Đàn ông ngoạ.i tìn.h là ích kỷ
Các ông luôn cho mình cái quyền được có vợ con rồi vẫn có thể cặp bồ; còn các bà vợ phải yên phận sự, lấy chồng rồi là phải theo chồng, phải “chính chuyên một chồng”. Trong khi các ông không tự ràng buộc cho mình cái chính chuyên một vợ là sao?
Ảnh minh họa
Thật buồn khi hầu hết các mục tâm sự trên các trang báo bây giờ đề tài chính vẫn là vấn đề chồng ngoạ.i tìn.h, có nên l.y hô.n hay không? Có phải đây là tình hình chung của xã hội bây giờ?
Nhân đây tôi cũng xin chia sẻ với các bạn đôi điều.
Thật đáng buồn cho những người phụ nữ hết lòng vì chồng con, vì gia đình, hy sinh cả tuổ.i xuân, thời gian chăm sóc gia đình để các ông chồng có nhiều thời gian chơi bời, sa chân vào những con đường lầm lỡ. Nói như vậy không có nghĩa đàn ông ngoạ.i tìn.h là do phụ nữ hy sinh mà do các ông chồng quá vô tâm vô tình, vô trách nhiệm, chỉ biết nghĩ đến nhu cầu bản thân mình.
Video đang HOT
Các ông đâu biết rằng những lúc đang mải mê chén chú chén anh, tay bưng bê ly bia, rượu, tay cặp kè tình nhân hả hê, hay lúc các ông đang vui vẻ bên tình nhân ở những quán cà phê chỉ có 2 người thì lúc đó các bà vợ đang tất bật mặt mũi với việc đi làm về đi chợ, nấu cơm, đón con, chăm sóc con, dọn dẹp nhà cửa và hàng ngàn công việc không tên. Đến khi mấy ông lắc lư trở về nhà thì đó cũng là lúc nhà cửa, cơm nước đã được các bà “ô sin” tất tả cố gắng làm cho xong để khi chồng về là tất cả mọi thứ đã tươm tất.
Các ông luôn cho rằng những công việc đó ai làm cũng được, phụ nữ là phải đảm đương phận sự này. Đúng! Nhưng với một điều kiện các ông phải biết rằng đó cũng là một công việc mà không có người phụ nữ nào khác có thể thay thế bàn tay vợ mình. Các ông không hề thấy được sự hy sinh của người vợ mà mặc định rằng làm phụ nữ là phải như vậy. Để rồi đến khi các bà vợ già, gầy, xấu đi theo thời gian vì một đống công việc đổ lên đầu thì các ông lại tỏ ra chán chường.
Các ông chồng ngoạ.i tìn.h là những người ích kỷ, vì chỉ muốn đi tìm cái mới, cái lạ, cái đẹp. Vì bản thân các ông không cho vợ cơ hội “đẹp” để rồi các ông đổ lỗi cho phụ nữ không hấp dẫn, không chia sẻ, trong khi đó chính các ông là nguyên nhân gây ra. Các ông luôn cho mình cái quyền được có vợ con rồi vẫn có thể cặp bồ. Còn các bà vợ phải yên phận sự, lấy chồng rồi là phải theo chồng, phải “chính chuyên một chồng” trong khi các ông không tự ràng buộc cho mình cái chính chuyên một vợ là sao?
Tại sao các ông lúc nào cũng thích đáp ứng nhu cầu của bản thân mình nhưng lại muốn vợ phải chu toàn với gia đình? Đơn giản thôi, các ông biết chia sẻ, chung thủy một dạ sắc son cùng vợ thì người vợ sẽ yêu đời hơn, yên tâm chăm sóc gia đình con cái và còn có tâm trạng chăm chút bản thân. Lúc đó các ông cũng mở mày mở mặt với bạn bè về một gia đình hạnh phúc chứ.
Điều ích kỷ tiếp theo là trong khi các ông cặp kè người này người khác thì con của các ông đang mong ngóng ở nhà hay những đứ.a tr.ẻ bơ vơ khi gia đình tan nát. Các ông có bao giờ nghĩ đến? Con cái là kết tinh của tình yêu, chúng đâu có tội, sao các ông ngoạ.i tìn.h không nghĩ đến những đứ.a tr.ẻ thơ vô tội.
Còn về các cô gái thời nay, là người chen ngang vào hạnh phúc của người khác, các cô không hề nghĩ đến một ngày nào đó không xa khi lập gia đình, cho là các cô sẽ lấy được chồng người khác đi, nhưng 10 năm, 20 năm sau các cô có chắc là chồng mình sẽ sống mãi với các cô hay cũng sẽ xuất hiện một người con gái khác trẻ đẹp hơn các cô bây giờ? Cũng sẽ chơi cái trò chen ngang như các cô bây giờ và chồng của các cô một hai đòi ly dị các cô để đi theo tiếng gọi khác?
Đàn ông đâu dại gì đi từ chối của trên trời rơi xuống, ở đời nhân quả nhãn tiề.n mà. Lúc đó các cô sẽ được gặm nhấm nỗi đau mà bây giờ các cô gây ra cho gia đình người khác.
Mỗi người chỉ sống có một kiếp mà thôi, sống làm sao để lương tâm không cắn rứt, con cái mình sau này không phải xấu hổ khi ai đó nhắc đến “quá khứ anh hùng” của cha mẹ nó. Cha mẹ của mình bây giờ không phải xó.t x.a khi thốt lên “Than ôi! Cha mẹ sinh con trời sinh tính”. Đừng mù quáng vì cái nhu cầu trước mắt mà quên đi hậu quả về sau. Vì suy cho cùng phụ nữ vẫn chính là người thiệt thòi mà thôi. Chỉ có những giây phút vĩnh cửu mà không có tình yêu vĩnh cửu đâu các cô ạ.
Sau cùng, tôi luôn cầu mong các ông chồng hãy sống cho mình, cho gia đình, cho những người thân yêu và kính chúc cho tất cả chị em phụ nữ luôn được hạnh phúc cùng những người chồng lòng dạ sắc son.
Theo VNE
Hãy để trái tim em được ngủ yên!
Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Ngày đó khi em còn là cô bé tròn 20 với trái tim nhân hậu, căng tròn nhựa sống... những ước mơ trong em chất đầy trang nhật ký. Anh cùng em bước qua bao buồn vui, thăng trầm tuổ.i học trò em yêu quý anh biết mấy. Em xích gần với anh hơn qua những câu chuyện gia đình anh kể: "Đ ước gia đình mình cũng có một giờ cơm sum vầy, vui vẻ vang tiếng cười nói như gia đình H, nhà Đ lúc nào cũng ăn cơm với nước mắt", em dường như hiểu và thương anh hơn. Ngày đó em đâu biết tình yêu là gì nhưng rồi em cũng cảm nhận được tình yêu thương anh dành cho em.
Anh đã cùng em vượt qua bao khó khăn trong thời sinh viên. Những chuyến xe buýt 2 tiếng đồng hồ mới gặp mặt được và cả những lần em đạp xe dường như một buổi sáng chỉ để lên thăm anh. Những năm tháng sinh viên của anh rồi cũng trôi qua, anh cố nán lại cho tới ngày sinh nhật của em mới đi ra Bắc làm việc. Em thật bình tĩnh, không rơi một giọt nước mắt nào khi tiễn anh lên xe, thế nhưng anh đâu biết khi em về với phòng trọ giọt nước mắt chực trào trên đôi mi thất thanh gọi: "anh ơi"... Những tháng ngày sinh viên em không có một người thân nào nơi thành phố chật hẹp ấy, nguồn động viên lớn nhất vẫn là anh. Em tự dặn bản thân cố gắng chăm ngoan học giỏi, không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ và anh.
Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu (Ảnh minh họa)
Bao nỗi nhớ em phải cất giấu vào trang nhật ký, đôi lúc em vừa viết và vừa khóc. Những lúc đó em cảm thấy mình thật nhỏ bé, cô đơn và lạc lõng nơi đất Sài Thành. Sinh nhật 22 ấy là lần sinh nhật không có bánh kem, không có nến nhưng có anh đón cùng em và cũng là ngày yêu thương trọn vẹn cuối cùng. Anh đã rời xa em mãi mãi không một lý do dành riêng cho em. Trái tim em quặn thắt nghĩ về anh, cảm giác như mình bị đối xử thật tê, em đã chạy xe một mình mỗi khi đi làm thêm về cùng những giọt nước mắt rơi lã chã trong đêm khuya. Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu. Thứ tình cảm mà bấy lâu nay em cứ dối lừa cảm xúc. Hay vì em sợ mất anh, ích kỷ giữ anh cho riêng mình? Hay em dặn lòng mình cố nắm giữ và quý trọng những gì mình đang có?
Đã bao giờ anh hiểu được cái cảm giác tiễn người mình yêu thương nhất lên một chuyến xe đi xa và sẽ rất lâu nữa mới gặp lại? Cái cảm giác người ở lại anh biết không? Một cô gái mạnh mẽ như em cơ mà, em vượt qua được. Em đã là nguồn động viên lớn nhất để anh cố gắng học thế nhưng anh đã để em ở lại lúc em cần những lời động viên nhất. Mọi chuyện đã qua và sẽ trở nên tốt đẹp, em đã gói gém tất cả vào quá khứ, khóa chặt lại những trang nhật ký em viết dành riêng cho anh. Em sẽ yêu một người khác, nơi ấy em thấy được bình yên, ấm áp. Trái tim em xứng đáng được như vậy anh à.
Em đã không sai khi gạt bỏ lòng tự trọng một bên để níu kéo anh, và giờ đây em nhận ra rằng người đáng phải khóc với những nỗi đau chưa kịp đặt tên ấy là anh bởi anh đã mất đi người hiểu và yêu thương anh nhất. Trong quá khứ anh vẫn mãi là anh nhưng hiện tại anh là người dưng anh ạ. Chúng ta không thể gặp mặt và cũng không thể là bạn thân như anh muốn. Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Theo VNE
Em đã ngã vào vòng tay người khác "Anh hãy quên em đi,em đã có người yêu mới, em không xứng với anh. Hãy tìm người yêu anh hơn em". Vậy là mình đã chia tay nhau được hơn một năm rồi em nhỉ? Chính xác là 1 năm 1 tháng 11 ngày rồi em à! Cái ngày định mệnh ấy anh không bao giờ muốn nghĩ đến.Thời gian mình quen...