Đàn ông mà đánh vợ thì chỉ là “đồ hèn” mà thôi
Anh cứ thao thao kể chuyện với bạn nhậu rằng, hôm nay anh vừa cho bà vợ anh một trận nhừ tử nên cứ yên tâm mà uống, bà ấy không dám gọi điện giục anh về.
Nhìn khuôn mặt hớn hở của anh khi kể &’chiến tích’ của mình, thật đáng khinh bỉ. Khinh bỉ bởi lẽ, anh xem chuyện đánh vợ như một câu chuyện lẽ thường ở đời mang ra nói với bao nhiêu người trong bàn nhậu. Khinh bỉ hơn là, anh đang cười vào cái chiến tích của mình, cười vào nỗi đau của người vợ, người ngày ngày kề vai sát cánh, chung chăn chung gối với anh.
Xấu hổ hơn, anh còn gọi điện nói vợ nấu cơm nấu nước cho anh về ăn. Anh còn kể, vợ anh sinh cho anh một cậu con trai rất kháu khỉnh. Anh nghĩ được tất cả những điều vợ làm cho anh, những điều vợ đã hi sinh vì anh nhưng anh lại không thể nghĩ, anh là kẻ không ra gì khi ngày ngày dùng nắm đấm để dạy vợ. Đàn ông đánh vợ như anh, quả thật quá hèn.
Vậy mà anh không biết mình hèn. Anh vốn nghĩ, đàn ông mà không thể hiện được sức mạnh, không thể hiện được uy quyền thì là đàn ông hèn. Anh đâu ý thức được, vợ anh chẳng làm gì để anh phải giơ những đòn tan tác như thế vào đầu, vào mặt vợ. Nhiều người giống như anh…
Nhiều người làm chồng tự cho mình cái quyền được quản lý vợ, quát tháo vợ. Nên với họ, chuyện vợ chồng bình đẳng là không có. Vợ là phải một phép tuân theo chồng, phải nghe ý kiến của chồng và nhất định không có chuyện cãi lại chồng.
Nếu các anh giỏi dạy vợ, hãy làm cách nào đó để vợ các anh cảm thấy phục.
Vậy nên, đi đâu, họ cũng làm như mình là nhất. Chỉ cần vợ nói gì không hài lòng là họ lườm nguýt. Muốn vợ làm cái gì là liếc mắt ra hiệu. Họ nghĩ như thế là mình oai, mình có uy. Nhưng họ không hay, sự uy quyền ấy đang giết chết hôn nhân của họ. Vì hơn ai hết, là phụ nữ nói chung và là người vợ nói riêng, họ không bao giờ muốn một gia đình có một người chồng gia trưởng, bắt nạt vợ. Họ cần một người đàn ông biết sẻ chia, chiều chuộng, yêu thương và quan tâm họ.
Video đang HOT
Đàn ông luôn nghĩ, làm đàn ông, làm chồng mà không dạy được vì thì hèn. Nhưng cách họ dạy vợ là gì. Không phải nói cho vợ hiểu, không phải vợ chồng có gì không đồng quan điểm thì ngồi lại, nói chuyện nghiêm túc với nhau. Mà các họ dạy vợ chính là nắm đấm.
Họ nghĩ, họ có uy quyền, có sức mạnh nên chỉ cần họ trừng mắt, giơ tay lên là vợ phải tuân lênh phục tùng. Nếu đàn bà cũng làm vậy thì sao nhỉ? Đàn ông sinh ra đã là phái mạnh, còn đàn bà là phái yếu. Phái mạnh thì phải hơn phái yếu về sức khỏe và đương nhiên, nắm đấm của họ rất lợi hại. Nhưng cũng chính vì thế mà họ sẽ trở nên hèn hạ khi dùng nắm đấm để dạy vợ. Giống như con hổ đánh lại con mèo. Thì phần thắng, chắc chắn thuộc về con hổ.
Thời nay, nam nữ bình đẳng, vợ chồng lại càng phải bình đẳng. Không có lý gì người vợ luôn phải chịu những trận đòn roi từ chồng. Bình đẳng về mọi thứ. Vợ chồng lấy nhau là phải đồng tâm hiệp lực. Nếu có chuyện gì không hay không phải, phải đóng cửa bảo nhau, chia sẻ, hiểu nhau mới dễ sống. Động một cái là giơ nắm đấm lên thì thật quả là hèn, rất hèn.
Nếu các anh giỏi dạy vợ, hãy làm cách nào đó để vợ các anh cảm thấy phục. Hãy làm thế nào đó để vợ cảm thấy nghe lời chồng là điều hoàn toàn hợp lý, những điều chồng nói đều đúng không sai. Lấy vũ lực áp chế vợ, thật chẳng đáng làm đàn ông.
Nếu đã lấy chồng, phải là chồng tử tế. Chồng không ra gì thì cứ ở vậy còn hơn.
Thật lạ, xã hội nhiều người không suy nghĩ thấu đáo, đi ra ngoài rồi về nhà đầy men rượu lại giơ nắm đấm lên dạy vợ. Lấy vợ về làm gì, hay là để công cụ cho các anh hành hạ? Ai sinh ra cũng có quyền được tự do, không ai có quyền được tước đi quyền sống tự do, quyền được nói, và cũng không ai có quyền được đánh một cách vô cớ chỉ vì tức giận.
Có những người làm chồng, đi ra ngoài, vỗ ngực khoe khoang rằng mình đã cho vợ một trận để lần sau vợ không dám hốn lão với mình. Còn có nhiều anh chồng đánh vợ đến nỗi không thể gặp được ai. Những người như thế đáng bị trừng phạt, không thể khoan dung cho họ.
Đàn bà một khi lấy phải người chồng vũ phu, thì hãy nên giải thoát cho mình. Sống với người đàn ông vũ phu thà là không có chồng. Nếu đã lấy chồng, phải là chồng tử tế. Chồng không ra gì thì cứ ở vậy còn hơn.
Theo Meyeucon
Rời khỏi tòa, vợ hớn hở còn tôi thì méo mặt nhìn bồ ôm bụng bầu đứng đợi
Cô bồ thấy tôi chưa có động tĩnh gì nên đã tìm vợ tôi làm ầm ĩ lên. Tôi cầu xin vợ tha thứ nhưng cô ấy đứng dậy bỏ đi nhẹ tênh còn với tôi mọi thứ như sụp đổ.
Giờ ngồi nghĩ lại tôi mới thấy mình thật ngu ngốc khi hám của lạ để rồi đánh mất một người như vợ của mình. Đây có lẽ là cái giá mà tôi phải trả cho những lỗi lầm của mình.
Tôi kết hôn được gần 10 năm và ly hôn cách đây 4 tháng. Ngày tôi và vợ tôi chung sống thực sự đã cùng nhau trải qua nhiều cung bậc cảm xúc. Những năm đầu tình cảm của chúng tôi khá mặn nồng, nhưng rồi càng ngày tôi càng hư tính hay gắt gỏng với cô ấy. Nhìn vợ chẳng còn xinh đẹp như ngày xưa nhiều lúc tôi thấy rất hụt hẫng đến mức tôi chẳng buồn đưa cô ấy đi dự tiệc công ty cùng vì thấy xấu hổ với mọi người.
Vợ tôi là 1 người giỏi chuyên môn, nhưng lại quá giản dị. Tôi góp ý nhiều nhưng cô ấy lúc nào cũng ăn mặc đơn giản đã vậy còn hay tiếc tiền không dám mua lấy bộ đồ hẳn hoi để mặc. Vợ chồng chung sống bất đồng nhiều thứ nên hay cãi vã hơn.
Tôi đã khiến vợ tổn thương rất nhiều (Ảnh minh họa)
Tôi đâm ra chán nản để rồi ngã vào vòng tay người khác. Tôi đã cặp bồ với 1 cô gái mà tôi quen trong 1 lần đi uống rượu. Cô ta làm tiếp thị cho 1 cửa hàng rượu. Chẳng hiểu sao tôi say cô ta như điếu đổ, cô ta khiến tôi thấy mình như trẻ lại cả chục tuổi. Tôi được yêu, được phục vụ, được nghe những lời đường mật, tất cả những thứ đó khiến tôi lầm đường lạc lối. Ở bên cô bồ tôi ngọt ngào chiều chuộng bao nhiêu thì về nhà tôi lại hay cáu gắt với vợ bấy nhiêu. Nhiều lần vợ buồn rồi khóc nhưng tôi chẳng quan tâm thay vào đó tôi thấy cô ấy thật phiền hà.
Rồi 1 ngày đẹp trời cô bồ thông báo rằng đã có bầu. Tôi tá hỏa muốn giải quyết hậu quả trong êm đẹp thì cô ấy không chịu. Cô ấy đòi một danh phận nếu không thì tôi sẽ không sống yên với cô ấy. Lúc này tôi thực sự rất sợ vợ biết, ngày ngày tôi lo lắng. Giờ thay vì quát mắng vợ tôi lại thấy có lỗi với cô ấy nhiều hơn, tôi biết mình đã sai nhưng có lẽ mọi thứ đã quá muộn màng.
Cô bồ thấy tôi chưa có động tĩnh gì nên đã ôm bụng bầu đi tìm vợ tôi làm ầm ĩ lên. Vợ tôi sốc phải nhập viện cấp cứu, tôi đã quì xin cô ấy tha thứ nhưng đáp trả tôi chỉ là 1 thái độ thờ ơ lạnh lùng. Sau hơn 1 tuần suy nghĩ thấu đáo, vợ lặng lẽ đưa cho tôi 1 tờ đơn ly hôn. Cô ấy bảo: "Anh làm thì anh ráng chịu. Có lẽ tôi nên nghĩ thoáng hơn, tôi hi sinh cho cái gia đình này như vậy cũng đủ rồi. Bao năm nghe anh chì chiết, chê bai cũng chứng tỏ tình cảm anh dành cho tôi cũng chẳng còn. Vậy thôi giờ đường ai nấy đi, con tôi thì tôi sẽ nuôi, hẹn gặp anh ở tòa".
Vợ tôi đứng dậy bỏ đi nhẹ tênh còn với tôi mọi thứ như sụp đổ. Hình ảnh tôi tát cô ấy, mắng nhiếc cô ấy cứ quay cuồng trong đầu. Chúng tôi ra tòa trước sự quyết tâm của vợ và sự quấy phá của cô bồ.
Nhìn lại vợ cũ mà lòng tôi không khỏi nuối tiếc, ân hận (Ảnh minh họa)
Sau phiên tòa ly hôn, vợ nhìn tôi nhếch mép mỉm cười rồi hớn hở dắt con đi còn tôi méo mặt nhìn xuống bụng bầu của cô bồ đang đứng đợi. Gần đây tôi vô tình gặp lại vợ cũ thấy em làm tóc và ăn mặc sành điệu hơn, trẻ trung hơn làm tôi càng tiếc nuối. Cô vợ mới của tôi từ ngày về sống chung càng bộc lộ bản chất lười biếng chỉ biết bòn rút tiền của. Tôi thực sự muốn nổ tung với sự thật phũ phàng này. Vậy nên tôi khuyên các ông chồng đừng dại dột ham những thứ phù du bên ngoài, thay vào đó hãy đối xử tốt hơn với vợ mình. Thay vì chê bai cô ấy thì hãy đưa cô ấy đi mua sắm làm đẹp, thay vì chì chiết mắng nhiếc thì hãy nhẹ nhàng góp ý để cô ấy sửa đổi. Giờ đây khi mất vợ con rồi tôi mới thực sự thấm thía hai chữ "Gia đình" nó quan trọng đến nhường nào.
Theo Một Thế Giới
Đàn ông đánh vợ, quá hèn Anh cứ thao thao kể chuyện với bạn nhậu rằng, hôm nay anh vừa cho bà vợ anh một trận nhừ tử nên cứ yên tâm mà uống, bà ấy không dám gọi điện giục anh về. Nhìn khuôn mặt hớn hở của anh khi kể &'chiến tích' của mình, thật đáng khinh bỉ. Khinh bỉ bởi lẽ, anh xem chuyện đánh vợ...