Đàn ông ơi! Vợ là vợ, xin đừng so sánh vợ với bất kỳ ai
Lúc nào đàn ông cũng chỉ biết chê vợ không ngọt ngào, nhưng ít ai dám tự hỏi chính mình đã làm đúng bổn phận của một người chồng hay xưa?
Các anh chê vợ ở hiện tại vậy sao không hỏi ngày xưa vợ mình rất đẹp khi chưa lấy chồng? Cô ấy trăm kẻ đón đưa, nhưng vì sao lại theo không vì mình?
“Sao cô nhìn cứ lôi thôi lếch thếch thế nhỉ? Cô mở mắt ra mà nhìn vợ người ta kìa, vừa đẹp người đẹp nết thế chồng mới mê chứ? Nhìn cô mà tôi tụt cả hứng”.
Đây chắc hẳn là những câu mà rất nhiều người phụ nữ nghe thấy kể từ sau khi họ bắt đầu “làm vợ”. Đàn ông gã nào ra ngoài thèm vợ người ta, thèm ‘của lạ’ vậy vợ mình chốn xó nhà thì sao hả?
Đàn ông rất thích phụ nữ đẹp, đó là điều không thể chối cãi. Đàn bà ai cũng muốn đẹp trong mắt chồng, đây cũng là điều không phải bàn cãi. Thế nhưng sau khi kết hôn dường như đàn bà không còn giữ được nhan sắc tươi trẻ của mình như thời con gái.
Vì sao ư? Vì đàn bà làm dâu, làm vợ, làm mẹ, họ phải gồng mình lên mà gánh vác, ai có chồng thương yêu còn đỡ, ai có chồng vô tâm, tệ bạc thì cả đời đắng cay.
Đàn ông có vợ thì thảnh thơi, về nhà là thoải mái ngồi trên ghế mà sai bảo. Rõ ràng việc nhà, chăm sóc con cái là việc chung nhưng đàn ông vẫn giữ quan niệm cổ hủ: “Đó là việc của đàn bà”.
Đàn ông có vợ thì thảnh thơi, về nhà là thoải mái ngồi trên ghế mà sai bảo (ảnh minh họa)
Đau đớn nhất, khổ sở nhất cho một người vợ đó là sẵn sàng hi sinh tất cả, chịu đói, chịu khổ, chịu cực để yêu chồng thương con vậy mà sau cùng chỉ nhận được sự bạc đãi của chồng.
Video đang HOT
Họ suốt ngày phải nghe chồng mắng chửi, quát tháo rằng họ không giỏi giang, xinh đẹp bằng vợ người ta. Rất nhiều phụ nữ dại vì vậy mà tự ti, cảm thấy mình có lỗi với chồng. Nhưng sự thật người có lỗi không phải bạn, mà vốn dĩ đàn ông lúc nào “đứng núi này trông núi này”. Kể cả vợ người ta có xấu hơn vợ mình, không giỏi bằng vợ mình thì họ cũng cứ thích về nhà hạ thấp vợ mà thôi.
Lúc nào đàn ông cũng chỉ biết chê vợ không ngọt ngào, nhưng ít ai dám tự hỏi chính mình đã làm đúng bổn phận của một người chồng hay xưa? Các anh chê vợ ở hiện tại vậy sao không hỏi ngày xưa vợ mình rất đẹp khi chưa lấy chồng? Cô ấy trăm kẻ đón đưa, nhưng vì sao lại theo không vì mình?
Vợ có xấu xí, nhan sắc có phai đi thì cũng vì cảnh gia đình nên cô ấy mới mất hình tượng đó thôi. Suốt ngày dãi nắng dầm mưa. Thương con lo lắng cho chồng sớm trưa thì làm gì có đàn bà nào đẹp mãi. Chồng người ta thì khôn ngoan nịnh vợ, chiều vợ, còn các anh quanh năm chỉ dành cho vợ nước mắt, sự tổn thương thì hỏi sao cô ấy xinh đẹp cho nổi?
Vợ có xấu xí, nhan sắc có phai đi thì cũng vì cảnh gia đình nên cô ấy mới mất hình tượng đó thôi (ảnh minh họa)
Có nhiều ông chồng thương vợ con lắm, sẵn sàng làm việc nhà, không nề hà chuyện rửa bát. Khi chứng kiến cảnh đó thì đàn ông vô tâm sẽ thốt lên: “Vợ con kiểu gì mà để chồng rửa bát thế kia? Đàn ông chí lớn là phải ra ngoài vũng vẫy ngoài biển khơi, ai lại mặc tạp dề hầu hạ vợ. Nhục lắm”.
Nhưng với đàn ông khôn ngoan thì họ thửa biết lấy vợ về là để yêu thương chứ không phải để làm ô sin mà cái gì cũng bắt vợ làm hết cả. Nhục nhã lớn nhất của đàn ông chính là có vợ mà không biết thương, có vợ mà để mặc vợ tự làm mọi việc. Đàn ông thương vợ, đội vợ lên đầu chẳng có gì là nhục mà đó còn gọi là sang.
Đàn bà khi lấy chồng lúc nào họ tâm niệm vào ngày đẹp nhất, mặc lên mình bộ váy cưới đẹp nhất và gả cho người đàn ông mà họ thương. Chứ không phải là lấy chồng rồi để cả ngày làm việc không ngừng nghỉ rồi tối về nghe chồng mắng chửi như hát hay.
Khi yêu nhau hai người có thể rất lãng mạn, mãnh liệt, nhưng khi đã là vợ chồng chỉ cần đơn giản và thực tế thôi, chữ “yêu” bây giờ chuyển thành chữ “thương” nhiều hơn…chỉ cần “bình yêu nắm tay người đi giữa nhân gian” là đủ…Đàn ông ạ, vợ mình là vợ mình, là duy nhất trên đời, đừng so sánh cô ấy với bất kỳ ai, bởi các anh không tốt thì đừng trách cô ấy không ngoan.
Truy Nguyệt
Theo emdep.vn
Bồ khiêu khích vợ bằng cách để lại son môi trên người chồng, vợ nhếch mép: Kém nhỉ, nhìn chị đây mà học tập
"Chắp vá" những biểu hiện lạ của chồng thời gian gần đây thì tôi khẳng định anh đã có bồ. Chồng tôi có số đào hoa, vợ chồng đã cãi nhau rất nhiều về chuyện này nhưng anh nào có thay đổi được.
Trong thời gian ở cữ, biết nhu cầu của chồng cao nên tôi đành cay đắng để anh ra ngoài "bóc bánh trả tiền".
Tuần trước chúng tôi đã có một trận đấu khẩu nảy lửa vì mấy thứ chẳng đâu vào đâu. Hôm ấy, vẫn đang trong tâm thế giận chồng thì có người mang bưu phẩm đến. Tôi tò mò mở ra xem thì đó là một bộ đồ ngủ ren hồng. Tuy nhiên thì size váy quá nhỏ không thể mặc vừa.
Cứ nghĩ đó là món quà bất ngờ mà chồng gửi tặng nhưng mua nhầm size thì tôi lại thấy mẩu giấy nhỏ đặt dưới đáy hộp: "Chồng chị vừa điên dại cùng em xong, giờ đang ngủ ngon như cún say sữa rồi. Chắc đêm nay anh ấy không về nhà đâu. Anh ấy nói chán ngán mụ vợ lôi thôi ục ịch ở nhà rồi. Bộ đồ đó là em mặc mỗi khi lên giường cùng anh ấy đó, em xin tặng lại chị làm quà".
Tôi như phát điên lên. Tôi đã quyết định mình sẽ lôi chồng về từ tay con ả đó rồi dạy cho hắn một bài học.
Hôm sau về anh hốt hoảng khi thấy chiếc váy được treo ngay ngắn trong phòng ngủ. Anh ta dã đoán được tôi đã biết điều gì đó và đang chờ đợi tôi lên tiếng. Tuy vậy tuyệt nhiên tôi chẳng nói gì, cứ bình tĩnh làm các công việc của mình như bình thường.
Lấy được số điện thoại của cô ả từ máy chồng, tôi nhắn tin: "Cô đừng có vội hạnh phúc, mơ mộng rồi vỡ mộng lúc nào không hay. Tôi sẽ lấy lại chồng bằng chính cách mà cô đã cướp từ tay tôi, đồ đàn bà đê tiện".
Tôi quyết tâm giảm cân kết hợp tập gym, tôi chăm sóc bản thân nhiều hơn, còn chồng thì tạm thời bơ đi, mặc kệ. Chuyện con cái, cơm nước, hai bên nội ngoại tôi mặc kệ mình anh lo hết, chỉ tập chung vào mục đích mình đã đặt ra. Vì quá bận rộn nên chồng tôi không có nhiều thời gian gặp gỡ bồ.
Nhờ nỗ lực, 2 tháng sau tôi chính thức lấy lại được vóc dáng của mình, thậm chí gái một con trông mòn con mắt, trông tôi còn mặn mà đằm thắm hơn xưa.
(Ảnh minh họa)
Tôi thường xuyên diện chiếc váy ngủ trước đó của cô ta để chọc tức lão chồng. Thậm chí chỉ khoác thêm chiếc áo dài mỏng nữa ra ngoài rồi cứ thế đi ra ngõ, đi chợ hay đi mua đồ lặt vặt.
Chồng thấy vợ có nhiều ánh mắt thèm thuồng của đàn ông trông vào đâm ra ghen tuông, hậm hực. Anh quan tâm, hỏi han, nịnh vợ nhiều hơn, rồi đến một hôm anh lao vào xé toạc cái váy ngủ cô bồ gửi tặng tôi đang mặc trên người:
- Vứt cái váy chết tiệt này đi, anh biết anh sai rồi. Anh đã mù quáng vì làm điều có lỗi gây tổn thương cho em. Thấy em thướt tha trước mắt những người đàn ông khác anh không chịu được. Anh sai rồi.
Sau bao nhiêu ngày tháng chịu đựng đến nay tôi mới bật khóc nức nở. Khóc như chưa bao giờ được khóc, anh ôm chặt tôi vào lòng, anh khóc tôi khóc. Hôm đó chúng tôi lại mặn nồng như những ngày đầu mới yêu nhau.
- Anh tặng em này, đây xem như món quà xin lỗi cũng như là món quà bắt đầu cho tình yêu thật sự của anh dành cho em vợ yêu ạ!
Đó là 2 bộ đồ ngủ đôi rất ngộ nghĩnh đáng yêu. Tôi cười thầm trong bụng, vậy là tôi đã thành công lôi được chồng về, sau đó tôi không quên nhắn tin cho cô ả kia:
- Tin chị chưa em gái, đồ vốn của ai thì sẽ về lại với người đó thôi. Tặng lại chiếc váy cũ của em, chồng chị nhìn ngứa mắt nên đã xé nát nó ra như thế đấy, hãy giữ lại mà làm kỷ niệm đến hết đời. Còn dấu son môi trên ngực chồng chị hôm say rượu lần đó tầm thường quá em ạ, cái đó chị đây có thừa. Thứ đàn bà rẻ tiền. Chào thân ái!
Theo Công lý & Xã hội
Tết đầu tiên ở nhà vợ bị ép uống 1 lít rượu, tôi tự dặn lòng không bao giờ đặt chân về đó nửa bước Vậy mà bố vợ tôi vẫn gọi điện ra dặn: "Mấy hôm nữa về, các con mua cho bố chục lít rượu. Năm ngoái mua ít quá, uống chẳng bõ gì". Tết đến, vợ tôi suốt ngày lo tiền bạc, chi tiêu trong gia đình. Còn tôi là đàn ông, dù không phải vướng đến những chuyện ấy nhưng lại có một nỗi...