Đàn ông lấy vợ bị mất trinh là nhục!
Tôi khó mà chấp nhận được khi mình yêu toàn gái trinh giờ lại rước người mất trinh về làm vợ.
ảnh minh họa
Chưa bao giờ tôi thấy mình khốn khổ như lúc này, tôi không biết phải làm gì cho đúng nên đành gửi đôi lời tâm sự của mình tới chuyên mục. Hi vọng mọi người cho tôi một lời khuyên.
Tôi hiện giờ 30 t.uổi, sắp cưới vợ. Chúng tôi đã làm lễ ăn hỏi được 2 tuần rồi và giờ tôi đang phân vân không biết mình có nên hủy hôn hay không. Tôi quen biết cô ấy từ nhỏ, nhà chúng tôi chỉ cách nhau chừng 3 cây số. Cô ấy ít hơn tôi 4 t.uổi. Cô ấy là một người hiền lành, ngoan ngoãn. Ngay từ hồi còn học phổ thông, tôi cũng đã có cảm tình với cô ấy. Nói chung với cô ấy, tôi biết rất rõ, chẳng khác nào như câu các cụ nói: “bánh đúc bày ra sàng”. Chính bởi thế sau những cuộc tình rong ruổi bên ngoài, tôi xác định sẽ lấy cô gái ngoan hiền này về làm vợ.
Trước giờ tôi có một quan điểm sống, đã yêu thì phải yêu gái trinh, cưới vợ thì càng cần phải thế. Gia đình tôi là một gia đình bề thế, nền nếp, người về làm dâu con nhà tôi nhất quyết phải là con gái ngoan ngoãn, chính chuyên. Dù với lí do gì đi chăng nữa, tôi và gia đình tôi cũng không thể nào chấp nhận cảnh một cô con dâu mất nết, không còn trong trắng.
Vì thế, tất cả những cô gái tôi yêu trước đó đều là những cô gái còn trinh. Tôi yêu ai là luôn xác định nghiêm túc, còn chuyện đến được với nhau hay không phụ thuộc vào rất nhiều điều. Nhưng dù cô ấy có khiếm khuyết điều gì thì cũng không bao giờ được phép không còn là con gái khi đến với tôi. Gia đình tôi bề thế, bản thân tôi cũng là người thành đạt, ngoại hình ưa nhìn, tôi nghĩ những đòi hỏi của tôi về sự trinh tiết của phụ nữ chẳng có gì là quá đáng cả.
Trước đây tôi đã từng yêu 4 người. Tất cả họ đều còn trong trắng khi đến với tôi. Họ đã trao cho tôi đời con gái. Phải thú thật là cái cảm giác được trở thành người đàn ông đầu tiên trong đời một cô gái thực sự sung sướng vô cùng. Tôi nghĩ ai là đàn ông mà không được trải qua cảm giác này thì coi như chưa từng biết đến cái gọi là “hạnh phúc đàn ông”. Với tôi, muốn hôn nhân hạnh phúc, muốn tôi coi trọng vợ thì cái cảm giác đầu tiên của tôi là phải hạnh phúc . Mà để được hạnh phúc như thế thì phải còn là gái trinh.
Video đang HOT
Nhưng những cuộc tình đó đều không dẫn đến kết quả cuối cùng. Cô thì quá tham lam, thực dụng, cô thì lại nhõng nhõng, không thể đảm đương vị trí làm vợ tốt được nên tôi chia tay. Tôi kiếm vợ không chỉ cho tôi mà còn là dâu con cho cả gia đình tôi nữa nên nhất quyết không thể chọn bừa được. Tôi không muốn lấy nhau về rồi lại bỏ nhau, gia đình tôi không chấp nhận cách sống làm dơ xấu dòng họ như thế.
Yêu xa, yêu gần mãi cuối cùng tôi quyết định tìm hiểu vợ sắp cưới của tôi bây giờ. Chúng tôi không còn lạ lẫm gì nhau cả vì ngày bé đi học cùng trường, cùng lớp với nhau suốt. Cô ấy ngoan hiền, hàng xóm láng giềng và cả gia đình tôi đều biết. Bởi vậy khi nghe tôi nói sẽ tìm hiểu cô ấy, bố mẹ tôi ai cũng ủng hộ. Tôi mừng vì chí ít cũng đã có sự hậu thuẫn.
Cô ấy tốt nhưng không còn trong trắng, tôi thực sự không cam tâm lấy vợ mất trinh (Ảnh minh họa)
Tình yêu này nhanh chóng đơm hoa kết trái vì nói đúng ra cô ấy rất hiểu chuyện, đúng mực. Tôi mừng vì kiếm được một người vợ lí tưởng. Mà trước tới nay, cái chuyện cô ấy chưa từng yêu ai thì mọi người không ai là không biết chính vì thế tôi tin chắc rằng cô ấy còn trinh. Nghĩ như vậy nên tôi quyết định “giữ” cái đó cho tới ngày chúng tôi cưới.
Sau nửa năm tìm hiểu, chúng tôi chính thức làm lễ ăn hỏi. Đó cũng là lần đầu tiên tôi đòi hỏi cô ấy chuyện “đó” và cô ấy ưng thuận. Nhưng rồi cảm giác của tôi tụt dốc cực độ. Tôi cảm thấy sốc, thấy bị sỉ nhục, thấy mình bị lừa và k.hinh t.hường khi tôi biết cô ấy không còn trong trắng. Kinh nghiệm của một thằng đàn ông biết rõ tình trường khiến tôi phát hiện ngay ra điều đó. Cô ấy khóc lóc nói rằng cô ấy chưa từng yêu ai cả, chỉ là ngày còn đi học bị một tên lợi dụng, ép uống say và làm trò đ.ồi b.ại mà thôi.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy n.hục n.hã như thế. Bao năm tháng qua, tôi khước từ những cô gái trong trắng khác vậy mà giờ lại rước về một người đàn bà hư hỏng để làm vợ. Với tôi điều đó rất khó chấp nhận. Ngay trong lần đầu tiên của hai đứa mà tôi không được nếm trải cái cảm giác mình là người đầu tiên của vợ, lại là thằng ăn của thừa, của ôi của một tên nào khác khiến tôi nổi giận vô cùng.
Cô ấy cầu xin tôi tha thứ, chấp nhận cô ấy nhưng tôi không biết phải làm gì lúc này cho phải nữa. Không cưới cô ấy thì gia đình, họ hàng của tôi sẽ b.ị c.hê cười, danh giá của bố mẹ tôi cũng bị ảnh hưởng. Từ trước tới nay nhà tôi không có t.iền lệ đó bao giờ cả. Còn nếu cưới một người vợ không còn trong trắng (tôi không quan tâm vì sao mà cô ấy là đàn bà) thì tôi không cam tâm. Tôi sợ rằng vì sợ không cam tâm đó cô ấy cũng khổ khi sống với tôi sau này thôi. Ngay từ khi bắt đầu người ta đã chán thì làm sao sống hạnh phúc được.
Theo Eva
Anh xin lỗi vợ vì cái tát
Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất.
Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá lớn.
Anh biết, em chưa làm gì có lỗi với anh suốt thời gian 2 năm làm vợ chồng. Anh cũng chưa một lần to tiếng với em dù chuyện xích mích là khó tránh khỏi. Nhưng những lúc thấy có trục trặc là anh sẽ trấn tĩnh, từ từ suy xét và nếu em sai, anh sẽ góp ý nhẹ nhàng, không nông nổi. Vì thế, chúng mình rất ít khi cãi nhau.
Thế mà hôm nay, anh đã lỡ tay tát vợ, anh biết, cái tát này có thể làm r.ạn n.ứt tình cảm của vợ chồng mình suốt 2 năm, và cũng rất có thể nó sẽ khiến, tình yêu của chúng ta không còn nữa. Em sẽ cho anh là kẻ vũ phu, vô liêm sỉ và những thứ em nghĩ về anh còn nhiều hơn thế nữa.
Anh biết, hôm nay anh đã quá tay. Chỉ vì em nói anh đưa t.iền cho em về cho mẹ, vì mẹ em đang cần xây nhà cho anh cả. Anh không đồng ý và rồi chúng mình đã đôi co. Không hiểu sao, cứ nhắc tới chuyện t.iền nong là anh rất nhạy cảm, vì anh vốn là người có t.iền có của, gia đình anh cũng khá giả. Trước, người ta đồn rằng, em yêu anh vì t.iền, vì anh chẳng đẹp trai, cũng chẳng phải là nhân vật xuất chúng, trong khi em có thừa khả năng yêu những gã &'ngon lành' hơn anh. Thế là từ đó tới giờ, trong đầu anh luôn nghi ngờ chuyện tình cảm em dành cho anh. Đó là anh đã sai rồi!
Anh biết, hôm nay anh đã quá tay. Chỉ vì em nói anh đưa t.iền cho em về cho mẹ, vì mẹ em đang cần xây nhà cho anh cả. (ảnh minh họa)
2 năm sống với nhau, anh cưng chiều em hết mực, em cũng không làm gì để anh phật lòng. Anh đã cố gắng quên đi chuyên cũ, rằng người ta bảo, em yêu anh chỉ vì t.iền. Nhưng anh đã không thể làm được khi em hỏi anh chuyện muốn mượn t.iền về cho mẹ xây nhà cho anh trai. Anh đã nghĩ, chắc em đúng là không yêu anh và giờ em mới &'hiện nguyên hình', bóc lột t.iền của anh. Anh nhất định không cho em mượn.
Em khó chịu, em bảo anh ích kỉ, tính toán, vì nhà em có vay có trả, gia đình chưa có mới nhờ tới anh, vậy mà anh lại không bằng lòng, anh còn trách cứ em. Nói đi nói lại, mình cãi nhau to, em nói anh không đáng mặt làm con rể của mẹ, làm chồng của em, và em nhận một cái tát. Không hiểu điều gì đã khiến anh liều lĩnh như vậy. Lẽ ra, anh phải tìm cách níu em lại, vậy mà anh lại tát em, khiến em buồn và thất vọng, em muốn bỏ anh ra đi.
Cái tát ấy còn hằn vết thương lên mặt em, và chắc hẳn, vết thương trong lòng sẽ sâu hơn nữa. Em đã khóc suốt buổi tối, không nói câu nào. Đến khi anh xin lỗi, anh nói đưa t.iền cho em mượn, em cũng không màng. Em bảo số em lấy phải người chồng vũ phu thì đành chịu, một người chồng ích kỉ và hèn mọn vì sợ nhà vợ lấy mất t.iền, trong khi anh ta quá giàu có.
Em à, không phải anh tiếc em hay tiếc mẹ em, chỉ là vì, anh nghi ngờ tình cảm của em bao lâu nay và giờ, khi em hỏi tới chuyện tế nhị ấy, anh đã động lòng. Anh nghĩ, em thật sự đã bắt đầu lợi dụng anh rồi, và anh không muốn điều đó. Nếu như em không coi anh là chồng nữa, anh sẽ buồn lắm!
Anh xin lỗi vì tất cả những gì đã qua, xin lỗi vì cái tát dành cho người phụ nữ anh yêu. Có lẽ, anh đã quá ích kỉ khi chưa một lần hỏi xem gia đình em cần gì để anh giúp đỡ. Anh cũng chưa bao giờ hỏi em muốn gì, thích gì để anh tặng, chỉ có em một mình lầm lũi làm việc, chăm chỉ phục vụ chồng con. Vậy nhưng, em nào than vãn điều gì, chỉ nghĩ mình phải thực sự sống tốt, phải thực sự làm một người vợ hoàn hảo trong mắt chồng. Nhưng anh đâu cho em cơ hội đó. Anh đã làm tan nát cái gia đình này vì sự nóng tính của mình.
Anh xin lỗi, hãy cho anh cơ hội sửa sai, chuộc lại lỗi lầm. Nếu em có thể tha thứ cho anh, anh nhất định sẽ không nghi ngờ gì nữa, anh sẽ làm tròn trách nhiệm của người chồng, yêu thương em và con, làm một người con rể tốt. Được không em?
Theo VNE
Có mụn ruồi râu, tôi bị nói là dâm Và cũng chính vì cái mụn ruồi ấy đã khiến mẹ em không cho phép em lại gần tôi và bắt chúng tôi phải chia tay. Khi nghe em nói câu chuyện, tôi thấy thật nực cười. Nực cười vì cái tư tưởng cổ hủ của mẹ em, nực cười vì chuyện tin vào số vận, lại còn nhìn mụn ruồi đoán tướng...