Đàn ông khóc, bình thường thôi mà
Một số đàn ông hay mủi lòng và dễ khóc. Mỗi lúc bị bắt quả tang đang rơi lệ, họ thường chống chế: “ tại hạt bụi”, “có con muỗi bay vào mắt”…
Nhiều cô gái nghi ngờ người yêu mình thiếu nam tính? Nhiều người vợ lo lắng không biết chồng mình có truyền cho con trai cái tính mau nước mắt ấy? Liệu hay khóc có ảnh hưởng gì đến uy tín của người cha trước mặt các con?
Tại sao người ta lại khóc?
Khóc nói lên một trạng thái tâm lý vượt quá sự kiểm soát của con người. Buồn quá khóc, vui quá khóc, tức quá khóc, cảm động quá khóc, hạnh phúc quá khóc, đau quá khóc, sợ quá khóc.
Thôi thì đủ kiểu: nước mắt vòng quanh, đỏ hoe, rơm rớm, rưng rưng, đầm đìa, giàn giụa, lã chã, tuôn rơi, thút thít, nghẹn ngào, thổn thức, nức nở, bù lu bù loa… Từ đó, người ta suy ra khóc là hành động gục ngã, bị cảm xúc đánh bại.
Về mặt sinh học, nước mắt là dung dịch tiết ra ở tuyến lệ, dùng lau sạch những bụi bẩn bám ở con ngươi của mắt, làm ướt và trôi đi (các dị vật bay vào mắt, nước bẩn tiếp xúc với mắt, hơi cay làm khô mắt).
Nước mắt cũng có thể tiết ra do kích thích mắt liên tục như chớp mắt, dụi mắt, chạm vào mắt… Ngoài ra khi con người hoặc động vật ngáp thì tuyến lệ cũng tiết nước mắt.
Về mặt tâm lý, hầu hết mọi người cảm thấy dễ chịu hơn sau khi khóc, cũng có người cảm thấy tồi tệ hơn. Khóc không gây hại về thể chất.
Đường đi của dòng lệ
Ngay từ khi chào đời, trẻ sơ sinh đã biết khóc. Trước mắt chúng ta luôn có một tấm màn hơi nước mỏng để bảo vệ mắt khỏi bị khô. Nếu giác mạc mắt bị khô, nó sẽ gửi lên não một tín hiệu cảnh báo và tuyến lệ sẽ tiết ra một ít nước.
Video đang HOT
Trong mỗi lần nháy mắt, các tuyến lệ đã tưới ướt cho giác mạc. Thường những giọt nước này sẽ chảy ra đằng sau mũi nhưng khi con người xúc động mạnh, các giọt nước chảy ra quá nhanh làm tắc đường thoát sau mũi, do vậy chúng phải chảy qua mắt, đó chính là nước mắt.
Điều thú vị là khi khóc, mắt nhòa lệ làm tầm nhìn bị hạn chế, gây bất lợi cho 1 trong 5 giác quan chính của con người. Có nghĩa là khi khóc, cơ thể ở trong trạng thái “lặng”, không bị tác động mạnh quá từ bên ngoài.
Con người không hoàn toàn nhận ra nỗi sợ hãi, niềm vui sướng hoặc đau buồn cho đến khi đủ thời gian lau khô đi dòng nước mắt và bình tĩnh nhìn nhận lại sự việc.
Khi đàn ông khóc
Dường như có một luật ngầm rằng đàn ông có nhiều việc phải gánh vác, nhiều thứ phải lo toan nên trong bất kỳ trường hợp khổ đau nào cũng không được phép rơi nước mắt. Nó làm một đấng mày râu trông có vẻ hơi… yếu đuối, kém nam tính.
Chính bản lĩnh đàn ông đã ngăn những dòng lệ chứ không phải đàn ông không biết khổ đau, như vua hài Charlie Chaplin đã bày tỏ: “Tôi thích đi dưới mưa để không ai thấy tôi đang khóc”.
Đằng sau giọt nước mắt người ta hay liên hệ đến nữ tính, mặc dù về độ yêu thương và đau khổ thì chẳng ai dám nói đàn ông đàn bà, người nào hơn.
“Nước mắt” đàn ông không phải bao giờ cũng thể hiện ở dòng lệ. Họ khóc trong lòng và khóc một cách khó khăn hơn phụ nữ và trẻ em. Thử so sánh giữa một phụ nữ hay khóc lóc với một người đàn ông không khóc nổi, ai đau khổ hơn ai?
Ngày nay, sức mạnh của con người, nhất là người đàn ông là sự hiểu biết. Vì hiểu biết nên họ độ lượng với người khác và từ bi với bản thân. Họ hoàn toàn sống thật với lòng mình, có thể rơi nước mắt mà không sợ ảnh hưởng đến nam tính.
Ai dám khóc để đối diện với chính mình thì mới là gan dạ chứ kìm nén rồi khóc thầm, thút thít nức nở một mình đôi khi lại là yếu đuối.
Không ai cấm phái mạnh khóc nhưng hãy tập kiềm chế cảm xúc. Giọt nước mắt của đàn ông rơi khi có cảm xúc mãnh liệt sẽ giàu ý nghĩa, chứ lúc nào cũng “mít ướt” thì lại mất giá trị, phải không?
Nước mắt liên quan tới prolactin Các chuyên gia không chắc lắm về nguyên do tại sao người ta khóc, trong đó có thể tính khí đóng vai trò quan trọng. Người dễ vui, dễ đồng cảm sẽ dễ rơi lệ. Người có tiền sử chấn thương hay mang nỗi đau tinh thần sẽ dễ khóc hơn, nhất là khi chạm đến quá khứ. Mau nước mắt được coi là “căn bệnh” thiên thu bất trị của phận má hồng và những giọt nước mắt thường được quy là “vũ khí của phụ nữ”. Thì ra một loại stress hormone chính tên prolactin, được xác định là có nồng độ cao hơn trong nước mắt phái nữ so với nước mắt nam giới. Điều thú vị là nồng độ prolactin càng cao thì càng khiến người ta dễ khóc hơn. Điều này góp phần giải thích tại sao phụ nữ khóc nhiều hơn đàn ông gấp khoảng 4 lần nhưng không có nghĩa là đàn ông ít bị stress hơn phụ nữ. Ở đàn ông, nồng độ của các loại stress hormone khác cao hơn ở phụ nữ, nhưng đàn ông tiết các stress hormone này chủ yếu qua các tuyến mồ hôi. Thì đó, đàn ông thường đổ mồ hôi nhiều hơn phụ nữ mà lại.
Theo Tuổi trẻ
Lĩnh trọn cái tát của chồng khi anh nhìn thấy con từ phòng mổ đẻ
Tôi thật không ngờ, người chồng bấy lâu tôi yêu thương lại là người bảo thủ đến tàn ác như vậy...
Tôi lấy chồng hơn 2 năm mới có thai, hai vợ chồng đều khỏe mạnh, bình thường, nhưng không hiểu vì lý do gì lại thế.
Ngày biết tin tôi có bầu, chồng vui lắm, anh chiều chuộng, cưng nựng tôi như trứng mỏng. Thậm chí đến cái bát cũng không muốn cho tôi rửa, quần áo cũng xung phong mang đi giặt.
Tôi hiểu anh khao khát có con như thế nào, bản thân tôi cũng vậy. Chồng tôi là con trai độc đinh, cả nhà 3 chị me gái, mỗi anh là con trai, nên hơn ai hết tôi biết thời gian vừa qua anh sốt ruột đến mức nào.
Khi tôi có bầu 4 tháng, biết là con trai, chồng tôi càng phát cuồng. Anh đi đâu cũng khoe khiến tôi vừa buồn cười vừa hạnh phúc.
Sang tháng thứ 6, vợ chồng tôi bắt đầu đi mua sắm đồ cho con, từ bộ quần áo, cái khăn, xe đẩy,... không thiếu một thứ gì. Chồng tôi cũng đã nghĩ sẵn tên cho con. Tối nào nằm ngủ cũng xoa bụng tôi tỉ tê trò chuyện. Thấy anh háo hức, tôi vui vô cùng.
Thế rồi cũng đến ngày tôi đi đẻ. Nhưng vì khó sinh nên tôi được chỉ định mổ.
Khi tôi tỉnh lại, thấy mẹ đã bế đứa trẻ trên tay, tôi đưa tay đòi mẹ mang con lại gần. Nhưng hỡi ơi, khi vừa nhìn thấy mặt con, tôi sốc không nói thành lời, thằng bé bị tật ở môi, bác sĩ bảo con tôi bị hở hàm ếch, chờ lớn lên sẽ phẫu thuật.
Thấy tôi khóc nấc lên, mẹ an ủi, không sao đâu, chờ con lớn lên một chút, đi phẫu thuật là lại bình thường thôi mà.
Cũng vừa lúc ấy, chồng tôi chạy đến, anh có chuyến công tác, nghe tin tôi đẻ nên vội về ngay.
Chồng lao đến tận giường, vẻ mặt của anh lộ rõ vẻ hạnh phúc và hào hứng. Nhưng khi nhìn thấy mặt con, chồng tôi ngã ngồi xuống.
Ngay lập tức, chồng tát tôi một cái đau điếng trước sự chứng kiến của rất nhiều người và sự đau đớn, ngạc nhiên tột độ của tôi. Anh quát: "Thế này là thế nào, sao đứa trẻ lại thế này. Có phải cô giấu tôi làm gì nên con mới ra như thế này phải không? Hay nó không phải con tôi, tôi bình thường, khỏe mạnh, tại sao lại có đứa con như này được".
Tôi quá bàng hoàng, nước mắt chảy ra như mưa, vết mổ thì đau buốt, tôi hận mình không vùng dậy mà cho chồng cái tát được.
Bao nhiêu người có mặt lúc ấy nhìn chồng tôi như vật thể lạ, rồi mọi người khuyên can, chồng tôi khùng lên như điên, anh lôi bố mẹ anh về, bảo đi ngay, về ngay, anh không có đứa con hoang như thế.
Tôi sốc đến chết lịm cả người đi, nghĩ thương con đến thắt gan thắt ruột.
Gần tuần sau tôi ra viện, mẹ đẻ đưa tôi về nhà. Mẹ chồng điện sang xin lỗi. Bảo chờ bà khuyên chồng tôi cho bớt nóng, rồi bà sang xin lỗi thông gia, đón mẹ con tôi về. Tôi nghĩ mà đau xót qua, chẳng biết nên làm sao nữa. Nhìn con mà nước mắt cứ ứa ra.
Thật sự không ngờ chồng tôi lại là người độc ác, nhẫn tâm đến vậy. Tôi phải làm sao giờ đây, niềm vui có con chưa trọn, giờ lại đối mặt với chuyện đau lòng này... Tôi không biết nên làm gì nữa.
Theo Khỏe & đẹp
Chồng à, em yêu anh!!! Quán cafe quen thuộc của vợ chồng tôi, khung cảnh quán bình thường, cũng không phải vì yêu thích hương vị cafe mà chúng tôi chọn đây là quán quen. Chỉ đơn giản quán này se duyên cho chúng tôi. Hai vợ chồng đã đi một đường vòng thật lớn để rồi về lại nơi đây. *** Ảnh minh họa Tôi và anh...