Đàn ông mây gió 1 tí cho vui!
Người yêu tôi đây hả? Rõ ràng là người tử tế lắm cơ mà nhưng sao lại bệnh hoạn thế này? Anh trong mắt tôi là một người đàn ông hoàn hảo, mặc dù “nhà mặt phố, bố làm quan to” nhưng không phải là loại công tử hư hỏng như nhiều cậu ấm khác.
Lần đầu tiên gặp nhau ở đám cưới đứa bạn thân, chúng tôi đã trò chuyện thân mật như quen nhau từ rất lâu rồi. Anh hài hước, thông minh, rất đàn ông và tử tế. Không cần đắn đo, suy tính nhiều, tôi biết đây chính là người đàn ông của cuộc đời mình. Tôi vận dụng tối đa sự thông minh, khéo léo và tinh tế của một người phụ nữ để tạo ra những ấn tượng đẹp nhất trong lòng người mới gặp.
Thế rồi sau đó cả hai chúng tôi đều chủ động tìm đến với nhau, ai cũng bảotình yêu của hai đứa “rất Tây”: Ngọt ngào, lãng mạn mà phóng khoáng, thoải mái, không ai bị trói buộc… Đúng thế, cả anh và tôi là những người rất thoáng trong suy nghĩ, chúng tôi không lấy sự sở hữu để nuôi lớn tình yêu, yêu là thuộc về nhau nhưng cũng cần phải tôn trọng tuyệt đối tự do cá nhân của người kia.
Tuyệt đối tin tưởng, tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện sử dụng chung tài khoản facebook, YM hay bí mật kiểm tra tin nhắn để quản lý người yêu. Tôi mãn nguyện vô cùng với tình yêu của mình và tự nhủ rằng: “Sự ghen tuông hay nghi ngờ dù ít hay nhiều cũng chẳng hay ho gì, tốt nhất là hãy cứ tin tưởng vào người mình yêu”. Nhưng hóa ra không có gì là trọn vẹn 100% cả và tôi thực ra là một con “gà” đang yêu. Vào một đêm yên tĩnh, cô bạn làm cùng công ty gửi tin nhắn thông báo cho tôi một việc động trời rằng, đã nhìn thấy anh vào nhà nghỉ với một cô gái lạ. Tôi vẫn khăng khăng cho rằng bạn mình nhìn nhầm, làm gì có chuyện vớ vẩn ấy.
Sau đó, vì cô bạn liên tục cảnh báo và nhắc lại chuyện hôm trước nên tôi cũng sinh nghi. Tôi bắt đầu lén lút kiểm tra tin nhắn, còn kiểm tra cả hộp thư facebook, YM của anh. Không có tin nhắn từ số lạ, cũng không có những đoạn chat vu vơ với người lạ nào.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Nhưng trong lúc dò tìm lại hộp thư trên facebook, bất chợt tôi bắt gặp những mặt cười ranh mãnh, rất gian trong đoạn chat giữa anh với người bạn trai thân thiết. Tò mò tôi mở đoạn chat để xem hai người này “buôn bán” với nhau những gì.
Phải nói là em H. quá đỉnh – người yêu tôi khoái trí khoe lại chiến tích với bạn mình. Kinh nhỉ, đỉnh bằng em hôm trước không?
Tất nhiên là hơn rồi, thế mới có chuyện để nói với ông Cái gì, “em H.”, “em hôm trước”… chuyện gì thế này? Hóa ra là người yêu tôi đã lên giường với cả tá đàn bà lạ. Thì ra sự tin tưởng vô điều kiện và thoải mái của tôi trong tình yêu với anh đã biến tôi thành một con ngốc. Không biết phải nói anh là người đàn ông ranh mãnh, thông minh hay đang có sở thích bệnh hoạn nữa vì “tình một đêm thôi, dại gì mà dính dáng với mấy em đó, chúng nó mà biết số điện thoại có mà nó nhắn tin, nháy máy sập nguồn luôn”.
Chẳng những khoe khoang “chiến tích” vào nhà nghỉ với gái lạ, người đàn ông tôi tuyệt đối tin tưởng còn bày vẽ cho cậu bạn những tuyệt chiêu để được “nếm mùi” tình một đêm, nào là cách nhận diện “đối tác”, nào là cách cắt đuôi, “chùi mép”. Đặc biệt anh nhấn mạnh rằng: “Đàn ông mây gió một tí có chết ai nhưng em nào thì em, phải biết cách giữ lấy người yêu, người yêu mày mà biết nó giết đấy”.
Người yêu tôi đây hả? Rõ ràng là người tử tế lắm cơ mà nhưng sao lại bệnh hoạn thế này. Không biết chuyện này thuộc về bản tính hay anh có vấn đề về mặt tâm-sinh lý? Tôi không thể tiếp tục yêu một người đàn ông như thế này nhưng cũng không đủ dũng cảm để chấm dứt mối tình này. Tôi phải làm sao bây giờ?.
Theo Phunutoday
Vợ cả của chồng khuyên tôi nên "bỏ" gã chồng bệnh hoạn đó đi
Hóa ra, người đàn ông đại gia tôi lấy đó là một gã bệnh hoạn, chính gã mới là người không sinh được con chứ không phải là chị. Nhưng suốt bao năm qua gã luôn tung tin là vợ mình "không biết đẻ" để có thể thoải mái đi trêu hoa ghẹo nguyệt, thích ai là tán, thấy gái xinh là vơ vào.
Tôi sinh ra và lớn lên trên đất cảng, vì nhà nghèo lại đông anh chị em, và cũng là chị cả trong nhà nên tôi đành chấp nhận nghỉ học sớm lên thành phố kiếm tiền nuôi gia đình.
17 tuổi tôi một mình tay nải lên thành phố xin việc. Vì xuất thân từ quê nghèo quen làm việc nặng, vất vả thế nào tôi cũng chịu được nên vừa bước chân ra thành phố tôi nhanh chóng tìm được một công việc. Ở thành phố người đông nhưng việc cũng nhiều, chỉ cần chịu được khổ thì không lo thất nghiệp. Đã thế vốn được thừa hưởng gen cao lớn của bố mẹ nên dù mới 17 tuổi nhưng tôi đã ra dáng một thiếu nữ, vì thế mà xin việc cũng dễ hơn những đứa trẻ khác.
Ban đầu tôi xin làm phụ quán cơm, một thời gian sau quen đường sá, quen bạn bè nên tôi được giới thiệu vào một nhà hàng làm phục vụ, bưng bê. Làm ở nhà hàng lương cao hơn, ở đó có máy lạnh sướng hơn quán cơm nhiều. Sau khi làm ở nhà hàng được gần 1 năm tôi được một vị khách quen nhận vào khách sạn làm lễ tân. Nhờ vào chiều cao trên 1m7 cũng như may mắn có được gương mặt xinh xắn cùng làn da trắng ngần nên đi đâu tôi cũng được ưu ái, làm việc gì cũng thuận buồm xuôi gi
Nhưng suốt bao năm qua gã luôn tung tin là vợ mình "không biết đẻ" để có thể thoải mái đi trêu hoa ghẹo nguyệt, thích ai là tán, thấy gái xinh là vơ vào. (Ảnh minh họa).
Từ một cô bé quê mùa, ngơ ngác khi ra thành phố vậy mà chưa đầy 2 năm sau tôi đã biết ăn diện, làm đẹp, biết lên xuống ô tô của không ít đại gia... và cũng biết cách "moi tiền" của những gã giàu hám gái. Đã bao lần tôi tự dặn lòng mình "phải dừng lại" nhưng tất cả đều đã quá muộn. Những người nghèo khó, cần tiền như gia đình tôi thì chuyện dừng lại là không thể, nếu dừng lại chỉ với mức lương 5 triệu đồng/tháng làm sao tôi có thể nuôi được người cha già, người mẹ đau ốm, và cả 4 đứa em còn đi học. Tôi cay đắng chấp nhận để người ta gắn cho mình cái mác "bán thân nuôi miệng".
Vừa tròn 18 tuổi tôi quyết định làm vợ lẽ của một đại gia. Nghe nói vợ anh ta không thể sinh con nên nếu tôi có thể sinh cho anh ta một cậu con trai thì cuộc sống về sau này của cả gia đình tôi sẽ không còn phải vát vả, khổ cực nữa. Chị vợ của anh ta là người hiền, tốt, chị ấy chấp nhận "chung chồng" với tôi. Về sống cùng nhà với chị ấy tôi mới biết, người phụ nữ ấy mặc dù được sống trong nhung lụa, quyền quý nhưng chưa bao giờ hạnh phúc. Chị ấy tâm sự với tôi rất nhiều, chị ấy khóc trước mặt tôi. Hóa ra, người đàn ông đại gia tôi lấy đó là một gã bệnh hoạn, chính gã mới là người không sinh được con chứ không phải là chị. Nhưng suốt bao năm qua gã luôn tung tin là vợ mình "không biết đẻ" để có thể thoải mái đi trêu hoa ghẹo nguyệt, thích ai là tán, thấy gái xinh là vơ vào.
Người phụ nữ khốn khổ ấy nói "Rồi sau này em cũng như chị, có tiền nhưng phải chôn chân ở góc nhà này. Em đừng có mong nổi dậy, hắn có tiền, có quyền lại có cả máu liều nữa, gã bệnh hoạn như hắn có thể đánh đập, hành hạ em đến chết. Nghe chị, lúc này còn kịp, còn chưa có ràng buộc gì về pháp lý thì trốn đi, về quê làm việc, tìm lấy một người đàn ông tốt rồi cưới. Chị sẽ cho em ít tiền làm vốn, chứ đừng cố chấp sống như chị, khổ lắm em ơi...".
Tôi không biết lời chị ấy có đáng tin không, hay vì chị ấy ích kỷ nên muốn "đuổi khéo" tôi đi. Nhưng nếu lời chị ấy nói là đúng thì tôi nên làm gì? Tôi không biết tôi nên làm gì lúc này?
Theo HƯƠNG UYÊN/Doisongphapluat
Thiếu nữ thành 'cỗ máy tình dục' vì gã chồng bệnh hoạn Sinh ra và lớn lên ở vùng quê Nghệ An, Nguyễn Thị Hằng (SN 1993) già đi trông thấy so với tuổi của mình. Càng kêu khóc, hắn càng tàn bạo với Hằng hơn. Ảnh minh họa. Sau 2 đời chồng, bất hạnh liên tục ập xuống, cô trở thành "cỗ máy tình dục" vô hồn phục vụ gã đàn ông tàn bạo....