Đàn ông kiểu ấy có đang ở nhà bạn không?
Ngày nọ, tôi rất thích ăn bánh mỳ ở phố Hàng Chuối. Không phải bánh mỳ ở đó ngon và rẻ mà là vì tôi thích được chiêm ngưỡng đôi vợ chồng bán bánh mỳ…
Người vợ thoăn thoắt rạch bánh mỳ, nhồi xúc xích, dăm bông, thịt thà pate..người chồng lăng xăng mang bánh ra cho khách, dắt xe, dọn ghế.
Chiếc xe máy đặt bên treo biển xe ôm. Vừa giúp vợ bán hàng vừa tranh thủ vài cuốc xe ôm. Hàng bánh mỳ ấy rõ đông. Về mặt nào đó mà nói thì đó là hàng bánh mỳ thành công nhất trên phố Hàng Chuối.
Thế hệ của chúng tôi, và cả trước đó, được (bị) giáo dục về đàn ông theo quan niệm: Đàn ông chí lớn bốn phương! Vợ như y phục. Huynh đệ như tay chân.
Thế nên khó lắm nếu bắt đàn ông chịu làm số 2, trợ giúp sự nghiệp cho vợ! Giả như vợ có sự nghiệp lẫy lừng thì đàn ông phải lẫy lừng hơn hoặc uất mà chết! Thứ đàn ông ấy đến giờ vẫn còn và hay tụ bạ ngoài quán bia chửi đời. Số còn lại bận giúp vợ nên tối mày tối mặt chẳng chiều nào cũng ngồi quán bia được nữa!
Người chồng tử tế là người chồng đủ để vợ nói với chúng bạn bằng đôi mắt lấp lánh tin yêu. (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Thành công nào cũng giống nhau khi nó được sinh ra từ 24h chuyên tâm, dốc lòng. Nhưng thành công ấy có mang đến hạnh phúc thực sự không thì mỗi thành công mỗi khác. Tôi nghĩ vậy!
Ngồi trên đỉnh thành công mà chỉ có một mình hiu quạnh so với việc có một người ở bên chia ngọt sẻ bùi nếm cùng trái đắng thì ai mà không mơ? Tôi nghĩ không ít phụ nữ mong có được chồng mình giúp một tay vậy!
Chỉ hiềm nỗi đàn ông “chí lớn bốn phương, coi vợ như y phục” thì nhiều!
Tôi không biết người ta luận về một người chồng với những tiêu chuẩn gì mới là chồng tử tế. Là chỉ rượu không chè, chỉ gái không trai, chỉ bạc không cờ. Hay đàn ông tiếng tăm lẫy lừng, tiền kiếm theo thúng. Hoặc đàn ông thông minh tuyệt đỉnh, bừng bừng chí lớn.
Tôi chỉ biết người chồng tử tế là người chồng đủ để vợ nói với chúng bạn bằng đôi mắt lấp lánh tin yêu. Mà muốn vậy, có lẽ người chồng cần hướng về vợ nhiều hơn sự sĩ diện trong mình!
Đàn ông kiểu ấy có đang ở nhà bạn không?
Theo Hoàng Anh Tú/ Người đưa tin
Bao nhiêu tin yêu vẫn thấy chưa đủ đầy
Hóa ra cuộc đời này cũng vậy. Đều có những ràng buộc chặt chẽ như thế. Một hạt mưa nhỏ bé ngỡ tưởng vô hại mà tích tụ dần thì một hôm cũng tạo nên cơn lũ lớn.
Cuộc đời mỗi người tài sản ta thấy không phải là có bao nhiêu tiền, bao nhiêu căn nhà mà là ta có bao nhiêu mối quan hệ còn ở lại, đồng hành cùng ta. (Ảnh minh họa).
Một hành động hôm nào có thể tác động sâu sắc đến kết quả hôm nay. Chứ chẳng phải tự nhiên cơn lũ đến, tự nhiên thành công, tự nhiên vỡ hỏng, tự nhiên kết thành.
Thế nhưng, có nhiều khi chúng ta vẫn không ai chịu nhận ra điều ấy. Chúng ta hay đổ lỗi cho người này người nọ, cho hoàn cảnh kia, lý do khác. Mà bỏ qua cái đập cánh tưởng chừng nhỏ bé của chính mình!
Hôn nhân cũng vậy, tình bạn cũng vậy! Càng gần gũi, càng thân thiết thì sự tác động càng lớn. Mà có khi vì quá thân thiết nên ta thường vô tâm, vô tình với mỗi cái đập cánh của mình. Như một lời quấy quả cho qua mà thành sứt xước lòng tin về nhau. Như vài lần lơ đễnh mà lạc nhau dần. Tôi và anh cứ sau mỗi lần đập cánh là một lần lạc nhau, lạc nhau về 2 phía, xa dần, rồi chẳng còn hiểu nhau nổi nữa. Ai cũng từng để mất đi nhiều thứ đáng trân quý trong đời theo cách như vậy. Chỉ là có nhận ra không hay chỉ thở dài và đổ lỗi.
Cuộc đời, tôi vẫn cứ hay nói, thật chả nhiều nhặn gì cho cam. Cứ mất đi một người bạn, cứ sứt đi một mảnh tin yêu, cứ thêm một vệt xước là tôi lại thấy buồn. Có bao nhiêu bạn, bao nhiêu yêu, bao nhiêu tin vẫn thấy chưa đủ đầy. Mất đi một chút đã thấy bị vơi!
Cuộc đời mỗi người tài sản ta thấy không phải là có bao nhiêu tiền, bao nhiêu căn nhà mà là ta có bao nhiêu mối quan hệ còn ở lại, đồng hành cùng ta, còn nơi để muốn trở về, con người để muốn đi cùng và còn bao nhiêu tin, bao nhiêu yêu! Thứ tài sản hóa ra chẳng phải tính bằng hiện kim mà được tính bằng ta ở hiện tại.
Thành công của mỗi người trong cuộc đời được đo bằng những trải nghiệm, những trưởng thành và những thương yêu ta nhận được. Thứ mới mẻ vốn không phải là điều gì đó lần đầu tiên xuất hiện mà lại là nhận thức của ta về những điều đã qua, những con người ta đã gặp, những mối quan hệ, tình cảm mà ta với họ đã dành tặng cho nhau.
Mỗi ngày qua đi, bầu trời vẫn thế, mặt đất vẫn thế, cỏ cây hoa lá vẫn thế và kể cả ta vốn là vẫn thế. Thứ khác đi chỉ là tâm thế ta. Tâm thế của người vừa bước qua những cột mốc. Nên tự nhắc bản thân mình hãy xứng đáng hơn nữa với chính bản thân mình. Nhìn lại những gì đã qua để biết mình sẽ mang theo những gì khi đi tới. Kể cả những thứ bỏ lại vốn chẳng phải là quên đi, vứt bỏ mà là xếp lại, cất đi.
Có người bảo tôi: Sống vậy khổ đấy!
Bởi lúc nào cũng sẽ có người bỏ ta đi ngay cả khi ta đã kiệt cùng nỗ lực kia mà?
Ừ, thế thật! Có khi là thế thật!
Cơ mà đó là khi ta đã kiệt cùng nỗ lực rồi chứ chẳng phải vì ta đã từng vô tâm trong cái đập cánh hôm nào, trong một giọt mưa vô tình hôm nọ hay những lơ đễnh nhiều khi!
Vẫn là để nhắc mình sống để tâm vậy!
Theo Người Đưa Tin
Mưu kế ác độc của người chồng tử tế Tôi thật may mắn khi lấy được người đàn ông mình yêu thương, cứ ngỡ cuộc đời sẽ nở hoa, thoát khỏi bế tắc, nào ngờ, cuộc sống ngục tù, đen tối. Ngày anh nói yêu tôi, tôi chết lặng. Tôi không tin vào tai mình vì lại được người đàn ông đẹp trai, hào hoa như anh lấy làm chồng. Đúng là,...