệp.
Thế nên, 27 tuổ.i, chị mới bắt đầu tính chuyện kết hôn. Khổ nỗi, ở cái tuổ.i ấy rồi chị chẳng tìm được người nào như ý. Vì những gã nào giàu có, tiề.n bạc, địa vị thường là những gã đã có gia đình. Những tay công tử khua môi múa mép, chỉ dựa vào tiề.n bạc của bố mẹ, nay tiêu hết, mai không có gì thật chẳng phải là tiêu chí chị chọn. Với lại, ở tuổ.i như của chị, đàn ông thành đạt chưa vợ có mấy ai.
Chị đành chọn người có vợ để yêu, hoặc chị không chọn người ta, người ta cũng chọn chị. Chị đã từng thất tình vì yêu phải một gã có vợ mà không hề hay biết. Nhưng đến khi mọi chuyện vỡ lở, dù có thanh minh thế nào thì họ vẫn cho rằng, chính chị là người đàn bà cướp chồng người khác.
Video đang HOT
Rồi chị lại chia tay mối tình đầu của mình. Một mối tình chị tưởng chừng sẽ đơm hoa kết quả. Nào ngờ, người đàn ông chị yêu thương đã có gia đình và không thể nào tiếp tục mối quan hệ với chị khi mọi chuyện bị bại lộ. Thôi thì, mơ ước lấy người đàn ông giàu có thành đạt chẳng thành, chị đã nghĩ, chỉ cần là yêu thôi, cưới ai cũng được. Chị không còn dám đặt ra tiêu chí gì nữa. Với chị, mọi tiêu chí lúc này chẳng có gì quan trọng.
Chị không dám mơ mình có thể lấy được một anh chồng thành đạt giàu có ở tuổ.i này. Nếu không phải người có gia đình thì cũng là người có vấn đề về đầu óc. Hoặc là kẻ kênh kiệu, khó ưa. Cuối cùng, chị yêu một người bình thường, với công việc và mức lương cũng bình thường.
Cuộc sống của chị khá hạnh phúc. Người đàn ông ấy là một người tốt. Chị thật may mắn vì có được người như anh. Cứ ngỡ lấy người chồng giàu có, có địa vị mới sung sướng nhưng chị đã lầm. Một người bình thường, yêu thương vợ con mới là quan trọng. Không ai tốt như anh. Một người chu đáo, có chí hướng làm ăn, chịu thương chịu khó, chăm sóc vợ, còn gì hơn thế.
Hóa ra, suy nghĩ lấy một người đàn ông giàu có vì chị xinh đẹp là chị đã sai. Tiề.n bạc không mua được hạnh phúc. Hạnh phúc chính là nằm ở tâm con người. Một người chồng hiểu mình, quan tâm, lo lắng cho mình mới là người quan trọng và cần thiết với người phụ nữ.
Các bạn cũng vậy, đừng nghĩ, cứ phải lấy chồng giàu mới hạnh phúc. Tất nhiên, vợ chồng cần có kinh tế thì mới vững về tương lai. Nhưng kinh tế làm nên từ sự đồng cam cộng khổ của cả hai. Vì thế, hãy chọn một người đàn ông yêu mình thay vì chọn người giàu có để rồi sau này, sống mà không được như ý. Nhé chị em!
Theo Eva
Không dám nói với con về việc mẹ bỏ đi với người đàn ông khác
Chưa bao giờ tôi thấy mình bế tắc như lúc này, tôi không biết phải nói với các con tôi như thế nào về mẹ của chúng...
Tôi 35 tuổ.i, vợ kém tôi 5 tuổ.i, chúng tôi cưới nhau được 8 năm, có với nhau hai đứa con, một lên 7 và một lên 4 tuổ.i. Tôi không phải là một người đàn ông quá thành đạt, tôi không lo được cho gia đình một cuộc sống sung túc như nhiều người đàn ông tài giỏi khác, nhưng chưa bao giờ tôi để vợ con phải nhịn đói, thiếu thốn quá mức.
Tôi không biết phải nói với các con mình như thế nào? (Ảnh minh họa)
Tôi yêu và chiều vợ và thương con hết mực, để vợ vui tôi chẳng nề hà việc gì, ngay cả khi ảnh hưởng đến tính mạng tôi cũng sẵn sàng. Từ khi quen cô ấy đến khi cưới làm vợ, tôi chưa bao giờ từ chối cô ấy một việc gì, kể cả nghe theo cô ấy mà chống lại bố mẹ tôi tôi cũng chấp nhận.
Hồi mới cưới, vợ chồng tôi sống cùng bố mẹ tôi, chuyện mẹ chồng con dâu xảy ra, tất cả cũng tại vợ tôi đoảng tính, không quan tâm đến chuyện nhà cửa, bếp núc trong khi mẹ tôi lại quá cẩn thận, nhưng vì chiều vợ tôi đã nhất quyết đòi bố mẹ mua nhà ra ngoài ở riêng, dù bố mẹ tôi không muốn như vậy.
Ra ngoài sống, cuộc sống tự do thỏa mái, vợ tôi vốn tính chẳng quan tâm đến chuyện bếp núc, nhà cửa lại càng bỏ bê hơn. Nhưng vì quá yêu chiều vợ nên đáng lẽ phải chỉnh đốn cô ấy thì tôi lại hùa theo, thường xuyên ủng hộ vợ đưa cả nhà ra ngoài ăn.
Rồi những lần vợ đi làm về muộn, tôi cũng chỉ nghĩ đơn giản rằng cô ấy bận bạn bè, cô ấy ham chơi nên không kịp nấu cơm. Cho đến khi có người nói với tôi cô ấy có bồ, tôi không tin và vẫn đứng về phía cô ấy, chỉ đến khi cô ấy thú nhận đã không còn yêu tôi nữa và nhất quyết chia tay tôi mới nhận ra rằng cô ấy đã không còn thuộc về tôi và các con tôi từ bao giờ.
Cô ấy vẫn vậy, luôn làm theo ý mình mà chẳng quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Cô ấy quyết tâm ly dị nhưng tôi không đồng ý, cô ấy bỏ qua tất cả những lời khuyên can của người thân, bạn bè đôi bên, cô ấy cũng chẳng cần quan tâm đến việc tôi và bố mẹ tôi nói sẽ tha thứ cho lỗi lầm của cô ấy. Cô ấy uyết tâm bỏ đi với người đàn ông khác và gọi đó là tình yêu đích thực, mặc kệ quyết định này làm khổ bao nhiêu người, khổ cả những đứa con do cô ấy sinh ra.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy bất lực và bế tắc như lúc này, tôi phải nói với các con tôi như thế nào về mẹ của chúng đây? Chẳng lẽ nói với chúng rằng mẹ của chúng đã bỏ bố con tôi để đi với một người đàn ông khác hay nói dối. Mà nói dối đến khi nào?.
Theo Tapchiphunu
Sự nghiệp thành đạt, tôi chán người chồng rất an phận Tôi ngoài 30 tuổ.i, có chồng và hai con, một trai, một gái. Con cái ngoan ngoãn, xinh đẹp, thông minh, học trường quốc tế. Cuộc sống vật chất đầy đủ, gia đình tôi có nhiều bất động sản ở Việt Nam và ở nước ngoài hiện đang cho thuê. Tôi hiện giữ vị trí quản lý cấp cao cho một công ty...